Chương 5: Tin Tức Tố

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Công việc vốn dĩ là vậy, nếu bạn không phải là ông chủ, cuộc sống của bạn chắc chắn sẽ rất khổ cực. Có người bình thường nói rất hay, nhưng khi xoay người lại thay đổi.

Du Thanh không có khả năng quan sát được sắc mặt của tất cả mọi người trong công ty, lúc trước còn có người nói có phải hay không cậu có mưu đồ câu dẫn sếp lớn hay là câu dẫn người giàu, còn có người đề cập đến việc cậu đi làm tình nhân. Đơn giản bởi vì cậu lớn lên quả thật có chút xinh đẹp, lại là bởi vì cậu là Omega, nên đâu đâu cũng nhận những lời phỏng đoán ác ý.

Bản thân cậu chẳng ngại dùng mọi cách ngăn cản tin tức tố, bên cạnh đó cậu còn rất nghiêm túc trong công việc.

"Chờ lãnh đạo ký tên."Đối phương dùng quang não trả lời: "Lãnh đạo không kí tên, chúng tôi không thể trả tiền. Chỉ đơn giản là mấy ngàn đồng mà thôi, cậu ở Đế Tinh, cậu có thể làm được gì với mấy ngàn đồng chứ."

"Mặc kệ chúng có thể làm gì, các người đều phải trả cho tôi." Suy nghĩ của Du Thanh rất đơn giản, nếu lúc trước đã nói như vậy, bây giờ liền tính.

Cậu là chủ động từ chức cho nên không có khả năng sẽ nhận được bồi thường,

Du Thanh lại không có khả năng chạy tới nói lãnh đạo dùng quy tắc ngầm với cậu, không chừng những người đó còn cho rằng chính cậu mới là người câu dẫn lãnh đạo.

Có đôi khi, công việc chính là như vậy. Bởi vì ở vị trí càng cao càng có tiền, cho nên lớn lên xinh đẹp nhưng ở vị trí thấp thì càng dễ bị hiểu lầm là đi câu dẫn cấp trên, rõ ràng là cấp trên sai, nhưng lại chỉ đổ lỗi cho cấp dưới.

Du Thanh đã từ chức liền không sợ bọn họ: "Hôm nay còn chưa hết ngày, công ty các người tốt nhất nên trả tiền cho tôi, hoặc là cá nhân chuyển khoản cho tôi, đều được. Nếu hôm nay không có, thì ngồi chờ xem kịch vui đi."

Cậu tin tưởng bọn họ nhất định không muốn nhìn thấy chính mình bị nhân ngư kiện ra tòa, nhưng Du Thanh cậu thì lại thích.

Không phải là muốn dùng quy tắc ngầm với cậu sao, không phải là muốn giữ tiền của cậu không trả sao, không phải là muốn khi dễ cậu sao.

Vậy thì tới đây, xem ai sợ ai.

Đáng lẽ cậu ngay từ đầu nên dùng thân phận là nhân ngư của mình, Du Thanh cảm thấy bản thân mình là nhân ngư cảm giác cũng không tệ, có người đưa đồ ăn tới cửa, lại có người giúp đỡ khi gặp vấn đề. Cậy cũng chỉ muốn ăn và uống, cậu chẳng cần phải làm bất cứ điều gì.

"Mấy người cho rằng tôi là kẻ ngu sao?" Du Thanh cắt đứt quang não.

Những người này cho rằng việc cậu mời luật sư vì mấy đồng tiền này thật sự không đáng, cũng không dám làm, chỉ dựa vào việc này đã giữ tiền lương của cậu,

Du Thanh nghĩ bản thân hiện tại không cần tự mình đi tìm luật sư, có thể nhờ người bên hiệp hội bảo vệ nhân ngư, thật tiện lợi.

"Thì ra mọi người đều cho rằng tôi là kẻ dễ bắt nạt sao?"Du Thanh cười lạnh, cậu đứng dậy, kéo quần áo, hướng ban công đi tới, cậu lúc này cần hít thở một chút không khí mới mẻ.

Lôi Mông đang trốn ở trên ban công, nghe thấy tiếng bước chân của Du Thanh liền có chút hoảng loạn. Vội vàng từ trên ban công nhảy xuống, không dám đối diện với Du Thanh.

Âm thanh quen thuộc, lời nói quen thuộc, còn có khuôn mặt giống nhau như đúc kia, hẳn cậu chính là người mà hắn ngày đêm mong nhớ.

Chỉ là...Có khả năng đây chính là người khác giả trang, Lôi Mông cho rằng bản thân phải kiểm tra cẩn thận. Không phải là hắn không muốn tiến tới, mà là do thật sự hắn quá để ý đến người kia, vậy nên không mong muốn mắc sai lầm.

Càng không nghĩ tới một ngày kia, khi chân chính đối diện với người trong lòng, người ta lại cho rằng hắn nhận nhầm người. Đối phương sau khi biết hắn nhận sai người, có phải hay không sẽ nói hắn không yêu người ta nhiều như vậy.

Rõ ràng người kia căn bản không hề biết tình cảm của Lôi Mông, nhưng Lôi Mông vẫn muốn bản thân mình phải làm tốt mọi thứ.

Mặc dù Lôi Mông nhảy xuống ban công né tránh, Du Thanh đi đến ban công vẫn ngửi được trong không khí thoang thoảng hơi thở còn sót lại của Alpha, mặc dù rất nhạt, nhưng Du Thanh vẫn nhíu mày, cậu không thích những Alpha có mùi thơm.

Tin tức tố có mùi quá dễ ngửi, trên cơ bản là do có độ xứng đôi quá cao. Loại tin tức tố đó gây nghiện đến mức khiến đối phương mong muốn ngửi nhiều hơn nữa.

Đây cũng là cái khiến cho các cặp AO dễ thu hút nhau. Một số AO chưa hoàn toàn đánh dấu thì giữa đường gặp được người có mức độ xứng đôi cao hơn, ngoài miệng thì không có khả năng sẽ để ý đến đối tượng xứng đôi cao hơn, nhưng thân thể lại thành thật, khứu giác cũng nói cho bọn họ biết, mức độ xứng đôi càng cao, thì tin tức tố càng dễ ngửi, càng muốn ngửi.

Ngay sau đó, Du Thanh từ trong không gian lấy ra bình xịt khử mùi trong không gian và xịt vào không khí nhiều lần,

"Mùi khó ngửi." Du Thanh thấp giọng lầm bầm.

"..." Lôi Mông ở cách đó không xa, lỗ tai nhạy cảm, nghe được Du Thanh nói xong, yên lặng cười một tiếng.

Lôi Mông vẫn nhớ rõ có một lần hắn cùng người trong phòng tiếp xúc rất gần, lúc đó là cùng trong một phòng học. Phòng học đại học rất lớn, khi đó ít người, Lôi Mông lại là một cường Alpha, mặc dù bản thân hắn đã thu liễm, khó tránh khỏi vẫn có một vài nhân vật cá biệc có khứu giác nhanh nhạy ngửi được.

Khi đó, Lôi Mông đã đi ra ngoài phòng học, Du Thanh đi vào phòng học, người cửa trước người của sau. Sau đó Lôi Mông nghe bạch nguyệt quang của mình nói một câu tương tự như vậy.

Khó ngửi sao? Lôi Mông không cảm thấy tin tức tố của chính mình có bao nhiêu khó ngửi, cũng không cảm thấy cậu thật sự cho rằng tin tức tố của hắn khó ngửi. Hương vị nhạt như vậy, cậu lại ngửi được, rõ ràng cậu phải thuộc cấp bậc rất cao, còn có chính bọn họ lại có khả năng có độ xứng đôi cao, càng cao càng mẫn cảm.

Tính khí vẫn kiêu ngạo như trước đây.

Một lúc sau, Lôi Mông rời đi, trên đường trở về nhà Lôi Mông nhờ người kiểm tra thông tin của Du Thanh và tình hình công việc của cậu. Mặc kệ Du Thanh có phải là người yêu của hắn không, giúp đỡ cậu lấy lại tiền lương thì vẫn có thể, nhưng mà hình như Du Thanh càng muốn nhờ hiệp hội bảo vệ nhân nghi tìm luật sư giúp đi.

Đúng vậy, Du Thanh chính là muốn dùng danh nghĩa của hiệp hội bảo vệ nhân ngư, cho bọn họ một niềm vui bất ngờ.

Quả nhiên sau đó, công ty không có trả tiền lương cho Du Thanh, chờ đến ngày hôm sau, bọn họ liền nhận được thư của luật sư từ hiệp hội bảo vệ nhân ngư, nhân viên công tác làm việc thập phần nghiêm túc khiển trách bọn họ hành vi cất giữ tiền lương phi pháp của nhân ngư,

"Trời ạ, các người nghe nói gì chưa? Du Thanh thế nhưng là nhân ngư."

"Không thể nào! Nếu như cậu ta là nhân ngư, thế nào lại còn đi làm ?"

"Nhóm người này không thấy được nhân ngư, giới quý tộc đặc quyền lại không cho người bình thường thấy. Gặp được rồi, lại không biết, còn làm ra vẻ."

"Như vậy hẳn là cậu ấy không phải làm tiểu tam đi?"

" Các người gặp qua nhân ngư nào đi làm tiểu tam chưa? Nếu muốn làm tình nhân thì cũng không phải tìm người trong công ty nhỏ bé của chúng ta đi, tìm quý tộc không phải tốt hơn sao?"

"Có người còn nghe nói cậu ấy thiếu chút nữa bị dùng quy tắc ngầm đó"

....

Tin tức lan truyền thật nhanh, việc Du Thanh suýt chút nữa bị bắt dùng quy tắc ngầm cũng lan truyền trong công ty. Chẳng qua bây giờ bọn họ không còn cảm thấy Du Thanh đi câu dẫn người khác, mà cảm thấy hối hận vì đã bỏ qua rất nhiều cơ hội.

Đến nỗi vị lãnh đạo muốn dùng quy tắc ngầm với Du Thanh cũng trở nên luống cuống, sợ hiệp hội bảo vệ nhân ngư tìm đến ông ta, cũng sợ bị đồn trên mạng, sợ tới mức phải nghỉ làm mấy ngày.

Mà ông lớn của công ty lại cho rằng nghỉ mấy ngày cũng chẳng nhằm nhò gì, chi bằng xin từ chức thì hơn.

" Anh rể..." Vị lãnh đạo kia còn có quan hệ với ông chủ lớn, sao có thể muốn bị đuổi khỏi công ty.

"Ngươi nếu còn gọi ta là anh rể, thì chắc không muốn công ty phá sản, trước mắt thì ngươi nghỉ việc đi." Ông lớn cực kì tức giận, ngay từ đầu ông đã biết em trai của vợ mình không làm được việc gì, đã có vợ mà còn thích làm xằng bậy. Thỏ khôn không ăn cỏ gần hang, mà em vợ lại nghĩ thế nào mà còn xuống tay với người trong công ty.

Du Thanh căn bản không biết những việc này, cậu còn bận chuẩn bị đi coi mắt.

Nhân viên bảo vệ nhân ngư có chút ưu sầu, cục quản lý gen rốt cục có ý gì, nói rằng xem mắt trì hoãn hai ngày, thậm chí còn đổi đối tượng.

"Không có việc gì, mặc dù thay đổi người, nhưng đó cũng tính là quý tộc." Nhân viên hiệp hội bảo vệ nhân ngư đảm bảo Du Thanh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro