"Tôi cảm thấy bất lực với chính bản thân mk"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chỉ còn vài tháng nữa thôi là cuộc sống cấp 3 của tôi sẽ kết thúc, sẽ phải trưởng thành hơn bước vào một môi trường hoàn toàn mới với những con người xa lạ. Nhưng bản thân tôi thì lại chưa có sự chuẩn bị gì cả....

Tôi vô vọng trước tương lai ko bt nên phải chọn trường gì cũng chẳng biết nên chọn ngành nào cho phù hợp với bản thân.Nhìn bạn bè ai cx vùi đầu vào việc học, học bôn ba khắp nơi hết chỗ này chỗ kia.Bản thân tôi cũng vậy cũng học hành rồi học thêm liên tục lịch trình quanh đi quẩn lại cx chỉ có 3 chỗ: Trường học-Nhà-Nơi học thêm.Với tình hình dịch bệnh như hiện tại chúng tôi phải học online mà gần như lúc nào cx phải nhìn gần như 24/24 vào máy tính.Mệt mỏi có đấy đau đầu có đấy đau lưng cx liên tục nhưng bên cạnh đó cái bủa vây tôi lúc này lại chính là sự tuyệt vọng cùng nỗi bất lực. Bất lực vì sao bản thân mk kém quá ko theo kịp được tiến độ của thầy cùng các bn.Trong khi các bạn thì cứ đi lên còn mk vẫn loay hoay mãi ko hiểu nổi.Mẹ tôi nói đừng nên đặt áp lực nhiều cho bản thân mk, cx đừng nên quá sức con nhé. Nhưng bản thân tôi vẫn không thể ko tạo áp lực cho bản thân mk đc hoặc cũng có lẽ tôi đặt ra sự kì vọng cho bản thân mk quá cao nên khi nhìn lại sẽ cảm thấy thất vọng quá lớn...Còn một cái khiến tôi đang bận tâm đó chính là trong chuyện tình cảm của bản thân mk. Tôi ms vừa kết thúc mối tình 2 tháng 14 ngày của mk. Kết thúc với một lí do rất đơn giản đó là chán và phiền.Tôi ko bt liệu cái quyết định trong phút chốc ấy liệu có đúng ko? Mà dù có đúng hay sai thì nó cũng đã xảy ra rồi cx chẳng thể nào có thể quay lại đc nữa.Bạn bè nói tôi vô tình nói tôi lạnh lùng quá nhưng bt sao đc nhỉ. Tôi có lẽ vẫn nên một mk hơn , tôi tự khóc tự buồn tự vực bản thân mk dậy cũng chẳng cần phải phiền hà đến ai.Tâm trạng của tôi dạo này lúc nào cx trong trạng thái chán trường vô định.Nhiều lần khóc trong mơ, bất lực mệt mỏi với chính bản thân mk." Sao mày lại vô dụng như thế , đến chính bản thân mày còn ko thể hiểu nổi chính mk thì còn ai có thể giúp đỡ mày đc đây

----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Nhiều lúc tôi muốn mk có thể biến mất một thời gian bởi tôi mệt lắm rồi! 

Nhưng cx đừng ai như tôi nhé bởi:"Thả hồn mình giữa đất trời mênh mông, giữa núi đồ lộng gió, giữa biển xanh cát trắng, nắng vàng để quên đi mọi phiền lo. Công việc nhàm chán làm bạn quá mệt mỏi, cuộc sống đầy áp lực, khó khăn cũng làm bạn chán chường vậy thì tại sao không buông bỏ những thứ ấy tìm đến một chân trời rộng mở hơn để thấy "I". Thấy tôi, thấy ai, thấy chính bản thân mình nhưng mạnh mẽ, vui vẻ hơn, vui chơi một chút rồi lại kiên cường hơn nhé."



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro