Những câu chuyện ôi thiu (4)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

*****

14) Ma túy ở giai đoạn mới sử dụng sẽ khiến người dùng có những cảm giác rất tuyệt. Là vì phê mà họ tìm đến ma túy, hay là nhờ ma túy mà họ có thể tạm lãng quên đi cuộc sống thực của mình, thứ mà họ không thể đối mặt?

Câu hỏi đó chỉ có những người bình thường ở ngoài nhìn vô mới hỏi thôi, còn những người trong cuộc thì không, bởi ma túy cũng đã giúp họ trôi qua những suy nghĩ như vậy. Mặc kệ có là gì, thì trong cơn phê, mọi vấn đề đều được giải quyết, vậy thì cuộc sống sẽ đơn giản hơn rất nhiều, chỉ cần tìm tới cơn phê. Dồn hết mọi suy nghĩ, mọi vấn đề thành duy nhất một, sao mà không đơn giản được kia chứ.

Cám dỗ, tội lỗi, suy đồi, hủy hoại, buông rơi..., bản chất chính là nằm ở chỗ đó. Là khi một người để một thứ quyết định lý trí, cảm xúc, suy nghĩ, sự sống và cái chết của mình.

Tôi từng căm ghét hay oán trách những mảnh đời đó rất nhiều, nhưng rồi cũng giống như cái công việc tắm rửa cho tử thi của tôi vậy, sẽ đến một ngày buộc bản thân ngừng đặt câu hỏi, mọi thứ cứ vậy mà trôi thôi.

Hãy cùng xem thử vài bức tranh vẽ ra chỉ để chờ đến lúc được rửa trôi, những thứ vết tích câm lặng trên cơ thể của con nghiện, mà một người hành nghề khâm liệm như tôi đã thấy quá nhiều.

*

"Những vết loét nơi vùng kín"

Nếu là á phiện, khi chích lâu ở một chỗ, thì ven (mạch máu) sẽ bị teo, lặn, chích vào thì thuốc sẽ lan vào cơ bắp, không tạo đủ cơn phê. Cho dù có dùng dây để siết lại hay gồng lên thì cũng vô ích thôi, ven đó coi như chết rồi. Cho nên họ sẽ chích ở những chỗ khác, tay, chân, rồi háng, hoặc chích thẳng vào vùng kín, cao cấp hơn là chích vào mạch cổ. Cũng từng biết có người nặng đô tới mức phải chích thẳng vào tim mới có cảm giác. Giống như mỗi lần muốn phê là phải chơi trò lật bài sinh tử vậy, sốc thuốc hay trụy tim chính là lá bài úp sẵn chỉ để chờ được lật lên, sớm muộn thôi.

Còn có cách khác, phải lão làng mới biết, chính là tạo cái 'chén cơm' chỗ mạch chủ, cũng có người gọi đó là 'mụn ngược', bởi quả thật nhìn vô rất giống với cái mụn mủ bị úp ngược lại.

Khoét phần da với thịt ở chỗ ven chết ra, cũng không đau lắm đâu, có tạo ghẻ hay lên da non thì nạy ra, lấy vải mà xoáy xoáy vào, khoảng một tuần là được. Chỗ đó sẽ thành cái lỗ lõm xuống, thấy được thịt tươi, nước mủ và mạch máu.

Mỗi lần chích thì dùng mũi kim để ngoáy ngoáy phần thịt đó, rồi lấy đầu ngón tay bịt lại, bơm thẳng vào mạch như bơm áp suất, thuốc sẽ được truyền đi. Cứ nghĩ đến cảnh thông tắc ống nước thì sẽ dễ hiểu. Trước đây từng thấy một người dùng cái chén thịt đó để làm gạt tàn, lúc chích thì nạy tàn thuốc ra, mọi thứ lại tươi mới.

Khi họ chết thì cái lỗ đó rất nhanh mưng mủ đen, giống như trào ra từ sâu trong da thịt xương tủy. Người chết thì máu ngừng chảy, có cầm dao cắt hay đâm thì cũng chẳng rỉ ra tí chất lỏng nào. Nhưng cái thứ mủ đen kia thì cứ chảy ra không ngừng, bủng beo nhớt nhát như miếng mỡ ôi. Tôi dùng bông để cố lau thật sạch, cố nặn hết mủ ra, thường là đến lúc thấy được xương trắng. Rồi lại lấy bông sạch để nhét vào, dán thêm miếng gạc bên ngoài, như vậy sẽ dễ coi hơn. Không ai ép, chỉ là từng thấy người tiền nhiệm làm như vậy, rồi lấy đó làm thói quen cho bản thân mình. Sợ nhất là những cái chén chỗ háng, ở đó không bao giờ nặn được hết mủ, cứ rỉ ra hoài, chỉ còn cách dùng miếng nilon vo lại nhét vào rồi mới dán, như vậy mủ sẽ không làm đen gạc.

Á phiện hết thời rồi, phải lâu lâu mới thấy lại cái chén. Để nói về thứ hiện đại hơn, "miếng ghẻ của ma túy đá".

*

Đập đá thời gian đầu thì sẽ hưng phấn tình dục ghê lắm. Chuyện tìm người xả dược thì phần bài viết trước có nói rồi, để nói chuyện tiếp theo.

Dùng ma túy đá liên tục khoảng vài tháng thì nam sẽ bị liệt dương, nữ thì khô và mất xúc cảm ở âm đạo. Chuyện quan hệ tình dục, hay thỏa mãn bằng tình dục sẽ trở nên khó khăn, thậm chí là không thể. Là do các tuyến thượng thận và trung khu thần kinh cảm giác bị kích thích quá độ, liên tục, dẫn đến giảm sút, rối loạn chức năng tâm lý cũng như sinh lý.

Tuy nhiên, khi tiếp tục sử dụng thì ma túy đá vẫn tác động lên các nơ ron thần kinh, khiến những phần còn sót lại vẫn bị kích thích, cũng như phát sinh nhu cầu được thỏa mãn, được giải phóng. Nhưng lúc này cơ thể đã mất khả năng đáp ứng theo cách bình thường, là yếu sinh lý hoặc lãnh cảm. Từ đó dẫn ra những trạng thái tự thỏa mãn khác.

(Phần kế tiếp sẽ không nhẹ nhàng đâu, rất trần trụi, những bạn đọc mới theo dõi các bài viết #hiệnthực thì nên ngừng lại ở đây.)

Ở nam giới, có người dùng tăm hoặc que đâm sâu vào ống dẫn nước tiểu ở dương vật, liên tục và kéo dài, cảm giác như thế nào thì chỉ có họ mới hiểu được. Thường thì sẽ không đủ tác động kích thích để phóng tinh, nhưng rỉ tinh thì có thể.

Ở cả nam và nữ, có người tìm sự kích thích ở phần hậu môn. Sẽ không đủ để thỏa mãn, và rất dễ bị viêm nhiễm. Cơ thể người bị hủy hoại bởi ma túy đá sẽ giảm khả năng trương lực cũng như đàn hồi, nên việc bị rách hay chảy máu cũng như nhiễm trùng là rất dễ xảy ra.

Một trường hợp khác mà tôi đã thấy khá nhiều, chính là việc bị rối loạn và chuyển hóa cảm xúc, tìm sự kích thích bằng cơn đau. Là khi họ cọ xát hoặc gãi liên tục vào một chỗ, khiến chỗ da đó bị rách và rướm máu, cơn đau khi lan truyền đến não, với họ lại chuyển thành hưng phấn. Đó là một dạng phức cảm cảm giác. Những vùng da bị thương tổn như vậy thường được tìm thấy ở vùng bẹn, kẽ mông hoặc nách, thỉnh thoảng cũng có ở phía dưới rốn. Cơ bản là vùng da non và nhạy cảm, lại kín đáo để tránh bị phát hiện.

Cần phân biệt giữa việc gãi lung tung như cảm giác bị kim chích của con nghiện bình thường, và việc gãi tập trung vào một chỗ có sẵn thương tổn của con nghiện ma túy đá. Một bên là để bớt khó chịu, và một bên là để tìm cảm giác dễ chịu. Việc gãi đến mức bật máu, lột da và lộ thịt là chuyện bình thường. Đó là cách họ giải quyết những nhu cầu cấp bách của bản thân dưới tác động của thuốc.

Tất nhiên là cũng có nhiều phương thức và trạng thái khác, từ nhẹ đến nặng mà chúng ta quen gọi là "lên cơn, ngáo, sảng, bê..." với các mức từ rối loạn hành vi, cảm xúc, ngôn từ...đến điên loạn. Phần 'gãi da thịt' đã trình bày bên trên thường xuất hiện ở những người đã thích ứng thời gian dài với ma túy đá. Nếu là cặp đôi có cùng nhu cầu đó, việc quan hệ có thể thay bằng việc gãi cho nhau.

Cơ thể người có những vị trí rất khó có sẹo, nhưng ma túy đá có thể đem đến cho nơi đó những mảng sẹo đáng sợ nhất. Từng có trường hợp chỉ cần gãi bằng ngón tay mà lại có thể làm rách phần bắp cơ, vỡ mạch và phun máu thành tia. Khi ma túy chiếm được quyền điều khiển cơ thể, thì chẳng có gì gọi là lẽ thường nữa.

Trong bài viết này tôi không bàn đến những tội ác mà người sử dụng ma túy gây ra cho xã hội, có quá nhiều những bài viết như vậy rồi. Tôi chỉ nói một chút đến những gì mà họ tự gây ra cho chính mình, những thứ có bằng chứng nằm ngay trên cơ thể của họ.

Từng có đồng nghiệp nói với tôi rằng "sợ nhất là liệm những cái xác bị tai nạn hay đã qua giải phẫu tử thi". Còn với tôi, xác của những con nghiện khiến tôi lặng đi nhiều hơn. Bởi chỉ khi đó ta mới có thể nhìn thấy những thương tổn, vết tích, vết thương mà không một ai hay thứ gì có thể gây ra, ngoại từ chính bản thân họ.

"Thân thể tóc da, nhận từ cha mẹ, không dám tổn thương." (Hiếu kinh)

Câu nói trên đã bị họ quên mất từ lúc đưa vào người cái chất độc hại đó rồi.

*

Trương Lang Vương.

*

Tôi từng biết đến vài trường hợp, có những người khi lên cơn ngáo đá họ dùng máy xăm đi kim lên cơ thể mà không cần dùng mực xăm cũng chẳng quan tâm đến việc vẽ hình gì. Chỉ đơn giản là họ thích cảm giác đau do kim xăm mang lại. Hoặc họ giựt, nhổ tóc đến rách cả da đầu. Thậm chí họ còn bôi ớt vào chỗ nhạy cảm, là từng đọc được từ một bài viết bằng tiếng nước ngoài.

Nếu bị buộc phải lựa chọn, tôi thà sống chung với một người mắc bệnh thần kinh, còn hơn là tiếp xúc với con nghiện. Lắm lúc, cái chết không làm người ta sợ, cách họ chọn để chết mới khiến ta lạnh lòng.

*"*"*

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro