CHƯƠNG 80

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Đạo diễn của tiểu chán ghét cũng ra sức giúp bọn họ tuyên truyền phim mới, dù sao thì toàn bộ khách mời đều tham gia, dân mạng có thảo luận thì chắc chắn sẽ không khỏi đề cập đến chương trình này, đây có khác gì phim quảng cáo miễn phí cho show đâu?!

Trên đời lại có chuyện tốt thế này à? Đạo diễn sau khi biết chuyện này cao hứng cười toe toét, mồm ngoác đến tận mang tai, mấy ngày cũng chưa tận hứng.

Tiếp đó, dựa theo quy trình như ở tập đầu, để cho bọn họ viết ra tên người mà mình ghét nhất trong chương trình.

【 lại về tới vấn đề như trong tập đầu, có ý nghĩa ghê ta, khẳng định suy nghĩ trong lòng mọi người bây giờ hoàn toàn khác trước 】

【 tôi nhớ tập một công chúa ghi tên Thương Lộc nha! Khi đó công chúa chắc cũng không nghĩ tới sẽ có ngày hôm nay】

【 tôi chắc chắn công chúa ở tập một hình như thật sự không thích Thương Lộc ha ha ha 】

【 nếu để công chúa xem lại lựa chọn của mình vào tập một, chắc là cổ sẽ day dứt lắm! 】

Lâm Nhan Nhan trực tiếp nhảy dựng lên: "Các người cố tình?"

Diệp Lục khó khăn nói: "Mọi người đều đáng ghét, biết chọn ai bây giờ?"

Sau đó hắn liền bị Thương Lộc và Lâm Nhan Nhan một tả một hữu dùng gối đầu đánh cho rụng cả tóc.

Tưởng Tinh nhìn về phía Tống Trạch Khiêm, ý là vẫn giống như ban đầu, hai người chọn nhau.

Mà Tống Trạch Khiêm lại lắc đầu với cô.

Tưởng Tinh có chút khó xử, nhưng do dự một chút vẫn cúi đầu viết.

Hứa Tắc nhìn Thương Lộc, Thương Lộc thoải mái hào phóng nói: "Có thể tiếp tục viết tên tôi."

【Hứa Tắc tập đầu cũng chọn Thương Lộc, sau đó tự ảnh lại bộc lộ rằng Thương Lộc là động lực kiên trì của ảnh trong giới giải trí làm chúng ta sợ ngây người 】

Mọi người đều nhanh chóng viết tên người mình ghét nhất ra giấy, sau đó đạo diễn lại yêu cầu viết tiếp lên bìa cứng.

Trên giấy, hầu như mọi người đều viết tên của mình.

Thương Lộc nhịn không được cảm khái: "Cảnh tượng ấm áp trong các chương trình khác, rốt cuộc chúng ta cũng có!"

Chỉ có thanh âm kỳ quái của Diệp Lục vang lên: "Tống Trạch Khiêm anh viết ai vậy? Giang Nhạc Thành? Có người này hả?"

Hầu như mọi người đều viết tên của mình, ngoại trừ Tống Trạch Khiêm.

Tống Trạch Khiêm nhìn về phía đạo diễn, phun ra lý do: "Cùng nghề khinh nhau."

Đạo diễn: "...... Là tôi."

Diệp Lục: "!"

Sự ăn ý kỳ quái quay trở lại.

Mọi người sôi nổi cúi đầu lấy bút, toàn bộ đổi thành tên đạo diễn.

Đạo diễn: "QAQ."

Nhân viên công tác đều đang cười, trong đó phó đạo diễn cười vui vẻ nhất.

Thương Lộc vuốt cằm, nói: "Nếu chia tổ thất bại, phòng cũng đã phân rồi, vậy qua cảnh đi, dựa theo kịch bản ban đầu, kế tiếp là......"

Lâm Nhan Nhan Diệp Lục trăm miệng một lời: "Phân chia bữa tối!"

Nhưng bây giờ là buổi sáng, cũng chỉ có thể là phân chia cơm trưa.

Kịch bản của tổ tiết mục hoàn toàn bị nhìn thấu, đành cho người bưng sáu cái khay lên, nhưng lúc này trên mỗi khay đều là cơm bào ngư và canh gà xa hoa mà lúc trước không ai được ăn, thoạt nhìn rất bổ dưỡng.

Nghĩ tới cái màn thầu nhỏ xíu cứng ngắc ở tập một, Lâm Nhan Nhan kinh ngạc nói: "Tổ tiết mục thật sự muốn làm người?"

Đạo diễn đứng ra giải thích cho mọi người, thật ra đây là kết quả một cuộc bình chọn trên mạng mà bọn họ tự khởi xướng.

Đây chính là đồ ăn các võng hữu bầu chọn nhiều nhất, vớt vát lại nỗi tiếc nuối của bọn họ ở tập đầu, đền bù màn thầu chay bằng cơm bào ngư và canh gà.

Tiết mục khi khới xướng cuộc bình chọn trên Weibo kia có nói rõ rằng các khách mời của chương trình đã thành công thay đổi cái nhìn của khán giả, nên thắng được bữa cơm trưa này.

Thương Lộc buổi sáng mới chỉ ăn một gói bánh quy lót bụng, giờ phút này gấp không chờ nổi muốn được ăn ngay, mọi người cũng lục tục ngồi vào bàn ăn.

Lâm Nhan Nhan căn bản không động đũa, nói thẳng: "Tôi muốn ăn màn thầu."

Mọi người: "!?"

【 tôi nhớ mang máng, tập một Lâm Nhan Nhan nhận được màn thầu một cái là ném đi ngay 】

【 Lâm Nhan Nhan hiện tại: Tôi chỉ muốn ăn màn thầu 】

【 cho nên nói rốt cuộc công chúa đi theo Thương Lộc đã trải qua những gì chứ ha ha ha 】

Đạo diễn có vẻ xấu hổ, bởi vì tập này bọn họ cũng không chuẩn bị màn thầu.

Mọi người thành thành thật thật ăn xong bữa cơm.

Kế tiếp, là phân đoạn tình cảm.

Đạo diễn dẫn bọn họ tới chỗ cầu thang, để bọn họ cùng nhau đi lên.

Trên tường treo rất nhiều khung ảnh, dựa theo thứ tự các tập, tất cả các ảnh đều được lựa chọn từ những đoạn nổi bật của từng tập.

Vai chính đều là bọn họ.

Trong ảnh, có người cười có người nháo, cũng có người chật vật bất kham.

Lâm Nhan Nhan ngang tàng dẫn anti-fan tới trung tâm thương mại mua hàng xa xỉ; Thương Lộc giơ chiếc đũa chỉ huy mọi người hát, biểu tình trên mặt những người ngồi dưới ai nấy đều tự tin, Diệp Lục đứng ở cửa phảng phất như mất đi linh hồn; ở nhà hàng Diệp Lục và Dụ Tô cùng nhau giả gái, Hứa Tắc và Tống Trạch Khiêm mờ nhạt như không khí ở phía sau phất tay, bức ảnh tiếp theo là cảnh tóc giả của Diệp Lục bay ra, mọi người kinh hoảng thất thố; Tống Trạch Khiêm và Tưởng Tinh nắm tay, Hứa Tắc tay ôm bả vai Thương Lộc, đóng giả hai đôi tình nhân, ảnh chụp theo sát phía sau chính là Lâm Nhan Nhan và Diệp Lục bị bắt đứng trước biểu ngữ "Ai cũng là người yêu" làm trái tim, đọc tuyên ngôn tình yêu.

Còn có rất nhiều rất nhiều.

【 ê đỉnh nha, sao tôi cảm giác mấy tấm ảnh này như phát ra âm thanh vậy chứ? 】

【 tôi đồng ý với tỷ muội phía trước, như bức ảnh Thương Lộc nằm thằng, Diệp Lục đeo mai rùa ngẫu nhiên gặp được Tống Trạch Khiêm, trong đầu tôi chỉ văng văng câu nói của Tống Trạch Khiêm lúc đó "Anh vũ nhục cậu ta như vậy không tốt lắm đâu" 】

【 tấm ảnh chụp chung của Thương Lộc và Dụ Tô kia là Diệp Lục chụp, câu đầu tiên có lễ phép của Thương Lộc trong tiết mục này chính là nói với Dụ Tô "Xin hỏi tôi có thể chụp ảnh chung với anh không" ha ha ha 】

【 còn có tấm ảnh Âu Dịch và Lâm Nhan Nhan đứng chung một chỗ, Thương Lộc đầy mặt chết lặng, "Thương Lộc lão sư thật sự quá ưu tú!" "Lộc Lộc thật sự quá lợi hại!" 】

【sao lại có cả ảnh chụp Thương Lộc túm lấy mớ tóc giả của Vọng Hàn Phi ta! 】

【 Tưởng Tinh lão sư thật sự dịu dàng quá đi, lúc chỉ ôm chồi non tôi nhìn mà muốn gọi mẹ luôn, khóc】

【 còn cả ảnh ngoài ruộng củ cải mọi người chạy như điên nữa, Thương Lộc và Lâm Nhan Nhan thì nhàn nhã ngồi xổm, bên kia Hứa Tắc với Diệp Lục sợ tới mức chạy ra cả tàn ảnh ha ha ha 】

......

Mọi người xem từ đầu đến cuối, một đường đi lên trên lầu, nói chuyện liên thiên.

Bầu không khí vốn đang nhẹ nhàng, thẳng đến khi Tống Trạch Khiêm nhìn thoáng qua Thương Lộc, đột nhiên quay lại, chỉ ném xuống một câu: "Qua đây."

Thương Lộc thành thành thật thật đi theo.

Tống Trạch Khiêm kêu Thương Lộc đứng trước tấm ảnh chụp ở tập thứ nhất, so sánh một chút, nói: "Cân nặng của cô so với tập một thay đổi thế nào?"

Thương Lộc: "?"

Đây không phải phân đoạn hồi ức ấm áp hả? Không phải bọn họ nên tình cảm ôm nhau khóc thành một đoàn sao? Vì sao lại đột nhiên quan tâm đến cân nặng của cô chứ?

Nhưng Thương Lộc chỉ có thể thành thành thật thật trả lời: "Tăng năm cân."

Thật sự không thể trách cô.

Là tại Trì Yến nấu ăn quá ngon...... Không sai, đều do Trì Yến!

Dưới tầm mắt phảng phất như muốn giết người của Tống Trạch Khiêm, Thương Lộc lập tức giơ tay bảo đảm: "Tôi có thể giảm, tôi có thể giảm, trước khi tiến tổ nhất định sẽ đạt bằng chỉ tiêu của anh."

Lâm Nhan Nhan nhịn không được đứng ra giúp Thương Lộc nói chuyện: "Tôi cảm thấy Thương Lộc không béo lắm đâu, anh xem tay chân cô ấy này......"

Tống Trạch Khiêm mặt vô cảm: "Nếu so sánh với cô, đúng là không béo."

Lâm Nhan Nhan: "."

À.

Những người khác cũng chỉ có thể thương lắm nhưng để đấy mà không giúp gì được.

Rất hiển nhiên, hiện tại ai mà dám nói chuyện thay chắc chắn sẽ bị mắng.

Sau khi Thương Lộc và Lâm Nhan Nhan thề thốt trước khi tiến tổ nhất định sẽ giảm về số cân Tống Trạch Khiêm yêu cầu, rốt cuộc hắn mới có chút biểu cảm.

Thương Lộc và Lâm Nhan Nhan đồng thời thở dài nhẹ nhõm.

Trong đầu Thương Lộc chỉ còn lại một câu ——

Toi rồi! Bánh kem nhỏ của cô TAT.

【Tống đạo mà độc miệng là không ai dám cãi lại đâu! 】

Tiếp tục, là một vài trò chơi đơn giản.

Tổ tiết mục thật sự không lừa bọn họ, tập cuối cùng này hoàn toàn không dùng những trò thất đức, mà chỉ làm giống như mấy gameshow bình thường khác.

Nhưng bởi vì các khách mời quá ăn ý, khiến những trò chơi bình thường đều trở nên thú vị hơn nhiều.

Bởi vì là tập cuối cùng, tổ tiết mục đưa lại cho bọn họ mấy chậu cây mà mọi người chọn lúc trước, mỗi chậu đều được tổ tiết mục chăm sóc rất tốt, coi như quà chia tay.

Biết được chậu tiên nhân cầu của mình sang năm có thể nở hoa, Thương Lộc vô cùng cao hứng ôm nó vào ngực, trong lòng có chút chờ mong.

Một tháng tưới nước một lần, rất thích hợp với người đãng trí như cô, để ở nhà Trì Yến nữa là tuyệt vời.

Tặng đồ xong xuôi, đạo diễn lại hỏi: "Hiện tại nhân khí của mọi người trên mạng đều rất cao, nếu tổ tiết mục có mùa 2, thân là khách mời mùa đầu tiên, mọi người có gì muốn gửi gắm cho các khách mời mùa sau không? Ví dụ như cổ vũ linh tinh gì đó."

Đạo diễn vừa nói, nhân viên công tác đã nhanh tay đã phát giấy bút cho mọi người.

Rất nhanh, mọi người đã viết xong, Tưởng Tinh là người đầu tiên show nội dung trước camera, cười nói: "Dù bất cứ lúc nào, cũng phải kiên định với bản thân, vững vàng với lựa chọn của mình."

Lâm Nhan Nhan cũng để lại lời nhắn ấm áp: "Hy vọng mọi người cho dù có phải đối mặt với những định kiến không tốt của người khác về bản thân cũng có thể tin tưởng chính mình, có thể gặp được nhiều bạn tốt, thản nhiên đối mặt, nhìn thẳng vào cuộc sống, đặc biệt là phải biết yêu thương và tôn trọng lựa chọn của mình."

Lâm Nhan Nhan nói, nhịn không được đỏ vành mắt.

"Tuy ban đầu đúng là tôi rất khổ sở, rất muốn hỏi tại sao mọi người lại không thích mình, nhưng giống như chị Tưởng Tinh đã nói, tôi cũng cảm thấy rất hạnh phúc, tại đây tôi xin gửi lời cảm ơn chân thành tới những người trước kia đã bầu phiếu cho tôi tới tham gia chương trình này!"

Lâm Nhan Nhan nói, nhào vào ngực Thương Lộc nghẹn ngào.

Tưởng Tinh nước mắt lưng tròng, ngay cả Diệp Lục cũng ngửa đầu nhìn trần nhà, lẩm bẩm kêu: "Không được, khóc thì mất mặt lắm!"

Hắn hung hăng bóp đùi, nuốt nước mắt vào trong.

【 huhu kịch bản lừa tình thế, nhưng nhìn công chúa khóc mà mắt tôi cũng rưng rưng】

Lâm Nhan Nhan khóc rối tinh rối mù, vừa ngẩng đầu phát hiện Thương Lộc đang nhìn mình cười, càng khóc lợi hại hơn, hỏi: "Lộc Lộc, sao cô không khóc, gặp tôi cô không vui hả huhu......"

"Vui chứ, việc vui thì sao lại khóc?" Thương Lộc vỗ vỗ đầu Lâm Nhan Nhan, cũng có chút cảm khái: "Hóa ra lúc đầu mọi người tới đây đều không vui."

Hứa Tắc giơ tay: "Tôi là tự nguyện."

Tống Trạch Khiêm nhún vai: "Tôi cũng tự nguyện, tôi muốn đến xem mọi người tệ đến thế nào, để tìm linh cảm cho phim mới."

Mọi người: "......"

Đáp án bên trong dự kiến.

Diệp Lục vuốt cằm, nói: "Thực ra tôi vẫn tốt, lúc ấy cũng không có công tác nào, rất nhàn rỗi, chẳng qua là tham gia cùng với những người bị ghét nên hơi không vui thôi."

Thương Lộc an ủi: "Không sao, cậu đã phấn đấu từ một nam minh tinh từng bị võng hữu ghét nhất biến thành thần tượng đỉnh lưu top1."

Thương Lộc đang ám chỉ cuộc bình chọn trên mạng giữa Diệp Lục và Âu Dịch, ngày hôm qua đã bắt đầu chính thức bỏ phiếu rồi, thời hạn nửa tháng.

Cả người Diệp Lục nháy mắt như được tiêm máu gà, đứng lên nói: "Các người đều phải bỏ phiếu cho tôi! Nhớ đấy!"

Nước mắt Lâm Nhan Nhan còn chưa kịp khô, nhìn camera dõng dạc tuyên bố: "Thần tượng ưu tú nhất trong lòng tôi là Âu Dịch, mong mọi người ủng hộ Âu Dịch!"

Diệp Lục: "?"

Không khí trong nháy mắt hoàn toàn bị phá hư.

【 Âu Dịch: Cảm ơn! Cảm ơn mọi người! 】

【 công chúa chưa chắc đã cảm thấy Âu Dịch ưu tú nhất, cổ chỉ không muốn nhìn Diệp Lục thắng ha ha ha 】

......

Cười đùa chán chê, mọi người cũng coi như cho chương trình chút mặt mũi, ngay cả Tống Trạch Khiêm cũng viết xuống một câu cổ vũ.

Cuối cùng chỉ còn lại Thương Lộc.

Tất cả mọi người nhìn về phía Thương Lộc, cô ôm tấm bìa, quay mặt có nội dung vào ngực, biểu tình phức tạp cực kỳ.

Lâm Nhan Nhan không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng vẫn quan tâm hỏi: "Sao vậy Lộc Lộc?"

Tống Trạch Khiêm đã nhìn ra vấn đề, rất thẳng thắn: "Thương Lộc, cô lại viết cái gì không nên viết à?"

Thương Lộc mím môi, biểu tình hoang mang, mờ mịt nói: "Tôi không nghĩ tới, mọi người đều bình thường như vậy ...... À, đứng đắn."

【 Thương Lộc nói lời này làm tôi càng tò mò không biết cổ viết cái gì 】

"Cô nói đi, cô lỡ viết cái gì kỳ cục rồi đúng không?" Diệp Lục hiếm khi bắt được trọng điểm, lập tức đứng dậy, muốn đoạt lấy tờ giấy của Thương Lộc.

Thành công cướp được, nhìn nội dung trên tấm giấy, Diệp Lục cười đến cong cả lưng: "Ha ha ha Thương Lộc, cô đang làm gì vậy hả?"

Diệp Lục nói xong liền đem xoay mặt giấy ra ngoài, trên mặt có viết mấy chữ ——

Các người, không bằng chúng tôi!

Mọi người: "......"

Sau một khoảng trầm mặc, tiếng cười liên tiếp vang lên.

Tưởng Tinh bất đắc dĩ cười nói: "Tiểu Lộc, em đúng thật là."

Thương Lộc biện giải cho mình, một bộ ngữ khí đúng lý hợp tình nói: "Là mọi người không có xúc cảm tổng nghệ đó chứ."

Advertisement: 1:22

Close Player

Tuy mọi người đều cười Thương Lộc, nhưng cuối cùng lúc tổ tiết mục để cho bọn họ treo mấy tờ giấy ghi lời nhắn nhủ ở phòng khách, bọn họ vẫn nhất trí chọn tấm bìa của Thương Lộc treo ngay ở trung tâm, cũng là vị trí dễ thấy nhất.

Các võng hữu nhìn thấu tất cả.

【 có vài người ngoài mặt thì cười nhạo Thương Lộc càn rỡ, nhưng nội tâm lại cực kỳ tán thành nhiệt liệt tán thành 】

【 có vài người = toàn bộ khách mời của tiểu chán ghét đúng không? 】

【 đừng nói bọn họ, tôi cũng thế nha! Tiểu chán ghét chính là tiểu chán ghét mà】

【 thế là kỳ hai sẽ đổi khách mời hả? NO! 】

【 dựa theo quy tắc của tiểu chán ghét, những người bị ghét nhất mùa hai chắc chắn không phải bọn họ rồi, hay là gần đến đấy chúng mình lại giả vờ ghét để bầu phiếu cho người ta nhể (? ) 】

【 tôi hiểu rồi! Có kim chủ ba ba không? "Ai cũng là người yêu" nên thu tập đầu rồi á!!! 】

【 ha ha ha cái tiết mục này thật sự có thể làm tới hả? Vậy mời cả Âu Dịch đi 】

【 Diệp Lục: Uyển chuyển từ chối ha! 】

【 cho nên thật sự sẽ kết thúc ở chỗ này sao?】

【 tạm biệt tiểu chán ghét! Tạm biệt mọi người! Khi hết show tôi vẫn sẽ ủng hộ! 】

Không khí rất dịu dàng, an tĩnh.

Tất cả mọi người đang đắm chìm trong cảm xúc ly biệt, chỉ có Hứa Tắc hỏi một câu: "...... Vì sao lại có bầu không khí này, ngày mai không ghi hình nữa sao?"

Mọi người: "!"

Lâm Nhan Nhan và Diệp Lục trừng lớn mắt, Thương Lộc ngồi thẳng người, Tưởng Tinh cũng sửng sốt, ngay cả tay Tống Trạch Khiêm đang nghịch kính râm cũng dừng lại.

【mẹ nó tôi cũng đang lệ rơi đầy mặt, kết quả chỉ một câu của Hứa Tắc lại kéo tôi về hiện thực 】

【 đúng vậy, còn ngày mai mà, sao hôm nay đã có bầu không khí này vậy a ha ha ha 】

Thanh âm Lâm Nhan Nhan vui vẻ lại bi thương: "Vậy là có thể tan làm sớm sao? Tôi khổ sở quá...... tôi vui gần chết...... hu hu tôi cũng không biết tôi đang nghĩ gì nữa!"

Tất cả mọi người nhất trí nhìn về phía đạo diễn, đáy mắt ít hoặc nhiều đều có nghi hoặc.

Phó đạo diễn đứng ra giải thích: "Ngày mai sẽ thu hình bên ngoài, quay xong cũng không tiện cho mọi người khóc lóc chia tay, cho nên quay đoạn này trước, lúc nào phát sóng lại thì điều chỉnh là được, ha ha!"

Mọi người: "......"

Thật là một chương trình thành thật.

Tống Trạch Khiêm lại lần nữa xác nhận: "Ngày mai vẫn quay?"

Phó đạo diễn gật đầu.

Mọi người nháy mắt đứng dậy, chạy lên lầu, một đám thi nhau đình công.

"Đi đi, lên lầu ngủ đi."

"Ngày mai lại nói ngày mai lại nói."

"Khóc sớm quá đi."

【 câu khóc sớm kia chắc chắn là giọng Thương Lộc ha ha ha 】

【 đúng thật, chúng ta cũng khóc sớm quá đi à QAQ】

【 thu lại cảm xúc một chút, ngày mai lại khóc! 】

......

Buổi sáng ngày hôm sau.

Đạo diễn tuyên bố, địa điểm của nhiệm vụ hôm nay là công viên giải trí.

Vẫn chia ba tổ như cũ, nhưng không có quy định cụ thể bắt buộc nào hết, để mọi người tự do phân đội.

Đạo diễn nhắc nhở: "Nhiệm vụ hôm nay tương đối khó nói, mọi người hãy lựa chọn cho mình những người đồng đội thông minh chút, đặc biệt là bản thân những người không đủ cẩn thận thông minh, hôm nay mà nhiệm vụ thất bại thì hình phạt sẽ là yêu cầu các vị lão sư phải tiêu tiền, cho nên xin lựa chọn thận trọng."

【 đạo diễn ơi mấy người đang nội hàm ai vậy cà 】

【@ Lâm Nhan Nhan @ Diệp Lục, chắc là không phải nói hai người đâu nhể 】

Diệp Lục trực tiếp cười lạnh: "Nơi này làm gì có người không cẩn thận!"

Lâm Nhan Nhan cũng hùa theo: "Đúng vậy, các người có miếng lịch sự nào không vậy?"

Thương Lộc: "Hai người thích nói chuyện thì cứ nói, nhưng mà đừng lôi kéo tôi nữa."

Diệp Lục kéo cánh tay bên trái& Lâm Nhan Nhan ôm cánh tay bên phải của Thương Lộc: "......"

Hai người đồng thời nhìn về phía đối phương.

Lâm Nhan Nhan càng ôm chặt cánh tay Thương Lộc hơn: "Cậu muốn làm gì? Lộc Lộc là của tôi! Nghĩ cũng đừng nghĩ!"

Thật vất vả mới được tự do phân tổ một lần, cô nhất định phải ở bên Lộc Lộc!

Diệp Lục cũng không buông tay: "Liên quan đến tiền! Là tiền đấy!"

Muốn hắn tiêu tiền cho cái chương trình này không bằng làm thịt hắn luôn đi!

【 công chúa và Diệp Lục sắp đánh nhau rồi 】

【 Thương Lộc, không nghĩ tới chị lại chính là kẻ phóng hỏa, anh cũng yêu em nhắm ( đầu chó ngậm hoa hồng ) 】

【 áp lực chuyển đến người Thương Lộc! 】

Đạo diễn xem náo nhiệt không chê việc lớn, hỏi: "Thương Lộc lão sư muốn cùng tổ với ai?"

Thương Lộc: "......"

Thà là tổ tiết mục tự phân tổ luôn đi, cho cô đỡ mệt.

Thương Lộc rất chắc chắn, nếu cô chọn Diệp Lục, Lâm Nhan Nhan nhất định sẽ trực tiếp đi dứt tóc hắn, còn nếu cô chọn Lâm Nhan Nhan, Diệp Lục hôm nay cũng sẽ không an tĩnh.

Thương Lộc dùng ánh mắt xin giúp đỡ nhìn về phía Tưởng Tinh.

Hiện tại người có thể cứu cô chỉ có Tưởng Tinh, bởi vì Tưởng Tinh là người duy nhất mà Lâm Nhan Nhan và Diệp Lục tôn kính ở nơi này.

Tưởng Tinh nhận được ám chỉ, liền đứng ra giải vây: "Tiểu Lộc có thể cùng tổ với chị không? Mọi người đều biết mà, chị không giỏi chơi trò chơi."

Tưởng Tinh đã đưa ra thỉnh cầu, Diệp Lục và Lâm Nhan Nhan cũng không nỡ cự tuyệt.

Lâm Nhan Nhan miễn cưỡng buông tay: "Thôi được, coi như nể mặt chị Tưởng Tinh."

Diệp Lục cũng buông tay.

Lâm Nhan Nhan đi tìm Hứa Tắc, còn lâu cô mới cùng Diệp Lục một tổ, cũng không thèm cùng tổ Tống Trạch Khiêm để bị mắng đâu.

Diệp Lục và Tống Trạch Khiêm tất nhiên thành một tổ.

Ba đội chia xong, bọn họ bắt đầu lên đường đến công viên giải trí.

Là công viên giải trí của một tập đoàn khác cũng rất nổi danh ở đế đô, sau khi tới địa điểm, bọn họ lại gặp được khách mời của tập này.

Nhạc Tề, Đoạn An Quốc, Thẩm Tiêm còn có Trình Triết.

Vừa nhìn thấy Nhạc Tề, Tống Trạch Khiêm trực tiếp đen mặt.

Các võng hữu lại rất vui.

【 Được đó! Cuối cùng khách mời lại là đoàn phim《kế hoạch cứu vớt》! 】

Sau khi biết có khách mời, Thương Lộc lập tức đi qua, cười tủm tỉm nói: "Chào mọi người! Chúng tôi là đoàn phim "kế hoạch cứu vớt"! Mười bảy tháng Hai, mời mọi người đến rạp chiếu phim ủng hộ chúng tôi!"

Những người khác của Tiểu chán ghét: "......"

Diệp Lục nói thẳng: "Ê! Cô cứ thế mà đi à?"

Đương nhiên đây chỉ là nói giỡn, Thương Lộc rất nhanh vẫn quay về chỗ bọn họ.

Mà những người của《 kế hoạch cứu vớt》cũng không phải lần đầu tiên tới, lần lượt theo thứ tự chào hỏi khán giả, sau đó tuyên truyền đơn giản một chút.

Tổ tiết mục lúc này mới chính thức thông báo quy tắc trò chơi hôm nay.

Bên Tiểu chán ghét chia làm ba tổ hai người, bên "kế hoạch cứu vớt" là Đoạn An Quốc và Thẩm Tiêm, Nhạc Tề và Trình Triết chia làm hai tổ.

Trên người mỗi khách mời của Tiểu chán ghét đều bị dán mười miếng sticker mặt cười, yêu cầu bọn họ phải hoàn thành nhiệm vụ được bố trí trong công viên giải trí, thành công có thể gỡ bớt giấy dán trên người, còn thất bại sẽ bị dán thêm.

Cuối cùng sẽ dựa vào số sticker còn lại trên người mỗi người để định số lượng "bom Địa lôi", trong mỗi quả "bom Địa lôi" sẽ đại diện cho một số lượng vé xem phim tương ứng, ai dẫm phải quả nào sẽ phải bỏ tiền mua đúng số vé đó.

Còn các khách mời của 《 kế hoạch cứu vớt》, có thể thông qua việc hoàn thành nhiệm vụ để lấy sticker dán thêm cho đội đối diện, gia tăng khó khăn của nhiệm vụ.

Trò chơi bắt đầu, từng người tới những chỗ khác nhau để làm nhiệm vụ.

Trong tai nghe của Thương Lộc lại có giọng nói vang lên.

【《 kế hoạch cứu vớt》 Thương Lộc là nằm vùng, phải dùng hết khả năng để liên lụy đồng đội, làm ảnh hưởng tới các khách mời của《 Ai cũng là người xấu 》, nỗ lực gia tăng số vé xem phim mà đối thủ phải mua 】

Thương Lộc: "......"

Sao đến tập cuối cùng rồi, mà cô vẫn bị dí cho cái mác nằm vùng phản bội chứ.

Thấy Thương Lộc dừng bước, Tưởng Tinh quan tâm hỏi: "Sao vậy?"

Thương Lộc trực tiếp ngả bài: "Em là nằm vùng, phải ám hại đồng đội, gia tăng số vé mọi người phải mua."

Đạo diễn: "?"

Trò của họ đâu phải chơi như này?

【 Đình công không cần nhiều lời! 】

【 Thương Lộc: Đừng có cue, tôi chỉ muốn làm người thường 】

Tưởng Tinh sửng sốt một chút, cười nói: "Được, vậy chúng ta thua luôn đi!"

Ở trên đường, bọn họ còn gặp Lâm Nhan Nhan và Hứa Tắc.

Thương Lộc vẫn như cũ phi thường thẳng thắn thành khẩn nói nhiệm vụ nằm vùng của mình cho bọn họ.

Không nghĩ tới Lâm Nhan Nhan cũng đưa ra lựa chọn giống Tưởng Tinh: "Dù sao có thua hay không thì tôi cũng sẽ bao hết vé cho cô, một khi đã vậy thì nhận thua luôn! Để tôi mua hết!"

Hứa Tắc gật đầu: "Có thể."

Cho nên lúc Tống Trạch Khiêm và Diệp Lục bắt đầu nhiệm vụ, bọn họ liền gặp cảnh tượng chưa bao giờ nghĩ tới.

Lúc Tống Trạch Khiêm ném bao cát, rõ ràng đã nhắm chuẩn, đột nhiên lại có một bao cát khác từ bên cạnh ném ra, trực tiếp đánh bao cát hắn ném ra một bên, nhiệm vụ trực tiếp thất bại.

Lâm Nhan Nhan nhảy dựng lên hoan hô: "Tuyệt vời! Tôi làm được rồi!"

Thương Lộc giơ ngón tay cái lên: "Quá lợi hại."

Diệp Lục khiếp sợ: "Đê tiện! Âm hiểm!"

Sau đó bọn họ thấy Lâm Nhan Nhan cũng tới khiêu chiến nhiệm vụ này, hơn nữa còn trực tiếp ném bao cát về hướng ngược lại, vô cùng cao hứng nói: "Thất bại!"

Sau đó trên người Lâm Nhan Nhan và Hứa Tắc đều bị dán thêm rất nhiều sticker, nhưng cả hai thoạt nhìn còn rất cao hứng.

Tưởng Tinh cũng tiến lên, học tập Lâm Nhan Nhan, một phát là thua.

Tống Trạch Khiêm thật sự không hiểu: "...... Các người đang làm gì vậy?"

Lâm Nhan Nhan vô cùng cao hứng đem kế hoạch của mình và Tưởng Tinh nói cho Tống Trạch Khiêm.

Diệp Lục ngửa đầu, nói: "Hiểu chưa, sửa lại quy tắc, ai mua nhiều sẽ thắng!"

Lâm Nhan Nhan gật đầu, tán đồng: "Không sai!"

Đạo diễn: "......"

Gì vậy trời! Bọn họ không sửa quy tắc đâu mà!

Tuy Diệp Lục cũng không nguyện ý tiêu tiền cho tổ tiết mục, nhưng đây cũng là để ủng hộ bạn bè, tiền này vẫn nên tiêu.

Diệp Lục nhìn về phía nhân viên công tác: "Một tổ có thể khiêu chiến hai lần đúng không? Cho tôi bao cát!"

Bao cát vô tội lại bị ném ở trên đất, thua rất cố tình.

Kế tiếp, ba tổ phăm phăm đi hết công viên giải trí, không ngừng thực hiện nhiệm vụ, tất cả đều cố ý thất bại.

Mỗi lần bọn họ gặp mặt, đều thấy sticker trên người đội kia nhiều thêm một chút.

Các võng hữu đánh giá.

【 các người hoàn toàn chơi theo quy tắc của mình đúng không! 】

【 đạo diễn: Hello, có để chúng tôi vào mắt không vậy? 】

【 ủa cái trò này là chơi như thế hả? Hơi ấy nha! 】

【 bởi vì thắng thua không quan trọng, mọi người đều chỉ muốn ủng hộ phim mới của Thương Lộc thôi ( nhìn thấu hết thảy tươi cười ) 】

Bên kia.

Đoàn phim《 kế hoạch cứu vớt》vẫn chưa biết toàn bộ đối thủ biến thành đồng đội, đang nỗ lực hoàn thành nhiệm vụ.

Cuối cùng, khi thống kê giấy dán, Tống Trạch Khiêm và Diệp Lục lấy số lượng nghiền áp đạt được "Thắng lợi", bởi vì sau khi Nhạc Tề hoàn thành nhiệm vụ thì toàn bộ sticker phạt đều dán hết lên người bọn họ.

Căn cứ quy tắc trò chơi, Tống Trạch Khiêm và Diệp Lục phải dẫm nhiều bom nhất, mua nhiều vé xem phim nhất.

Nhạc Tề tất nhiên không buông tha một cơ hội tốt để cười nhạo đối thủ một mất còn thế này: "Rốt cuộc là mấy người thua nhiều hay ít vậy? Trò chơi đơn giản như vậy, có mất mặt không."

Tống Trạch Khiêm đeo kính râm, cười lạnh một tiếng, hoàn toàn không phản ứng hắn.

Các võng hữu ở phòng phát sóng trực tiếp hò hét.

【 Nhạc đạo! Lần này ông hiểu lầm Tống đạo rồi, đừng lấy lòng tiểu nhân đo dạ quân tử nha! 】

【 Tống đạo của chúng ta căn bản là khinh thường không thèm giải thích ha ha ha 】

Cuối cùng tập này coi như kết thúc trong bầu không khí vui vẻ, các khách mời và nhân viên công tác cùng nhau chụp ảnh chung.

Nhạc Tề trên đường trở về, tùy tiện lướt lướt weibo liền thấy vô số fan tổng nghệ tiểu chán ghét đều tag Weibo của hắn.

Sau đó biết được toàn bộ khách mời tiểu chán ghét đều là cố ý thua trò chơi, chính là để mua vé ủng hộ phim mới, liền trầm mặc.

Nhạc Tề cất di động nhìn cửa sổ, trên mặt lộ ra chút tươi cười.

Thôi.

Chờ khi nào《 ác 》 chiếu, hắn mua gấp đôi là được.:,,.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro