Những câu chuyện ôi thiu (8)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

*****

23) Dịch bệnh cộng thêm phong tỏa, khu công nghiệp đóng cửa nên đứa con trai ở trên thành phố thất nghiệp, hai vợ chồng nó với đứa con đèo bồng nhau về nhà nội ở quê.

Về tới nơi thì cả nhà ba người bọn nó bị nhốt trong khu cách ly, chi phí mỗi ngày cũng hơn triệu, bà nội moi móc hết tiền bạc trong nhà, bán thêm mấy thứ rồi vay mượn thêm đầu này đầu nọ thì mới đủ để chuộc con chuộc cháu về.

Đứa con trai vì thương cả nhà đói nên bữa trước trong đêm qua ao cá nhà hàng xóm để vớt trộm, bị người ta phát hiện rồi rượt đánh nên giờ đang nằm co ro nhịn đau trong nhà. Vợ nó thì xoay xở đủ cách, ráng hết sức lắm thì cũng kiếm được chút sữa mỗi ngày cho con.

Bà nội gần năm mươi, chiều nay chưng diện son phấn mặc đầm đi bộ ra đứng ở đầu chợ trấn, đứng đến gần khuya thì mới có đám bốn năm thằng nhậu nó chịu đi.

Già nên phải hạ giá, tiếp bốn thằng một lúc mà bà nội chỉ kiếm được hai trăm ngàn, bọn nó chơi xong thì móc ra gom lại còn có trăm tám, bà nội trả tiền phòng năm chục vậy là còn trăm ba.

Lúc đưa tiền, bà nội thấy thiếu hai chục nên mới bực mình mà nói mấy câu thì tự nhiên một thằng nhào tới tát bà nội một cái, làm cái răng cửa của bà nội bị gãy rồi bay tuốt luốt vô trong họng, nuốt xuống.

Mặt còn sưng, máu chân răng còn chảy, nhìn thằng con trai nằm co ro rồi nhìn đứa cháu nằm cúm rúm, bà nội tự hỏi giờ răng đã gãy rồi thì lát phải giảm giá xuống bao nhiêu nữa đây?

*

24) Nhà có ba anh em, bố mẹ thì già yếu, người anh lớn năm nay đã gần bốn mươi mà vẫn chưa lập gia đình, bao năm nay vẫn lăn lộn bằng mọi cách để chăm lo cho cả nhà.

Rồi người anh lớn nghe theo lời hứa hẹn của đám cò có trụ sở gần ủy ban, đem giấy tờ nhà cửa vườn tược thế chấp để lo xong bộ hồ sơ xuất khẩu lao động.

Kết cục là bị đẩy sang vùng Siberi của Nga, âm tới mấy chục độ, không có nước nóng cũng không có sóng điện thoại, mỗi ngày đều phải làm việc mười mấy tiếng đồng hồ trong cái lạnh đông máu.

Nhưng mà vẫn phải ráng làm cho xong việc bởi nếu không thì chủ thuê sẽ cắt cơm, nơi đây hoang vắng, muốn mua gói mì cũng không được. Ba tháng trước cả nhóm người Việt đi sang đây là ba mươi người, bây giờ đã chết ba còn hai mươi bảy.

Khi phái đoàn nhân đạo quốc tế tới thăm, lúc cầm được điện thoại có kết nối trên tay, người anh lớn gọi về nhà và nói:

"Hai đứa khỏe không? Bố mẹ khỏe không? Anh ổn, anh bình thường, anh không sao hết, cả nhà ráng thêm vài bữa nữa rồi anh gửi tiền về nha..."

*

25) Hôm nay bà chủ tiền góp chạy tới nhà để báo tin vui, mẹ nghe xong thì mặt mày hớn hở, cha nghe xong thì mừng ra mặt.

Đứa con gái mười bốn tuổi đi phụ quán cho người ta, lúc trưa vừa mới về tới nhà thì cha mẹ đã lao ra đón. Nó tắm rửa sạch sẽ rồi thay đồ mới xong đợi thêm chút nữa thì bà tiền góp tới, đưa cho cha mẹ mười lăm triệu rồi dắt đứa con gái đi.

Hên là đứa con gái mặt mũi xinh xắn dễ thương nên mới bán trinh được giá này, chứ như mấy đứa khác thì trung bình cũng chỉ mười hay mười hai triệu gì đó thôi.

*

26) Xã hôm nay có mấy đoàn từ thiện tới thăm, từ sớm thì bên ủy ban với mặt trận tổ quốc đã có mặt để tổ chức, sắp xếp. Mỗi đoàn từ thiện tới đều có đại diện bên đảng ủy đứng ra để đọc diễn văn cảm ơn và hứa hẹn.

Giữa chừng có mấy đứa nhỏ đói quá muốn ăn cơm thì bọn họ không cho, nói là ráng chịu đói rồi làm mặt khổ nhiều lên, để người ta thương mà cho thêm.

Xong xuôi rồi thì gạo mắm muối dân cầm về, bánh trái với phong bì, tiền mặt thì bọn kia giữ lại, coi như chi phí tổ chức.

*

Trương Lang Vương

*

Thượng bất chính hạ tắc loạn.

Thượng bất nhân hạ vô loài.

Đến con thú còn biết khóc cho nhau, thì tại sao con người lại không thể?

*"*"*

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro