Chương VII: NGƯỜI PHỤ NỮ BÊN NGÔI MỘ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thật ra ngôi mộ này không phải mộ sau nhà mình, mà là trong xóm , tận 4 ngôi mộ cơ. 4 ngôi mộ nằm ngay ngã 3 đường, cạnh đường hẻm mà hằng ngày mình phải đi về nhà. Vào cái thời mà internet bùng phát, lúc đó mình cũng lớp 7,8. Thằng bạn mình xin vào làm ở tiệm net mà mình và nó hay chơi, nó thường làm từ trưa tới khuya(12,1h), vì nhà sát nhau nên mình vẫn thường ở đến tận khuya để về chung, nó là nhân viên nên cũng hay cho mình 1,2 tiếng chơi net Biểu tượng cảm xúc grin . Tuần đầu mọi thứ vẫn diễn ra bình thường nhưng tới tuần thứ 2 nó đi làm thì có chuyện, hôm đó nó làm đến gần 1h, thời ấy nhà ở Đồng Diều còn khá thưa, về thì 2 thằng phải đi qua bệnh viện Cao Lỗ. Mỗi lần đi qua khúc đó khung cảnh rùng rợn vãi ra, ếch kêu ôm ỏi , còn bệnh viện thì im ắng tối thui. Khi bắt đầu tới ngã ba chỗ có 4 ngôi mộ thì bỗng nhiên thấy 1 người con gái ngôi ngay giữa đường , cách ngôi mộ khoảng 1,2m. Đường lúc này tối như mực ấy, nhà ai cũng tắt đèn, nên khi thấy cảnh ấy mình khá thắc mắc, không hiểu con nhà ai lại ngồi đây vào giờ này. Tự nhiên thằng bạn mình nó chạy vào hẻm nhanh thật nhanh, thoáng cái đã không thấy đâu, mình vẫn chạy tàn tàn và cố nhìn rõ cô gái ấy, dù cố nhìn đến mấy cũng không thấy rõ mặt, chỉ có bộ tóc dài xả xuống, mình quẹo hẻm và chạy về nhà. Về đến nhà đã thấy thằng bạn đứng trước cửa, mình hỏi nó khi nảy thấy nhỏ nào ngồi gần mấy cái mộ không, nó thở hổn hển nói mình " nhỏ nào cái đầu mày, ma đó con, lúc mày chạy đằng sau là nó nhìn t thè cái lưỡi dài thòng xuống" nghe tới đây thì mình nổi cả da gà. Nhưng thật sự mà nói thì không thể nào có người con gái nào 1h khuya lại đi ra giữa đường ngồi, lại còn ngồi kế mấy ngôi mộ. Sau lần gặp đó mình và nó từ đường Cao Lỗ chuyển sang đường khác ( xa hơn) để đi về nhà.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro