Khúc dương cầm của Ánh Trăng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một buổi đêm tĩnh lặng, tĩnh đến mức mà đến cả một chiếc kim rơi xuống sàn cũng có thể nghe thấy được. Lily ngồi bên cửa cổ và làm việc, hôm nay là ngày mà các sổ sách trong viện phải hoàn thành và cô là người mà sẽ chốt lại toàn bộ thông tin. Tiếng bút của cô sột soạt trên giấy, đều đều, không chút biến động trong nhịp độ viết. Từng dòng chữ được Lily viết lại cẩn thận, ngày nào tháng nào, nhiệm vụ gì đều được cô sao chép lại vào sổ vô cùng ngay ngắn. Cô cứ làm việc không nói một câu nào, thời gian cứ thế trôi qua một cách lặng lẽ.

"Ngày 31 tháng 12 năm 1880, Rose Moselle - Con gái của Gothan Moselle và Hannah Moselle từ trần, hưởng dương 29 tuổi, nguyên nhân tử vong: bị ám sát tại toà thị chính. Ghi chú: Trắng"

Đó là dòng cuối cùng trong sổ mà Lily cần phải ghi lại. Cô đóng cuốn sổ, vươn vai và nhìn ra ngoài cửa sổ. Hôm nay là ngày rằm, tất nhiên rồi, vào ngày này hàng quý thì cô luôn phải tổng hợp lại các thông tin để nộp báo cáo cho phía trên. Lily nhìn mãi, chẳng thấy chán, cô vừa nhìn vừa ngân nga khúc nhạc giao hưởng yêu thích của cô - Irene Nemirovsky. Khúc nhạc thật đau khổ, nhưng bằng một cách nào đó cô lại cảm thấy nó rất nhẹ nhàng.

Tiếng ngân nga của cô hoà cùng với ánh trăng, bay nhảy trong không gian yên tĩnh. Giống như một vũ điệu ba lê, uyển chuyển trong gió. Không một ai, không một ai hay, một khu đất trống trồng toàn hoa ly.

Lily đứng dậy, mở cửa và bước ra ngoài khu đất trống. Vạt áo trắng của cô tung bay cùng với gió, mái tóc trắng mây của Lily phấp phới dưới ánh trăng, tạo nên vẻ đẹp thật kỳ diệu của cô. Hay nói chăng rằng bản thân cô đã rất đẹp rồi, nhưng dưới trời khuya và ánh trăng tròn, vẻ đẹp ấy thật khiến con người ta mê đắm.

"Thật tiếc là tôi đã không còn sống" - Lily vuốt mái tóc của mình, nhìn vào một khoảng không - "Ý tôi là, nếu như tôi vẫn còn tồn tại là bản thân tôi trên trần thế, thì có lẽ sẽ nhiều thứ mà tôi được đón nhận hơn". Cô ngồi xuống ngọn đồi, nhìn lên trên trời, cô không nói gì nữa, chỉ nhắm mắt và tận hưởng những gì còn sót lại của tinh hoa đất trời. Những gì mà con người ta thường bỏ lỡ trong cuộc đời của họ, rồi lại hối tiếc thì đã quá muộn

"Sáng là mặt trời
Tối là mắt trăng
Đêm hôm khuya khoắt
Ánh sao rọi vào
Hoa rơi, sông đỡ cánh đào
Lá lay, gió đỡ bay vào đời ta"

Lily nhắm mắt, và ngâm những dòng thơ. Cô thả mình vào trong không gian, dường như chẳng còn thiết tha gì. Tẻ nhạt? Vô nghĩa? Hay chỉ đơn giản là một một dấu chấm cách của nỗi buồn rầu? Cô không biết. "Như một con quỷ luôn âm thầm bám theo, kể cả khi ta đã nhận ra nó, thì về cơ bản nó sẽ chẳng rời đi" - Lily nhẹ nhàng nói - "Trừ phi" - cô dừng lại - "Trừ phi tại khoẳng khắc ta nhận ra con quỷ ấy và đặt dấu chấm hết cho nó, ngay cái lúc mà nó vẫn còn tưởng mình là một kẻ luôn mơ mộng hão huyền". Cô không nói nữa, và nằm xuống ngọn đồi, bao quanh cô là cỏ lau đang đung đưa theo gió. Tiếng xao xác của lá hoà với tiếng huýt của gió, tạo nên lời ru ảm đảm.

Ánh trăng càng ngày càng tỏ, soi sáng toàn bộ không gian, phối hợp nhịp nhàng với gió và thiên nhiên, tạo nên một bản giao hưởng tĩnh mịch và êm ái.

"Bước đi bước đi, bước xa hơn nữa♪
Chân em nhẹ nhàng với bóng mây♪
Em ơi em ơi, đừng ngủ nữa
Cánh đồng cỏ đã dần tàn phai♪
Em ơi em ơi, đừng ngủ nữa
Chút mai này, đã chẳng còn non xanh♪
Dưới bóng trăng, em ngủ êm đềm
Trong gió sương đưa em vào tĩnh lặng♪
Khúc dương cầm em đàn trong khoẳng khắc
Mãi khắc ghi trong cuốn sổ của thời gian♪"
Em ơi em ơi, cứ ngủ đi
Hoa gài tóc em vẫn còn tươi mới♪
Em ơi em ơi, cứ ngủ đi
Chẳng còn gì để mà mình luyến lưu♪"

Tất cả rơi vào trong tĩnh lặng một lần nữa, không còn tiếng gió, tiếng là hay tiếng hát nào nữa. Chỉ có trăng và mảnh trời đêm vô tận kéo dài.

Khúc dương cầm du dương bên biển lớn
Ánh trăng vàng sáng rực cả đại dương
Ta với trăng như bạn như tình
Ta với nhạc là bản tấu tinh hoa.

-Lily Ankace-

___________________________________________

Hết chương 5

Từ chương này trở đi có lẽ sẽ xuất hiện ít con số hơn vì đây là Lily's life nên nó sẽ không có các con số ẩn ý trong sổ của cô ấy nữa.
Tuy vậy thỉnh thoảng sẽ xuất hiện một số bài hát để thay lời của các con số đó.
Ví dụ như bài "Giấc ngủ của em" vừa xuất hiện trong chương vừa rồi chính là lời của Lily thay cho những con số trong dòng nhật ký thường ngày của mình.

Nó có bản demo nhé, mình sẽ đăng sau.

_Rab_

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro