Phần 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày 18 tháng 5 năm 2009, Đường Đức là kẻ xấu xa.

Hôm nay là thứ hai, dù thế nào đi nữa, mình vẫn phải đi học.

Đường Điềm Điềm ngồi cùng bàn với mình, khi mình đến lớp thì bạn ý đã đến rồi. Mình nhìn bạn và bạn nhìn mình, nhưng không ai nói chuyện.

Mình vốn nghĩ rằng nếu Đường Điềm Điềm xin lỗi mình, mình sẽ tha thứ cho bạn ý (nhưng mình sẽ không bao giờ tha thứ cho Đường Đức), nhưng Đường Điềm Điềm thì không, bạn ý cũng không muốn nói chuyện với mình.

Đường Điềm Điềm là bạn thân nhất của mình. Bạn ý không nói chuyện với mình, mình khó chịu lắm, nhưng rõ ràng không phải lỗi của mình, sao bạn ý lại đối xử với mình như vậy.

Chúng mình không nói chuyện cả ngày, buổi chiều sắp tan học, Đường Điềm Điềm viết cho mình một tờ giấy nhỏ: mình tin cha mình.

Khi mình nhìn đọc được, mình không thể tin được, mình và Đường Điềm Điềm chơi với nhau từ năm lớp 3. Chúng mình là bạn thân nhất của nhau. Chẳng lẽ bạn ấy nghĩ mình tự dưng lại đi vu oan cho Đường Đức không một lí do sao?

Mình giận thật sự, bèn ghi trả lời: Vậy cậu nghĩ tớ là người xấu hả?

Đường Điềm Điềm nhanh chóng đáp: Dù sao, mình tin cha mình, cha mình là người tốt nhất.

Mình tức quá bật khóc, Đường Điềm Điềm cũng là một người xấu, mình nghĩ vậy.

Khi mình về nhà, không khí ở nhà rất ngột ngạt, mẹ kể mẹ lại đụng phải quỷ cái (mẹ của Đường Điềm Điềm), nhìn thấy quỷ cái đó là bà tức ngực vô cùng.

Mẹ cằn nhằn với cha hồi lâu, thấy mình về nhà, mẹ chỉ vào mình mà gầm lên: “Mày là thứ không ra gì, hôm đó trời nắng cỡ nào, đã bảo không được đi rồi mà cứ một hai phải đi. Thấy chưa? Người ta nói chính mày mò đến nhà người ta đó!"

Mình bị mẹ mắng giật cả mình, không kìm được lại rơi lệ, là lỗi của mình sao? Là tại vì mình nhất quyết sang nhà Đường Điềm Điềm ư? Mình không biết.

Cha mở miệng trách mẹ nói bậy, nhưng mình nghĩ mẹ có lý, hôm đó rõ ràng nắng gắt đến thế, sao mình nhất quyết sang nhà Đường Điềm Điềm làm gì? Đường Điềm Điềm xấu xa như vậy, tại sao mình phải làm bạn với cổ chứ? Tóm lại, tất cả là lỗi của mình, mình không nên làm bạn với Đường Điềm Điềm, mình không nên không nghe lời mẹ, đến nhà Đường Điềm Điềm.

Buổi tối trước khi ngủ, mình vừa nghĩ lại vừa khóc thầm, mình cảm thấy sao mình ngu như vậy, khó chịu quá đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#bl