con người mới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thời gian là một vòng tuần hoàn không lối thoát, hư vô rồi cũng sẽ là hư vô, đời người cũng chỉ điểm xuyến một nốt nhỏ trong vòng tuần hoàn vô thường đó. Hậu kiếp có khi là là quá khứ của tiền kiếp, người mà ta biết ở kiếp này cũng có thể là ta ở kiếp sau. Thực và ảo, quá khứ và hiện tại luôn là như vậy, sự sắp xếp chẳng phải theo một quy luật nào cả. Nhưng khi ta là một hạt bụi trong cuộc đời thì ta đã phải vướng vào cái vòng luẩn quẩn của tạo hoá, mọi số phận đều được lập trình, do tạo hoá sắp xếp theo định mệnh của riêng nó. Mọi chuyện có lẽ cũng từ đó... Dưới cánh cửa của địa ngục tăm tối, từng người, từng người một xếp thành một hàng dài bất tận, kẻ được đặt cách đầu thai, kẻ ác nghiệp với đời vẫn phải chịu sự đày đoạ của chốn ngục tù. Nhưng cái sự đặc cách tận sâu vẫn là sự trừng phạt. Vẫn phải va vào cái vòng tuần hoàn ác nghiệt, vẫn phải nếm trải mùi vị đắng cay của cuộc đời. Lan Hương lê bước nặng trĩu, đôi mắt cô vô hồn đến cạnh nồi canh mất trí của Mạnh Bà, cô bưng chén canh lên. Khoé mắt cô lăn ra những hòn lệ ấm nóng rơi vào bát canh lạnh tanh. Cô nhớ con cô, nhớ gia đình của cô, nhưng đó đều là tiền kiếp, một kiếp người quá nhiều đau khổ. Lan Hương dằn lòng, bưng chén canh đưa lên miệng, những dòng nước từ chén canh lan ra khắp người cô, len lỏi tới từng mạch máu, cơ thể cô gái trẻ nhạt dần, nhạt dần rồi biến mất.
Mây đen ùn ùn vây kín, cái không khí lạnh lẽo bao trùm nơi cung cấm uy nghi. Lũ lượt bọn hoạn quan, nô tì ra vào không ngớt trong cung hoàng hậu.
“ Sắp ra rồi hoàng hậu, sắp ra rồi hoàng hậu, cố thêm tí nữa,..”
Tiếng khóc đứa trẻ vang lên
“ Là một công chúa”
Hoàng thượng nghe thấy được, nét mặt của ngài trầm xuống
“ Lại một công chúa nữa à? Khi nào trời mới ban cho ta một đích tử đây?”
Tiếng thở dài của bậc cửu ngũ chí tôn như hoà vào gió và tan biến ngay tức khắc. Ngài tiến sát lại cô công chúa nhỏ, những đoá hoa lan ngoài vườn toả ra mùi hương nhè nhẹ phản phất khắp cung. Hoàng Thượng cười, nhìn gương mặt bé bổng, xinh xắn của cô công chúa mới chào đời
“ Được, ta sẽ đặt con là Lan Hương, công chúa Lan Hương”
Tất cả người trong cung quỳ xuống chúc mừng sự ra đời của Lan Hương công chúa. Cô công chúa thứ hai cũng là đứa con cuối cùng của Hoàng Thượng vì kể từ khi cô ra đời ngài không thể sinh con được nữa. Sự nghiệp ngàn năm của đại Nam trở nên vô định như con thuyền lên đênh ở biển khơi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro