Chương 7: Bạn Trai Cũ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kết hôn, lãnh chứng, ở cùng một chỗ, đạo lý chính là như vậy.

Du Thanh dọn tới nhà Lôi gia, nhưng cậu lại không được phân cho phòng riêng. Dựa theo lời nói Lôi Mông, bọn họ chính là đã thành thân với nhau, nếu như cậu sợ tư thế ngủ của cậu không tốt, vậy thì hắn có thể đem giường đổi thành cỡ lớn. Cả hai chỉ đơn thuần là ngủ cùng nhau, không làm gì khác, chỉ là vợ chồng thì nên ở cùng một chỗ.

"Phòng bên cạnh coi như là phòng để quần áo." Lôi Mông đã từng dựa theo sở thích của người trước mặt mà mua không ít quần áo, nhưng lại mua quá giới hạn, tạm thời liền để ở trong kho. Cách vách vừa được tân trang lại chứa toàn là quần áo mới, hắn hy vọng người yêu mình có thể mặc chúng. Chúng là để dành riêng cho Du Thanh. "Ta đã trao quyền cho cậu sử dụng quang não, cậu có thể dùng tiền của ta để thanh toán."

Lôi Mông từ ban đầu đã muốn như vậy, cố tình người trong lòng khi đó đã có bạn trai.

Mà hiện tại đã khác, bạch nguyệt quang là vợ của hắn.

"Chỉ cần đừng dùng tiền của ta nuôi tình nhân nhỏ bên ngoài." Lôi Mông đùa giỡn nói.

"Không có." Du Thanh làm sao có thể có khả năng có tiểu tình nhân, cậu căn bản chỉ muốn cùng Alpha bình thường sống với nhau, nhưng lại liên tục không thực hiện được, bây giờ lại hiểu ra được muốn sống cuộc sống bình thường cũng là một điều rất khó khăn.

Người bình thường rất khó để kết giao cùng một thằng tra nam, nhưng cậu thì lại dễ dàng, mà không phải chỉ có một người mà là rất nhiều người. Nhưng cũng chẳng trách ai được, chỉ có thể nói rằng cậu có vận khí không tốt.

"Cậu muốn ra ngoài làm việc cũng được." Lôi Mông có chút khẩn trương, hẵn cũng không biết nên cùng cậu nói về đề tài gì.

Hiện tại người trong lòng đang dùng thân phận mới, có lẽ muốn bắt đầu lại từ đầu, từ bỏ quá khứ, vậy nên hắn không nên nhắc lại những chuyện cũ.

Nhưng quan trọng là hắn và cậu cũng chưa tiếp xúc lâu với nhau, hiểu ít về nhau, vậy nên nhắc tới quá khứ cũng không có ích gì.

"Không được." Du Thanh lắc đầu: "Làm nghề tự do cũng tốt."

Ở công ty lúc nào cũng cực khổ làm việc, làm tốt hay không tốt đều sẽ bị phê bình. Không phải cấp trên nào cũng coi trọng cấp dưới, còn có một số người dùng cách phê bình để ra oai.

Du Thanh cho rằng chính mình làm việc bao nhiêu năm như vậy là đủ rồi, ở bên ngoài cũng coi như là mất thời gian, hiện tại cậu chỉ mong muốn chế ít đan dược đem bán lấy tiền tiêu vặt. Không làm mà vẫn có ăn, lúc trước nghĩ muốn gả cho hào môn, sau này gả vào Lôi gia rồi, lại thấy bản thân có chút rảnh rỗi.

"Cũng được." Lôi Mông cảm thấy ý kiến này cũng không tồi, trong đầu dần xuất hiện bộ dạng đáng yêu của Du Thanh khi mang thai hài tử của hắn, sau đó liền có tiểu hài tử liền có thể chớp chớp mắt hướng về hắn gọi cha. Chỉ cần nghĩ đến cảnh đó thôi, Lôi Mông dã cảm thấy có chút kích động: "Chúng ta còn trẻ, nếu ngươi không muốn có con sớm cũng không sao."

Chết tiệt, hắn cũng không nên tiếp tục tưởng tượng, nếu không sẽ lại nghĩ tới cảnh người trong lòng nằm trên giường vẫy vẫy tay với hắn, hình ảnh kia quá mức diễm lệ, không thể tưởng tượng chi tiết.

"Có thể ăn cơm chiều chưa." Du Thanh hỏi, cậu cảm thấy đối phương nói nhiều.

"Đương nhiên có thể." Lôi Mông gật đầu, hắn như thế nào lại quên mất chuyện này.

Lôi Mông đem giấy hôn thú của hắn cùng Du Thanh đăng lên dòng trạng bạn bè, muốn cho mọi người biết, hắn đã kết hôn. Làm bọn họ trợn mắt chó thấy rõ ràng, về sau không dám đắc tội bạch nguyệt quang của hắn.

Đạt Lý Nhĩ bạn tốt của Lôi Mông đang ở quán bar uống rượu, nguyên bản là muốn lướt mạng xem tin tức, trăm triệu lần không nghĩ tới, thế nhưng liền nhìn thấy giấy hôn thú của Lôi Mông và Du Thanh.

"!!!" Đạt Lý Nhĩ trợn to hai mắt, từ đó đến giờ cũng chỉ là một thời gian ngắn, hai người như thế nào lại kết hôn nhanh như vậy? Hai người bọn họ không cần ở chung mấy ngày liền tính sao?

Đạt Lý Nhĩ cho rằng Lôi Mông nhất định sử dụng thủ đoạn ác liệt, cưỡng bức bạch nguyệt quang cùng hắn kết hôn, nếu không tại sao, chỉ vừa mới gặp mặt liền lãnh chứng. Đạt Lý Nhĩ trong lòng thầm mắng Lôi Mông là kẻ tiểu nhân, nhưng tay vẫn ấn yêu thích, còn để lại bình luận: Chúc mừng, chúc mừng.

Thật tốt, lúc này không nằm ở trong danh sách bị kéo đen, có thể thích lại còn có thể bình luận.

Đạt Lý Nhĩ thỏa mãn, nói như thế nào đi chăng nữa, anh cũng là góp sức mình trong việc thúc đẩy hôn nhân của hai người. Nếu không phải anh trước mặt bạn tốt nói đã tìm thấy bạch nguyệt quang cho hắn, thì bây giờ có lẽ là nhận được tin tức cậu cùng quý tộc khác kết hôn.

Vòng bạn bè của Lôi Mông không nhiều lắm, nhưng lại có một người đặc biệt. đó là bạn trai cũ của Du Thanh lúc cậu chưa thay đổi thân phận, Lôi Mông cố ý kết bạn với người này, nhưng lại không cho anh ta biết hắn thích Du Thanh, cho rằng bọn họ là tình địch.

Nhưng bây giờ, hắn cũng Du Thanh kết hôn, cũng không có nửa điểm muốn giấu diếm vị tình địch cũ này.

Diệp Hải Sinh, Alpha quý tộc, bạn trai cũ của Du Thanh lúc cậu chưa thay đổi thân phận, hiện tại có một vị hôn phu nhân ngư. Năng lực tự nhiên của anh không cao bằng Lôi Mông, vẫn luôn coi Lôi Mông là thần tượng để sùng bái, trong một lần tình cờ, anh cùng Lôi Mông thêm bạn tốt, nhưng bình thường lại không dám tìm Lôi Mông quấy rầy.

Sau khi Diệp Hải Sinh nhìn thấy giấy kết hôn của Lôi Mông và Du Thanh liền ngây ngần cả người.

Diệp Hải Sinh không thể quên được hình dáng của Du Thanh, người yêu cũ đã lấy tiền của gia đình anh rồi tời bỏ anh ta. Phải, Diệp Hải Sinh cho rằng, cậu đã phản bội tình cảm của hai người chỉ vì tiền.

Sau khi Lôi Mông phát hiện ra Diệp gia cùng vị hôn phu của Diệp Hải Sinh hợp tác làm hại Du Thanh, thì lúc đó đã không thể tìm được cậu. Nhưng hắn càng không có khả năng sẽ nói chuyện đó cho Diệp Hải Sinh nghe, đã là Alpha mà không có khả năng bảo vệ người trong lòng, thì không có tư cách biết được sự thật.

Lôi Mông cũng cho rằng hắn không có nghĩa vụ phải giải thích với Diệp Hải Sinh nhiều như vậy, anh ta là ai chứ?

Lúc này đây, hắn chia sẻ hình ảnh giấy kết hôn của hắn và Du Thanh, không chỉ có ý muốn công khai mà đồng thời cũng muốn Diệp Hải Sinh nhìn thấy. Hắn cũng không thể vì người trong lòng đã thay đổi danh tính mà không tiết lộ, có thể sẽ có vài người nghĩ rằng bạn trai xũ của Diệp Hải Sinh và Du Thanh có chút giống nhau, ở đằng sau đàm tiếu, nhưng Lôi Mông không quan tâm.

"Tại sao có thể?" Diệp Hải Sinh không thể tin mà nhìn quang não, tạo sao mọi chuyện lại như vậy: "Nhất định đây chỉ là hiểu lầm, có lẽ là tên khác."

Diệp Hải Sinh tự nhủ như vậy, như khi nhìn thấy bức ảnh của Du Thanh, anh vẫn nghĩ cậu chính là người yêu cũ của mình. Cái người mà đã lựa chọn cầm tiền của Diệp gia mà bỏ đi nơi khác. Diệp Hải Sinh anh không có cách nào quên được người yêu cũ, người có chút lúc lạnh lùng kèm theo một chút ôn nhu.

"Không thể nào." Diệp Hải Sinh đứng lên, anh muốn đi tìm cái người tên Du Thanh này, nhìn xem đối phương rốt cuộc có phải hay không là người yêu cũ của anh.

Người đã gặp qua người yêu cũ của Diệp Hải Sinh không nhiều cũng không ít.

Diệp Hải Sinh lúc trước đã từng giới thiệu cậu với những người bạn quen biết, trong đó còn có cà một vài người thân. Lý do người nhà của hắn cần biết để làm gì, để càng có cơ hội chia cắt bọn họ.

Một số vị trưởng bối quen biết Lôi Mông cũng chỉa sẻ giấy hôn thú của mình cho tiểu bối, hy vọng bọn họ đừng ngu ngốc mà đi đắc tội với người ta.

Vừa vặn trong đám tiểu bối ấy, có người lại là bạn của Diệp Hải Sinh, cũng biết chuyện về người yêu cũ của anh, còn biets cả diện mạo của đối phương.

Vì thế, liền có người đem chuyện Lôi Mông và Du Thanh kết hôn dò hỏi Diệp Hải Sinh:

"Úc Nhân đây sao?"

"Cậu ta đổi tên, muốn tìm ngươi trả thù sao?"

"Người anh em này, nghe nói phu nhân của Lôi gia là nhân ngư Omega, ngươi biết cậu ta sao?"

...

Cẩu bằng hữu chính là như vậy, ởtại thời điểm mình khổ sở, còn muốn đâm chọt thêm. Có lẽ một trong số bọn họ là thật sự quan tâm Diệp Hải Sinh, nhưng những người còn lại thì chỉ là muốn nhìn Diệp Hải Sinh bị chê cười.

Diệp Hải Sinh không có trả lười câu hỏi của bọn họ có đúng không, bọn họ cũng nhìn ra Du Thanh cùng Úc Nhân lớn rất giống nhau đi, nói hai người bọn họ là cùng một người, đều không có người phản bác.

Mặc kệ những người đó có nói cho Diệp Hải Sinh thêm điều gì, Diệp Hải Sinh đều không muốn nghe, anh ta muốn ra ngoài.

Diệp Hải Sinh vẫn là quý tộc, cũng biết vị trí của mấy căn biệt thự thuộc hiệp hội bảo vệ nhân ngư ở Đế Tinh. Tuy rằng mấy căn biệt thự kia đều có người bảo vệ, người ngoài không được tùy ý đi vào, nhưng là Diệp Hải Sinh vẫn là mong muốn đến tìm.

Tìm để hỏi về quá khứ, hỏi về tất cả những gì đã xảy ra.

"Lôi phu nhân đã dọn ra ngoài." Nhân viên của hiệp hội bảo vệ nhân ngư trả lời.

"Dọn đến nơi nào?" Diệp Hải Sinh nhíu mày.

"Lôi gia." Nhân viên công tác trả lời, không dọn đi Lôi gia thì dọn đi nơi nào đây. Lôi gia làm việc thật nhanh chóng, nhanh như vậy liền đem nhân ngư mang về.

Trước khi Du Thanh cùng Lôi Mông lãnh chứng, nhân viên công tác của hiệp hội bảo vệ nhân ngư còn muốn khuyên bảo Du Thanh đừng nhanh như vậy liền cùng người ta lãnh chứng, tốt xấu gì cũng nên ở chung một thời gian, nhìn xem tình huống cụ thể. Nhưng ngại ánh mắt của Lôi Mông nhìn sang, bọn họ liền cảm thấy ánh mắt còn muốn sắc bén còn muốn đáng sợ hơn lưỡi dao.

Bất quá bọn họ cũng không đánh lại Lôi gia, vậy nên quên đi. Lôi gia lợi hại như vậy, đại quý tộc, nhất định là muốn mang nhân ngư Du Thanh đi, họ đành phải đồng ý.

Vị vậy các nhân viên không đứng ra ngăn cản Lôi Mông, chỉ có thể chúc phúc cho hai người họ.

Sau khi Lôi Mông cùng Du Thanh lãnh chứng , bọn họ cũng không có lý do gì ngăn cản Du Thanh dọn đến Lôi gia. Cũng đúng, Lôi Mông là người cùng Du Thanh có độ xứng đôi cao nhất, lại còn là người có cấp bậc dị năng mạnh nhất, Du Thanh cùng Lôi Mông kết hôn là điều tốt.

"Đã kết hôn, không dọn vào Lôi gia, thì dọn vào đâu." Nhân viên công tác nhỏ giọng nói thầm, "Ở bên ngoài, bị người lạ quấy rầy thì sao."

Một Omega không có bị đánh dấu hoàn toàn đơn độc ở bên ngoài, rất dễ gặp chuyện nguy hiểm, chứ đừng nói tới Omega nhân ngư. Có tra nam nghĩ trước tiên đánh dấu hoàn toàn, chiếm hữu thành công, vậy có thể có được Omega.

Bệnh viện xác thật có thể xóa bỏ đánh dấu, nhưng nhất định sẽ gây tổn thương đối với thân thể Omega. Có tra nam biết được điều này, bản thân họ còn có nhà có xe, thì một vài Omega vẫn chấp nhận thỏa hiệp.

"......" Diệp Hải Sinh biết rằng nhân viên công tác không phải nói đến anh, nhưng người nói vô tình, người nghe hữu ý, đặc biệt là Diệp Hải Sinh trong lòng còn có chuyện khác, liền càng thêm dễ dàng khiến anh ta khó chịụ.

Diệp Hải Sinh biết Du Thanh là nhân ngư, anh cũng không dám thật sự gây tổn thương nhân ngư, anh chỉ là muốn hỏi rõ ràng, Du Thanh có phải hay không chính là Úc Nhân. Úc Nhân lúc trước nếu chịu làm giải phẫu cải tạo nhân ngư, có lẽ bọn họ liền không có nhiều khó khăn như vậy, có có cơ hội được ở bên nhau.

Đối với Diệp Hải Sinh, Úc Nhân ở trong lòng anh có hận nhưng cũng có yêu, còn cảm thấy bản thân có chút vô dụng.

"Tiểu tử, đừng lúc nào cũng chỉ chằm chằm tìm nhân ngư, tìm Omega bình thường cũng tốt." Nhân viên công tác thấy Diệp Hải Sinh vẻ mặt mất mát, an ủi khuyên giải : "Nhân ngư số lượng ít, cũng không phải tất cả mọi người đều theo đuổi tình yêu mộng mơ, thực tế lên đi."

Gả hào môn, gả quý tộc, chả có gì lớn, chỉ là chuyện thường tình mà thôi.

Những người này, đừng hy vọng cưới được nhân ngư, nhân ngư tự nhiên đã quý lại còn ít, cải tạo nhân ngư cũng là hao phí không ít tiền mới có thể tăng xác suất thành công, cũng không thể hy vọng nhân ngư bọn họ không có ai theo đuổi. Để có cơ hội leo lên vị trí cao, họ cũng phải hy sinh rất nhiều thứ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro