Chương 3: Mĩ nữ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chứng kiến cảnh tượng này không khỏi khiến Tô Sâm rùng mình hắn có nghĩ thế nào cũng chẳng thể ngờ vị công tử ôn nhu, thoát tục kia lại ra tay máu lạnh đến thế không khỏi khiến người ta khiếp sợ . Khi hắn nhìn qua Hoả Ly thế mà nữ tử này chẳng có chút gì là sợ hãi , lúc này mặt nàng không còn tươi cười rạng rỡ , đôi mắt ấy cũng chẳng còn tinh quang như lúc sáng giờ đây trong mắt Thanh ly hoàn toàn bị những tia hàn khí lạnh lẻo đến thấu sương bao trùm , chứng kiến hết thảy mọi chuyện Tô Sâm mới biết kinh sợ , tuy bề ngoài 2 người họ là những vị cao nhân lúc nào cũng thanh cao pha lẫn vài phần bí ẩn , bọn họ lúc nào cũng cười rạng rỡ khiến người ta có cảm giác vạn phần bái phục , nhưng giờ đây hắn mới hiểu đó chỉ là lớp mặt nạ thật chất đằng sau 2 người họ đều là những con quỷ khát máu ra tay đầy máu lạnh không chút nhân từ . Hoàn toàn ngược lại với vẻ ngoài cao nhân kia.

Lúc này nam nhân phía trước cũng quay người đi về hướng bọn họ , đem từ trong người ra 2 viên thuốc đưa đến trước mặt 2 người họ.
". Mau uống vào độc sẽ được giải ngay ."
Giọng nói êm dịu , ấm áp của y vang lên .
Nhìn dung mạo cùng giọng nói này càng khiến Tô Sâm không thể nào tin nổi vị công tử cao quý trước mắt vs người ra tay tàn độc lúc nãy là cùng một người . Nhưng giờ đây độc vẫn còn trong người hắn không còn tâm trạng mà suy nghĩ nữa vội vàng lấy viên thuốc kia uống vào người .

___ Ngôi nhà trên đỉnh Thanh sơn , trong căn phòng nhỏ ___
Có một nữ tử mặc Chu y đang nằm trên chiếc giường lớn , mặt nàng giờ đây đã hồng hào hơn so với đêm qua.
Đối diện giường là một bàn trà được đặt cạnh của sổ ở đó có một nam tử cùng 2 thiếu niên , y vừa thưởng thức hương trà vừa tán dương.
". Hôm nay pha rất thơm xem ra đã pha đúng mức, 2 ngươi có tiến bộ rồi ."
Nhìn qua chiếc giuờng kia nhìn nữ tử trên đó đã tỉnh lại , chàng đã đứng lên cùng 2 người Hàn Tuyệt , Hàn Đông đi đến bên đó.
". Thế nào ? ." Y hỏi
Nàng dựa vào đầu giường đáp.
." Không chết được ."
Y ngồi xuống bên giường dùng tay bắt mạch cho Thanh Ly
". Đúng là không chết được ."
Sau đó y mới cầm chén thuốc kế trên tay Hàn Đông đưa đến bên miệng nàng.
Ánh mắt Thanh Sương nhìn chén thuốc trước mắt như nhìn kẻ thù mà quay đầu sang bên khác .
Mặc Thanh miễn cười vang lời chế nhạo .
". Xem ra Hoả Thanh Ly nổi tiếng cả giang hồ , ai cũng khiếp sợ vâỵ mà lại sợ thuốc , đúng là khiến người ta ngạc nhiên a ."
Nàng nhìn y với ánh mắt câm hờn , thếu đều muốn đánh hắn ngây lập tức. Nàng càng làm thế y lại càng cười tươi .
Tay cầm chiến thuốc tây kia thì cần dĩa bánh hoa quế trên tay Hàn Tuyệt đưa cả 2 đến mắt nàng .
Hoả Thành Ly nổi tiếng tham ăn mà đây còn là món yêu thích của nàng , không chỉ thế bánh hoa quế không có bán ở các thành cận Thanh Sơn , rõ ràng dĩa bánh này là do nam tử phía trước làm , nàng thích nhất chính là mấy món y làm , nhưng khi nhìn qua chén thuốc đắng nghét kia thì không khỏi rùng mình
". Bánh ta có thể ăn nhưng thuốc thì ta không thể uốn ".
Y bất lực trước sự ngang ngược của nữ tử kia, vang lời hăm doạ.
". Nếu không uống thuốc thì e rằng dĩa bánh này ta mới làm này chỉ có thể để cho Hàn Tuyệt và Hàn Đông ăn a ."
Ánh mắt nàng nhìn y càng đáng sợ hơn nhưng cũng phải khuất phục Thanh Sương cầm lấy chén thuốc uống một hơn cạn , trả chén thuốc đã cạn cho y nàng liện giật lấy đĩa bánh hoa quế ăn ngấu nghiến .
". Tiểu miêu cô có thật là nữ nhân không thế ! ."
Y bất lực chê bay .
Nàng lúc này đang bận ăn chẳng thèm quan tâm nam nhân kia nói gì .
Không lâu sau cả đĩa bánh đã sạch trơn.
Mặc Thanh bỗng móc ra chiếc hộp đêm qua lấy từ người nàng . Thấy nó Thanh Ly cũng đã đoán được là hắn lấy tử người mình.
". Là y tặng ta ."
". Cô thích hắn sao ?."
Thanh sương nhíu mài nhìn y.
" Tại sao ta lại thích hắn ."
Mặc Thanh xoa chiếc hộp trong tay , có phần khó chịu .
". Ở Hoàng châu có một tập tục trước lúc chết sẽ đưa thứ quý giá nhất cuộc đời cho đối phương với mong muốn rằng kiếp sau có thể gặp lại nối tiếp chuyện tình dan dở."
Lúc này nàng mới hiểu ra tại sao nãy giờ hắn cứ kì lạ như thế .
Nhớ tới câu nói sẽ đòi lại món đồ kia nàng mới hiểu lí do tại sao hắn lại nói thế.
". Hì hì chuyện này a ta không phải người nước Hoàng ta với y cũng chưa từng có đoạn tình cảm nào , nói đến món đồ đó ta mà không lấy chẳng khác nào đầu óc ta có vấn đề Ngọc Linh sơn đó a lm sao không lấy được, ta đối với y chỉ như một người bằng hữu ."
Nghe lời phủ nhận từ nàng không hiểu sao y lại cảm thấy rất vui nở một nụ cười thật tươi.
Thấy nụ cười ấy Thanh ly mới dơ bàn tay mình xoa xoa nhéo nhéo khuôn mặt trắng ngọc kia . Không khỏi bức rức khó hiểu .
". Hồ ly à ngươi cười lại đi cười như nãy ấy, từ 10 năm trước ta đã không còn thấy ngươi cười như thế rồi ."
Mang theo vài phần tán dương nói.
". Hồ ly ngươi cười như thế rất đẹp , đẹp hơn nụ cười giả tạo ngày thường vạn lần cơ , mau mau cười lại cho ta xem ."
". Ui ! Cô còn định thế này đến bao giờ ." Hắn xua tay nàng ra khỏi 2 bên má đã bị nhéo đỏ.
Lúc này Thanh Ly mới phát giát vì muốn nhìn rõ mà nãy giờ đã đè lên người hắn , mặt hay người cách nhau trong gang tất , nhìn dung nhan y gần như thế đối với nàng đây là lần đầu a , mắt phượng dài bên trong là con ngươi đen thâm sâu khó dò , làn da trắng ngọc , môi y khẽ mím lại , chỉ cần 1 trong 2 người tiến tới một chút là có thể chạm nhau.
Hai má nàng giờ đây đã ửng hồng nhè nhẹ , khẽ nói .
". Ta mệt rồi muốn nghĩ ngơi ."
Mặc thanh đứng dậy bước nhanh ra cửa phía sau là 2 huynh đệ kia , họ không khỏi bật cười khi thấy chuyện vừa nãy .

______ Mặt trời vương tới đỉnh đầu , mùa xuẩn đã gần đến , chim yến đã bắt đầu bay lượn. ___
Trong gian phòng có một nữ tử đang thưởng gió .
". Chúng ta tới Mộ Dung thành , không phải cô rất muốn đều tra 12 tên áo kia sao đây là cơ hội lớn đó. "
". Được , nhưng ta có đều kiện xong việc phải cùng ta đi dạo ."
". Muốn đi mua bánh kẹo thì cứ nói , ra điều kiện sao , ta không cần cô đi , cô cứ yên đây mà dưỡng thương ."
Nàng tức giận trừng to đôi mắt long lanh nhìn nam tử kia .
". Ngươi."
_ sáng sớm mặt trời đã vươn cao , trên sông Ô Vân ___
". Công tử hôm nay là trà Túy Uyên , được pha bằng nước sương sớm."
Hàn Đông hớn hởi nói.
". Đã có tiến bộ , trà hôm nay không tệ ."
Lúc này có một nữ tử mặc bạch y xen kẽ vài tấm lụa đỏ đang ngủ trên mũi thuyền , vừa lên qua liền ngã xuống .
". Công công tử Thanh Ly cô nương , cô ấy có cần đi cứu cô ấy không ."
Hàn Tuyệt hoảng hốt , nhìn xuống mắt nước tìm nữ nhân kia.
". Không cô nữ nhân đó có thể tự lên được ."
Mặc Thanh một chút hoảng loạn cũng có , vẫn ung dung thưởng trà trong tay , trà vừa uống hết bỗng dưng dưới mặt nước có lay động mạnh.
Cô kho khan vài tiếng lấy tay vỗ ngực tức giận lên tiếng .
". Con hồ ly kia thấy chết mà không cứu , lòng dạ hẹp hồi mà ."
". Lòng dạ ta , đó giờ đã hẹp hồi chẳng lẻ Thanh Ly nữ hiệp lại không biết ."
Tiếng nói của y phát ra , ánh mắt đánh giá nhìn nàng.
". A mèo con tuy cô ham ăn lười làm nhưng những chỗ cần phát triển đều phát triển rất tốt à."
Y tinh tường quan sát từ trên xuống dưới , tỉ mỉ đánh giá .
" Chỗ nên to thì to , nên nhỏ thì sẽ nhỏ , nếu xét về điểm này cô rất đáng khen đó chứ."
Y vừa nói còn vừa tự gật đầu.
Lúc nào cơ thể Thanh ly ước đẫm , bạch y bám chặt vào người , mọi đường công đẹp đẽ đều từ từ hiện lên hết, mái tóc đen dài ước đẫm xỏa sau lưng , từng giọt nước rơi xuống , khuôn mặt bạch ngọc bị dính nước , trong suốt mà mê hoặc , tựa như yêu nữ quấn người muốn quyến rũ nam nhân kia vậy.
Hàn Tuyệt , Hàn Đông thấy bộ dàng của nàng không khỏi đỏ mặt nhanh chống chui vô trong thuyền .

". Hì hì."
Nàng tung người nhảy về hướng nam nhân kia . Hai tay mở ra , thân thể mềm mại xoay tròn , tựa như yêu nữ đang khiêu vũ muốn câu dẫn nam nhân.
". Ta so với các cô nương ở Hoa Lâu thế nào ?."
Nàng càng xoay nhanh hơn khiến nước trên người đều văng đến Mặc Thanh, phủ ướt người y.
Chàng nheo mắt cười khổ , dịu dàng lên tiếng .
". Các cô nương ở đó đều yêu kều , nũng nịu câu dẫn người khác, chắn hẳn không có ai toé nướng ướt người ta y như cô ."
Nàng dừng lại, nghiêng đầu , nũng nịu hỏi.
". Hử thì ra là thế sao , vậy ta so với họ ngươi muốn có ai hơn ?."
Y không vội trả lời cuối mặt nhấc chén trà , chạm rãi nói.
". Các cô nương đó tuy dịu dàng , xinh đẹp nhưng lại có quá nhiều người như vậy , tim ta không không to lớn đến thế chỉ có thể chứa duy nhất một người."
Nghe được câu trả lời muốn nghe , nàng cười tươi vui vẻ , đôi mắt vừa được nhúng nước đã trở nên long lanh hơn.
Bỗng dưng có một cơn gió mạnh thổi qua , nữ nhân run lên vì lạnh.
". A a lạnh lạnh quá ."
Bất lực , y cởi áo khoác ngoài của mình choàng cho Thanh Ly .
Cô nắm lấy cô chạy vào thuyền thay phục .
Lúc này , hai anh em kia cũng bắt đầu dọn bữa trưa lên .
". A đồ ăn hôm nay trong ngon quá đi mất , đúng là đi với người không làm ta thất vọng ."
Nữ tử vừa thay y phục bước ra , nhìn bàn ăn trước mắt nàng trầm trồ khen ngợi . Nữ tử lập tức phóng vào bàn ăn .
". À nè tại sao lại tới đây , ngươi muốn đi đou."
". Hoa lâu ."
". Đi thưởng thức mĩ nhân sau , a cũng thú vị đó nhe ."
Nghe lời nàng nói Mặc Thanh ngước mặt bất lực nhìn nàng. Nhưng lúc này nữ tử kia chẳng có chú gì là để ý mà chỉ cấm đầu vào bàn ăn .

______ Mộ Dung Thành - hoa lâu Mộng phương các_____
Trước cửa hoa lâu đệ nhất Mộ Dung Thành đoàn người xếp hàng dày thành khúc , người đến ngươi đi không dứt , bên trong tiếng đàn cát lên , các mĩ nhân cùng múa hát khiến những người bên dưới hò hét vang dội.Sảnh dưới xôn sao náo nhiệt

Trên nóc đã có vài miếng ngối bị dở ra. Có , 2 người đang ngồi , thiếu nữ nguyệt y đang lười biến nằm xuống liếc mắc nhìn đám nam nhân đang xôn xao , cuồng nhiệt mê muội vũ nữ áo đỏ trên đài , nụ cười đầy châm biếm , ghét bỏ .
Nam tử mặc y phục màu lam thì ngồi khoanh chân bên cạnh , xoay xoay chiếc quạt ngọc trong tay , ánh mắt lúc thì lướt qua nữ tử bên cạnh , lúc lại quét qua những người phía dưới , cứ như cả cái hoa lâu này đều là của y
". Nếu muốn có thể xuống dưới ngấm cứ trực tiếp đi bằng cửa chính , sao cứ phải lén lén lút lút như thế?."
Nàng nằm ườn trên nóc nghiêng đầu nhìn qua khe ngói nhỏ .
". Cô cứ từ quan sát,.'

*Bên dưới*

Không khí đạt tới đỉnh điểm , vũ công áo đỏ trên đài lắc lắc người từ từ cởi lớp lụa mỏng trên người rơi xuống dưới một đám nam nhân tranh nhau giành lấy.
Vũ công vẫn luôn múa cuồn nhiệt , từng lớp lụa trên người cũng rơi xuống , chỉ còn một lớp vải mỏng quấn ngang ngực , dưới lớp vãi hiện ra làn da trắng mịn màng , bởi vì múa quá hăng say mà đổ rất nhiều mồ hôi , từng lớp vải bị thấm nước lộ ra thân thể mềm mại, quyến rũ. Ánh mắt khẽ di chuyển cánh tay tựa dây leo uyển chuyển ngoắc ngoắc , bàn tay nắm đoạn lụa trắng , phất lên câu dẫn ánh mắt hết thẩy năm nhân của cả hội trường , cơ thể như không sương đi chuyển đầy uyển chuyển , linh hoạt . Chiếc eo nhỏ cứ như bạch xà xoay tròn ổng ẹo, đôi chân thon dài thoát ẩn thoát hiện dưới mấy lớp lụa đỏ khi giơ ra ròi lại thu vào.

__Bên trên có một nữ nhân đang bò sát lại nam nhân phía trước ____
". Sao mặt ngươi có thể bình tĩnh thé được , rõ ràng là mấy cô nương kia múa đều rất đẹp rất quyến rũ a , năm nhân bên dưới đều đã hưng phấn đỏ mặt mà reo hò , ta thạt không tin ngươi có thể bình tĩnh được a ."
Nàng vừa nói vừa tiến gần đến mặt y mà quan sát . Má hai người lúc này đều đã hồng lên. Thanh Sương ngã ra sau nhíu mài hoài nghi.
". A ngươi không bị hớp hồn như hẹ chẳng nhẽ ...,."
Nàng ngồi dậy lòm cồm bò lại gần khẽ nói .
". Ngươi không được sao ."
___Hết chương 3____






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro