.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hi vọng chúng mình đều sẽ gặp lại niên thiếu của bản thân ở một góc phố hoặc một con đường thân thuộc nào đó.

Những năm tháng ấy không thể mang lại cho cậu thứ gì quá đặc sắc để khắc cốt ghi tâm hay kinh diễm đến động lòng người. Nhưng mình đã cố gắng để cậu có thể ngước nhìn lên bầu trời bằng đôi mắt trong veo ít những muộn phiền nhiều nhất có thể. Cảm ơn vì đã an ổn trưởng thành, cũng xin lỗi vì đã mang lại cho cậu quá nhiều đợt sóng lớn trong lòng. Ở cái tuổi chỉ cần ăn và học, đơn giản như người ta nói, cậu đã phải suy nghĩ nhiều rồi. Thay vì lo âu về ngày mai, ngày mai nữa, thì cậu lại không ngừng tìm cách để bản thân có thể nhìn thấy hoàng hôn của hôm nay và bình minh của ngày sắp tới.

Tính đi tính lại, thứ cuối cùng mình mang nợ, có lẽ là cho niên thiếu của bản thân một miền tươi đẹp.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro