Con hẻm u ám

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tại thành phố lớn, nơi ánh sáng đô thị không bao giờ chiếu sáng đến mọi ngóc ngách, có một con hẻm hẹp và tối tăm, được biết đến với cái tên "Con Hẻm U Ám". Nơi đây luôn bị bỏ quên, với mùi thối từ những thùng rác và không khí nặng nề. Những người dân sống xung quanh thường tránh xa con hẻm này vì họ sợ sự u ám và bí ẩn mà nó mang lại.

"Nghe nói có một kẻ ăn mày kỳ lạ trong con hẻm đó," một người đàn ông trung niên nói với bạn bè tại quán cà phê gần đó. "Có người kể rằng hắn không giống như những kẻ ăn mày khác. Có vẻ như hắn có sự hiện diện kỳ bí."

"Có nhiều tin đồn về con hẻm này," người bạn đáp. "Nhiều người đã mất tích và không ai biết điều gì đã xảy ra với họ."

Một buổi tối mưa lớn, Lan, một người phụ nữ trẻ, quyết định điều tra về người bạn mất tích của mình, người đã được nhìn thấy gần con hẻm. Cô mang theo một chiếc đèn pin và một cây gậy phòng thân. Khi Lan bước vào con hẻm, không khí lạnh lẽo và ngột ngạt khiến cô cảm thấy rùng mình.

Kẻ ăn mày ngồi trên một cái thùng gỗ cũ, đôi mắt của hắn lóe lên trong ánh sáng yếu ớt từ đèn pin. Hắn không cử động, chỉ quan sát Lan bằng ánh mắt trống rỗng. Mùi hôi thối nồng nặc từ hắn khiến Lan cảm thấy như mình đang bước vào một cơn ác mộng.

"Hãy tránh xa tôi!" Lan lên tiếng, cố gắng giữ bình tĩnh. "Tôi chỉ đang tìm một người bạn. Tôi không muốn gây rối."

Kẻ ăn mày không đáp, chỉ tiếp tục nhìn cô bằng ánh mắt sắc lạnh. Lan cảm thấy nỗi sợ hãi dâng lên trong lòng khi mùi thối từ kẻ ăn mày ngày càng nặng hơn, hòa quyện với không khí ẩm ướt xung quanh.

Sáng hôm sau, Nam, một người đàn ông sống gần khu vực, đi qua con hẻm và nhận thấy sự biến mất kỳ lạ của những người vô gia cư gần đó. Anh ta dừng lại gần một thùng rác và thấy những dấu vết máu. Anh ta nhặt lên một mảnh vải đỏ tươi dính máu và nhíu mày.

"Có điều gì đó không đúng ở đây," Nam tự hỏi, nhìn quanh với sự lo lắng. "Những dấu vết này trông rất đáng sợ."

Khi Nam chuẩn bị rời đi, anh ta cảm thấy có ai đó đang theo dõi mình. Đôi mắt của kẻ ăn mày lóe lên từ bóng tối, nhưng khi Nam quay lại, chỉ có sự im lặng. Sự lo lắng của Nam càng gia tăng.

Lan tiến sâu vào con hẻm, nhìn thấy những mảnh vụn và dấu vết máu trên mặt đất. Cô cảm thấy có điều gì đó đang theo dõi mình và quyết định kiểm tra những dấu vết kỳ lạ.

"Có ai ở đây không?" Lan gọi lớn, giọng nói của cô vang vọng trong con hẻm u ám.

Kẻ ăn mày xuất hiện từ bóng tối, đôi mắt của hắn không còn lạnh lẽo mà giờ đây ánh lên sự điên loạn. Hắn bước từng bước chậm rãi về phía Lan, đôi mắt như hút hết ánh sáng xung quanh. Một cảm giác tồi tệ bao trùm khi hắn đến gần, và Lan nhận thấy rằng hắn không còn là một kẻ ăn mày bình thường.

Lan cầm cây gậy lên và chuẩn bị đối mặt.

"Lùi lại! Tôi không muốn làm tổn thương ai cả!"

Kẻ ăn mày không dừng lại, và hắn tiếp tục tiến gần. Lan cảm thấy một làn sóng sợ hãi dâng trào. Cô buộc phải chiến đấu để bảo vệ chính mình.

Cuộc chiến giữa Lan và kẻ ăn mày trở nên ác liệt. Kẻ ăn mày tấn công không ngừng, với sự hung hãn và tàn bạo. Lan phải vật lộn để duy trì khoảng cách, mỗi cú đánh của hắn đều mang theo sự tàn nhẫn.

"Không! Không thể!"

Lan hét lên khi bị kẻ ăn mày tấn công. Cô cảm thấy sức lực của mình dần cạn kiệt. Cô biết rằng nếu không ngăn được hắn, mình sẽ trở thành nạn nhân tiếp theo của hắn.

"Tôi sẽ không để cho ngươi thắng!"

Kẻ ăn mày không đáp, chỉ tiếp tục tấn công với sự điên cuồng không thể đoán trước. Lan sử dụng cây gậy để đánh trả, cố gắng chống lại sự tấn công liên tục. Mỗi cú đánh của kẻ ăn mày đều làm cô cảm thấy mình gần như sắp gục ngã.

Cuộc chiến giữa Lan và kẻ ăn mày tiếp tục dữ dội. Cô dùng cây gậy để chống lại các cú tấn công liên tục của kẻ ăn mày, nhưng hắn tấn công một cách hung tợn và không biết mệt mỏi. Mỗi cú đòn của hắn đều làm Lan cảm thấy kiệt sức hơn, cơ thể cô ngày càng yếu đi.

"Chấm dứt đi!" Lan hét lên, giọng cô đã trở nên yếu ớt.

"Tôi không thể tiếp tục nữa!"

Kẻ ăn mày không đáp, chỉ tiếp tục tấn công với sự điên cuồng và hung tợn. Lan cảm thấy sức lực của mình đang cạn kiệt. Cô không còn đủ sức để duy trì cuộc chiến. Cuối cùng, Lan bị một cú đấm mạnh của kẻ ăn mày hất văng ra, cô gục xuống mặt đất, đau đớn và mệt mỏi.

Kẻ ăn mày đứng trên người Lan, ánh mắt của hắn vẫn đầy sự điên loạn và ác ý. Lan nhìn xung quanh với đôi mắt mờ mịt, mảnh ghép của sự kinh hoàng dần hiện ra trước mắt cô. Trong khi cô nằm trên mặt đất, cô nhìn thấy những mảnh vụn và dấu vết máu xung quanh, từ đó, sự thật dần hiện ra.

Lan thấy những mảnh thịt và xương lởm chởm nằm rải rác quanh con hẻm. Cô nhận ra rằng kẻ ăn mày không chỉ đơn thuần là một kẻ điên khùng, mà là một kẻ ăn thịt người. Dấu vết máu và mảnh vụn của người khác càng làm cho sự thật trở nên rõ ràng.

"Không thể tin được..."

Lan lẩm bẩm, giọng nói của cô bị nghẹn lại bởi nỗi sợ hãi và kinh hoàng.

"Tất cả những người mất tích... Họ đã trở thành thức ăn cho hắn."

Mắt của Lan dần nhắm lại khi cơn đau và sự tuyệt vọng xâm chiếm cô. Kẻ ăn mày đứng đó, nhìn Lan với ánh mắt không một chút cảm xúc. Mùi thối từ xác của những nạn nhân đã khiến cô cảm thấy mình sắp nôn mửa.

Kẻ ăn mày cúi xuống gần Lan, đôi mắt của hắn ánh lên sự điên loạn.

"Hãy ngủ đi," hắn thì thầm, giọng nói của hắn khàn khàn và đáng sợ.

"Nơi đây không dành cho những kẻ yếu đuối."

Lan cảm thấy thế giới xung quanh mờ dần. Cô nhắm mắt lại, và trong khoảnh khắc cuối cùng, hình ảnh về những nạn nhân đã biến mất và trở thành thức ăn cho kẻ ăn mày hiện lên trong tâm trí cô. Sự thật về con hẻm và sự tàn bạo của kẻ ăn mày đã trở thành một cơn ác mộng không thể thoát ra.

Kẻ ăn mày tiếp tục đứng đó, không quan tâm đến việc Lan đang nằm trên mặt đất. Cảnh sát và đội cứu hộ sau đó đến hiện trường, nhưng khi họ đến nơi, họ chỉ thấy xác của kẻ ăn mày và những dấu vết của cuộc chiến.

"Hãy nhìn xem," một viên cảnh sát nói khi kiểm tra hiện trường. "Không có dấu vết của cô ấy đâu cả. Chỉ có những dấu vết kinh hoàng này."

Câu chuyện về sự tàn bạo của kẻ ăn mày và sự biến mất bí ẩn của Lan trở thành một huyền thoại đô thị mới. Con hẻm tiếp tục giữ sự u ám và lạnh lẽo của nó, và những câu chuyện về kẻ ăn thịt người và sự biến mất vẫn được kể lại với sự sợ hãi.

Một câu hỏi vẫn còn bỏ ngỏ: liệu có còn những bí mật nào khác đang chờ đợi trong bóng tối của con hẻm này?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro