" Nghe đồn"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngô Sở Úy cùng Trần Dương bởi vì chuyện của A Meo Meo lần trước bị lão đại phạt quét dọn WC

Thế là hai người bọn họ nghiêm túc hữu nghị ở trong phòng Ngô Sở Úy tiến hành thảo luận về việc "Ai rửa bồn cầu ai thông cống thoát nước v..v. " .

Du Du từ phòng của mình đi ra rót nước, đi ngang qua phòng Ngô Sở Úy , nhìn thấy cửa mở, liền thuận tiện liếc vào trong một cái.

Lại nói đúng lúc, Du Du gần đây nghiên cứu nhập môn biểu tình trên mặt , hắn nhìn lão nhị lão lục hai người mặt không đổi ngồi đối diện nhau, hơn nữa hai người bọn họ từ trước đến nay không hợp nhau, Du Du trong nháy mắt bổ não ra ân oán tình thù.

Lúc này, Thụy Đức đúng lúc vừa xem xong kịch bản, ra khỏi phòng hoạt động gân cốt, liền tình cờ gặp Du Du vội vội vàng vàng đi về phía mình.

 "Hắc, lão tứ, ngươi đi đâu thế? " Thụy Đức ngăn Du Du lại.

 "Ta tìm lão đại. " Du Du đưa tay đẩy Thụy Đức ra .

Thụy Đức kéo Du Du   "Làm sao vậy? Còn nghiêm mặt, vốn mặt đã liệt rồi, thế này càng tê liệt. " nói xong còn cợt nhả mà đâm đâm mặt của Du Du.

Du Du đẩy cái tay đang tác quái ra , nói với Thụy Đức ,  "Ta cảm thấy được bầu không khí giữa lão nhị và lão lục không thích hợp, có thể sẽ cãi nhau.  "

 "Ai nha, " Thụy Đức xoa xoa mũi,  "Hai người bọn họ không phải cả ngày đều ầm ĩ sao ? " hắn nhìn Du Du vẫn là vẻ mặt lo lắng, hắn vỗ vỗ bả vai Du Du ,  "Như vậy, ta đi tìm lão đại, ngươi lại đi nhìn xem sao .  "

Du Du chần chờ một chút, vẫn đồng ý với Thụy Đức,  "Được rồi.  "

--ヾ(Ő∀Ő) ノ --

Thụy Đức đi về phía phòng của Vương Mãn Đường . Đi tới phân nửa, đột nhiên trợ lý gọi điện thoại tới, muốn hắn lập tức ra ngoài một chuyến.

Thụy Đức lập tức xoay người, đột nhiên lại nhớ tới chuyện lão tứ giao phó còn chưa nói với Vương Mãn Đường , đang quấn quýt, A Meo Meo vừa lúc từ bên ngoài trở về.

"A Meo Meo! " Thụy Đức bắt được tay A Meo Meo .

 "Meo meo? " A Meo Meo nghiêng đầu.

 "Ta không có thời gian, ngươi nhớ cho kĩ, ta chỉ nói một lần, " Thụy Đức đầy đầu đều là trợ lý thúc giục, nói cũng chỉ chọn những gì mình hiểu loại bỏ trọng điểm, "Lão nhị cùng Trần Dương đang cãi nhau, ngươi nhanh đi tìm lão đại.  "

"! ! ! " A Meo Meo mở to hai mắt, vừa định đặt câu hỏi, Thụy Đức liền hùng hùng hổ hổ bước ra cửa.

--( ๑ี_ เ ี ๑)--

Lúc này A Meo Meo, năng lực biểu đạt ngôn ngữ vẫn còn ở trình độ người mới học, cho nên khi hắn xuất hiện ở trước mặt Vương Mãn Đường , khó khăn mà khoa tay múa chân, thỉnh thoảng còn phối hợp meo meo các loại ,nội tâm của Vũ gia lão đại sắp hỏng mất.

 "A Meo Meo, ngươi từ từ , không nóng nảy a. " lão đại sờ sờ đầu A Meo Meo , thuận tiện hoài niệm xúc cảm A Meo Meo lúc trước vẫn là một con mèo nhỏ.

 "Meo meo... " A Meo Meo nhớ kỹ Thụy Đức giao phó hắn "Nhanh tìm lão đại ", Vì vậy hắn lại càng gấp. Càng gấp, Du Du lúc trước dạy hắn nói chuyện hắn lại càng không nói được.

Cuối cùng thực sự không có biện pháp, A Meo Meo cầm giấy và bút lên, ở trên giấy vẽ hai hình người be bé , một người giơ gậy gộc một người giơ búa, đồng thời trên đầu còn vẽ số hai và số sáu.

Lão đại vừa nhìn bức vẽ, nhíu mày ,  "Là lão nhị cùng lão lục đánh nhau sao?  "

 "Meo meo! " A Meo Meo dùng sức gật đầu một cái.

 "Đi, đi xem. " Vương Mãn Đường mang theo A Meo Meo đi tìm bọn Ngô Sở Úy .

--(°ー°〃)--

Vương Mãn Đường cùng A Meo Meo đi tới cửa phòng Ngô Sở Úy , đã nhìn thấy Du Du đang ghé vào khe cửa nhìn vào.

Vương Mãn Đường thấy Du Du cau mày, trong lòng giật mình, nghĩ hai người bọn họ chẳng lẽ đã đánh nhau rồi sao a !.

Hắn sốt ruột, liền đẩy Du Du ra , trực tiếp đẩy cửa đi vào, đồng thời hô,  "Các ngươi dừng tay!  "

Bình thường Vương Mãn Đường rất có uy , hơn nữa Ngô Sở Úy cùng Trần Dương bị hắn giáo huấn quen rồi , vừa nghe thanh âm lão đại , hai người bọn họ phản xạ có điều kiện mà cứng đờ bất động.

Vương Mãn Đường hô xong mới phát hiện không đúng , hai người này dường như cũng không có đánh nhau, hắn nghi ngờ nhìn A Meo Meo, thấy hắn cũng là vẻ mặt mờ mịt, lại xoay mặt nhìn Du Du.

Du Du đối mặt với ánh mắt của lão đại , lập tức chột dạ nhìn đông nhìn tây

Vương Mãn Đường nhíu mày, trong lòng nghĩ nơi này khẳng định có vấn đề gì, bất quá...

 "Trần Dương ngươi đang giấu cái gì đó? " Vương Mãn Đường quyết định giải quyết hai cái tên nhóc con lén lén lút lút này trước

Trần Dương mở hai tay ra, vẻ mặt vô tội,  "Không có, không có giấu cái gì.  "

Vương Mãn Đường hấc hấc cằm,  "Đại Úy, đem cục giấy trên đất kia đưa cho ta.  "

Bị điểm danh Ngô Sở Úy nuốt nuốt nước bọt, liếc mắt trừng Trần Dương , lại ngoan ngoãn nhặt giấy đưa cho lão đại.

Vương Mãn Đường mở cục giấy ra , chỉ thấy trên mặt giấy viết lộn xộn một đống chữ,  đại khái là làm thế nào trốn lần quét dọn này.

Vương Mãn Đường nhìn xong, ôn hòa nhìn Ngô Sở Úy và Trần Dương, "Vậy là không muốn quét dọn WC a?  "

Ngô Sở Úy cùng Trần Dương đột nhiên cảm thấy sau lưng phát lạnh 

 " Tất cả những lần dọn vệ sinh của tháng này đều do các ngươi đảm nhận nha !? "

Vương Mãn Đường chậm rãi quăng ra câu tiếp theo.

 "! ! !  "

 "Lão tứ, A Meo Meo, các ngươi đi cùng ta. " nói xong cũng không để ý lão nhị và lão lục đang "Tê tâm liệt phế " mà kêu rên, xoay người ra cửa.

--Σ( ° °)︴--

 "Các ngươi là chuyện gì xảy ra? " Vương Mãn Đường ngồi trên ghế sa lon nhìn hai người trước mặt

 "Ta, ta thấy hai người bọn họ quay lưng trốn trong phòng, biểu tình còn rất quái dị, liền cho rằng... " Du Du chủ động thừa nhận sai phạm.

 "Liền cho rằng hai người bọn họ muốn đánh nhau? " Vương Mãn Đường hỏi.

 "Không có. Ta chỉ là lo lắng hai người bọn họ sẽ cãi nhau. " Du Du vẻ mặt mờ mịt.

 "Nhưng là A Meo Meo nói là đánh lộn. " Vương Mãn Đường nhìn về phía A Meo Meo.

A Meo Meo nháy mắt mấy cái.

 "Ta không nói với A Meo Meo , " Du Du nghi hoặc,  "Ta còn thấy kỳ quái tại sao là A Meo Meo tìm ngươi tới , ta là nói với Thụy Đức .  "

... ..

 "A? Ta không nhớ rõ lúc đó ta nói gì, khi đó ta vội vã ra ngoài, " trong điện thoại di động của Thụy Đứa là thanh âm dựng bối cảnh ầm ĩ khắp chốn, Vương Mãn Đường đem điện thoại di động cầm ra xa một chút ,  "Ta hình như nói với A Meo Meo là hai người bọn họ cãi nhau , bảo hắn nhanh đi tìm ngươi.  "

Thụy Đức tựa hồ tìm chỗ yên tĩnh một chút,  "Lão nhị lão lục không có sao chứ? "

"Không có việc gì, ngươi trở về ta nói tỉ mỉ với ngươi a !. " Vương Mãn Đường cúp điện thoại.

 "Cho nên, bởi vì Du Du nhận định sai , cộng thêm Thụy Đức không giải thích, còn có A Meo Meo lượt bớt miêu tả, " Vương Mãn Đường xoa bóp mi tâm,  " Làm ta cũng cho là hai người họ thực sự gây gổ.  "

 "Quên đi, lão tứ cấp độ nhập môn biểu tình khuôn mặt trước tiên nên phân tích lại được không? "

 "Còn có A Meo Meo không được bớt giờ học ngôn ngữ .  "

 "Còn như cái tên Thụy Đức kia, người đã lớn như thế rồi, còn hấp tấp bộp chộp, đến lúc về bảo hắn cùng bọn Đại Uý làm vệ sinh chung đi.  "

Thụy Đức ở bên ngoài đang tiếp nhận phỏng vấn , đột nhiên rùng mình một cái.

-----------------------

Tiểu kịch trường:

Tiểu Mãn: Có thể hỏi một chút, các ngươi tại sao lại nghĩ đem những chuyện này viết trên giấy vậy a?

Ngô Sở Úy: Nói ra có thể sẽ bị nghe thấy. [  khuôn mặt nghiêm túc]

Tiểu Mãn: Vậy tại sao không nhắn tin?

Trần Dương: Nếu như điện thoại di động của chúng ta bị hack rồi, lịch sử chat không phải sẽ bị phát hiện sao!

Tiểu Mãn: ... Viết trên giấy không phải dễ dàng bị phát hiện hơn sao?

Trần Dương: Ai nghĩ được lão đại lại đột nhiên nhô ra đâu ಥ _ ಥ, muốn hủy thi diệt tích cũng không kịp.

Tiểu mãn: ... Các ngươi nghĩ làm thế nào diệt tích?

Ngô Sở Úy: Ăn tươi.

Tiểu mãn: ...

-- tiểu kịch trườngEND--

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro