Chương 1 : Trừng phạt cái ác và thúc đẩy điều tốt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong căn phòng rộng rãi, một người phụ nữ xinh đẹp đang hoàn thiện quần áo của mình trước gương.

Nhìn mình trong gương cô khẽ cau mày, nhưng trông cô vẫn đẹp đến mức mọi người không thể không nghĩ đến đất nước này đẹp như thế nào nếu người đẹp khoe nụ cười và đó là một bông hoa.

Cô đã thay một vài bộ quần áo, nhưng vẫn không hài lòng.

Thím Ngô gõ cửa và bước vào " Thưa phu nhân, ông chủ B..."

Nhạc chuông điện thoại đột nhiên vang lên, sau khi reo được một nửa. Khương Diệp mới nhặt lên và bấm nghe, cuộc đối thoại cứ lặp đi lặp lại lời thúc giục và câu trả lời của cô "Được rồi, được rồi, tôi biết, tôi biết.

Cô ngẩng đầu lên nhìn thấy thím Ngô không rời đi. Sự thiếu kiên nhẫn được thay thế bằng một nụ cười. Cô nhẹ nhàng nói' Hôm nay thím không cần nấu ăn "

Nghe lời dặn dò của cô thím Ngô cũng mỉm cười và gật đầu, sau đó quay trở lại tiếp tục công việc dọn phòng.
------
Không biết rằng Khương Diệp đã không thèm nghe những gì anh ta vừa nói trong điện thoại vừa rồi.

Người phụ nữ quay lại tiếp tục nhìn vào gương lẩm bẩm: " Tô Nghiêu nói rằng anh ta có một chút hành động, có thể anh ta sẽ chiến đấu..."

Với 1 tiếng thở dài, Khương Diệp cầu nguyện trong lòng không bị anh ta đánh vào mặt.

Nếu một ngày nào đó cô không thể dựa vào tài năng của mình, cô vẫn phải dựa vào làn da của mình.
----
Đêm lạnh của thủ đô vắng tanh trên đường, nhưng miễn là bạn rẽ vài vòng, trên con đường khác, bạn có thể nghe thấy xen kẽ âm thanh của âm nhạc, không khó để tưởng tượng mức độ phấn khích bên trong.

Khương Yến nhìn Tô Nghiêu, người đang ngồi trên ghế lái xe chính. Khuôn mặt cô ấy tràn ngập sự chết chóc , thật ấn tượng !

Tô Nghiêu là Tô Nghiêu, ngày cả tại thời điểm này cũng thật bình tĩnh, không một chút cuồng loạn,cũng không có nỗi buồn như một người phụ nữ bị bỏ rơi.

Cô ấy bình tĩnh đến ngạc nhiên

Bình tĩnh tập hợp bạn bè, bình tĩnh lái xe qua hầu hết các thành phố lạnh lẽo trong đêm vắng này, và bình tĩnh đến bắt kịp thời gian

Phải! Họ ở đây để bắt gặp một khoảnh khắc. Để biết về Tống Tri Ý, người sẽ sớm trở thành bạn trai cũ của Tô Nghiêu. Thật là một kẻ đáng thất vọng!

Chiếc xe đậu ở cửa. Bên cạnh còn có nhiều xe thể thao khác như Lamborghini, Ferrari, Aston Martin,... Sống ở cái đế đô phồn hoa này, mọi thứ xung quanh bạn đều sinh động, và giải thích rõ hơn hợp lý hơn thì chỉ cần dùng tiền

Phụ thuộc vào một ai đó, bạn sẽ không bao giờ mệt mỏi.

Những người phụ nữ ở đây đẹp như những bông hoa, thật đẹp cũng thật đáng xấu hổ, họ chìm đắm trong rượu vang đỏ và sự xã hoa đồi trụy.

Một số người cười bỏ đi, nhưng cũng có người dùng cả hàng ngàn đô la chỉ muốn cũng mỹ nhân trải qua đêm dài đằng đẵng.

Đằng sau điều này, chính là có một vài công ty vui mừng hay buồn bã, hoặc là che giấu tội ác tày trời nào đó. Không thể cho người ngoài biết.

Một số người ra khỏi xe để đi vào trong nhưng dừng lại ở cửa , họ bị nhân viên bảo vệ nhắc nhở rằng đây là hệ thống hẹn thành viên và yêu cầu họ cung cấp số thẻ thành viên.

Tất nhiên, Tô Nghiêu biết các quy tắc ở đây và khéo léo đọc số điện thoại của mình. Phía nhân viên nhanh chóng kiểm tra nó, nhưng số thẻ bị lỗi và cô đã bị từ chối.

" Ý anh là sao ? " Người phụ nữ nhìn chằm chằm nam nhân viên với đôi mắt phượng lạnh lùng. Nếu đôi mắt cô ta có thể giết người thì không biết anh nhân viên đã chết đi sống lại bảo lần rồi.

Trên thực tế, họ biết tại sao số thẻ bị lỗi, vì Tống Trí Ý đã lấy số thẻ thành viên của cô ấy.

Nói chung, nếu một người bạn của khách đến trễ, miễn là báo số thẻ hoặc tên khách đã được đề cập, nhưng đằng này lại không có báo trước

Nhân viên bảo vệ cũng không phải là kẻ ngốc. Vị khách trước mắt này đang muốn tìm kiếm niềm vui hay gì đó cho mình, thì anh ta có thể nói trong nháy mắt.

Thoạt nhìn, tính khí cô ấy có vẻ không được tốt, anh ta cũng không thể buông tay mọi chuyện dễ dàng vậy được.

Ngày lúc Tô Nghiêu sắp bùng nổ. Khương Diệp nắm lấy cô và đưa cô một cái nhìn yên tâm. Thấy ánh mắt ấy, người phụ nữ nhấn cơn giận dữ xuống và bất đắc dĩ rút lui.

Khương Diệp quay đầu lại, đôi môi anh đào nhếch lên, đôi mắt cô phản chiếu hàng ngàn vì sao. Với một nụ cười quyến rũ như vậy, nam nhiên viên không còn nghiêm trọng như trước.

"Em trai..." Khương Diệp đưa tay ra, ngón trỏ lướt qua lại trên bộ đồ của người đàn ông, giọng cô như một viên ngọc và tấm ngọc trong đêm lạnh, sau đó rơi thẳng vào tim. Nhân viên bảo vệ có chút sững sờ.

" Cậu chỉ cần cho chúng tôi vào, chúng tôi hứa sẽ không gây ra rắc rối, chỉ vào chơi thôi, được không ? "

Anh ta ho hai lần để che giấu sự bối rối. Khương Diệp đuổi theo sau chiến thắng và nói " Chà, tôi sẽ cho cậu số điện thoại đi động của mình, và cậu có thể giúp tôi trở thành thành viên"

"Được" có lẽ anh ta trả lời quá nhanh. Người đàn ông gãi đầu một chút, có lẽ anh đã đánh giá họ quá hời hợt. Khương Diệp như có phép thuật vậy, có thể biến mọi người trở về tuổi già, và ngày lập tức biến một người đàn ông thành đứa trẻ lớn, không biết gì về thế giới này cả

" Chà! Trong trường hợp này có gì đó không ổn, tôi sẽ tạo thẻ thành viên cho chị" Anh ta nói thêm hai cậu và làm cho Khương Diệp bật cười " Vâng! Em trai thật thông minh"

Sau khi đọc một loạt con số, bốn người bước vào dễ dàng.

Tô Nghiêu vẫn chưa hết tức, mắng dữ dội " Đó thật sự là một lũ ngốc, nếu thẻ thành viên ở đây dễ xử lý thì Tống Trí Ý có cần sử dụng thẻ của mẹ mình không "

Khương Diệp nhún vai, biết rằng tâm trạng cô ấy đang rất tồi tệ, vì thế cô ấy không bận tâm rằng lúc nãy mình báo cáo không tốt lắm.
---
May mắn của Tô Nghiêu, lần đầu tiên cô ấy được đến đây, Khương Diệp không thích những nơi như thế này lắm, cô ấy thì không nén nổi sự tò mò, cô ấy thích chơi bài nhưng không có cơ hội.

Ai bảo rằng các chị em xumg quanh cô ấy không thể cùng nhau đi cà phê. Chỉ có Tô Nghiêu, người có thẻ thành viên sẽ chỉ đến khi cô ấy là khách hàng xã hội. Tất nhiên không thể mang cô ấy theo.

Ngoài ra, còn có một lý do quan trọng hơn.

Cô ấy bị quản lý rất chặt chẽ và phải về nhà trước 9h tối. Những quy tắc khắc nghiệt và thái quá không thể chống lại , và cô ấy đã bị san phẳng theo thời gian.

Khương Diệp đi trên đôi giày cao gót và nhìn những người đàn ông và phụ nữ ở đây. Hormone làm đầy không khí với rượu, khuấy động dây thần kinh mọi người, khiến mọi người vô thức phấn khích.

Ngay khi cô phấn khích, đầu cô trở nên hơi nóng, mơ hồ. Nghĩ đến nam nhân viên bảo vệ lúc nãy, cô tràn ngập niềm vui trừng phạt cái ác thúc đẩy điều tốt

Ai bảo anh cứ quanh quẩn một cách mù quáng và nên biết điều một chút. Muốn hẹn hò với cô ? Mơ!

Bên ngoài, nhân viên bảo vệ rút điện thoại di động ra và nhập số vào đó. Trong cột xác thực Wechat nhập dòng sau: Chị Khương, thẻ thành viên của chị đã sẵn sàng.

Sau khi nhấp vào nó để gửi, khoé miệng của nhân viên bảo vệ đã tăng lên. Mặc dù những người đến đây thường giàu có và đắt tiền, nhưng cũng có nhiều người phụ nữ đến đây để được nổi tiếng. Anh ta đối với Khương Diệp như một người sau. Thoạt nhìn, tôi đã quen với nó.
--------
Ở sân bay ngoại ô, máy bay vừa đáp xuống. Người đàn ông mở Wechat và thấy xuất hiện trong cột cửa số địa chỉ. Anh ta chạm vào nó.

Sau khi nhìn thấy đường kẻ, người đàn ông cau mày, quai hàm siết chặt, và đường nét của anh ta trở nên đẹp và sắc nét hơn.

" Ông chủ, chúng tôi đang ở đây..." Người trợ lý đứng về phía anh ta, và ngay khi anh ta đi bên cạnh, người trợ lý thấy anh ta đưa điện thoại qua
" Hỏi thím Ngô, cô ấy đang làm gì vậy ? "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro