ANGKOR WAT

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: -姛姬-
Cảnh báo: 𝟏𝟖+

Jang Se Mi, hãy đến bên tôi một chút.

Sau cuộc trò chuyện với Jang Se Mi, cả hai không liên lạc với nhau cho đến tối hôm đó. Dường như Jang Se Mi đã hoàn toàn phớt lờ nàng, xem nàng không tồn tại giống như không khí. Người từng dịu dàng nhìn Baek Do Yi giờ đây không thèm để tâm đến nàng dù chỉ một chút, thái độ dửng dưng của Jang Se Mi khiến trái tim nàng đau nhói.

Tại buổi tiệc sinh nhật của Eun Sung, Baek Do Yi nghĩ rượu sẽ giúp vơi đi nỗi đau trong lòng. Tuy nhiên, không biết do rượu hay nguyên nhân nào khác, khi gặp lại cô, Baek Do Yi luôn tỏ ra kiêu ngạo và chủ động hơn.

"Jang Se Mi, em theo tôi qua đây."

Nghe vậy, Jang Se Mi hơi ngạc nhiên nhưng nét mặt vẫn bình thản. Thấy Jang Se Mi không nhúc nhích, Baek Do Yi liền kéo cô tới một căn phòng.

Đáng lẽ cô phải gạt tay nàng ra, nhưng không hiểu sao cô lại để cho Baek Do Yi kéo mình đi.

Baek Do Yi dẫn cô vào, đóng cửa lại. Bên ngoài trời không còn sáng, bên trong có chút tối tăm, nhưng vẫn có thể nhìn thấy lờ mờ. Dù đã bị kéo vào phòng nhưng Jang Se Mi vẫn không nhìn nàng, căn phòng trở nên im bặt.

"Jang Se Mi, em đang ghét tôi lắm đúng không ?"

Baek Do Yi là người đầu tiên phá vỡ sự im lặng.

Cuối cùng, cô cũng nhìn về phía Baek Do Yi, nhìn vào gương mặt vốn đã khắc sâu vào trái tim, gương mặt mà cô luôn nghĩ đến cả đêm lẫn ngày.

Ghét ư ?
Làm sao cô có thể ghét được ?

Chỉ là cô không muốn tiếp tục nhìn vào, cô muốn tự mình xóa đi khuôn mặt này khỏi ký ức, làm sao cô có thể tiếp tục nhìn mãi.

Jang Se Mi quay sang hướng khác, vẫn không chịu mở miệng, căn phòng một lần nữa rơi vào im lặng. Nhìn thấy cô như vậy, Baek Do Yi càng đau lòng.

"Em thật sự không còn gì để nói với tôi sao ?"

Nghe vậy, Jang Se Mi chỉ cười nhạt, cuối cùng cũng lên tiếng: "Người nghĩ tôi còn có thể nói gì đây?"

Giọng cô tĩnh như mặt hồ, không có chút cảm xúc nào.

"Omoni, tôi nghĩ tốt nhất nên cho người biết chuyện này. Tôi và anh ấy sắp hoàn tất thủ tục ly hôn, vài ngày nữa tôi sẽ chuyển đi."

Baek Do Yi không ngờ lời đầu tiên mà Jang Se Mi nói với mình lại là bản tin sét đánh, Baek Do Yi khó thở một lúc:

"Nghĩa là ... em muốn rời khỏi gia đình này ?"

Baek Do Yi lắp bắp, không thể tin Jang Se Mi lại quyết đoán như vậy.

"Đúng vậy, tôi sẽ không xuất hiện trước mặt người nữa, sẽ không làm người cảm thấy phiền. Đó không phải mong muốn của người sao ?"

Baek Do Yi, cuối cùng tôi cũng sẽ buông bỏ người.

Sau khi nghe tin, trong lòng Baek Do Yi có chút bối rối. Thế giới của nàng sẽ không còn Jang Se Mi nữa, dường như cô ấy đang có ý rút lui. Nghĩ đến đây, Baek Do Yi loạng choạng lùi lại vài bước.

Baek Do Yi không hiểu sao mình lại có cảm giác này. Đúng như Jang Se Mi nói, rõ ràng đây chính là điều nàng muốn mà ? Baek Do Yi cảm thấy mắt mình cay cay.

Bây giờ, Jang Se Mi đang đứng trước mặt nàng, không đi đâu cả. Chí ít vào thời điểm này, cô vẫn ở đây, chỉ cách nhau vài bước chân.

"Chẳng phải em đã nói cuộc sống này không có bí mật, chỉ có vĩnh hằng cùng một tình yêu vĩnh cửu ?"

Một cảm giác ấm nóng trên môi làm cho Jang Se Mi sững sờ, đứng yên tại chỗ.

Cô nhìn vào đôi mắt nhắm nghiền dưới hàng mi run rẩy của Baek Do Yi. Một cơn lốc cảm xúc ập đến trong tích tắc, bao gồm giận dữ, kìm chế, và một chút vui mừng. Những cảm xúc thi nhau đan xen, bức bách trái tim Jang Se Mi ngay lúc này.

Cô thực sự rất giận, đáng lẽ cô nên đẩy nàng ra nhưng cô không làm vậy. Có lẽ vì giọt nước mắt lăn dài trên má Baek Do Yi đã khiến cô mềm lòng.

Jang Se Mi nhắm mắt lại, cảm nhận đôi môi mình từng mơ tưởng trong hàng trăm lần. Hương thơm đặc trưng của Baek Do Yi đọng trên mũi cô, một hương thơm ngọt ngào nhất thế giới. Nụ hôn nhẹ nhàng không kéo dài quá lâu, cũng không sâu hơn, chỉ đơn giản là môi chạm môi.

Baek Do Yi đẩy cô ra, nàng không hiểu sao mình lại làm vậy. Chỉ là lúc đó bên trong nàng bùng lên một cảm xúc mạnh mẽ, thôi thúc nàng phải hành động ngay, nếu không nàng sẽ chết.

Khi họ nhìn nhau, trong mắt Jang Se Mi ánh lên những tâm tư phức tạp. Cô kéo Baek Do Yi lại, một tay giữ chặt gáy, một tay ôm lấy eo, làm sâu thêm nụ hôn vừa rồi.

Dù là người chủ động trước nhưng Baek Do Yi lại thấy căng thẳng, tim đập như trống, nụ hôn của Jang Se Mi từ nhẹ nhàng ban đầu dần chuyển sang độc đoán và có chút mãnh liệt.

Cô tham lam chiếm lấy môi Baek Do Yi, hống hách xâm nhập vào khoang miệng, quấn quýt với chiếc lưỡi nhỏ của nàng. Cuối cùng, cô cắn nhẹ môi dưới nàng rồi dịu dàng trở lại.

Một nụ hôn đến muộn, nhưng cuối cùng cũng xảy ra.

Nụ hôn ấy chứa quá nhiều cảm xúc, lúc thì dịu dàng, lúc thì táo bạo, mãnh liệt.

Hơi thở hòa quyện vào nhau, Baek Do Yi bị hôn đến mức hai chân mềm nhũn, không biết từ lúc nào đã vòng tay qua cổ cô để giữ cho mình không bị ngã.

Jang Se Mi thả nàng ra, nhưng không hẳn là buông hoàn toàn. Thay vào đó, cô xoay Baek Do Yi lại, ấn nàng vào cửa, vùi mặt vào cổ nàng.

"Baek Do Yi, tại sao lại khiêu khích tôi ? Người biết đấy, cho dù người có làm tổn thương tôi đến đâu, thì tôi cũng không thể nào cưỡng lại ... sự chủ động của người !"

Giọng cô trầm thấp, có chút run rẩy.

Baek Do Yi cảm thấy cổ mình hơi ươn ướt và nóng lên, có lẽ là nhiệt độ của nước mắt.

"Jang Se Mi ... đừng rời xa tôi ..."

"Baek Do Yi, người thật sự ..."

Cô đan tay mình vào tay Baek Do Yi, hai chiếc nhẫn trên ngón áp út cọ vào nhau gây ra một cảm giác khó chịu.

Từ phía sau, Jang Se Mi luồn tay vào váy nàng. Chỉ với một cái chạm nhẹ, Baek Do Yi đã không kìm được mà rên rỉ, lớp vải nơi Jang Se Mi chạm vào cũng bắt đầu ướt, điều này làm cô hơi ngạc nhiên.

"Omoni, không ngờ người lại có sở thích như vậy."

Jang Se Mi thì thầm vào tai Baek Do Yi, với mỗi động tác của cô, lớp vải càng trở nên ẩm ướt hơn.

"Người muốn làm chuyện đó với tôi không ?"

Baek Do Yi cảm thấy tai mình nóng lên, nàng không ngờ phản ứng của cơ thể lại mãnh liệt như vậy trước sự đụng chạm của Jang Se Mi.

"... Ngay tại nhà Eun Sung ?"

Lời vừa dứt, Baek Do Yi liền đẩy cô ra, mặt lộ rõ vẻ lúng túng.

Jang Se Mi nhìn nàng với ánh mắt thích thú. Khuôn mặt kiêu ngạo giờ đã ửng hồng, không biết vì dục vọng hay xấu hổ.

Dù sao, Baek Do Yi trong khoảnh khắc này lại khiến Jang Se Mi cảm thấy đáng yêu, bởi vì đó là Baek Do Yi.

Còn Baek Do Yi thì chỉ mong tìm được một cái hố để chui xuống ....

Là người luôn giữ gìn hình ảnh, nàng không ngờ mình suýt sa vào dục vọng mà quan hệ với con dâu lớn ngay tại nhà con dâu thứ. Nếu tin tức lan ra ngoài, danh tiếng của chủ tịch Baek biết để đâu ?

Sự lúng túng đột ngột khiến Baek Do Yi quay trở lại vẻ kiêu ngạo thường ngày.

"Nếu em muốn ly hôn thì cứ việc !"

Nói xong, nàng mở cửa bước ra, để lại Jang Se Mi một mình.

"Dễ thương quá ~"

Trên gương mặt của Jang Se Mi cuối cùng cũng xuất hiện một nụ cười.

Cả hai lần lượt quay lại bữa tiệc, những người khác có lẽ không nhận ra nhưng Lee Eun Sung rõ ràng rất ngạc nhiên. Với tư cách là phụ nữ, cô luôn nhạy bén hơn đàn ông.

Một mảng son của Baek Do Yi đã biến mất, môi thậm chí hơi sưng.

Ngay cả son của chị dâu cũng vậy.

Bầu không khí căng thẳng trước đó giữa hai người dần trở nên mơ hồ, nhất là sự lạnh lùng của Jang Se Mi đã vơi đi phần nào.

Đối mặt với tình huống này, trong đầu Eun Sung nảy ra những suy nghĩ táo bạo, thậm chí còn có một cảnh tượng kịch tính: Không lẽ chị dâu đã cưỡng hôn omoni ?

Cô nhìn Jang Se Mi với vẻ kinh ngạc: 'Đúng là không thể tin được, có chuyện gì mà chị không dám làm ?'

Tại tiệc sinh nhật thứ 70 của mẹ chồng, Jang Se Mi đã công khai tình yêu của mình.

Tại tiệc sinh nhật của em dâu, cô đã cưỡng hôn mẹ chồng vừa tái giá.

Eun Sung thật sự ngưỡng mộ Jang Se Mi từ tận đáy lòng, cũng như ngưỡng mộ cái dũng khí to lớn ít ai có được, như thể Jang Se Mi dám làm những việc mà người bình thường không dám.

Mặc dù liên tục đoán già đoán non nhưng cô chỉ dám nghĩ thôi, chứ không dám đặt ra những nghi vấn trong lòng.



***


Tối đó Baek Do Yi mất ngủ, không chỉ bị làm phiền bởi tiếng ngáy của chồng mới cưới, mà khi nhắm mắt lại, nàng vẫn không thôi nghĩ về chuyện vừa xảy ra lúc nãy.

Nàng cảm thấy mình sắp điên rồi, bây giờ nàng không chỉ là mẹ chồng cô, mà còn là vợ của người khác, làm sao có thể !

Mặc dù tự trách bản thân nhưng Baek Do Yi vẫn không kìm được mà hồi tưởng. Nàng đặt tay lên môi mình, nhớ lại cảm giác đó, đôi môi của Jang Se Mi thật mềm mại, tinh tế, thậm chí có chút ngọt ngào.

Baek Do Yi thật đáng thương, cả đời chỉ có một người đàn ông nhưng chưa từng được gọi là vợ, mãi cho đến bây giờ nàng mới có người đàn ông thứ hai.

Nhưng tại sao, những nụ hôn họ từng trao cho nàng lại không thể sánh bằng một nụ hôn của Jang Se Mi - một nụ hôn sâu đúng nghĩa.

Điều đó khiến nàng đắm chìm, gần như không thể nào quên.

Nàng cho rằng mình yêu Joo Nam, nhưng khi cả hai làm chuyện đó, nàng không cảm thấy gì cả, thậm chí một phản ứng cũng không.

Nàng từng nghĩ do mình lớn tuổi, nhưng chỉ với một nụ hôn và những cái vuốt ve của Jang Se Mi, thậm chí cô ấy còn chưa làm gì thì nàng đã ướt đẫm .

Baek Do Yi biết mình khao khát cô, nàng cũng nhận ra vấn đề không nằm ở tuổi tác. Baek Do Yi quay sang nhìn khuôn mặt của người đang say ngủ và tự hỏi:

Mình từng nghĩ mình yêu anh, nhưng mình yêu anh vì điều gì?

Không lẽ mình yêu khuôn mặt đó ?

Nhưng nếu so với Jang Se Mi thì quả thực: Một trên trời, một dưới đất.

Mình yêu anh chỉ vì anh trẻ hơn ?

Mình yêu anh chỉ vì anh đã giúp mình mở túi khoai tây ?

Quả thực, nếu việc mở túi khoai tây có thể khiến Baek Do Yi cảm động, thì nàng sẽ cảm động đến phát khóc vì những gì Jang Se Mi đã làm cho nàng.

Tóm lại, những thứ này chỉ là cái cớ để Baek Do Yi lừa dối bản thân. Nàng không dám đối diện với sự thật rằng chính mình đã mở cửa trái tim cho Jang Se Mi bước vào. Đồng thời cũng là vỏ bọc để trốn tránh cái nhìn của xã hội, khi một người 70 tuổi như Baek Do Yi lại là đồng tính nữ.

Vì quá sợ hãi nên nàng đã đi đến mức cực đoan bằng cách kết hôn chớp nhoáng với Joo Nam, một người nàng chỉ mới quen vài ngày và có thể gọi là xa lạ.

Trên thực tế, nàng chọn Joo Nam chỉ vì anh ta là đàn ông, mặc dù rất nhiều người ngoài kia có điều kiện tốt hơn Joo Nam.

Để tiếp tục lừa dối, Baek Do Yi chỉ biết nói với bản thân rằng mình yêu chồng. Nhưng thật sự nàng không hề yêu Joo Nam, thậm chí cũng không thể gọi là tình yêu vì nàng không có cảm xúc gì.

Những lời yêu thương trên đầu môi không thể đánh lừa toàn bộ con người, ngay cả cơ thể và tiềm thức cũng trung thực hơn nàng.

Sự tốt bụng của Jang Se Mi đối với nàng đã trở thành thói quen. Vì vậy, khi nhận ra vòng tay đó sắp tan biến, Jang Se Mi sẽ rời đi, Baek Do Yi mới hiểu sợ hãi thực sự là gì. Chính những điều này đã thúc đẩy nàng gạt đi những lời nói dối lòng, hành động cũng trở nên chân thật hơn.

Baek Do Yi tỉnh giấc, cảm giác như hồn vừa lìa khỏi xác, nàng bật dậy nhìn Joo Nam: 'Chắc mình mù rồi, sao có thể làm ra loại chuyện này !'

Trong lòng dâng lên một cảm giác khó chịu, sau một đêm thức trắng, Baek Do Yi bắt đầu chìm vào giấc ngủ khi bầu trời hiện lên những tia sáng xám xịt.



***



Ngày hôm sau, quản gia mở cửa thì trông thấy một người đã lâu không gặp. Quản gia hơi ngạc nhiên nhưng vẫn chào hỏi lịch sự.

"Phu nhân mới đến ạ ?"

"Omoni có nhà không ?" Jang Se Mi mỉm cười.

"Chủ tịch đang ở trong phòng, phu nhân ngồi đi, tôi sẽ vào báo với bà ấy."

"Không cần đâu, chị làm việc đi."

Quản gia rời khỏi, Jang Se Mi bước đến phòng Baek Do Yi nhưng không vào ngay mà lịch sự gõ cửa trước.

Cốc cốc cốc.

"Con vào được chứ ?"

"Vào đi."

Baek Do Yi đang đọc sách thì nghe thấy giọng nói quen thuộc, lập tức đứng lên.

"Sao em đến đây ... ?!"

Jang Se Mi bước vào, thuận tay đóng cửa lại rồi khóa chặt.

Nhìn thấy Jang Se Mi tiến đến gần với nụ cười trên môi, cảm giác lo lắng ngày càng tăng. Baek Do Yi quay lưng đi, không muốn nhìn cô, tựa như một hành động lừa-mình-dối-người.

Baek Do Yi cảm nhận được vòng eo của mình bị ai đó ôm chặt từ phía sau, nàng ngã vào vòng tay ấy, tim đập lên như trống.

"Người không biết vì sao em đến đây hả ? Người thực sự không biết sao ... Hửm ?"

Giọng nói trầm thấp của Jang Se Mi vang lên từ phía sau khi cô hít lấy hương thơm từ mái tóc nàng, bàn tay hư hỏng bắt đầu du ngoạn khắp nơi, nói xong cô xoay người nàng lại.

"Nhìn em này !"

Baek Do Yi như chìm sâu vào đôi mắt đầy lửa dục vọng, có lẽ cảm xúc quá mãnh liệt nên nàng không dám đối diện quá lâu, vội đảo mắt sang hướng khác.

"Không lẽ ... em đã hiểu nhầm rồi sao ?"

Cô thả lỏng tay, cho đến khi hoàn toàn buông Baek Do Yi ra.

Vòng eo trống rỗng, cơ thể mất đi hơi ấm, Jang Se Mi lùi lại một bước, tạo khoảng cách an toàn như hai kẻ xa lạ.

"Xin lỗi, em sẽ không làm phiền người nữa."

Nói xong, Jang Se Mi quay lưng bước về phía cửa.

'Sẽ không quay lại nữa ...'

Baek Do Yi quay đầu nhìn cô, cảm giác hoảng loạn vì sợ mất Jang Se Mi trỗi dậy, Baek Do Yi nín thở nhìn theo bóng lưng đang rời xa khỏi mình.

Một bước ... hai bước ... ba bước.

"Jang Se Mi ..."

Baek Do Yi đuổi theo, nắm lấy góc áo cô.

Khóe miệng Jang Se Mi nhếch lên, cô quay lại kéo Baek Do Yi vào lòng, dùng nụ hôn mãnh liệt phủ lên đôi môi kia. Cô vừa hôn vừa kéo Baek Do Yi về phía giường, cho đến khi đè được nàng xuống.

"Vậy là người không nỡ xa em, đúng không ?"

Đôi môi mất đi lớp son cong lên, cô vẫn muốn hỏi Baek Do Yi mặc dù đã biết đáp án. Nhưng Baek Do Yi không muốn trả lời ngay, nàng vòng tay qua cổ Jang Se Mi, tự mình dâng môi lên.

Đúng là ... khiến cô đắm chìm, gần như bị hút vào.

Thật thích, thật đắm say, thật mê mẩn ...

Cô ước mình có thể được hôn như thế này mãi mãi.

Làm loại chuyện này với lòng ham muốn ai đó chính là màn dạo đầu hiệu quả nhất, cô chỉ dùng môi kẹp lấy một bên ngực đã khiến Baek Do Yi rên rỉ.

"Nghe hay lắm."

Baek Do Yi đỏ tai ngượng ngùng, dĩ nhiên Jang Se Mi không cho nàng nhiều thời gian xấu hổ.

Sự tiếp xúc thân mật đã biến tiếng rên trở thành tiếng thở gấp, bên dưới chiếc quần lót cũng xuất hiện một vệt nước dài.

Không cần chất bôi trơn nào, Baek Do Yi ướt sũng rồi.

Jang Se Mi dùng tay còn lại vuốt ve cặp đùi và khoảng cách giữa hai chân. Cô chỉ đơn giản là vuốt thôi, không có ý định tiến xa, dù đã cảm nhận được sự ướt át nhưng Jang Se Mi vẫn không vội.

"Se Mi à ..."

"Sao hả ~"

Baek Do Yi không nhịn được gọi tên cô nhưng rồi mím môi không nói gì. Đường đường là một người phụ nữ cao ngạo, làm sao nàng có thể thốt ra những lời đó ?

"Omoni sao vậy ?"

Jang Se Mi giả bộ hỏi nhưng bàn tay bên dưới đã cố tình xuyên qua lớp vải, chạm vào khe suối.

"Chưa gì đã muốn em vào nhanh vậy sao ~"

Baek Do Yi lườm cô, mặt đỏ thêm vài phần. Còn cô thì như chú cún nhỏ rút vào cổ nàng, lúc thì cọ xát, lúc thì liếm liếm, một lát sau giọng nói trầm thấp lại vang lên:

"Omoni, có ham muốn thì phải nói ra, không có gì phải xấu hổ. Hãy nói đi, người muốn gì ?"

Giọng nói này dường như mang theo một ma lực nào đó, hoặc có lẽ sự trêu chọc không ngừng của Jang Se Mi đã làm lý trí Baek Do Yi tan rã.

Nàng ôm chặt cơ thể cô: "Jang Se Mi, cho tôi đi ... Jang Se Mi ..."

Thật ra, hành hạ nàng cũng không khác gì làm tổn thương cô. Trong hơn 20 năm yêu Baek Do Yi, cô đã nghĩ đến chuyện này hàng triệu lần. Bởi vì yêu một người sâu đậm, chắc chắn sẽ đi kèm với ham muốn.

Yêu một người, là phải biết kiềm chế, kiềm chế cái dục vọng xuất phát từ bản năng. Nhưng Jang Se Mi kiềm chế thì lại đổi lại được gì, đổi lại là người cô yêu dễ dàng rơi vào vòng tay kẻ khác.

Người không có được thì hỗn loạn, kẻ được ưu ái thì vô lo.

Baek Do Yi càng muốn, Jang Se Mi càng không để nàng thoả mãn. Cô nhất định phải khiến Baek Do Yi từ bỏ sự kiêu ngạo, chủ động với cô, thành thật với chính mình.

Dưới sự thỏa hiệp và cho phép của Baek Do Yi, Jang Se Mi âm thầm hạ quyết tâm:

'Baek Do Yi, tôi sẽ mang đến cho người một trận tình ái đậm sâu, để người biết cảm xúc thăng hoa thực sự là gì.'

Vì quá khao khát nên cơ thể Baek Do Yi cực kỳ nhạy cảm, nhanh chóng đạt đến đỉnh điểm trên đầu ngón tay cô. Đó là cảm giác nàng đã mất đi từ lâu, ngay khoảnh khắc này dường như mạnh mẽ hơn bất kỳ trải nghiệm nào trước đó.

Baek Do Yi thở dốc, gọi tên cô trong sự sung sướng xen lẫn khó chịu. Trái tim Jang Se Mi mềm đi, ngay cả giọng nói cũng tràn đầy tình cảm.

"Baek Do Yi, em yêu người ..."

Những nụ hôn rơi xuống trên làn da.

"Ah ~ Jang Se Mi ... Jang Se Mi..."

Baek Do Yi nhắm mắt lại, gọi tên cô.

Jang Se Mi nhìn vào người phụ nữ mình yêu, một nụ cười ấm áp dần quay trở lại trên khuôn mặt.

"Người thích không ?"

Thực ra Jang Se Mi vốn muốn tặng nàng một trận tình dục đáng nhớ, dù mạnh mẽ và thô bạo nhưng chắc chắn sẽ rất ấn tượng sâu sắc. Tuy nhiên, nếu là một cuộc ân ái nhẹ nhàng, khác biệt và đem lại cảm giác tuyệt vời thì chắc chắn sẽ khó quên hơn, đúng không ?

Mặc dù ham muốn bị trói buộc trong hàng chục năm đã được phóng thích, nhưng Jang Se Mi vẫn bắt đầu với sự dịu dàng và kiên nhẫn.

Baek Do Yi - người phụ nữ mà cô thầm yêu như vầng trăng trên bầu trời, chỉ có thể nhìn ngắm chứ không thể chạm vào. Người phụ nữ khiến cô có cảm giác thật gần nhưng cũng thật xa, ngay cả khi đã trở thành vợ của người khác.

Người phụ nữ hết lần này đến lần khác chà đạp trái tim cô, nhưng sâu trong thâm tâm, Jang Se Mi vẫn xem nàng như một báu vật. Đó là món quà đến từ trời cao, ngôi sao mang tên Baek Do Yi chính là thứ cô trân trọng hơn bất kỳ điều gì.

Đối với cô, tình yêu chưa bao giờ là sự cướp đoạt.

Cô sẽ không như những người đàn ông, một khi đã có được thì chỉ nghĩ đến bản thân, không quan tâm tới cảm xúc của người bên dưới.

Cô không bao giờ để Baek Do Yi cảm thấy khó chịu, cô muốn nàng cảm thấy thoải mái. Vì cô chưa hiểu rõ cơ thể của Baek Do Yi, vậy nên cô mới nhẹ nhàng thăm dò, từ từ tiến triển.

Nếu đàn ông đối với phụ nữ là chiếm đoạt, thì phụ nữ đối với phụ nữ là phục vụ.

Có lẽ sự dịu dàng, tinh tế của Jang Se Mi đã tạo nên nét tương phản so với sự thô bạo, vội vã của người đàn ông. Baek Do Yi cảm thấy như được bao bọc trong đại dương dịu dàng của Jang Se Mi, như suối nước nóng vừa đủ ấm bao trọn lấy cơ thể và trái tim.

Thậm chí nó còn đánh bay lớp áo giáp cứng rắn, vứt bỏ sự không nhất quán mà nàng luôn giữ trong lòng. Trái tim và lời nói dần trở nên chân thật, đôi mắt hiện lên vẻ ngọt ngào hiếm có.

Baek Do Yi nhìn thẳng vào cô, đáp lại một cách ngoan ngoãn: "Thích ... Tôi rất thích ..."

Trông thấy Baek Do Yi trong tình trạng này càng khiến Jang Se Mi cảm nhận rõ đây là lúc trái tim họ gần nhau nhất. Cô cúi người hôn nàng lần nữa, Baek Do Yi càng phản ứng mãnh liệt hơn.

Suy cho cùng, đó là niềm khao khát bị kìm nén hơn nửa đời người.

Dưới sự chiều chuộng và kích thích, Baek Do Yi nhiều lần đạt đến cao trào, hai người hoàn toàn đắm chìm vào đam mê dành cho nhau.

Cảnh tượng Baek Do Yi bị đẩy từ làn sóng này đến làn sóng khác đã thả xích cho con thú mà Jang Se Mi đã giam giữ trong hàng chục năm, mọi chuyện dần trở nên mất kiểm soát ...

Đúng là sự dịu dàng ban đầu hoàn toàn xuất phát từ lý trí, nhưng bây giờ lý trí của Jang Se Mi đã bị dục vọng nuốt chửng.

Cô quá yêu Baek Do Yi, trên thế giới này, vũ trụ này, không ai yêu Baek Do Yi hơn cô !

Đó là tình yêu hòa vào xương máu, khắc sâu vào tâm hồn, hòa quyện đến từng tế bào, là loại tình yêu mà nhịp tim còn sót lại cũng chỉ đập vì một người.

Chỉ là cô đã kìm nén quá nhiều và ép buộc bản thân phải bỏ qua những cảm xúc đó. Nguyện vọng duy nhất của cô là được ở bên và chăm sóc phần đời còn lại cho nàng, còn những điều khác, Jang Se Mi chỉ biết cất chúng vào nơi sâu nhất, không dám ước mơ, cũng không dám giải phóng.

Bây giờ, những điều bị đàn áp lần lượt thoát khỏi xiềng xích và chiếc lồng giam, nhu cầu chiếm hữu của Jang Se Mi đã lên tới đỉnh điểm.

Cô muốn chiếm hữu người phụ nữ này, chiếm hữu hoàn toàn, chiếm hữu triệt để, không để sót bất kỳ phần nào, tất cả đều phải thuộc về cô.

Những nụ hôn lại rơi xuống khắp trên người Baek Do Yi, khi môi rời đi đều để lại dấu vết đỏ đậm nhạt.

Không ai thuộc về ai, nhưng điều đó có sao ? Đời này Baek Do Yi chỉ có thể thuộc về Jang Se Mi.

Baek Do Yi không biết tại sao sức mạnh và thể lực của cô lại tốt đến vậy, nàng bắt đầu hối hận vì đã chủ động khơi mào trước.

Mặc dù bản thân rất thích những khoái cảm mà Jang Se Mi mang tới, thậm chí có thể nói là nghiện hoặc mê mẩn, nhưng dù sao nàng cũng có chút lực bất lòng tâm.

Nàng không còn trẻ nữa, nàng lớn tuổi rồi.

Cho dù rất muốn đi cùng Jang Se Mi đến cuối đoạn đường nhưng nàng thực sự không thể chịu nổi nữa. Sau bao nhiêu lần thăng hoa, Baek Do Yi lúc này đang quỳ gối trên giường, giọng run run, cầu xin cô trong sự yếu đuối:

"Jang Se Mi ... Đủ rồi ... tôi không làm nổi nữa ... Ah ~ "

Jang Se Mi bỏ ngoài tai những lời van xin, giờ thì cô đã mất hết kiên nhẫn. Từ phía sau, cô áp chặt vào lưng nàng, Baek Do Yi có thể cảm nhận rõ đầu ngực cô đang ma sát với cơ thể mình.

"Thế nào là đủ chứ, đối với người, mãi mãi không bao giờ đủ ! Baek Do Yi, người là của tôi, chỉ có thể là của tôi thôi !"

Như để nhấn mạnh chữ "của tôi", mỗi lần nói ra cô đều ngấu nghiến không thương tiếc.

Giọng nói của Jang Se Mi như được pha thêm một chút bạo lực và quyết liệt. Cô cắn lên gáy Baek Do Yi, những ngón tay đâm vào đoá hoa vốn đã rực sáng, động tác này làm cơ thể cả hai cùng chuyển động theo.

Baek Do Yi cảm nhận rõ sự nhịp nhàng trên bộ ngực mình, người bị đẩy về phía trước, đôi chân trở nên yếu ớt, ngón tay bấu chặt lấy ga giường, đầu cũng gục xuống đó. Những tiếng thở dốc của Baek Do Yi đã nhuốm màu nước mắt, nàng thều thào yếu ớt:

"Đừng mà ... đừng ..."

Baek Do Yi cảm nhận rõ sự điên cuồng của cô, có vẻ như Jang Se Mi muốn g.i.ế.t chết nàng trên chiếc giường này.

Cũng không thể trách Jang Se Mi, con thú dục vọng đã được giải phóng từ lâu, nuốt chửng hết lý trí khiến cô càng lúc càng hưng phấn. Cô muốn bù đắp cho những lần yêu còn thiếu, muốn Baek Do Yi hoà vào cơ thể mình.

Cuối cùng, cô cũng tha cho Baek Do Yi, nhẹ nhàng đặt nàng xuống gối, sau đó lại hôn một cách dịu dàng. Nghĩ rằng cô đã cảm thấy đủ, Baek Do Yi chưa kịp thở phào thì Jang Se Mi lại trượt xuống, hôn dọc cơ thể rồi dừng lại giữa hai chân.

Hơi thở của cô phảng phất nơi thánh địa, đầu óc Baek Do Yi lại choáng váng. Nàng không thể chịu đựng những việc Jang Se Mi sắp làm nữa. Không, không thể nữa ...

Baek Do Yi rơi nước mắt, giọng nói bị tiếng khóc lấn át, nàng đưa tay xuống mái tóc ngắn của Jang Se Mi, ngăn cản diễn biến sắp xảy ra.

"Đủ rồi ... đủ rồi ... Jang Se Mi, nếu em không muốn gọi xe cứu thương cho tôi thì mau dừng lại ngay !"

Baek Do Yi khá tức giận, dùng chút sức lực còn sót nâng cao độ decibel, đi kèm với giọng nói là tiếng khóc và sự oán trách.

Jang Se Mi yêu nàng hay chỉ coi nàng như món đồ vô tri vô giác mà chơi không kiểm soát ? Nghĩ đến điều này, Baek Do Yi thực sự tức giận.

Có lẽ chính tiếng khóc quá lớn đã kéo lý trí Jang Se Mi quay trở lại.

Cô ngẩng đầu lên, nhìn thấy khuôn mặt đẫm nước mắt của Baek Do Yi, đôi mắt nàng đỏ hoe mang theo sự giận dữ nhìn cô một cách đau khổ. Bộ dạng mệt mỏi, yếu đuối này là do cô hành hạ mà ra ... trông thật đáng thương.

Jang Se Mi ngoan ngoãn dừng lại, từ từ bò đến bên cạnh Baek Do Yi, ôm nàng vào lòng, dùng chăn phủ lên người cả hai.

"Xin lỗi ... em đã đi quá xa rồi ..."

"Jang Se Mi, em coi tôi như đồ chơi hả ?"

"Tuyệt đối không !"

"Vậy em muốn trả thù bằng cách g.i.ế.t chết tôi sao ?"

"Không có, em làm sao dám ..."

"Tôi nghĩ là có !"

"Bởì vì tình yêu em dành cho người đã vượt khỏi giới hạn."

"Im đi, đừng nói nhiều nữa !"

"Xin lỗi, sau này em sẽ chú ý hơn."

***

MỘT LÁT SAU

Lời nói của Jang Se Mi lại khiến Baek Do Yi đỏ mặt, cũng chỉ vì ba chữ "omoni".

Nàng nhắm mắt lại, bây giờ nàng hoàn toàn bất lực, không những tự nguyện rơi vào mối quan hệ với con dâu, thậm chí còn suýt bị cô g.i.ế.t chết trên giường.

Khi sự việc trái lẽ thường xảy ra, Baek Do Yi - người phụ nữ một đời đứng đắn, luôn tuân thủ truyền thống, cuối cùng đã trở thành một đống đổ nát. Sau cuộc ân ái, Baek Do Yi cũng bừng tỉnh và thoát khỏi dục vọng.

Jang Se Mi đứng dậy định đi tắm, còn bảo Baek Do Yi vào tắm cùng. Thú thực thì quá trình "tập thể dục" căng thẳng đã khiến cơ thể họ ướt đẫm, da dẻ nhớp nháp.

Baek Do Yi nói mình sẽ tắm sau, hiện tại không còn sức lực nhưng Jang Se Mi liền cúi xuống nhấc bổng nàng lên, Baek Do Yi nhất thời sửng sốt nên vòng tay qua cổ cô ấy.

So với đàn ông về sức bền, Joo Nam nhiều nhất chỉ có thể hoàn thành trong vòng 30 phút, trong khi cô thì cần ít nhất ... 3 tiếng. Dù Jang Se Mi trông cao gầy, nhưng lại có thể bế công chúa của mình lên, lúc này Baek Do Yi mới nhận ra rằng: Tuy là phụ nữ, nhưng cô ấy không có điểm nào thua kém đàn ông, thậm chí còn xuất sắc hơn nhiều.

Khuôn mặt của cô trở lại với vẻ dịu dàng như những vì sao trong đêm. Dù đang vòng tay ôm lấy cô nhưng Baek Do Yi không dám nhìn quá lâu, chỉ có thể ngoan ngoãn để cô bế vào phòng tắm.

Jang Se Mi đặt nàng xuống, mở vòi hoa sen làm ướt người cả hai, sau đó đổ sữa tắm ra lòng bàn tay, chuẩn bị thoa lên cơ thể nàng. Nhưng Baek Do Yi ngượng ngùng, nói để mình tự làm, cô mỉm cười:

"Omoni ngại à ? Chúng ta vừa mới ... kết thúc, sao lại xấu hổ, dễ thương quá ~"

Baek Do Yi càng đỏ mặt hơn, chỉ liếc Jang Se Mi một cái rồi tự thoa sữa tắm lên cơ thể. Jang Se Mi bật cười sau đó đổ sữa tắm ra, khi Baek Do Yi làm xong, cô quay người nàng lại, chu đáo xoa bọt trên lưng.

"Chỗ này người không với tới đâu, để em giúp cho ~ "

Đôi tay mềm mại di chuyển dọc khắp cơ thể khiến nhịp tim Baek Do Yi có chút hỗn loạn. Tiếp đến, cô mở vòi hoa sen phun vào người cả hai, nước ấm rơi xuống cuốn trôi bọt xà phòng.

Jang Se Mi ôm Baek Do Yi từ phía sau trong làn nước, tựa cằm lên vai nàng, làn da trần của hai người phụ nữ chạm vào nhau một cách thân mật.

"Omoni, sau này người định làm gì ..."

"Sao cơ ?"

"Ý em là ... người sẽ ly hôn với Joo Nam chứ ?"

Jang Se Mi đan tay mình vào tay nàng. Lúc này, tay cô không đeo nhẫn, nhưng Baek Do Yi vẫn đeo chiếc nhẫn của Joo Nam. Sự xuất hiện của chiếc nhẫn không nên tồn tại khiến lòng cô đau như cắt, đồng thời Baek Do Yi không trả lời câu hỏi của cô.

"Người đã ngủ với em, không phải người cũng yêu em sao ? Người đã phải lòng em rồi, đúng chứ ?"

"Chúng ta bây giờ ... Sau này, chúng ta hãy sống với nhau nhé ... Để em cùng người đi hết quãng đời còn lại, người có thể cho em cơ hội không ?"

Jang Se Mi hỏi thật nhiều nhưng Baek Do Yi vẫn không chịu nói, cô buông tay nàng ra lần nữa.

"Tại sao người im lặng, không lẽ người thực sự yêu Joo Nam ?"

Hay là, Baek Do Yi thật sự có sở thích đó ... thích ngoại tình ?

Thái độ của Baek Do Yi thực sự làm cho cô tức giận, cô rất ghét sự im lặng, đặc biệt là vào khoảnh khắc này. Jang Se Mi xoay Baek Do Yi lại, vừa túm lấy cằm vừa ép nàng nhìn thẳng vào mắt mình.

"Người yêu nó, hay thích cảm giác ngoại tình với tôi ?"

Jang Se Mi không còn là Jang Se Mi, người luôn kiềm chế vì tình yêu. Jang Se Mi đó đã chết rồi, vào chính cái đêm bị Baek Do Yi đuổi về sau khi thông báo kết hôn.

Cô không còn biết kiềm chế là gì nữa.

Jang Se Mi trước mắt vẫn là Jang Se Mi, nhưng cảm giác đau đớn ở cằm đã khiến Baek Do Yi cảm thấy cô như một kẻ xa lạ, chỉ cần không vừa ý là cô sẽ như thế.

"Jang Se Mi, đừng ... tôi không thích !!"

"Vậy người thích cái gì ? Ồ ..."

Cô cười khẩy: "Hay là ... người thích tôi chơi người ?"

Jang Se Mi cố ý nhấn mạnh chữ "chơi".

Lời nói của cô đã châm ngòi cho cơn thịnh nộ của Baek Do Yi, nàng đẩy Jang Se Mi ra, trong phòng tắm vang lên một tiếng 'bốp'.

Jang Se Mi ôm một bên mặt nóng ran, có chút không tin, nước mắt trào ra, nỗi uất ức dâng lên trong lòng.

"Khi tôi sắp buông bỏ người, người lại đến quấy rầy tôi. Bây giờ chúng ta đã cùng nhau trải qua tất cả, tôi muốn bàn chuyện tương lai với người, nhưng người vẫn im lặng không nói một câu."

"Baek Do Yi, hiện tại tôi với người là như thế nào ? Tại sao cố tình quyến rũ tôi, thậm chí tự nguyện quan hệ với tôi, người thực sự khiến tôi không thể hiểu nổi !"

"Hay là người cảm thấy vui khi lấy tình cảm của tôi ra đùa giỡn, phải làm tổn thương tôi thì người mới hài lòng sao ?"

"Nếu người không yêu tôi thì hãy buông tha cho tôi đi. Đừng gieo hy vọng cho người khác rồi tàn nhẫn dập tắt, tôi thực sự rất mệt mỏi."

Giọng nói của Jang Se Mi trầm xuống, mất đi sự quyến rũ, chỉ còn lại yếu đuối đến nghẹn ngào.

Cô bất lực ngã xuống đất, niềm hy vọng như ngọn lửa vừa mới nhen nhóm thì va phải xô nước đá của Baek Do Yi. Vì đau lòng, cô cảm thấy rất mệt, toàn bộ sức lực trong cơ thể bị rút cạn.

Nhìn bộ dạng thảm thương như chú cún dầm mưa, Baek Do Yi bước tới, quỳ xuống ôm cô vào lòng, dù cả hai đang trần trụi.

"Không, không phải đâu. Tôi không cố ý đùa giỡn với em, tôi sẽ ly hôn. Nhưng những gì em nói sau đó, hãy cho tôi thêm thời gian ... được không, Se Mi ?"

Nghe nàng nói vậy, ngọn lửa hy vọng lại thắp sáng nhưng không dám bùng lên quá mạnh mẽ. Jang Se Mi tuy mừng rỡ nhưng cũng rất sợ, một lúc sau những cảm xúc phức tạp lại bao quanh cô.

Cô không biết có nên tin tưởng Baek Do Yi hay không, cô không còn sức chịu đựng mọi sát thương mà Baek Do Yi có thể gây ra cho mình lần nữa.

"Đừng ở đây, kẻo bị lạnh." Jang Se Mi ngồi dậy, sau đó kéo Baek Do Yi đứng lên.

Cô đưa áo choàng tắm cho Baek Do Yi, đồng thời tự mình mặc vào.

Cô mở cửa bước ra trước, lau khô cơ thể, nhặt lên bộ quần áo đang nằm rải rác trên sàn. Trong khi đó, Baek Do Yi chỉ lau sơ người, mặc vào một chiếc váy ngủ. Sau khi thay quần áo, đôi mắt của Jang Se Mi lộ ra vẻ u ám.

"Em sẽ quay lại."

Con người cô giờ đây như ngọn đèn leo lắt, trước khi có được sự khẳng định của Baek Do Yi, cô không thể chịu đựng thêm bất kỳ sự tổn thương nào nữa. Vì vậy, cô chỉ còn cách gấp gọn tình yêu này vào trong tim.

Trở nên cực đoan, yêu, hoặc xa cách.

Baek Do Yi đã trở thành nguồn gốc nỗi đau của cô.

Jang Se Mi đã rời đi rất lâu nhưng Baek Do Yi vẫn ngồi đó.

Sống cùng nhau nghĩa là gì ? Nghĩa là Baek Do Yi phải vượt qua những ánh mắt soi mói, chỉ trích, thậm chí là lời gièm pha từ người khác. Nàng phải dũng cảm đối mặt với tất cả, nếu không, nàng sẽ không bao giờ có thể yên tâm sống cùng Jang Se Mi.

Đối với Baek Do Yi, sự chân thành phải đi đôi với rõ ràng. Cho dù họ không công khai, nhưng người ta nhìn vào cũng có thể đoán được mối quan hệ của họ.

Lúc đó nàng im lặng là vì chưa thể trả lời được ngay, mặc dù đã làm chuyện đó với cô theo bản năng nhưng Baek Do Yi vẫn chưa chuẩn bị tinh thần đối mặt với những điều tiếng. Nàng không muốn lừa dối cô, cũng không muốn mình cẩu thả, nàng muốn thành thật với Jang Se Mi, vậy nên nàng cần thời gian để suy nghĩ.

Nhưng Jang Se Mi dường như đã trở nên nóng nảy, cô thậm chí không muốn cho nàng thời gian. Thay vào đó lại gán ghép nàng với những suy nghĩ ác ý, cộng thêm lời lẽ nặng nề, thiếu tôn trọng ...

Kể từ đó, họ một lần nữa cắt đứt liên lạc và không gặp lại nhau.



***



Hôn nhân giữa Joo Nam và Baek Do Yi cũng chóng vánh như thời gian họ quen biết, nhanh chóng kết hôn rồi nhanh chóng ly hôn.

Cưới nhau thì dễ nhưng chia ly lại khó, tất nhiên Joo Nam không đồng ý nhưng Baek Do Yi là chủ tịch, nếu muốn ly dị thì không có gì là không thể. Huống chi chỉ sống với nhau một khoảng thời gian ngắn, Joo Nam không có quyền lực thực sự trong gia đình này.

Hôn nhân của Baek Do Yi và Joo Nam cũng giống như một trò đùa, thậm chí còn giống vở hài kịch lố lăng hơn, già rồi mà kết hôn với ly hôn, ai mà nghe xong cũng muốn cười.

Baek Do Yi tưởng rằng sau khi biết mình đã ly hôn, Jang Se Mi sẽ vui mừng mà tìm đến nàng. Nhưng một tuần trôi qua, vẫn không có động tĩnh. Không đợi được thêm, Baek Do Yi gọi vào số của Jang Se Mi nhưng nhận được thông báo số máy đã không còn sử dụng, nàng hoảng hốt gọi cho con trai.

Dan Chi Gang tiết lộ với mẹ rằng anh và vợ đã ly hôn trong hòa bình từ vài tuần trước. Jang Se Mi đã chuyển đi, anh không biết cô đi đâu, Jang Se Mi cũng không nói với ai.

Sau khi nghe tin, trái tim Baek Do Yi như lỡ đi một nhịp: 'Jang Se Mi, sao em lại dứt khoát như vậy, thậm chí không muốn đợi tôi thêm một lần ...'

Nàng ôm ngực, siết chặt áo, cảm giác đau đớn như bị ai đó bóp nghẹt từ bên trong, đau đến mức phải thở dốc. Baek Do Yi dường như đã hiểu được những tổn thương mà mình đã gây ra cho cô, cũng như đã nếm trải những nỗi đau mà Jang Se Mi phải chịu khổ vì mình.

Trong những ngày bình thường, Baek Do Yi vẫn giữ vẻ ngoài thanh lịch và tôn nghiêm. Nhưng khi đêm xuống, nàng luôn nhớ về Jang Se Mi, thậm chí còn áp đầu vào chiếc gối mà cô từng nằm, nhưng mùi hương đã phai nhạt từ lâu. Trên chiếc giường từng chứng kiến tình yêu mãnh liệt, giờ đây cũng không còn lưu lại dấu vết của Jang Se Mi.

Trong những đêm mơ màng, Baek Do Yi nhiều lần nhìn thấy Jang Se Mi trở về. Nhưng sau khi tỉnh giấc, tất cả chẳng còn lại gì, căn phòng trống trải, chiếc giường cũng trống trải.

Mỗi khi điều này xảy ra, cảm giác cô đơn lại bao trùm lấy Baek Do Yi. Nàng không tin cô sẽ rời khỏi thế giới của mình mãi mãi. Baek Do Yi vẫn ôm trong lòng niềm hy vọng rằng Jang Se Mi sẽ quay về, vì vậy nàng luôn im lặng chờ đợi cho đến lúc cả hai gặp lại nhau.

Chỉ cần còn sống một ngày, nàng sẽ tiếp tục chờ đợi.

Vũ trụ ẩn chứa vô vàn bí ẩn, trong đó có một quy luật. Và có lẽ, chính quy luật đó đã phát huy tác dụng.


***



Cốc cốc cốc

"Vào đi"

"Omoni !!"

Một giọng nói quen thuộc vang lên, Baek Do Yi kinh ngạc đứng dậy, lịch sử dường như lặp lại vào thời điểm này nhưng chỉ khác đi một chút.

"Em đã cố gắng hết sức. Cả đời này, chỉ cần trái tim mình còn đập, em vẫn không thể quên, không thể xóa người khỏi tâm trí ..."

Đôi mắt Baek Do Yi lấp lánh, Jang Se Mi hiện tại vẫn không thay đổi, chỉ là hơi gầy đi, tóc cũng dài ra một chút.

Baek Do Yi không nói nên lời, lập tức nhào tới ôm lấy cô. Lần này Jang Se Mi không đóng cửa, thậm chí cũng không bước vào, Baek Do Yi không quan tâm cảnh tượng này có bị người khác nhìn thấy hay không, nàng chỉ muốn làm như vậy.

"Đồ dối trá ! Chính em đã nói muốn sống với tôi mà !! Sao lại lặng lẽ biến mất như vậy ?"

Baek Do Yi vừa nức nở vừa đánh cô, đôi mắt nàng giờ đây đã ngân ngấn nước. Jang Se Mi lập tức ôm chặt người vẫn đang cố đánh mình vào lòng, giọng cũng nghẹn ngào.

"Em nhớ người rất nhiều ... "

"Tôi cũng vậy !"

Vừa lúc đó, quản gia đi ngang qua, trông thấy cánh cửa phòng hé mở, còn cựu phu nhân vẫn đứng bên ngoài không chịu vào. Nhìn kỹ hơn, quản gia vô cùng ngạc nhiên khi thấy hai người họ ôm nhau.

Điều làm cho quản gia há hốc mồm là nếu bà không nhìn nhầm, thì chủ tịch và Jang Se Mi đang ... hôn nhau ?!

Trước khi quản gia kịp nhìn rõ một lần nữa thì cánh cửa phòng đã khép lại.

Sau đó, cả hai cùng ngồi xuống.

"Omoni, sarang hae yo."

Jang Se Mi một lần nữa bày tỏ tình yêu với Baek Do Yi.

"Giờ đây, Jang Se Mi không còn là con dâu của tôi nữa rồi ..."

Baek Do Yi dịu dàng nói tiếp: "Thế này không phải tốt hơn sao ~"

"Bây giờ em độc thân, người cũng độc thân. Vậy thì Baek Do Yi ơi, người có muốn ở bên cạnh Jang Se Mi đến hết cuộc đời này không ?"

"Có, tôi đồng ý !"

Lần này, Baek Do Yi đã không còn im lặng, cũng không do dự suy nghĩ nữa, mà dứt khoát đưa ra câu trả lời.

Có cần suy nghĩ nữa không ? Nàng đã đợi được đến lúc Jang Se Mi trở về, với câu hỏi như thế này còn phải đắn đo sao ?

Nhận được câu trả lời, Jang Se Mi buông tay nàng xuống và bước ra ngoài. Một lát sau, cô quay lại, quỳ một chân trước mặt Baek Do Yi, nắm lấy tay và đeo chiếc nhẫn vào ngón áp út cho nàng.

Baek Do Yi kinh ngạc nhìn chiếc nhẫn, rồi lại nhìn Jang Se Mi, môi mở thành hình chữ "O".

Jang Se Mi nắm lấy tay Baek Do Yi, đặt một hôn một nụ chân thành lên đó, rồi đưa hộp nhẫn vào tay nàng. Bên trong hộp, có một chiếc nhẫn kim cương khác cũng đang toả sáng.

Jang Se Mi đưa tay ra, nhìn vào đôi mắt lấp lánh như kim cương của Baek Do Yi. Nàng hiểu được ý cô, lấy chiếc nhẫn đó đeo vào ngón áp út cho Jang Se Mi. Cuối cùng, Baek Do Yi đưa tay cô lên môi mình, nhắm mắt lại và hôn xuống.

"Baek Do Yi ! Sarang hae !"

Jang Se Mi đứng dậy ôm chặt Baek Do Yi, Baek Do Yi cũng ôm lại cô.

"Sarang hae, too."

Ban đầu, cô đã có ý định quay lại tìm Baek Do Yi. Cho dù vẫn còn là vợ chồng hợp pháp với Joo Nam nhưng chỉ cần nàng muốn, cô sẵn sàng từ bỏ tất cả để trở thành tình nhân bí mật, để cho nàng tuỳ ý sử dụng. 

Nếu nàng cần cô, cô sẽ đến, nếu không cần cô nữa, cô sẽ đi ...

Trong những ngày tự ép mình rời xa Baek Do Yi, cô đã nhận ra một điều: cả cuộc đời này, miễn là cô còn sống, chỉ có Baek Do Yi là tất cả đối với cô.

Mối tình này khắc sâu vào xương tủy, thấm đẫm vào từng tế bào, không có lý do gì để cô buông bỏ tình yêu của mình. Huống chi là danh dự, đối với Baek Do Yi, cô không cần. Thậm chí cô sẵn sàng trở thành con cún hèn mọn, và tất nhiên chỉ có thể thuộc về Baek Do Yi.


♪ ₊˚  Như ngọn lửa cuồn cuộn sức hấp dẫn

Một khắc va chạm hơn cả tinh quang rực rỡ, hạ gục bất kỳ kẻ nào trúng phải

Khiến thầm thương trộm nhớ, tơ tưởng ám muội

Tâm trí mê mờ chìm trong những giấc mộng du mơ hồ vốn đã thành nghiện

Để lại dư âm triền miên bất tận

Nếu có thể quang minh lỗi lạc thì ai muốn trốn tránh

Nếu có thể khoái lạc chốc lát ai dám dứt bỏ tà niệm

Nếu hoan lạc chốc lát thì sao có thể tính là yêu đương vụng trộm

Cũng như kẻ cô đơn tìm khuây khỏa

Không thể ở bên nhau nhưng vẫn có quyền khát khao

Chớ tin vào cảm tình, chưa từng gặp mặt mới gọi là yêu

Nếu muốn yêu đương vụng trộm

Trước tiên phải thâu phục trái tim con mồi

Dẫu có phải gánh lấy tội danh để được một lần vui vẻ cũng xứng đáng  ♪ ₊˚ (*)


Khi nghe được tin Baek Do Yi đã ly hôn, cô vô cùng vui mừng. Có lẽ cô vẫn còn giữ được lòng tự trọng một cách đàng hoàng trong mối tình này. Vậy nên cô mang theo tâm trạng vội vã, thậm chí có chút phấn khích đặt mua một cặp nhẫn.

Ngay trong lần đầu tiên được ở bên Baek Do Yi, cô đã có ý định muốn nàng phải đeo chiếc nhẫn mình tặng cho, nhưng vì những diễn tiến về sau mà dự định đã không thành.

Vì thế, cặp nhẫn bất ngờ này đã được Jang Se Mi chuẩn bị trước khi cô quyết định trở lại tìm Baek Do Yi. Cặp nhẫn ấy có lẽ không hề đến muộn, một khi cô đã quay về, dù không chắc có thể trao thành công hay không, nhưng cô vẫn muốn thử.

Dù sao đi nữa, nhất định cũng phải thử một lần.

May mắn thay, sau vài năm xa cách, khi cả hai bình tĩnh lại và nhìn rõ trái tim mình hơn về sự chia ly. Cuối cùng, Jang Se Mi đã đạt được ước nguyện, còn Baek Do Yi luôn kiên định tin rằng người mình yêu sẽ sớm quay về vào một ngày nào đó.

Vũ trụ ẩn chứa vô vàn bí ẩn, trong đó có một quy luật. Và có lẽ, chính quy luật đó đã phát huy tác dụng.

_________

※ Bản dịch ca khúc "Thâu Tình" của Trương Quốc Vinh.

Ảnh bìa: _shachath

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro