flexing chỉ là do đau khổ;

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thể loại: countryhuman; kịch thoại được trình bày chuẩn chỉnh theo quy cách của SGK chứ không phải loại vớ vẩn :))); trích dẫn nhạc điện tử, nhạc rap, hiphop và văn học Việt Nam. 

Kịch hát battle: Chuyện nhà Âu Lạc đời thứ XV

Họp gia tộc Âu Lạc thế kỉ 21 (nay gọi là Việt Nam)

Hồi IV;

- NƠI MÀY SỐNG -

Tóm lược các lớp 

Việt Nam - Trưởng tộc Âu Lạc đời thứ mười lăm; 

Hà Nội (HN) - Anh cả - Con trai trưởng thừa kế tài sản phía Bắc; 

Đông Bắc Bộ & Tây Bắc Bộ - Sinh đôi thừa kế vùng núi phía Đông và phía Tây miền Bắc - Con của anh cả Hà Nội; 

Bắc Trung Bộ (thừa kế biển phía trên miền Trung tính từ vĩ tuyến 17) - Cháu họ hàng xa của Hà Nội;

Nam Trung Bộ (thừa kế biển phía dưới miền Trung tính từ vĩ tuyến 17) - Cháu họ hàng xa của Sài Gòn);

Sài Gòn (SG) - Anh hai - Con trai thứ thừa kế tài sản phía Nam; 

Đông Nam Bộ (thừa kế bờ biển Đông, miền Nam) - Con của anh hai Sài Gòn;

Tây Nam Bộ (thừa kế vùng đồng bằng châu thổ phía Tây miền Nam) - Con của anh hai Sài Gòn)

.

Tết đến, cụ Việt Nam cứ tí một lại nhìn ra cổng làng, thầm khấp khởi đợi con cháu từ phương xa trở về. Một cuộc tranh luận về góc nhìn về mình trong nghệ thuật đổ ra, tất cả đều hào hứng với màn hùng biện của mình, duy chỉ có hai anh lớn giữ im lặng đến khi bữa cơm sắp tan. Lúc này, Hà Nội và Sài Gòn đã ngà ngà say, nhếch khóe miệng, nuốt xuống một ngụm rượu cay xè, cười khẩy nhìn đám con cháu ngây thơ của mình rồi lại nhìn nhau, ánh mắt chất chứa nghìn lời.

Đông Bắc : (hào hùng bất khuất, xinh đẹp, nhiệt thành)

Hạt gạo làng ta
Có vị phù sa
Của sông Kinh Thầy
Có hương sen thơm
Trong hồ nước đầy
Có lời mẹ hát
Ngọt bùi đắng cay
Đây là hạt gạo làng ta
Từ thủa bao anh hùng đang xông pha
Nhắc ta phải luôn ghi ơn công cha
Công cha
Đây là nền văn minh lúa nước vang xa
Đây là hạt gạo làng ta
Xắn gấu, bùn ngập kín cả ống chân
Nhiệt tình và cởi mở kể cả khi mình không thân
Mồ hôi ướt sũng lưng, áo, hông, quần
Cầu mong sức khỏe dành cho người nông dân
Bán mặt cho đất bán lưng cho trời
Lấm lem bùn đất tay chân nhưng tô thêm sắc để làm đẹp cho đời
Từ xưa đến nay phẩm chất vẫn vậy luôn cao quý không hề thay đổi
Phú quý không phải do thời
Ý chí không ai lay nổi
Nỗ lực không do may rủi
Thức dậy khi gà gáy và trở về nhà luôn vào tầm đêm muộn
Có khi là một giấc ngủ trưa và những bữa ăn vội vàng ở trên ruộng
Nên ta tôn vinh người nông dân Việt Nam.
Tạo ra hạt gạo là một kiệt tác.
Hạt gạo làng ta
Hạt gạo làng ta
Sông sâu tĩnh lặng lúa chín cúi đầu
Hạt gạo làng ta
Nuôi lớn bao nhân tài trên vai cơ đồ dựng xây đất nước
Ăn hai chén cơm đầy người lính xin thề sẽ không thất ước
Vẫn ngầu – lướt
Dẫn đầu – trước
Ngẩng đầu khẩn cầu
Đoàn quân cất bước
Đói còn chi lo
Hậu cần luân phiên xuất phát tiếp tế từng bao to
Gạo từ nông dân chất phác chất chứa từng ki lô
Giọt mồ hôi sôi nước mắt
Một lòng kiên trung bất khuất
Vì hòa bình tương lai trước mặt
Gạo làm ta đoàn kết
Gạo làng ta làm hết
Gạo làng ta mang lí tưởng đánh đuổi quân thù không tàn vết
Gạo làng ta là thế
Gạo làng ta cùng chí
Gạo làng ta mang nhạc điệu cho lời ca trẻ con von ví
Nông dân không quản trưa hè chăm lo cày cấy gửi về phương xa
Ngại gì gió táp mưa sa gạo cho tiền tuyến làng ta nguyện lòng
Ruộng đồng lúa thóc mênh mông
Mùa này thu hoạch cầu mong đủ đầy
Ai ơi bưng bát cơm đầy dẻo thơm một hạt đắng cay muôn phần
Qua bao nhiêu bão táp phong ba
Qua bao lớp xông pha
Vẫn óng ả và kiêu sa
Đây là hạt gạo làng ta
Từng hạt thóc này là từng hạt vàng
Ta trân quý người nông dân từ miền xuôi đến tận trên bản làng
Từng cánh đồng được trồng thẳng hàng
Nắng mưa sương gió gian nan đó chịu khó chẳng màng
Rồi cơn mưa ập xuống phải làm sao..
Nhanh lên, xúc thóc đổ vào bao
Những trưa nào bắt sâu, lúa cao rát mặt
Chiều nào gánh phân quang trành quết đất
Vài dòng ghi nôm na chỉ để nhắc ta rằng đường quên khi bôn ba
Hạt mầm gieo hôm qua trên mảnh đất khô cằn rồi mai sau đơm hoa
Đắng ngắt tạo nhàn hạ
Nắng gắt tạo làn da
Chân chất thật thà
Đây là hạt gạo làng ta!

Tây Bắc: (hiphop trẻ trung, cởi mở và nhiệt thành, bí ẩn, dân tộc thiểu số)

Một hai ba yeh nơng thoong tham
Đây là người miền núi phía Bắc Việt Nam
Hiên ngang không thích luồn cúi
Flexing theo kiểu miền núi

Ta chơi nhạc trap, hiphop trên bản làng
Bản này là bản chất, biến từ đất thành bản vàng
Từ những ngày khó khăn, các dân tộc còn tản mạn
Đến ngày chung tay cùng làm kinh tế, tiền chất đống như tải hàng

Và ta đi lên từ bàn tay trắng (từ bàn tay trắng)
Cần cù chịu khó, không nhờ may mắn (không nhờ may mắn)
Trải qua khó khăn một mưa hai nắng (một mưa hai nắng)
Người biết khiêm tốn là người hay thắng
(Prrrrr)

À lôi
Người miền núi chất nói à lôi
Hiền lành nhưng chiến như gà chọi
Ở đây hay nói là à lôi mọi người thường nói là à lôi

Bắc Trung Bộ, Nam Trung Bộ, Đông Nam Bộ: (ngư dân hoang dại to lớn nhưng lãng mạn)

Mặt trời xuống biển như hòn lửa,
Sóng đã cài then, đêm sập cửa.
Đoàn thuyền đánh cá lại ra khơi,
Câu hát căng buồm cùng gió khơi.

Hát rằng: cá bạc biển Đông lặng,
Cá thu biển Đông như đoàn thoi
Đêm ngày dệt biển muôn luồng sáng.
Đến dệt lưới ta, đoàn cá ơi!

Thuyền ta lái gió với buồm trăng
Lướt giữa mây cao với biển bằng,
Ra đậu dặm xa dò bụng biển,
Dàn đan thế trận lưới vây giăng.

Cá nhụ cá chim cùng cá đé,
Cá song lấp lánh đuốc đen hồng,
Cái đuôi em quẫy trăng vàng choé.
Đêm thở: sao lùa nước Hạ Long.

Ta hát bài ca gọi cá vào,
Gõ thuyền đã có nhịp trăng cao.
Biển cho ta cá như lòng mẹ
Nuôi lớn đời ta tự buổi nào.

Sao mờ, kéo lưới kịp trời sáng
Ta kéo xoăn tay chùm cá nặng.
Vảy bạc đuôi vàng loé rạng đông,
Lưới xếp buồm lên đón nắng hồng.

Câu hát căng buồm với gió khơi,
Đoàn thuyền chạy đua cùng mặt trời.
Mặt trời đội biển nhô màu mới,
Mắt cá huy hoàng muôn dặm phơi.

Tây Nam Bộ: (thật thà, chân chất, thiên thời địa lợi nên hiền hậu)

Ở nơi ta sống dân cư không đông
Họ quý trọng nhau ở tấm lòng
Ở nơi ta sống họ cất công lao động
Không chỉ đơn giản để chấm công kịa
Sáng dậy sớm gắng cày cuốc
Để mà có chén cơm ăn vào ấm lòng
Và họ coi nhà là tổ ấm
Chứ không phải nhà giam để gánh còng kịa
Có vợ chờ chồng có mẹ chờ con
Lúa mạ ngoài đồng
Cần bàn tay của ta vun trồng
Gió ngã chiều tà tiếng quạ ngoài xa
Bài ca năm ấy còn vang
Ở nơi ta sống ông cha ta dạy
Tổ tông cất công gầy dựng
Bao nhiêu xương máu
Chiến công thầm lặng
Để có chỗ hôm nay ngươi đứng
Nên biết ơn chén cơm ngươi bưng
Đó là công biết bao người dựng
Đừng than đời bất công
Khi ngươi đang bất động
Cuộc sống này bất an
Khi ngươi nhìn đời thất vọng
Nhìn nơi ta sống nè
Tìm đường chưa có nhưng tâm ta sáng
Đây là nơi ta sống nè
Còn không có con đường
Để đi lên đi xuống
Nhưng mà nơi ta sống
Không ai than van
Họ vẫn hiên ngang trên cánh đồng
Nếu mà hèn nhát trọng trách hai vai
Không ai gánh gồng.

Hà Nội (nhếch miệng, gàn tàn thuốc, lim dim):  Cho những kẻ còn bất hạnh đi tìm vùng đất lành.

Sài Gòn (cũng hiểu nên cười nhạt, tiếp lời anh cả): Cho những kẻ còn tha hương tìm cuộc sống màu hường.

Hà Nội: Cho những đứa trẻ mồ côi đang trở thành con mồi.

Sài Gòn: Cho những điều màu đen tối diễn ra ở trên đời.

Hà Nội: Nơi ta sống, họ coi tiền là giấc mơ, xe nhà cửa là danh vọng.

Sài Gòn: 

Nơi ta sống, đua nhau học cái cách chơi

Con số to được coi trọng. 

Nơi ta sống, họ phải sinh tồn trên Internet. Tuổi ba mươi kiếm cô vợ đẹp. Ra ngoài nếm hào quang rực rỡ, về nhà bốn bức tường chật hẹp.

Hà Nội: Nơi ta sống không còn nghe chim hót, chỉ nghe miệng đời ví von.

Sài Gòn: 

Mất bao lâu để họ tỉnh ngộ ra
Rằng loài người tí hon?

Hà Nội: 

Mà nếu lòng tham đừng đòi công bằng
Ở đây họ sinh ngôn ngữ kiệm lời,
Sinh ra thằng con không nói không rằng.

Sài Gòn:

Đắm chìm vào tệ nạn,
Họ săn lùng cảm xúc thăng hoa
Cuộc chơi không hồi kết
Đi tăng một tăng hai tăng ba.

Hà Nội (nắng cháy rừng, rét thấu xương):
Yeh yeh yeh yeh yeh
Nghe tiếng khóc than nơi trần gian.

Sài Gòn (cười khẩy, biếng nhác an nhàn):
Chẳng điều gì phải lo
Cứ đổ lỗi là do ông trời

Hà Nội:

Vì đồng tiền giằng co
Ôm đau đớn không nói nên lời

Sài Gòn:

Tự hỏi rằng mình thực sự sống chưa
Có đứa trẻ 16 đã trải qua đủ ngọt bùi đắng chua

Tây Nam Bộ (khuyên can bố và bác mình):

Vì đời sống khốn khó
Vốn là chuyện thường tình
Có chi đâu lạ đời, ta vứt sau lưng
Nên ngưng than vãn
Với những khó khăn ngươi đang mang
Hôm nay ta sống ở trong bình an
Ông cha ta đổi bằng tánh mạng.

Sài Gòn & Hà Nội (liếc xéo)

.

Mọi người bỗng rơi vào ngột ngạt, cả cụ Việt Nam cũng trầm xuống.

.

Hết.

Nguồn trích dẫn 

(làm đại, không phải báo cáo nghiên cứu nên bắt bẻ cl):

Hạt gạo Việt Nam (Double2T, Lor, Rapviet) (2023)

À lôi (Double2T ft. Masew) (2023)

Đoàn thuyền đánh cá (Huy Cận) (1958)

Nơi ta sống (Mikelodic, Long Nón Lá) (2023)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro