Phong hoa tuyết nguyệt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trình bày: Winky Thy or Lăng Mị

fēng hé fēng hé fēng qǐ chuī luò yī dì fán huā

cháng bù wán wǔ wèi chén zá

chàng bù chū duō shǎo suì yuè yīn yā

shāng xīn xiào kāi xīn lèi zhèng xiāng fǎn rú zhēn miàn jiǎ

huā fán huā fán huā luò luò jìn chén shì fán huá

tīng bù dǒng shì shì cāng sāng

kàn bù wán jǐn xiù jiāng shān rú huà

qián shì yōu jīn shēng chóu zài huí shǒu lì jìn fēng huá

shǔ bù qīng jǐ huí wū yè

shuō bù qīng jǐ huí sī liàn

shēng shēng shì shì lún huí yuè yuán yuè quē

jiāng fēng yú huǒ duì chóu mián

gū zhōu péi cán yuè

shǔ qiān fān yī suì yòu yī nián

xiào tàn wǎng shì suí fēng piāo yuǎn, huàn miè

zuó rì ěr biān sī yǔ dōu zuò yān yún sǎn

duō shǎo chén shì liú nián dōu fù shuǐ dōng qù

cè wò gū zhōu zhěn shuǐ ér rù mián ( yè bàn hán fēng lěng quē jīng rén mián )
xuě róng xuě róng xuě luò píng yǎn duō shǎo wū yè

shuō bù jìn nuò yán nán biàn

kū bù wán zěn nài rén shēng kǔ duǎn

nán huí shǒu mò tàn wǎn xī liú nián mò chóu jù sàn

yuè cán yuè cán yuè shēng gòu qǐ duō shǎo sī niàn

wén àn xiāng yì zhēn yì huàn

xiào bù wán rén shì jǐ fān xì xuè

qiān fān jìn jǐn cán dēng miè kōng děng hòu duō shǎo liú nián
_ _ _
Gió vờn gió, thổi rụng 1 vùng trăm hoa
Nếm chưa đủ ngũ vị tạp trần
Hát không nổi vì đã bao nhiêu tháng năm câm lặng
Cười thương tâm, lệ hạnh phúc, diện mạo giả dối tương phản

Hoa, trăm hoa, trăm hoa rơi rơi đầy trần thế đang phồn thịnh
Vì thế ta nghe không hiểu thế sự đầy tang thương
Chưa kịp nhìn hoa cẩm tú bôn ba giữa giang sơn như đồ họa
Kiếp trước ưu kiếp này lại sầu
Quay đầu nhìn lại nhiều lần,trải qua bao phong ba
Vài đêm nức nở đếm không hết
Vài lần vấn vương không dám nói
Đời đời kiếp kiếp, luân hồi, trăng khuyết rồi lại tròn
Sông phong đèn mờ trên thuyền lặng im ngủ cùng ưu sầu
Cô thuyền bồi trăng tàn
Lại thêm 1 cánh buồm liêu điêu mấy nghìn năm
Than cười chuyện cũ theo gió bay xa, tiêu tán
Lời thì thầm xóa đi mây khói
Bao nhiêu trần thế hôm xưa
Đều mặc cho dòng nước đẩy về đông
Cô thuyền nghiêng đầu mà ngủ
Nửa đêm gió lạnh lãnh khuyết làm người tỉnh ngủ

Tuyết, nhung tuyết, nhung tuyết rơi
Che đi bao nhiêu tiếng than khóc
Nói không hết lời, quá khó để phân biệt
Khóc không đủ, tiếc rằng đời người đắng cay ngắn ngủi
Khó mà quay đầu lại, không ai trách
Luyến tiếc nỗi buồn năm xưa

Nguyệt, tàn nguyệt, tàn nguyệt rồi lên cao
Mang đến biết bao nhiêu tưởng niệm
Nghe thấy hoa mai khóc, vừa thật vừa ảo
Cười chưa hết với trò đùa của nhân thế vừa trải qua
Nghìn cánh buồm tẫn tàn.........

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#nhactrung