CHƯƠNG 6: Diệt Emiya

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhìn lên Shin, Charlemagne lúc này cũng hơi kinh ngạc vì thấy trên mặt Shin không có một vẻ tức giận nào, vẫn là nét lạnh nhạt, bình thản. Nhưng đã từng làm kỵ sĩ trưởng, Charlemagne vẫn có kỷ luật rất tốt, cho nên cậu cúi đầu, bàn tay phải áp lên trái tim, nói kính cẩn: "Đã rõ, ta Master."

Shin gật đầu, vung tay một cái, một khe hở hiện ra, đầu bên kia là một tòa dinh thự hình dạng lâu đài. Shin và Charlemagne bước qua khe hở, sau khi đã qua đến nơi, khe hở kia tự động khép lại, biến mất vào hư vô.

Charlemagne vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, một giọng nữ cực kỳ nghiêm nghị vang lên: "Saber Charlemagne, ngươi cùng ngươi Master đến đây làm gì? Muốn gây chiến hay sao?" Sau đó, Artoria xuất hiện trước mặt Charlemagne, chĩa kiếm thẳng vào đầu cậu.

Mặc dù có phần kiêng kỵ với uy lực của Joyeuse Ordre, nhưng Artoria vẫn toát ra chiến ý, kiên quyết tiến tới không lui tinh thần. Lúc này Shin cố gắng gằn giọng, tạo ra một giọng điệu "ta thực tức giận", nói: "Artoria, ngươi là một kỵ sĩ xứng chức, nhưng ngươi Master lại không, hắn ta quá hèn hạ. Ngay cả việc tập kích nơi ở của ta hắn cũng làm ra được."

Cất cao giọng, Shin nói thật to, vẫn cố gắng gằn giọng: "Trong nhà ta khi đó còn một bé gái mới 7-8 tuổi đang ngủ, nếu không có phân thân của ta, chỉ sợ phế tích của ngôi nhà đã thành nơi chôn sống cô bé kìa! Cho nên ta quyết định, ngươi Master cả nhà, phải chịu trừng phạt, ngươi Master, chắc chắn phải chết!"

Một tiếng súng vang lên, cùng một âm thanh trung niên nam, nhàn nhạt nói: "Ngươi làm được sao, bị "Origin bullet" bắn trúng, toàn bộ ma thuật mạch sẽ biến mất, hơn nữa ta đã nhắm vào nơi yếu hại, ngươi chết chắc, ác ma!"

Nói xong, từ trong bóng tối, Kiritsugu Emiya bước ra, nhìn lấy Shin, lắc đầu nói: "Chỉ cần là vì chính nghĩa, giết một hai người thì có xá gì? Ngươi căn bản không biết được lý tưởng của ta cao thượng!"

Shin nghe vậy, lắc đầu, từ trong tay vứt bỏ một đầu đạn đen sì xuống đất. Nhìn Kiritsugu Emiya, Shin hỏi: "Ai cho ngươi ảo giác ta là ma thuật sư? Là ai cho ngươi ảo giác viên đạn này sẽ nhanh hơn ta phản xạ? Cuối cùng, điều gì làm ngươi hoang tưởng rằng ta sẽ quan tâm ngươi lý tưởng?"

Mỗi hỏi một câu, Shin lại bước lên một bước, khí thế cũng mạnh lên một phần. Mà Kiritsugu Emiya lại lui lại mỗi câu một bước, đến bước thứ ba, hắn đã đứng kế bên Artoria. Shin giơ tay ra, một lực hút bốc lên, kéo lấy người Kiritsugu Emiya bay thẳng về phía anh.

Không đến một cái chớp mắt, đầu của Kiritsugu Emiya đã bị Shin vững chắc cầm lấy, nhấc cả người hắn lên không trung. Nhàn nhạt nhìn qua Charlemagne, Shin nói: "Ta cho ngươi cơ hội cuối cùng đánh nhau với Artoria. Sau trận này, Kiritsugu Emiya chắc chắn phải chết. Cho nên đây là cơ hội duy nhất, nắm chặt phát huy."

Artoria chưa kịp nói gì, Shin đã vung tay lên, một kết giới bao trùm lấy Charlemagne và Artoria lại, bên ngoài nhìn vào hoàn toàn không thấy được bên trong. Đây là một kết giới tách biệt không gian, bên trong kết giới không gian rộng vô tận. Hơn nữa thời gian của kết giới này không tồn tại, tức là dù bên trong qua bao lâu bên ngoài vẻn vẹn chỉ thấy được khoảnh khắc kết giới hình thành cùng kết thúc mà thôi.

Quả nhiên, chỉ một cái chớp mắt cũng không tới, kết giới đã biến mất, Artoria không có xuất hiện trở lại. Chỉ có Charlemagne một người hoàn hảo không vết xước, y phục không một vết cắt. Trên tay Kiritsugu Emiya, lệnh chú cũng đã biến mất. Shin nhẹ bóp một cái, đầu Kiritsugu Emiya vỡ tan.

Vứt bỏ thi thể qua một bên, Shin lắc nhẹ đầu, phẩy tay một cái, khe hở về đến nhà mở ra, ra hiệu cho Charlemagne về nhà.

Khi về nhà, Shin trừng mắt một cái, cả ngôi nhà khôi phục y nguyên lúc đầu, không một vết trầy. Nhìn Sakura ngủ say thêm một lần, Shin đi đến phòng của mình, cũng nằm ngủ một giấc.

Mà Irisviel cùng Illyasviel thì Shin chỉ đơn giản xóa đi ký ức về Emiya cùng Chén Thánh chiến tranh, để hai người sống cuộc đời người bình thường. Đáng lưu ý là trong cơ thể Irisviel, Tiểu Chén Thánh cùng ma thuật mạch cũng bị Shin lấy ra, dĩ nhiên là bảo toàn tính mạng cho cả hai.

Một đêm an lành, không có gì xảy ra, Charlemagne có vẻ hơi trầm tư, như định hỏi Shin điều gì đó, nhưng mà lại không nói ra.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro