Chương 11. Thử Vượt Qua Giới Hạn.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Không hiểu sao Trì Anh Kỳ bỗng thấy vui vẻ, mở túi mà Yến Thanh đưa cho hắn ra. Khi thấy bên trong là một chiếc váy mới thì chuyển sang nhìn cô với vẻ nghiền ngẫm.

"Đây không phải là quần áo của tôi." Yến Thanh lạnh nhạt giải thích, "Đây là của...... bạn gái cũ cũ của cậu, là cái cô hot girl bán quần áo trên Taobao ấy, gửi bộ này đến để chụp hàng mẫu rồi một hai bắt tôi phải nhận lấy."

"Ồ."

Trì Anh Kỳ đều đã quên, không ngờ cô lại nhớ rõ như vậy.

"Chiếc này có vừa size không?"

Hắn cầm chiếc váy lên, dùng mắt đo đạc, đo đo rồi bất chợt đo tới trên người Yến Thanh.

Yến Thanh đang mặc một chiếc áo phông trắng làm áo ngủ, có vẻ là một chiếc áo cũ, vải đã mài mỏng đi nhiều, cứ vậy dán sát vào người, phác họa rõ ràng đường viền nội y ngủ bên trong.

Trước đây còn cho rằng Yến Thanh to con, giờ mới nhận ra là do ngực to.

"Free size, thường thì cô gái nào cũng có thể mặc được." Yến Thanh nói.

Trì Anh Kỳ tùy ý hỏi: "Còn cậu thì sao?"

"Tôi chưa từng mặc qua."

Cô thấy phiền vì hắn cứ lắm lời, bèn ôm một chồng quần áo đến nhét vào trong ngực Trì Anh Kỳ.

"Đều là đồ mới, không thể mặc thì cậu tự đưa cô ấy chọn đi."

Cô nói rồi mở cửa tiễn khách, nhưng Trì Anh Kỳ vẫn ngồi lì không chịu đứng dậy, dựa lưng vào sofa, nheo mắt nhìn cô, cứ như xua tan mây mù thấy được ánh mặt trời, tìm được lời giải thích về tất cả những cảm xúc tiêu cực của cô.

"Mỗi lần tôi dẫn người đến, hình như cậu đều không vui lắm."

Nhưng mà lại...... có chút phối hợp?

Cũng không biết nói sao, Yến Thanh mang lại cho hắn cảm giác như một bà vợ cả thời cổ đại nhìn chồng mình nạp vợ bé. Tuy trong lòng không vui, nhưng ngoài mặt lại không nói, thậm chí còn khắp nơi tỏ ra rộng lượng lo lắng cho chồng.

Nhường phòng tắm, cho mượn quần áo mới, thậm chí khi hắn muốn hút thuốc, cô còn chu đáo đưa bật lửa. Cứ như tất cả những yêu cầu vô lý hay thậm chí là xúc phạm, Yến Thanh đều chấp nhận, cũng sẽ không nổi cáu với hắn.

Cơn giận duy nhất chỉ là vì lo lắng hắn đánh nhau sẽ bị thương.

Yến Thanh chờ câu kết luận của hắn, nhưng Trì Anh Kỳ lại không tiếp tục, chỉ chống một tay lên cằm rồi cứ nhìn cô như vậy, như đang thăm dò cảm xúc thật ẩn dưới lớp vỏ bọc kia.

Cô quả thật rất không vui.

Bởi vì mỗi lần Trì Anh Kỳ dẫn người đến, đều mang lại cho cô cảm giác bị xúc phạm và không được tôn trọng. Phàm là mỗi khi có cô gái nào khác ở đây, Trì Anh Kỳ ít nhất cũng sẽ biết tránh né, chỉ riêng với cô, hắn cứ như đang đối xử với một thằng đàn ông.

"Vậy cậu đừng dẫn người đến nữa."

Yến Thanh nói nhỏ trong lúc gói quần áo vào túi giúp Trì Anh Kỳ.

Cô không thể không tức giận, nhưng ăn nhờ ở đậu nhà người ta, lại không thể đúng lý hợp tình mà phát cáu, vậy nên trong giọng nói có chút u oán, nghe vào tai Trì Anh Kỳ lại biến thành chua chát.

Trước đây hắn còn đùa với Bùi Liệt rằng Yến Thanh có khi là người đồng tính.

Nhìn thấy một siêu soái ca như Bùi Liệt mà còn không có phản ứng gì, vẫn cứ giữ một đầu tóc ngắn và một thân phong cách trung tính, cùng với đủ loại dấu hiệu đến nay cô vẫn chưa có bạn trai, đều chứng tỏ điều hắn suy đoán là đúng.

Nhưng giờ đây, hắn đột nhiên cảm thấy, có lẽ Yến Thanh đã có người trong lòng.

Yến Thanh gấp gáp đuổi khách, nhưng Trì Anh Kỳ thì không vội rời đi, lại tìm ra đề tài để nói tiếp.

"Cuộc điện thoại vừa nãy là...... Bùi Liệt trở về rồi à?"

Dự đoán này tuy không chính xác nhưng cũng gần đúng, Yến Thanh gật đầu.

"Trở về mà không tìm tôi, thật không dễ thương chút nào."

"Trông cậu có vẻ cũng không rảnh."

Yến Thanh chỉ đang trình bày sự thật, nhưng Trì Anh Kỳ nghe lại thấy có chút ý khác.

Hắn cười một tiếng, đột nhiên đề nghị: "Hay là ngày mai nhé? Ngày mai gọi cậu ta ra tụ tập một chút...... cậu có đi không?"

"Tối mai tôi phải đến nhà cậu ấy ăn cơm."

Trì Anh Kỳ không ngờ hai người họ đã có hẹn, nhưng nghĩ kỹ lại thì cũng không có gì bất ngờ. Nói đúng hơn là hắn đã vượt qua giới hạn, dù sao Yến Thanh vẫn là 'anh em' của Bùi Liệt.

Hắn đứng dậy, lắc lắc túi trong tay nói cảm ơn.

"Lần sau bồi thường cậu một bộ."

"Không cần đâu."

Yến Thanh từ chối, nhưng Trì Anh Kỳ lại như không nghe thấy, đóng cửa lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro