Tay trái - Thẩm Dục Luân

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tay trái - Thẩm Dục Luân

[1] 还有很多你的模样
Hái yǒu hěnduō nǐ de múyàng
Anh vẫn trông thấy bóng dáng của em ở đâu đây

划过脑海沙沙作响
huàguò nǎohǎi shāshā zuò xiǎng
Vẫn ở trong tâm trí của anh cho dù thật nhỏ bé

温柔开始变得抽象
wēnróu kāishǐ biàn dé chōuxiàng
Sự ấm áp của em càng ngày càng bé nhỏ

想说谎又何必逞强
xiǎng shuōhuǎng yòu hébì chěng qiáng
Anh muốn nói dối cho sự bướng bỉnh của em

可脆弱总是故作倔强
kě cuìruò zǒng shì gù zuò juéjiàng
Em mong manh nhưng luôn giả vờ mình thật bướng bỉnh

在夜里筑起一道围墙
zài yèlǐ zhù qǐ yīdào wéiqiáng
Trong đêm tối xây nên một bức tường kiên cố

沉睡之后无法飞翔
chénshuì zhīhòu wúfǎ fēixiáng
Chìm vào giấc ngủ sâu chẳng thể nào cất cánh bay lên nữa

没关系 流浪去远方
méiguānxì liúlàng qù yuǎnfāng
Không sao đâu, hãy cứ đi về chốn xa xôi

放开我的左手 不必说内疚
fàng kāi wǒ de zuǒshǒu bùbì shuō nèijiù
Hãy buông tay trái của anh ra và đừng nói rằng em có tội

誓言就像气球 追逐着自由
shìyán jiù xiàng qìqiú zhuīzhúzhe zìyóu
Lời thề giống như bóng bay, bay về nơi tự do

我们何必将就
wǒmen hébì jiāng jiù
Và rồi chúng ta sẽ lại

笑一笑就当好朋友
xiào yīxiào jiù dāng hǎo péngyǒu
Mỉm cười và gọi nhau một tiếng bạn tốt

放开我的左手 错过的停留
fàng kāi wǒ de zuǒshǒu cuòguò de tíngliú
Hãy buông tay trái của anh ra và đừng giữ lại gì cả

一个人去补救 很久的很久
yīgè rén qù bǔjiù hěnjiǔ de hěnjiǔ
Một mình anh sửa chữa lỗi lầm, rất lâu rất lâu rồi

没理由到最后
méi lǐyóu dào zuìhòu
Không có lý do gì để kết thúc

爱不到结果却加倍的懦弱
ài bù dào jiéguǒ què jiābèi de nuòruò
Tình yêu không có kết quả nhưng sự yếu đuối lại gia tăng gấp đôi

放开我的左手 习惯了寂寞以后
fàng kāi wǒ de zuǒshǒu xíguànle jìmò yǐhòu
Hãy buông tay trái của anh ra và cố gắng quen với sự cô đơn

快疯掉的解脱 戒不掉的承诺
kuài fēng diào de jiětuō jiè bù diào de chéngnuò
Sự điên cuồng ấy sẽ nhanh chóng được giải thoát, lời hứa không thể dừng lại

死掉 疯了 何来的寂寞
sǐ diào fēngle hé lái de jìmò
Sinh tử hay bệnh tật, đâu mới thật sự là sự cô đơn?

有些爱本来充满遗憾
yǒuxiē ài běnlái chōngmǎn yíhàn
Chuyện tình yêu vốn đã đong đầy hối tiếc

耗个十年与己作伴
hào gè shí nián yǔ jǐ zuò bàn
Dành trọn 10 năm để đồng hành cùng em

握手言欢温柔消遣
wòshǒu yánhuān wēnróu xiāoqiǎn
Bắt đầu một trò tiêu khiển nhẹ nhàng

可是我 习惯不喜欢
kěshì wǒ xíguàn bù xǐhuān
Nhưng mà anh đã hình thành nên một thói quen

[2] 放开我的左手 不必说内疚
fàng kāi wǒ de zuǒshǒu bùbì shuō nèijiù
Hãy buông tay trái của anh ra và đừng nói rằng em có tội

誓言就像气球 追逐着自由
shìyán jiù xiàng qìqiú zhuīzhúzhe zìyóu
Lời thề giống như bóng bay, bay về nơi tự do

我们何必将就
wǒmen hébì jiāng jiù
Và rồi chúng ta sẽ lại

笑一笑就当好朋友
xiào yīxiào jiù dāng hǎo péngyǒu
Mỉm cười và gọi nhau một tiếng bạn tốt

放开我的左手 错过的停留
fàng kāi wǒ de zuǒshǒu cuòguò de tíngliú
Hãy buông tay trái của anh ra và đừng giữ lại gì cả

一个人去补救 很久的很久
yīgè rén qù bǔjiù hěnjiǔ de hěnjiǔ
Một mình anh sửa chữa lỗi lầm, rất lâu rất lâu rồi

没理由到最后
méi lǐyóu dào zuìhòu
Không có lý do gì để kết thúc

爱不到结果却加倍的懦弱
ài bù dào jiéguǒ què jiābèi de nuòruò
Tình yêu không có kết quả nhưng sự yếu đuối lại gia tăng gấp đôi

放开我的左手 习惯了寂寞以后
fàng kāi wǒ de zuǒshǒu xíguànle jìmò yǐhòu
Hãy buông tay trái của anh ra và cố gắng quen với sự cô đơn

快疯掉的解脱 戒不掉的承诺
kuài fēng diào de jiětuō jiè bù diào de chéngnuò
Sự điên cuồng ấy sẽ nhanh chóng được giải thoát, lời hứa không thể dừng lại

死掉 疯了 何来的寂寞
sǐ diào fēngle hé lái de jìmò
Sinh tử hay bệnh tật, đâu mới thật sự là sự cô đơn?

[3] 放开我的左手 错过的停留
fàng kāi wǒ de zuǒshǒu cuòguò de tíngliú
Hãy buông tay trái của anh ra và đừng giữ lại gì cả

一个人去补救 很久的很久
yīgè rén qù bǔjiù hěnjiǔ de hěnjiǔ
Một mình anh sửa chữa lỗi lầm, rất lâu rất lâu rồi

没理由到最后
méi lǐyóu dào zuìhòu
Không có lý do gì để kết thúc

爱不到结果却加倍的懦弱
ài bù dào jiéguǒ què jiābèi de nuòruò
Tình yêu không có kết quả nhưng sự yếu đuối lại gia tăng gấp đôi

放开我的左手 习惯了寂寞以后
fàng kāi wǒ de zuǒshǒu xíguànle jìmò yǐhòu
Hãy buông tay trái của anh ra và cố gắng quen với sự cô đơn

快疯掉的解脱 戒不掉的承诺
kuài fēng diào de jiětuō jiè bù diào de chéngnuò
Sự điên cuồng ấy sẽ nhanh chóng được giải thoát, lời hứa không thể dừng lại

死掉 疯了 何来的寂寞
sǐ diào fēngle hé lái de jìmò
Sinh tử hay bệnh tật, đâu mới thật sự là sự cô đơn?

握紧 右手 人本来寂寞
wò jǐn yòushǒu rén běnlái jìmò
Siết chặt lấy tay phải, mọi người vốn dĩ đều cô đơn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro