Chương 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Trở về nhà với cơ thể mệt mõi Thiên Vũ tắm rữa sạch sẽ liền quay về phòng ngủ ngon lành, Nguyên Hân thì chuẩn bị đồ đạc tập vỡ chuẩn bị cho ngày mai nhập học, xong xuôi hết mọi thứ thì cũng lên giường nằm xuống liền ngủ rất say, Thiên Vũ dậy trước sang phòng thấy tên ngốc ngủ say sưa, quay trở ra ngoài mang đồ dơ bỏ vào máy giặt, sau đó ra ngoài mua đồ ăn mang về, đi vào phòng Nguyên hân vẫn chưa thức, bèn sờ tay lên trán hắn thì phát hiện tên ngốc hơi nóng, nên Thiên Vũ lại đi xuống nhà thuốc dưới nhà mua thuốc và vài miếng dán hạ suốt mang vào dáng cho cậu ta, cậu ta hơi cựa mình đá tung chăn ra, Thiên Vũ vội kéo chăn cho hắn xong xuôi, lại trèo lên giường nằm cạnh cậu ta ngủ, đến khuya Nguyên Hân thức dậy phát hiện Thiên Vũ nằm cạnh mình thì giật mình, sao đó phát hiện trên trán có dán miếng dáng hạ sốt thì mới biết mình bị sốt nên Thiên Vũ mới xuất hiện ở đây.
" Tỉnh rồi..? " – Thiên Vũ nheo nheo mắt nhìn Nguyên Hân
" Cảm ơn đã chăm sóc cho tôi nha " – Thiên Vũ không trả lời quay mặt qua một bên tiếp tục nhắm mắt ngủ, Nguyên Hân thấy trên bàn cạnh giường có thuốc và nước hiểu ý liền uống thuốc sau đó đi ngủ. Lúc thuốc phát huy tác dụng Thiên Vũ khẽ chạm tay và người Nguyên Hân lay lay cậu ta, nhưng cậu ta không hề có chút phả ứng nào, Thiên Vũ liền nâng cằm Nguyên Hân lên nhìn kỹ gương mặt khi ngủ của cậu, đây là lần đầu tiên cậu nhìn thẳng và lâu như vậy gương mặt của tên ngốc này, rất dễ thương a, da dẽ trắng trắng, lông mi dày dày cong cong, đôi môi căn mộng như hai quả cherry chín đỏ, Thiên Vũ hạ môi mình xuống hôn lên đôi môi chín đỏ ấy một cái rồi tiếp tục luồng xuống dưới cởi áo quần của tên ngốc ra, rồi đi ra ngoài lấy khăn và nước ấm vào lao mình cho cậu ta, sau khi lao chùi sạch sẻ, trên mặt Thiên Vũ nở một cười tà ác, hắn không mặt quần áo vào cho Nguyên Hân mà dùng tay đùa giỡn với hai cái hạt màu hồng trên ngực Nguyên Hân, sau đó tiếng sát xuống cắn nó một cái, làm cho nó đỏ ửng lên, lúc này gương mặt Nguyên Hân hơi nhăn nhó khó chịu, Thiên Vũ chơi đùa xong thì mặc quần áo vào cho tên ngốc đang ngủ, sau đó lại lên giường ôm cậu ngốc vào lòng ngủ ngon lành, như một đứa trẻ ôm con gấu bông của nó vui vẽ ngủ đến sáng... Đến sáng chuông báo thức vang lên Thiên Vũ vội vã đi ra khõi phòng, còn tên ngốc thì chuông gọi đến lần thứ hai mới chợt tĩnh lại, vội vã chạy như bay ra phòng tắm vệ sinh cá nhân, lúc cởi quần áo ra tắm mới phát hiện, hai cái hạt trên ngực điều bị sưng đỏ hết, chạm vào còn hơi đau nữa, cậu ta không biết chuyện gì cứ nghĩ chắc do bị bệnh nên thế, không nghi ngờ gì hết vui vẽ thay quần áo chuẩn bị đến trường, gõ cửa phòng Thiên Vũ, Thiên Vũ mở cửa với bộ dạng dãng dị quần jean áo sơmi tay không đi học, tên ngốc thì đi một mình đến trường, Thiên Vũ cũng một mình đến trường của hắn không ai đi chung với ai...

Trường của Thiên Vũ là trường nhạc viện, còn Nguyên Hân thì học nhiếp ảnh, Đến lớp của Thiên Vũ cũng không đông sinh viên cho lắm vì cậu học khoa piano, vào trong toàn là những người trưởng thành cậu là học viên trẻ tuổi nhất, thật sự trong môi trường này vô cùng nghiêm khắc không ai có nhiều thời gian để mà để ý đến ai hết, cứ thế cho đến hết buổi giới thiệu và buổi học đầu tiên. Thiên Vũ trở về nhà, chiều nay không có học nên cậu nằm ở nhà rất tiêu soái bấm điện thoại. Lát sau Nguyên Hân cũng về vội vã chạy vào bếp làm cơm, Thiên Vũ đi vào bếp đứng dựa vào tủ lạnh
" Đói lắm à " --- Nguyên Hân luôn tay làm việc không quay lại cứ thế trả lới hắn
" Sáng giờ chưa ăn gì hết " – Thiên Vũ đi ra ngoài phòng khách tiếp tục nằm dài ra ghế nhắm mắt như đang ngủ chờ đợi bữa cơm của Nguyên Hân, đang nằm thì chợt mùi thơm của đồ ăn tràn ngập khắp nơi, thật sự không kiềm lòng được Thiên Vũ lại đi vào bếp xem xét hết đĩa này tới đĩa khác, đĩa nào trông cũng ngon hết, rất muốn ăn vụng nhưng vì giữ hình tượng nên đành lòng chịu khó gán nhịn, cuối cùng đồ ăn cũng chuẫn bị xong, cả hai cùng nhau ăn, không ai nói với ai câu nào mà cắm mặt vào ăn liên tục, thoáng chóc đã hết sạch cả bàn đồ ăn, dọn dẹp tất cả xong xuôi Nguyên Hân đi ra phòng khác ngồi xuống cạnh Thiên Vũ nói
" Nhà hết đồ ăn rồi đó... lát nữa đi siêu thị mua đồ nha "
 Thiên Vũ chỉ gật gật đầu rồi lấy điện thoại ra điện cho Mẹ cậu
" Con trai yêu "
giọng mẹ của Thiên Vũ có vẽ rất vui
" Mẹ gữi con ít tiền tiêu đi, tháng sau con muốn đi thăm mẹ "
 Đầu dây bên kia càng thêm phấn khích
" Được rồi được rồi.. mẹ gửi ngay cho con "
" Con muốn dẫn theo bạn con có được không ? "
Mẹ Thiên Vũ không do dự liền đồng ý sau đó tắt máy, tên ngốc ngồi cạnh bên trầm mặt vẽ mặt hơi buồn
" Buồn..? "
Thiên Vũ luôn luôn tiết kiệm lời nói một cách tối đa như vậy, Nguyên Hân nhẹ giọng nói
" Cậu đi thăm mẹ.. tôi cũng muốn về thăm mẹ "
Thiên Vũ lên giọng
" Không cho "
 Nguyên Hân cuối rầm mặt xuống rầu rĩ, Thiên Vũ lạnh lùng nói
" Đi thăm mẹ cùng tôi "
 Nghe xong câu này Nguyên Hân càng bối rối hơn
" Mẹ.. mẹ cậu có ghét tôi không? "
Thiên Vũ vẫn cứ lạnh lùng nhìn chầm chầm Nguyên Hân
" Bảo đi là đi không được ý kiến "
 Nguyên Hân lại trầm mặt lũi thủi quay về phòng uống thuốc sau đó đi ngủ, Thiên Vũ thì nằm sopha ngủ trưa đến 15:10pm thì thức dậy sau đó vào phòng gọi Nguyên Hân dậy, rồi cùng nhau đi mua đồ ăn. Đến tối thì nhóm Hoàng Quân, Gia Huy, Gia Tuấn và Chí Quang đến nhà chơi, cả bọn hỏi hang nhau về buổi học đầu tiên, sau đó Nguyên Hân hỏi Gia Huy
" Cậu bây giờ đã về nhà chưa? "
 Gia Huy vui vẽ cười tươi
" Tôi bây giờ sống cùng Hoàng Quân "
 Thiên Vũ khẽ vào tay Hoàng Quân
" Này...tới bước nào rồi ? "

 Hoàng Quân nhếc miệng cười trả lời
" Còn đang chuẩn bị cho bước cuối "

Thiên Vũ cười tươi vỗ vai Hoàng Quân
" Khá lắm "

 Hoàng Quân hỏi lại Thiên Vũ
" Mày thì sao..? "

Thiên Vũ không có biểu cảm
" Mày nghĩ xem... với một tên ngốc thì tới đâu ? "

 Hoàng Quân cười lớn rồi đi đến ban công đứng, Gia Tuấn cũng đến đó kéo theo Thiên Vũ, ba tên "Cường Công" kể chiến tích với nhau, lâu lâu lại cười gian xảo, còn bên trong nhà ba cô vợ, ngồi tám chuyện, Nguyên Hân ngu ngốc kể cho hai người bọn họ nghe về chuyện bị bệnh

" Hôm qua tôi bị sốt a.. đến sáng thức đậy phát hiện ty của tôi bị sưng đỏ, còn đau nữa, hai cậu lúc bị bệnh có bị vậy không? "

Gia Huy và Chí Quang cười lớn sau đó cả ba chụm đầu lại, tám chuyện

" Tôi nghĩ cậu bị con gì đấy cắn rồi đó "

 Chí Quang nói với vẽ chiu chọc Nguyên Hân, Gia Huy cũng tán thành ý kiến của Chí Quang, Nguyên Hân thì lần này ngay lập tức thông minh bất thường
" Không lẽ là Thiên Vũ "
Chí Quang và Gia Huy cùng nhau gật đầu, Gia Huy nói thêm
" Cậu nhớ không tôi cũng từng bị cắn môi tôi củng sưng đỏ cả lên đấy "

" Nhớ chứ... chết rồi vậy mình phải làm sao đây? "

 Nguyên Hân bối rối, đang lúc túm tụm tám chuyện thì ba tên kia quay trở vào, cả đám liền trở lại bình thường nhìn nhau, Chí Quang với Gia Huy kề tay nhau nói khẽ và cùng cười ha hả, làm cho Nguyên Hân xấu hổ đỏ hết cả mặt, bèn chạy vội vào toilet.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro