Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Hủy hôn rồi ?!! "

Trong quán cafe sang trọng, Vu Hảo nhìn về phía bạn thân mình hét lên. Cô vui mừng hớn hở vỗ tay.

" Thật tốt! Lúc đầu cậu đính hôn với tên Hoắc Thành đó mình đã không đồng ý rồi, ai mà không biết tên đó thay người yêu như thay áo chứ. "

Hoắc Thành - thân là người thừa kế tập đoàn Cảnh Vũ, đương nhiên là một người xuất sắc không thể chê. Ngoại hình đẹp trai, gia thế giàu có lại thêm tài giỏi, dường như không có điểm nào kém.

Chỉ tiếc hắn lại là kẻ quá đào hoa, một tuần có bảy ngày thì thay đến tận sáu người bạn gái, nghe nói có những lúc còn bắt cá hai tay.

Khi nghe tin bạn thân mình đính hôn với loại người như vậy, khỏi nói cũng biết Vu Hảo tức giận như thế nào.

Thân là thiên kim của Hằng Đại, từ khi sinh ra đã được thiên kiều vạn sủng, nâng trên tay sợ rớt ngậm trong miệng sợ tan. Vậy mà lại đính hôn với tên hoa hoa công tử đó, thật là đoá hoa nhài cắm bãi phân trâu.

Chu Tự Ân nhìn cô bạn thân mình đang phấn khích, lặng lẽ nâng cốc lên uống một hớp chuẩn bị đón lấy lửa giận của cô bạn.

" Tháng sau mình sẽ đính hôn. "

" Cái gì? Với ai? "

Vui sướng chưa được bao lâu đã bị tạt một gáo nước lạnh, Vu Hảo trừng mắt nhìn cô, gằn giọng.

" Với chủ tịch công ty Trần Thị. "

Vu Hảo nghe xong liền im lặng. Trần tổng thật sự là một người đàn ông rất tốt, cũng không bao giờ có chuyện ong bướm. Chỉ là...

" Không phải anh ta có người trong lòng sao? "

Trần Thế Thành lúc trước đã yêu đương một lần, nhưng bạn gái anh ta bị tai nạn qua đời từ đó anh ta không yêu thêm một ai nữa.

" Anh ấy đang cố gắng quên đi. "

Chu Tự Ân cảm thấy có quên hay không cũng không sao cả, bởi vì sau khi kết hôn bọn họ sẽ sống tương kính như tân.

Nhưng Trần Thế Thành lại không chấp nhận, anh nói cô đính hôn để bóp chết tình cảm với Hoắc Thành, thì khi tiến vào hôn nhân với cô anh sẽ làm hết trách nhiệm của một người chồng.

Ngay cả khi cả hai đều không yêu đối phương thì cũng không nên vương vấn khi bản thân là một người đã có gia đình.

Quả là một người đàn ông có trách nhiệm. Chu Tự Ân cong môi cười. Vu Hảo nhìn cô bạn đang chìm trong suy nghĩ liền kêu to một tiếng.

" Này, nãy giờ cậu có nghe mình nói không đấy? Hãy tìm hiểu nhau trước rồi đính hôn cũng chưa muộn, dù sao cậu cũng mới vừa hủy hôn. "

" Mình đã nghĩ kĩ rồi. Vu Hảo à, mình có thể yêu mến một người đàn ông đào hoa, cũng có thể thích một kẻ không có bất cứ điểm tốt nào. Nhưng chồng của mình phải là một người có trách nhiệm, có thể lo cho tương lai của mình thậm chí là cả con mình. "

Dù sao cũng là hạnh phúc cả một đời người, sao có thể qua loa. Cô đã nghĩ đến việc đó từ rất lâu. Cho dù lúc đính hôn với Hoắc Thành lòng có vui vẻ bao nhiêu, lý trí vẫn nhắc nhở rằng hắn sẽ không thể trở thành chồng của mình.

Vu Hảo im lặng một lúc lâu, nhận mệnh mà thở dài. Cũng đúng, Chu Tự Ân là người sống nghiêng về lý trí, cho dù có yêu ai đi chăng nữa cũng tỉnh táo đến phát sợ.

" Nếu cậu đã nghĩ như vậy mình cũng không than ngắn thở dài thêm làm gì. Chỉ mong cậu thật sự chọn đúng người. "

Điện thoại trên mặt bàn kêu lên, Chu Tự Ân bắt máy. Là Trần Thế Thành.

" Tôi đang đợi em ở dưới, em đã nói chuyện với bạn xong chưa. Nếu không... "

Tôi có thể đợi.

" Xong rồi. Giờ tôi xuống liền. "

Chu Tự Ân ra dấu chào tạm biệt Vu Hảo, cô ấy mỉm cười giục cô mau đi nhanh, đừng để vị hôn phu chờ lâu.

Trần Thế Thành nhìn bóng dáng cô đang tiến lại gần liền lấy bó hoa hồng ở ghế sau tặng cô. Chu Tự Ân có vẻ bất ngờ.

" Hôm nay là ngày gì sao? "

" Không có gì. Chỉ là muốn tặng em thôi, phụ nữ luôn thích bất ngờ mà. "

Chu Tự Ân nói lời cảm ơn rồi lên xe. Cô rũ mắt nhìn bó hoa, đột nhiên bật cười.

" Sao vậy? Có gì vui sao? "

" Không có. "

Chỉ là cảm thấy tháng ngày về sau có vẻ không tệ lắm.

Cô và anh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro