Chap 23: Người chết

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đối với việc Thu Hải Đường bị sát hại, Thẩm Thanh Thu cũng chẳng mấy để trong lòng.

Quả thật năm đó y đồ sát Thu gia, hại nàng nhà tan cửa nát, mất hết tất cả trong một đêm. Nhưng đó là những gì mà bọn chúng phải trả.

Thu gia hại Thẩm Thanh Thu mất đi căn cốt, nhập môn trễ, tu vi chỉ có thể dừng lại ở một bậc nhất định....cũng đã giết chết 'Thẩm Cửu'.

Trong một đêm y tiễn toàn bộ Thu gia đi gặp tổ tiên của mình, xem như có qua có lại.

Thu Hải Đường không dính dáng đến những việc này, y đương nhiên cũng sẽ không đối với nàng xuống tay.

Thẩm Thanh Thu chưa từng quan tâm những lời đó, y có làm không, trong tâm y sẽ tự rõ, không cần người khác phán xét.

Quay lại căn nhà của đại nương kia.

Thượng Thanh Hoa run lập cập ngồi co mình trong góc nhà, nghe tiếng mở cửa thì hắn giật nảy lên, nhưng thấy người đứng đó là Thẩm Thanh Thu thì hắn ngay lặp tức không sợ chết mà chạy lại định ôm đùi y.

'Bộp!'

Vỏ kiếm của Tu Nhã từ đâu hiện ra đập thẳng lên mặt Thượng Thanh Hoa khiến hắn ngã ngửa ra sau la làng.

Thẩm Thanh Thu nghiêng mặt lầm bầm: "Đừng đụng vào người ta, bẩn."

Thượng Thanh Hoa cũng chẳng biết não hoạt động kiểu gì, thấy trên người Thẩm Thanh Thu dính chút bụi liền tưởng y đang nói người y bẩn khuyên hắn đừng đụng vào.

"Không sao a Thẩm sư huynh, người huynh có chút bụi à, ta không ngại."

Nói rồi lại định chán sống chạy qua ôm chân y tiếp, lần này thì thứ đập lên đầu hắn là cái cây chiết phiến của Thẩm Thanh Thu.

Nếu nó là như bao cây khác thì không nói, nhưng vấn đề là chiết phiến của Thẩm Thanh Thu có vỏ làm bằng thiết:)

"Ta là đang chê ngươi bẩn đấy, cút."

.
.
.

Cơn khùng của Thượng Thanh Hoa đã lắng xuống sau khi ăn liên tiếp hai gõ.

Thẩm Thanh Thu ngồi bên cửa sổ, tay chống trán, ánh mắt khinh bỉ cùng chán ghét nhìn Thượng Thanh Hoa.

"Thẩm sư huynh a, cuối cùng ngươi cũng về rồi!!"

"Vừa nãy lúc hai người rời đi, bên ngoài bỗng ngừng gió, đèn đóm gì trong nhà cũng tắt hết, xung quanh còn phát ra mấy thứ âm thanh 'lạt xạt' như có thứ gì bị kéo lê đi, tim ta sắp chui tọt ra khỏi cổ họng rồi!!"

Thẩm Thanh Thu đang ngồi hóng gió bên cửa sổ, y hạ chân xuống, đứng lên đi đến chỗ bàn ghế ngồi, tiện tay rót cho mình tách trà.

"Ngươi nói âm thanh đó giống như có thứ gì bị kéo lê đi?"

"Ừm ừm!...Nhưng mà ta cũng chưa chắc chắn lắm." Thượng Thanh Hoa gật gật đầu bổ sung thêm.

"Đến bên cửa sổ đi, có câu trả lời chắc chắn cho ngươi."

Thượng Thanh Hoa hành động nhanh hơn tốc độ não load thông tin, chưa kịp suy nghĩ kĩ lời nói của Thẩm Thanh Thu đã đi đến bên cửa sổ ngó ra.

Kết quả là xém tí hắn quy tiên vì đau tim.

Lúc Thượng Thanh Hoa thò đầu ra cửa sổ, một cơn gió thổi nhẹ qua cuốn theo mùi mau tanh tưởi lướt ngang đầu mũi của hắn.

Người hắn trong chốc lát hoá đá.

Hắn cứng ngắt cuối đầu nhìn xuống, những vệt máu dài lê thê bị ngắt quãng hiện hữu trong tầm nhìn của hắn.

Những âm thanh 'lạt xạt' lúc trước bất chợt xuất hiện trở lại.

Thượng Thanh Hoa mặt mày tái mét, hắn run lập cập ngẩng đầu lên.

Trong khu rừng tối om dần dần hiện ra hình ảnh một người đang kéo lê thứ gì đó tiến đến.

Thân ảnh kia lắc lư, bước chân không vững, cứ đi hai bước lại dừng một lần.

'Những trường hợp như thế này chỉ cần một nụ cười tự tin'

Thượng Thanh Hoa nở nụ cười công nghiệp, 'Rầm' một cái cửa sổ liền bị hắn đóng lại, dứt khoát lôi trong tay áo ra mấy lá bùa dán hết lên cửa.

Đại nương lẫn Thập Ngũ từ đầu đến giờ thấy hắn sợ đông sợ tây, cứ tưởng hắn vô dụng, hoá ra là ẩn giấu thực lự.....

Ngay giây sau Thương Thanh Hoa trực tiếp ngất xỉu.

Thẩm Thanh Thu ngồi một bên cong khoé môi xem trò vui, trêu con chuột nhỏ kia chán rồi y liền đi lên nắm đai lưng hắn lôi về phía sau.

"Dán kín như này thì làm sao biết được bên ngoài xảy ra chuyện gì?"

Nói rồi liền niệm một đạo chú quyết, đưa tay quệt ngang qua mấy lá bùa trên cửa sổ.

Những lá bùa đó tuy không biến mất nhưng trở nên trong suốt, có thể thấy hết được những chuyện đang xảy ra bên ngoài.

Thẩm Thanh Thu bình tĩnh quan sát thân ảnh kia, y nhìn chằm chằm một lúc rồi ngẩng đầu nhìn lên trời, ánh trăng hiện rõ trong màn đêm, không có mây che. Ánh trăng sáng như này mà trong khu rừng kia lại tối om, rõ ràng là hắc khí đã bao quanh khu vực gần đây rồi..

Lại nhìn xuống lần nữa.

Cái bóng đen kia bất thình lình xuất hiện cách y mười mấy bước, rõ ràng vừa nãy vẫn còn rất xa mà?

Thẩm Thanh Thu hơi giật mình, y không hoảng loạn như Thượng Thanh Hoa mà cố nhìn kĩ xem có thấy được mặt kẻ đó hay không.

"Thẩm...Thẩm sư huynh, ngươi có nghe thấy tiếng gì không...?" Thượng Thanh Hoa mặt mũi tái đến không còn giọt máu nhưng vẫn ráng mở miệng nói.

Thẩm Thanh Thu nghe vậy liền thử tập trung vào thính giác, quả thật nghe xung quanh phát những tiếng 'thùng thùng' rất kì lạ.

Nghĩ đến vệt máu vừa nãy, y lấy trong tay áo ra một con hạc nhỏ được gấp bằng giấy, thả nó đi xuyên qua cửa sổ, điều khiển nó bay lên cao.

Y nhắm mắt tập trung, kết nối thị giác với con hạc vừa nãy liền có thể quan sát toàn bộ khung cảnh đang diễn ra bên ngoài.

Cảnh tượng khiến người khác không khỏi lạnh sóng lưng.

Trong tầm nhìn của Thẩm Thanh Thu, toàn bộ nơi này đều bị hắc khí bao trùm, những vệt máu y thấy và âm thanh 'lạt xạt' mà Thượng Thanh Hoa nghe được không phải ngẫu nhiên, có kẻ đã dùng máu vẽ cả một trận pháp xung quanh căn nhà.

Nơi này không chừng đã bị tách biệt luôn với bên ngoài rồi...

Vấn đề nan giải hơn hết là, trong luồng hắc khí bao phủ lấy nơi này, có những con búp bê bằng giấy đang từ từ di chuyển ra khỏi đó, số lượng chúng xem chừng là không ít.

Thẩm Thanh Thu ở trong nhà nhẹ nhàng mở mắt, y vạch ra chiết phiến che đi biểu cảm trên mặt, đôi môi mỏng phía sau nở nụ không rõ ý vị.

'Trò đùa vô vị, vẽ gương mặt của những kẻ năm đó bị ta giết lên những con người giấy vô tri....'

'Suy cho cùng cũng chỉ là người chết, mà chết rồi...dù có dùng cách gì cũng chẳng thể khiến chúng thật sự sống lại được....'


______________________

Ở đoạn đầu là Cửu nhìn thấy vết máu vs cảm nhận dc cs j đang tới cho nên ms phủi áo đi vô nhà r dụ Hoa lú đầu ra cửa sổ:))))

_______________________

T cux ko bik là não t bị j mà 12h đêm đi viết chap này:)))

À mà ảnh bìa truyện tuii ms đổi đẹp khum😘

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro