Chương 10: Phản sát

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mặc cho trong lòng Diệp Hải Sinh có nghĩ dù có ra sao thì anh mới chính là người tiếp quản Diệp gia, hi vọng sẽ đoạt quyền, đều vô ích. Anh hiện tại vẫn là phải nghe lời Diệp lão gia tử nói, sự băn khoăn của những người Diệp gia đó là cho rằng anh chính là một người ích kỉ, điều đầu tiên anh nghĩ đến chính là bản thân mình, anh không có khả năng chỉ vì bạn trai cũ mà rời khỏi Diệp gia.

Huống chi Diệp Hải Sinh lúc trước không ngừng nhắc nhở bản thân mình, mọi chuyện đều là do Úc Nhân sai, nếu Úc Nhân chọn đi làm giải phẫu cải tạo nhân ngư, thì khả năng bị ngăn cấm không có lớn như vậy.

Diệp Hải Sinh lại không nghĩ, nếu như Úc Nhân thành nhân ngư, người nhà của anh cũng không có khả năng đồng ý cho anh cùng Úc Nhân ở bên nhau. Bởi vì có nhân ngư thân phận cao hơn coi trọng Diệp Hải Sinh, như vậy người nhà Diệp Hải Sinh sẽ là bất mãn, vẫn là muốn cho Úc Nhân rời đi.

Viện cớ, tất cả chỉ là viện cớ thôi.

Diệp Hải Sinh chỉ là không muốn thừa nhận chính anh thất bại, đem thất bại đổ cho người khác, nghĩ rằng một ngày có thể trở nên cường đại. Bao nhiêu người đều là từ yếu đuối trở nên cường đại, anh cũng có thể.

Trong bệnh viện, Hạ Tử Diễn đã làm giải phẫu cải tạo nhân ngư, tình huống của hắn tương đối ổn định, không có lâm vào hôn mê cũng không có không tỉnh lại. Bất quá hắn còn phải ngâm mình trong dịch dinh dưỡng, gen ở trong thân thể hắn dần dần chuyển biến, mảnh gen nhân ngư sẽ từ từ xuất hiện trong thân thể hắn, hắn từ một Alpha bình thường chuyển biến thành nhân ngư.

"Tình huống tương đối ổn định." Bác sĩ nhìn nửa cái thân mình nằm ở trong dịch dinh dưỡng, Hạ Tử Diễn cơ hồ chính là lộ một cái đầu.

Theo kiến thức bác sĩ mà nói, Alpha vẫn là đáng tiếc, thân thể đối phương nhất định không có khả năng cường tráng như trước. Thân thể suy nhược, dị năng thiên phú giảm, dị năng cấp bậc càng khó tu luyện, thậm chí có thể gặp di chứng nguy hiểm là bị rớt cấp bậc, dị năng cấp bậc rớt, thọ mệnh cũng theo đó sẽ giảm xuống.

Tại thời điểm những người đó muốn tham gia giải phẫu cải tạo nhân ngư, bác sĩ trước tiên đều sẽ cùng bọn họ nói những rủi ro, để sau này bọn họ không đến nháo bệnh viện.

Bởi vì Hạ Tử Diễn còn đang từ từ hóa nhân ngư, không có chuyện biến hóa trong thời gian ngắn, cho nên cũng không thể xác định rốt cuộc là thành công hay thất bại. Cũng có người đã thất bại trong tương lai, hiện tại còn phải chờ kết quả.

Hiện tại bác sĩ không có nói với Hạ Tử Diễn, dị năng cấp bậc của hắn đã giảm, lúc trước cũng đã nhấn mạnh điều này cho Hạ Tử Diễn. Nếu là hiện tại nhắc đến, sẽ chỉ làm đối phương kích động, bất lợi với tiến độ cải tạo nhân ngư.

Mà Hạ Tử Diễn vẫn ảo tưởng dị năng của hắn có thể tiến thêm một bước, hắn đối với những người khác không giống nhau, hắn là người xuyên thư, người xuyên thư dù sao cũng phải may mắn hơn bình thường.

Trên thực tế, Hạ Tử Diễn mặc dù xuyên sách cũng không có hiểu biết rõ ràng khả năng dị năng nguyên chủ, cho dù hắn có nguyên chủ ký ức, cũng không thể tùy tiện sử dụng. Điều này cũng dẫn tới việc Hạ Tử Diễn căn bản là không cảm thụ được cấp bậc dị năng, nhiều lắm chỉ là cảm thấy thân thể yếu đi rất nhiều, không thoải mái.

Hạ Tử Diễn chỉ cho rằng nguyên nhân của triệu chứng này là do hắn mới làm giải phẫu, chứ không có xuy xét đến vấn đề dị năng.

"Vậy thì tốt." Hạ Tử Diễn thanh âm tương đối yếu ớt, hắn chỉ hy vọng thân thể có thể nhanh lên biến hóa thành nhân ngư.

Nguyên tác còn chưa thực sự bắt đầu, hiện tại chỉ có thể nói là ở phần tiền truyện, công chính còn chưa có trở thành người đứng đầu Diệp gia, không có khả năng khống chế Diệp gia, chưa có trở thành người có thủ đoạn tàn bạo và độc ác. Người làm đại sự thì không câu nệ tiểu tiết, Hạ Tử Diễn một chút đều không cảm thấy có vấn đề gì khi công chính ra tay tàn nhẫn với người đã từng đắc tội với anh, ngược lại cảm thấy rất soái.

Công chính không thích vị hôn phu của anh, nhân vật thụ, người vị hôn phu kia còn xúi giục những người khác mưu hại bạn trai cũ của anh. Chỉ là hai người sau khi ngược luyến tình thâm thì cuối cùng cũng ở bên nhau, chuyện đó thật sự rất khốn nạn, bởi người bạn trai cũ thật sự không có làm sai cái gì.

Cốt truyện phía sau, còn có xuất hiện thêm một nhân vật so với bạn trai cũ của công lớn lên rất giống nhau, người này là bạn tốt của thụ đã chỉnh nhan, phòng cháy phòng trộm phòng khuê mật*, thụ đáng ra nên làm như vậy. Sau một hồi si ngốc triền miên, ngược tới ngược lui, công mới phát hiện chính mình không yêu bạn trai cũ, mà là thích vị hôn phu của anh.

Hạ Tử Diễn cho rằng thủ đoạn của thụ chính hay, rõ ràng biết bạn tốt chỉnh dung thành bạn trai cũ của vị hôn phu, còn ở nơi đó anh anh em em, cũng không ngu ngốc đi chọc thủng âm mưu của bạn rốt, chỉ ngầm cùng bạn thân giằng co giằng co. Nói trắng ra là, vị này chính là lợi dụng bằng hữu, làm công đem bạch nguyệt quang của công hoàn toàn quên đi.

Mẹ nó, mặt sau có một cái phiên ngoại càng ghê tởm, chính là công lại thấy được một người cùng bạn trai cũ của anh lớn lên giống nhau như đúc, thụ vội vàng mang bầu chạy, công lại lần nữa theo đuổi người.

Hạ Tử Diễn cho rằng việc này không trách được công, công là một người đáng thương, bị đùa giỡn trong lòng bàn tay. Nếu là hắn, hắn liền không có khả năng sẽ đối xử với công như vậy, sẽ toàn tâm toàn ý mà cùng công ở bên nhau. Mà hiện tại anh ta không có đi làm những cái chuyện ngu xuẩn đó, hắn có thể cùng công chiến đấu đấu, trở thành phụ tá đắc lực của anh.

Hắn còn nghĩ tới, trước tiên uống thuốc, đem đuôi cá biến thành hai chân, ở bên cạnh công phấn đấu.Tại thời điểm thích hợp mới lộ ra đuôi cá, làm tình cảm hai người nước chảy thành sông.

"Nghỉ ngơi cho tốt, đừng nhìn quang não." Bác sĩ đều khuyên như vậy, nhưng là có người trong quá trình biến đổi chịu không nổi đau đớn, liền dùng quang não dời đi lực chú ý. Thế nhưng bác sĩ vẫn là không hy vọng bệnh nhân nhìn chằm chằm vào quang não, làm cho tâm tình lên lên xuống xuống, sẽ dễ dàng ảnh hưởng xác suất cải tạo thành công.

"Được." Hạ Tử Diễn đáp ứng.

Hạ Tử Diễn cảm thấy chân có chút ngứa, muốn duỗi tay đụng một chút, cũng may hai chân đã bị che kín, không thể dùng tay chạm vào.

Lúc này ở Lôi gia, Du Thanh đang ngồi ở trong hoa viên uống trà chiều, ăn bánh kem nhỏ. Có lẽ là trong gió có bụi, Du Thanh liền hắt xì.

"Phu nhân, đây là một số tinh cầu được đại nhân đứng tên, còn có những giới thiệu sơ lược về từng tinh cầu." Quản gia cầm một đống văn kiện lại: "Còn có một ít tài liệu giới thiệu về các tinh cầu khác có quang cảnh đẹp, ngài xem xem, nếu có gì không hiểu, có thể hỏi đại nhân."

"Sao?" Du Thanh khẽ nhíu mày.

"Ngài muốn tổ chức hôn lễ ở tinh cầu nào cũng đều có thể." Quản gia cười nói: "Ngài trước nhìn xem tài liệu, nhìn trúng cái nào, có thể cùng đại nhân nói."

"Không phải cùng ngươi sao?" Du Thanh còn nghĩ rằng quản gia là người chịu trách nhiệm.

"Đây là ngài cùng đại nhân làm hôn lễ, đương nhiên nên là hai người cùng thương lượng." Quản gia mới không phải là người không có mắt nhìn, chủ tử muốn cùng phu nhân thương lượng, ông làm sao không biết xấu hổ tham gia, đương nhiên phải tìm cơ hội cho bọn họ :"Đại nhân ngày thường có hơi bận rội, nhưng không đồng nghĩa là ngài ấy không coi trọng ngài, đại nhân cũng hy vọng ngài có thể cùng ngài ấy trao đổi nhiều hơn,muốn cùng ngài bồi dưỡng cảm tình."

Cho nên không cần khách khí, trực tiếp đi.

Du Thanh nhìn trên bàn có một chồng văn kiện thật dày, hoài nghi chính mình sẽ phải xem trong nhiều ngày, mà trong những ngày ấy cũng không nhất định có thể hiểu hết được đống tinh cầu này.

Một cái tinh cầu lớn như vậy, làm sao chỉ mới vài tờ trang giấy là có thể giới thiệu cho hết.

Du Thanh có ý muốn đem tài liệu ném ở đây, tại thời điểm Lôi Mông quay lại, hắn sẽ tự xem. Có khi hắn căn bản cũng không cần xem, cũng đã hiểu biết hết những tinh cầu kia. Dù sao cậu cảm thấy chính mình không thể xem xong đống tài liệu này, nếu như nói cậu không mong chờ hôn lễ, thì là giả, nếu như để chính mình chọn thì cậu cảm thấy có chút bất đắc dĩ, cảm thấy bản thân không có khả năng sẽ chọn ra được tinh cầu nào tốt.

Không hiểu biết, làm cách nào để chọn, xem tư liệu cũng không rõ.

"Trước đặt ở đây đi." Du Thanh nói.

Chờ thời điểm Lôi Mông từ bên ngoài trở về, liền nhìn thấy trên bàn bày một chồng văn kiện giới thiệu các tinh cầu thật lớn.

Du Thanh nhờ người đem văn kiện dọn tới trong phòng, so với văn kiện giới thiệu tinh cầu MK23 cậu càng thích anh đào của tinh cầu MK23 hơn.

"Ta xem một chút." Trên mặt Du Thanh mang theo ý cười nhàn nhạt, dường như phảng phất sự sủng nịch: "Liên quan đến đại sự cả đời của anh, muốn ở tinh cầu nào tổ chức cũng là lựa chọn tốt, tùy anh."

Lôi Mông nhìn thấy trên mặt Du Thanh có nét tươi cười, trong lòng cảm giác rất tốt đẹp, đặc biệt là nghe được đối phương dùng ngữ khí ôn hòa nói chuyện, càng cảm thấy đối phương đối với hắn có chút tốt.

Trên thực tế, Du Thanh lại đang nghĩ: Cái gì giới thiệu tinh cầu, sớm đã đem kiến thức địa lý trả lại cho lão sư, suy cho cùng cậu cũng không phải muốn làm hướng dẫn du lịch.

Nếu là muốn cậu lựa chọn kiểu dáng quần áo, có lẽ Du Thanh sẽ lựa chọn một chút, ít nhất quần áo nhỏ hơn nhiều, nhìn thoáng qua là rõ. Còn tinh cầu, cái quỷ gì, lớn như vậy, trên tinh cầu còn phân chia thành thị, ha hả, quên đi, ai thích chọn thì chọn.

"Thích nơi nào?" Lôi Mông rốt cuộc không có trực tiếp lựa chọn, vẫn là muốn người hắn thích lựa chọn.

"Tùy ngươi." Đừng có lại hỏi ta thích nơi nào, Du Thanh nghĩ nếu hắn còn hỏi lại, đêm nay cũng đừng mong vào phòng! Nhưng khả năng chuyện này diễn ra rất thấp, đây là Lôi gia, bọn họ chỉ mới quen biết, chưa có thân mật tới mức đuổi người khỏi phòng ngủ, vội vàng kéo hắn vào thư phòng: "Thích cái nào liền lựa chọn !"

Du Thanh nhấn mạnh, tốt nhất hắn không nên hỏi lại, hỏi lại, cậu sẽ phát điên.

"......" Tuy rằng mặt Du Thanh mang tươi cười, nhưng Lôi Mông vẫn cảm giác được sự khác thường, đối tượng của hắn căn bản không muốn chọn.

"Thích cái nào?" Du Thanh hỏi: "Nếu là trong lúc nhất thời không biết chọn cái nào, có thể đọc thêm tài liệu, không hiểu thì nói, không thì lên mạng tìm tòi, hỏi những người khác một chút."

Dù sao đừng tới tìm câụ là được rồi, đừng để cho cậu đọc nhiều tài liệu như vậy, hơn phân nửa chính cậu ngu xuẩn ghét bỏ. Nếu chỉ là mấy cái thành thị, còn có khả năng lựa chọn, nhưng cố tình là nhiều tinh cầu như vậy.

"Được, ta nghiêm túc nhìn xem." Lôi Mông trả lời: "Cậu cũng nên xem một chút tư liệu."

"Anh nghiêm túc như vậy, nhất định là người không tồi" Du Thanh vừa lòng: "Nghĩ đến lúc đó tôi hỏi anh, anh cũng có thể trả lời một cách tự nhiên."

Ha hả, nếu là cậu hỏi, đối phương liền tìm văn kiện tài liệu, điều đó chứng tỏ đối phương cũng không có để ý.

Du Thanh thầm nghĩ, ai lại muốn đem chính mình ôn lại địa lý đáng sợ, cái gì mà gió mùa, cái gì mà vành đai, cái gì mà thành thị, cái gì mà khí hậu, cái gì mà hoàn cảnh, phong thổ gì đó, này vẫn là để cho người khác xem.

"Nghe nói người dị năng cấp bậc cao, trí nhớ đều rất tốt." Du Thanh lại bồi thêm một câu.

"Trí nhớ thật sự rất tốt." Lôi Mông chỉ có thể cười nói.

Ai bảo chính hắn là người muốn để người yêu lựa chọn tinh cầu tổ chức hôn lễ, vội vàng không được, làm sao hắn có thể tức giận đây. Chuyện này căn bản là không thể kéo gần quan hệ hai người, Lôi Mông bỗng nảy ra một ý: "Nếu có thời gian rảnh, chúng ta có thể đi xem trước một chút."

"Chờ đi xong hết đống tinh cầu này, như thế nào cũng mất đến mấy năm." Du Thanh nói: "Vẫn là chỉ nên xem từng thành thị riêng lẻ."

"......" Lôi Mông đã sớm biết người trong lòng không phải một người lãng mạn, đương nhiên, điều này không thể trách đối phương, muốn trách thì trách chính mình xử lý không tốt, đối phương chỉ là đang nói sự thật.

Quên đi, vẫn là không nên chờ mấy năm, chờ mấy năm sau, sợ là đến món hoàng hoa cũng phải lạnh * *.

Lôi Mông tự nhận hắn là người rất kiên nhân, nhưng ở trước mặt người trong lòng, kiên nhẫn của hắn thật sự không có đủ để chờ đợi mãi. Đã lãnh chứng, vẫn là nên sớm một chút tổ chức hôn lễ đi, tốt, có thể cho Diệp Hải Sinh đến xem.

-------------------------------------------------------------------------

phòng cháy phòng trộm phòng khuê mật*: đại khái là phải phòng bạn thân không cho họ tiếp cận đến đối tượng của mình, quan trọng ngang với việc phòng cháy phòng trộm

sợ là đến món hoàng hoa cũng phải lạnh**: Đại ý là đã quá muộn. Hoàng hoa là một loại thức ăn phổ biến ở miền Bắc Trung Quốc. Món ăn làm từ Hoàng hoa thường được đưa ra cuối bữa ăn. Nếu để đến mức món Hoàng hoa cũng lạnh thì tức là đã quá trễ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro