19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cái bờ bao ngang chừng mét rưỡi, cao hơn mặt đất cỡ nửa thước vòng theo bờ cồn. làm cũng mấy trăm mét rồi. Mạnh chào hỏi, thấy anh Tàng áo quần bùn đất, sắp xếp cho mấy người còn lại ghe xuồng chở đất, đóng cừ , làm hang hái, cười nói xôn xao. Mạnh nghía một lượt, thấy có hai ba đứa coi được trai lắm, đám này hơn ba phần không quen như đợt trước, Mạnh cũng nhận ra thằng Út, cái thằng chơi chú Mười trong đêm nọ. Nó nhìn mạnh cười cười, còn Tám Tàng lâu lâu nhìn nó với cái nhìn dò xét, ảnh biết nó muốn gì.Mạnh đi vòng, ngắm nghía đã đời mấy chàng lính, quần đùi xanh, áo thun bết bùn cặm cụi vác đất đắp đê. Mấy cục u u ngang đũng quần nhìn thèm chết được. Nhưng hôm nay vô không ở lại chỉ làm màu thôi cho quen. Hai hôm sau Mạnh vào, mang theo thùng rượu hơn chục lít.Bàn tay nó tháo băng sớm, xương lành,nhưng còn yếu, không được làm nặng.Đám trai lính thấy rượu nhao nhao. Làm hang hái hơn. Chiều đến, Mạnh chỉ chờ thế, nó để mấy đứa hậu cần làm cơm, chèo ghẻ chỗ đám trai đang chuẩn bị tắm, dân về hết rồi, hơn mười đứa xin vô trong xóm, ăn uống với với gia đình một bác có con gái khá xinh. Còn lại hai bốn người, hết bảy anh trung niên đang túm tụm ngồi hút thuốc, thư giãn . Tám Tàng đang lội ngoài kia, kêu nó nhảy xuống. mạnh bơi một hồi, lâu rồi không bơi nên nó cặp bờ, đứng cùng mấy đứa trẻ trẻ, cũng chừng hai mươi, hai hai, có đứa mới mười tám. Cả bọn đùa rân trời. Anh Tám kêu nó bơi ra một góc, nói nhỏ:
-Tối nay không có lạng quạng nghe, mấy thằng đó cứng cựa à.
-em lạng quạng với anh thôi, được hông?
-Hứ, vô đây có nhiêu đó chớ gì? Thằng quỉ, không sợ lọi tay hả?
-Lọi gì, có người thích thấy mồ, hí hí
-Nói thiệt đó, để anh chỉ cho vài đứa, thằng tóc mái chẻ, Tấn, đó cu bự nhất, nó hay cho tụi kia vọc, nhưng nó trai bình thường à. Còn thằng Út và thằng Bảo chơi ông Mười rồi, tụi nó mới kể hôm qua.Mấy thằng đẹp trai kia thì cu chút xíu hà, lát nữa anh cho coi, chèo về lán đi, tụi nó sắp về đó. Được hôn ku.
-Cám ơn đại ca, tối nay em thưởng cho, he.
-Thưởng con cặc. Thôi đi.
-Muốn bú hôn? Thấy nhìn chắc thèm lắm nà?Mạnh không trách, nói nhỏ.
-Đụ má, bú liên tục không thấy mệt ha? Giống đĩ quá.
-Thì đĩ với ai? khoái thầy bà luôn.Thích thì vô đây?
Mạnh bỏ lửng, đi vô, nó lại chỗ xa nhất, ngay mấy chiếc xuồng chở đất và đống cọc tràm, thân dừa. Chỗ này khuất xa cái lán, không ngờ thăng Lâm đi theo thiệt. Híhí, thèm bú muốn chết mà bày đặt.Đối với đám này, Mạnh xác định chỉ thỏa mãn thôi, không tình cảm yêu đương gì. Nó ngồi dựa vào thân cây dừa , chờ thằng Lâm đi đến. Thằng này bỗng lừng khừng.
-Lại đây, có ai thấy đâu, tối thui hà. Tiếng Mạnh mời gọi, có gì đó xa xôi, lại như trấn an cho nó yên tâm vì Mạnh nghĩ nó sợ mấy thằng kia biết.
Không đợi phản ứng, Mạnh kéo nó lại, thằng này nãy coi hùng hổ, giờ mang xác lại đây, để cho Mạnh tha hồ sờ mó. Nó có cơ thể săn chắc, hơi gầy nhưng gương mặt đẹp lắm. Trong lúc Mạnh hí hửng khám phá cơ thể nó thì nó đứng như xác chết, thụ động , khổng hưởng ứng gì. Mạnh kéo quần nó, mò con cu, mềm mềm , ấm nóng, từ từ nở ra. Không to, vừa đủ một vòng tay, cứng ngắt. hai dái nhỏ xíu , lông thưa thớt, chỉ có cái mông tròn là măn đã tay nhất.
Mạnh bú một cái, mùi nồng nồng bay ra, mút chưa tói một phút là nó ôm đầu Mạnh,trân mình bắn luôn, thở hờ hờ. Mạnh buồn nôn, mùi tinh bây giờ không còn hấp dẫn như của anh Tam Tàng, có lẽ nó không còn hào hứng. Lâm đẩy nó ra, ngồi xuống khoát nước rửa cu, rồi để mặc Mạnh , nó quay vào như chưa có chuyện gì xảy ra,qua chỗ Mạnh, mặt nó đầy kiêu ngạo kiểu như " à, mày bú cu tao rồi".
Mạnh bình thản, nhưng nó bỗng chạnh lòng. Trong mắt mấy thằng này ,nó chỉ là trò vui tiêu khiển để giải tỏa những bức bối thể xác. Nó ngồi bần thần, bao nhiêu háo hức bỗng tan biến hết.Gió sông mát rượi mà nó cảm thấy lạnh, thấy rùng mình. Tiếng muỗi vo ve sau khi gió lặng, nó ngồi dựa vào gốc cây, lấy hai thanh cũi nhỏ cọ vào nhau cho phát ra tiếng kít kít như dơi kêu . Đàn muỗi nghe tiêng sợ dơi bay đi hết. Cái chiêu này nó được mấy anh tài công chỉ cho khi đi lúa , phải ngủ dưới ghe xuồng.Mạnh thở dài, nhìn vào khu lán trại, đám trai đang ngủ ngon lành. Mạnh ước gì vô tư như chúng. Nó mệt mỏi đi vào, chọn một góc trống, lấy mền trùm lại, để cho giấc ngủ kéo đi. Sáng ra, Mạnh thức dậy giữa âm thanh ồn ào của đám thanh niên. Tiếng cười nói xôn xao của ngày mới làm nó quên cảm giác đêm qua. Thằng Lâm nhìn nó cười đểu đểu,thấy hơi bực. Không đánh răng rửa mặt, nó lấy đồ, đi ra ghe chuẩn bị về:
-Ủa,sao nói ở vài ngày mà về Mạnh? Anh Tám ngạc nhiên , nhìn nó, ảnh cũng đang bận bịu chỉ đạo công việc sáng nay.
-Em về anh, hôm nay hơi mệt. Mấy anh em ở lại vui ha.Em không theo lâu được.
-Ờ vậy cũng được. Hà, chớ ở lâu ai mà chịu nổi ? Ảnh nheo mắt, nói nhỏ giọng.
-Anh yếu quá mà, ha ha.
-Thua.Thôi về đi, không tao kêu cả đám hiếp dâm bây giờ. Tám Tàng ghé tai hăm dọa .
-Chấp. Hiếp dâm được chỉ huy đủ vốn rồi. Em về nha, rảnh ghé kho em. Mạnh kéo xuồng, nổ máy. Mấy thằng lính cũng ngạc nhiên, í ới góp vui. Còn anh Tám thì không biết như thế nào, vì nó cho ghe chạy liền sau khi chọc ảnh.
Mạnh không tiếc nuối, nếu nó ở lại thì có nhiều cơ hội xử thêm vài đứa nữa, nhưng từ khi thấy cái nhìn và thái độ của Lâm, nó thấy mình cũng còn chút sĩ diện, dừng lại vậy là được rồi.
Bây giờ làm gì ta? Nó vừa lái ghe, ý nghĩ đó cắt ngang sự trống rỗng trong đầu nó.Mấy hôm nay lúa thóc xong hết rồi, công việc trôi chảy khiến nó rảnh nhiều, chả biết làm gì thêm nên định vô làm đê, dụ mấy thằng lính chơi. Bây giờ chán, về ngang chả biết làm gì, nó lái ghe tạt đại vô một nhánh sông, nhảy xuống tắm cho đã. Mấy ghe chài ngang qua thấy nó lội đùng đùng, ngạc nhiên lắm. Kệ đi. Sảng khoái rồi, giờ chỉ thấy đói. Coi chỗ nào tấp vô được kiếm cái gì bỏ bụng. Len lỏi một hồi cũng thấy cái chợ nhỏ ven kênh.
-Chà,đi đâu ghé đây sớm vậy?
-Ủa,anh Vũ, sao ngồi đây? Thằng Trí sao về vậy? Về hồi nào?
Anh Vũ ngồi trong cái quán dôi ra mép sông, thằng Trí nhìn nó cười toe . Trông chững chạc hẳn, cao , rắn rỏi hơn.
-Em được về luôn rồi anh, hi hi, tại có chút bùa.
-Vậy sao? Hai chú cháu lấy tràm hả?
-Ờ,đi hồi khuya, , lát nữa vô trảng chở về, người ta đốn xong hôm qua. Em đi đâu về hả?
-Vô làm bờ bao chống lũ. Tại lúc này em giảm việc lại nên rảnh nhiều, buồn quá nên đi chơi vậy mà?
-Sao không vô anh? Cũng lâu rồi ha? Vũ vô tư, Mạnh cười buồn không trả lời.Nó hỏi tránh đi.
-Lúc này làm ăn khá hả? Thấy phát tướng, có bụng rồi ha.Mạnh xoa bụng ảnh, Vũ né đi, cười cười.
-Ờ,thì cũng già rồi. Hôm nay rảnh theo anh , mai về.
-Cũng được. Xa không anh?
-Đi khoảng tiếng nữa. Làm một chuyến hôm qua rồi, còn chuyến này sợ khuya mới về tới.
Nó theo ha chú cháu luôn, ghe lớn đi chậm, ghe nó theo hướng dẫn của Vũ , lái vô trước, thấy lung tràm khá rộng , một trảng xanh bị đốn hạ mở ra cái vuông như ốc đảo. Cách nhau không xa lắm nhưng trong này nước mặn, phèn nhiều, trồng cây gì cũng không được, chỉ trồng khóm với tràm. Trưa , ghe Vũ mới tới, chủ lung và mấy người khác cùng đưa tràm lên ghe, chiếc ghe lặc lè theo sóng nước. Trí và Vũ người đầy bùn đất, lái ghe đi cẩn thận. Mạnh theo sau, nói chuyện quên thời gian. Tám giờ thì tới nhà, không gian im lìm . Neo ghe lại, cả ba vô nhà vội vàng cơm nước rồi chuyển tràm xuống bớt . Vợ ảnh vô ngủ với con, chỉ còn ba người ngồi uống trà, cho khô mồ hôi.
-Tắm rồi ngủ chú, anh Mạnh. Sáng làm tiếp, đừ quá .
-Ờ,ra sau nhà tắm, nước sông lạnh lắm.Lấy đò thằng Trí mặc đỡ Mạnh.
Khép tấm liếp sau nhà lại, cả ba đứng ngay hàng lu xối nước.Cũng là nước sông nhưng trong khe, vì ảnh thả mấy con vọp vô, thổi sạch cặn lắm. Mấy con này nướng ănngon hơn nghêu sò nhiều, dân vùng mặn xem chúng là máy lọc tự nhiên.
Trời tối mờ mờ,thằng Trí cởi luôn hết đồ, con cu nhỏng nhỏng trên cơ thể đã đầy đặn, cặp mông trắng hếu , bụng phẳng lì. Một năm đi bộ đội , rèn luyện làm cho nó cao hơn, rắn rỏi thu hút hơn.
Anh Vũ nhìn Mạnh cười cười, ý như là nó may mắn ,không uổng công cả ngày mệt mỏi. Trí hồn nhiên , rửa cu dái. Con cu tưng tưng, đôi chân loáng nước. Vũ cũng cởi đồ, bụng ảnh to to, con cu dài đen hơn, dái chảy xệ hơn. Trí chắc thấy mỗi ngày , nó lau người,nhìn Mạnh ngạc nhiên, vì nó thấy Mạnh chưa cởi hết, chắc nó nghĩ mạnh ngại. Nó không biết Mạnh và chú Út nó đã làm tình không biết bao nhiêu lần.
-Lúc này thấy anh phá tướng quá anh? Mạnh cười, Vũ không trả lời, ảnh xối nước .
-Anh không biết thôi, lúc này chú út bận lắm, chú thím tăng ca hoài, hi hi.
-Cái thằng. Vũ trừng măt nhìn nó, nó cứ cười toe. Còn không lo vô đi. Nói nhảm à.
Nó lách người vô nhà, còn Mạnh cởi đồ, nó và Vũ kì cọ, trong lòng Mạnh bồi hồi, đứng tắm với ảnh, mà không làm gì được hết. Vũ nhìn Mạnh.
-Lúc này em trắng ha, người có da thịt hơn .
-Tăng ba kí anh, cái tay này giờ làm nặng chưa được. Mạnh cười, bóp cu ảnh một cái. Vũ không phản ứng gì, chỉ im lặng. Mạnh lấy khăn lau người, mặc đò vào, đi ra, Vũ theo sau. Thằng Trí đã ra chòi rồi.
-Anh vô ngủ đi, em ngủ ngoài chòi với thằng Trí cũng được.
-Thôi, để nó ngủ trong này, làm mệt cả ngày, ngủ ngoài đó gió máy lắm, anh ngủ ngoài đó đêm nay cũng được. Để anh kêu nó vô.
Ảnh vô buồng, vợ con ngủ say rồi, bà già lò mò trở dậy:
-Hai đứa ngủ đi con, mai làm tiếp .
-Dạ.đi Mạnh.
Ra ngoài chòi, gió lạnh thật, sương đêm ướt hết khoảng sân.Trí đang trùm mền trong chòi.
-Vô trong ngủ đi con, chú ngủ ngoài .
-Thôi chú vô ngủ với thím đi, con với anh Mạnh ngoài này cũng được.
-Vậy hai đứa cẩn thận mền mùng à, mày ngủ tung mền , coi chừng cảm à. Ngủ với nó nha Mạnh. Anh vô à.
Mạnh chưng hửng, thằng Trí này làm mất cơ hội của nó. Vũ quay đi, nhưng ánh mắt của ảnh như ngầm nói " không được làm gì nó nha".
Mạnh cười, không đáp lại. Nó nằm xuống cạnh Trí, chỉ có cái mền.
-Nằm đây anh, đắp chung cái mền nha, lạnh lắm.
Mạnh kéo mền, Trí xoay người để chổ cho Mạnh, mặt nó sát bên, hơi thở dễ chịu, mùi cơ thể nó thu hút lạ. Mạnh chưa kịp nghĩ gì thì Vũ lù lù xuất hiện.
-Mền nè, hai đứa có cái đắp không đủ.Ngủ đi nha. Ảnh quay vô. Mạnh trả mền cho Trí,tung cái mền Vũ mới mang ra trùm kín, chỉ chừa con mắt .
-Tắt đèn đễ ngủ Trí. Mạnh phủi tay tắt đèn , tối thui, chỉ còn nghe sóng nước ì oạp.
-Sao em không thấy buồn ngủ anh, kì thiệt, cả ngày mệt , nãy mở mắt không lên mà nằm xuống thao láo hà.
Mạnh cựa mình, chạm vào người Trí, thấy ấm ấm. Nó đưa tay sờ luôn trán Trí.
-Đâu có bệnh gì đâu? Hay nhớ bồ, còn quen con nhỏ kia không?
-Không ,nó có chồng rồi, mới hai tháng nay hà. Em mới về có hơn nửa thắng nay chớ mấy.
-Tiếc hả?
-Tiếc gì, trước khi đi, em chơi nát lồn nó rồi, đêm cuối dắt ra mả ông hương cả chơi cả đêm, nó đi muốn không nổi luôn. Nó mua thuốc ngừa thai chớ không là có bầu mấy kiếp. Nó nói nhỏ, vừa đủ nghe. Tiếng thì thào nhưng đầy kiêu hãnh.
-Dữ ha, rồi có quen đứa nào chưa?
-Chưa,mới về.
Đi bộ đội vậy chớ sướng anh, em ở trong phòng không hà, làm thông tin,ba em quen với chỉ huy , lo cho em ra sớm chứ không còn hai năm nữa.
-Sao quen hay vậy?
-Ổng học chung, ông kia đi cách mạng rồi về làm ở đó, thấy lí lịch em , ổng hỏi mới ra đó? Tại xưa ba em có giúp ổng, ổng trả ơn lại mà. Không có ba em ổng chết với mấy tay ngụy rồi.
-Hên ha, rồi vè tính làm gì? Chẳng lẽ ở đây hoài?
-Tháng sau em học sửa máy ghe rồi. Xuống Đồng Tháp có ông cậu ở dưới dạy, rồi về đây làm hoặc ở dưới cũng được. Em phụ chú vài bữa nữa thôi,ở đây hoài chịu không nổi.
-Sao vậy?
-Híhí, tại ổng với thím hồi xuân, bữa nào cũng hú hí, em ngủ không được?
-Ngủ ngoài đây, chớ có trong nhà đâu? Mà em rình hả?
-Có đâu, tại hai đứa nhỏ, rồi bà nội hai ở trong đó, chờ ngủ hết chú thím ra sau hè đó, sát chỗ cây bần , em đi tiểu , mới ra thấy hai cái bóng, tưởng trộm, nhưng nhìn lại thấy . Hoảng hồn vô luôn. Mấy đêm luôn, công nhận chú khỏe thiệt,chơi lâu lắm.
-Mấy chuyện này đừng có nói ra ngoài nghe, không hay. Vợ chồng ai không vậy, phải mừng cho chú chứ.
-Ờ,hì hì, tại anh với chú thân, em nói vậy mà.
-Sao biết anh thân?
-Còn nói nữa, em biết nha.
-Biết gì, hả?
-Híhí, em biết hết rồi. Anh mê chú út, đúng hôn?
-Cái thằng, biết mà khoe quài , không sợ hả?
-Sợ mới lạ á? Sợ nè.
Trí khẽ khàng bên tai Mạnh, rồi chồm lên,choàng tay qua, đối diện mặt Mạnh, nó hớn hở, có vẻ bạo dạn. Rồi không đợi Mạnh phản ứng, nó lè lưỡi liếm môi Mạnh luôn, Mạnh kéo đầu nó , hôn hít . Không ngờ thằng cu này rắn rỏi thế.Đã tới thì tới luôn, không khách sáo, sĩ diện gì nữa. Mạnh chưa kịp ôm thì Trí trườn lên, ngồi kẹp cổ Mạnh giữa hai đùi, thò tay lần con cu ra khổi ống quần cụt, kê ngay miệng Mạnh, con cu cương dữ dội, thơm mùi trai tân, cái đầu khấc vươn hết sức vì đã cắt lớp da khiến con cu đặc biệt hơn. Mạnh mút một cái,rê lưỡi làm thằng cu nhổm mông kéo cu ra ,không chịu nổi sự kích thích , nhưng Mạnh ghì hai chân nó xuống, không cho thoát, mút liên tục làm nó nghiến răng cố kìm tiếng rít, tiếng thở. Chừng hơn chục cú nhấp thì nó bắn luôn , đặc sệt, hai tay giữ chặt đầu Mạnh.
Mạnh chưa kịp khám phá vuốt ve gì cả. Một lúc nó rút cu ra, lấy tay vỗ vỗ miệng Mạnh, có vẻ hài lòng lắm. Mạnh ngồi dậy, ra mép sông giải quyết tàn dư của cuộc làm tình chớp nhoáng, ngộ nghĩnh. Nó thấy buồn cười và thú vị, mãn nguyện. Không có khó khăn gì cả, tự nguyện nhanh gọn.Vô chòi, thằng Trí đã trùm mền, không biết cu cậu có về sinh gì không.
-Ra rửa sạch đi cu.
-Em lau rồi , bắn một cái không còn sức lực gì hết.
-Yếu quá , mới ra tới chợ chưa gì đã tiêu hết tiền.
-Người ta hồi hộp với lại còn ngây thơ ông êi , chê hả?
-Thì chê , nhưng mà thích , cu cũng được ghê.
-Thôi ngủ đi , sáng giờ làm mệt mất sức quá.
Mạnh nằm ngửa nhìn lên nóc chòi , lòng nghĩ ngợi lung tung , Trí nằm im lặng , nó nhìn sang Trí , mới ngây ngô đó giời lại thấy lạ . Mạnh cố đọc suy nghĩ của Trí nhưng nó lại nằm quay lưng , nằm ngủ ngáy khò khò . Không hiểu sao Mạnh không ngủ được , thao thức , lòng nó lấn cấn với những phát hiện mơ hồ . Nó nằm lim dim nữa tỉnh nữa mê thì trời rạng sáng . Trí vẫn ngủ say như chết , trong nhà bà già và vợ Vũ đã xách giỏ lọ mọ đi chợ .
-Sớm quá con , bộ ngủ không quen hả ?
-Dạ , con thức sớm quen rồi , bác đi chợ hả?
-Ờ đi ghe cho nhanh , con này chạy xe yếu lắm , hôm nay làm mâm cơm cúng , không mời ai hết , con ở lại ăn cơm với gia đình bác .
-Dạ , chắc con phải về , đi hai ngày rồi , về coi lúa gạo , để con nghĩ chút anh Vũ dậy rồi về.
-Ờ,vậy dịp khác con vô chơi. Thấy lúc này ít vô. Ba bốn tháng rồi ha.
-Dạ.
Chiếc ghe lướt đi trong sương mờ, ở quê mấy bà mấy cô đi ghe nhiều hơn đi xe.Mạnh ra nhà sau về sinh, thấy tỉnh táo, nó mở đèn cho sáng, bất giác nó giật mình, chà, chị nhà quên cái nhẫn trên kệ xà phòng , chắc vội quá nên quên.Tắt đèn đi ra thật nhanh, nó ngồi thụp xuống , trống rỗng.
-Ủa, sao ngồi đây?
-Tại thấy mát , không khí trong lành chị, sao chị và bác không đi chợ ?
-Chị quên đồ, thôi má ngồi đây con vô lấy .Lúc này chị hậu đậu thiệt, có cái nhẫn cưới mà chị quên trong nhà cầu, sợ mấy đưa nhỏ không thấy , rớt vô là chết.
-Ờ,nhẫn cưới không nên tháo ra tháo vô.
Người đàn bà tất tả đi ra, xuống ghe , mỉm cười với Mạnh rồi chèo đi.Mạnh ước gì lúc này nó có một người vợ, đảm đang như vậy.
-Chưa sáng mà ỏm tỏi ngoài này vậy? Vũ nhìn chiếc ghe khuất sau khúc cua , nhìn Mạnh cười, mặt còn ngái ngủ.
-Tại chị quên đồ đó mà, sao anh dậy sớm vậy?
-Thằng cu mắc tiểu, kêu dắt đi. Ngồi chơi ha.
Vũ đi ra nhà sau, tiếng nước ào ào, chắc ảnh tắm. mới sáng sớm mà tắm rồi.Lát sau,Vũ đi ra, mặc cái quần đùi hơi rộng, cái bụng to to rồi, dáng đi cũng chậm hơn,không còn gọn nữa. Nhìn Vũ hơi khác lạ, trong ánh mắt có gì xa xôi.
-Em về anh ơi, sáng rồi.
-Mới năm giờ mấy, ở chơi, uống cà phê cho tỉnh rồi về, bộ hôm nay có hàng sao?
-Không anh, sắp xếp cho mấy anh làm đâu ra đó rồi, tại đi hơi lâu .
-Tối qua thấy thằng cu thế nào? Vũ nháy mắt, cười tinh quái, ý ảnh hỏi thằng Trí.
-Sao bằng anh được, mà anh kể nó nghe chi vậy, không sợ em dụ nó à?
-Ôi, dụ được cứ dụ, có mất mát gì đâu? Hề hề, tại nó thắc mắc, mỗi lần em vô nhìn anh , nó nghi. Cho nó thử chơi cho biết.Mà lúc này em không cần anh nữa mà.
Mạnh xáp lại, nhìn thẳng Vũ:
-Có cần thì anh có đáp ứng đâu? Anh chỉ phiêu lưu với em thôi?
-Hìhì.
-Mạnh không nói, lấy tay xoa luôn bụng Vũ, ảnh để yên, Mạnh lần vào trong, nắm con cu mềm oặt, lành lạnh của ảnh, đám lông cọ vào tay , kích thích. Dẩy ảnh vào chỗ khuất sau bàn thờ, Mạnh tuột quần ra, đưa mông vào con cu đang cương cứng ngắt của ảnh. Vũ bội nước bọt, rồi ấn vào. Cảm giác thấm thía nhức buốt như ngày nào.Tiếng thúc on ót, tiếng hơi thở kềm lại vì sợ ồn của Vũ làm Mạnh đắm đuối, nắc một lúc ảnh bắn ra, hả hê, con cu tím sẫm lòng thòng với hai hòn dái to tròn nhầy nhụa tinh trùng. Vũ đi ra sau , Mạnh kéo quần, ngồi một lúc rồi mặc áo vào, thở dài đi ra. Dáng Vũ đứng sau nhà tắm hiện rõ trong nắng sớm.
-Nè Mạnh, tuần sau anh lấy tràm trong lung, với thằng Trí, em có vô đó chơi thì vô,thằng Trí sắp đi học nghề rồi, vô đó vắng ,chơi đã một ngày . Nhưng đừng nói ai nghe, anh muốn chơi ngoài thiên nhiên , thử cảm giác thế nào .Chỉ anh em mình biết, đừng cho ai hay không nên.
Thứ ba đi. Cở trưa trưa tới là vừa, tới sớm chủ rừng còn ở đó. Ha.Vũ nháy mắt.
-Dạ,vậy em thu xếp vô đó, chỗ hôm qua hả anh.
-Không ,quẹo cua vô con kênh, qua cái bãi sậy , chỗ lung cá ngác đó, trong đó có con rạch ,đi hết nguồn là tới. Có bãi tràm đốn sẵn. Nhớ nha, để anh nói thằng Trí. Bí mật há.
-Dạ,vậy em về thu xếp.
-Nhớ đi một mình, kín kín á.
-Em biết rồi.
Mạnh lấy nón đi ra, thằng Trí vẫn ngủ say. Cái lạnh buổi sớm làm Mạnh sảng khoái, nó thấy đầu óc sáng ra, không phải vừa rồi được thỏa mãn với Vũ , mà còn thấu suốt nhiều chuyện khác.
-Ê, ông nội con, làm gì mà lái xiên xọ vậy, xém chút nữa xuống với hà bá rồi?
-Dạ, xin lỗi, tại đang suy nghĩ, xin lỗi nha chú. Mạnh cười ,tấp ghe vô, nó lơ đễnh không thấy ghe từ trong rạch đổ ra.Mà chú là chú Tư Hầm đúng không? Đúng chú nè , con là Mạnh nè, chú đi đâu vội vậy.
-Ờ,ác hôn, hà hà, chú mua mớ lưới , bao mấy cái đìa để rộng cá mà, sắp tát đìa. Bữa nào tát đìa vô bắt cá chơi con. Mèn ơi sém chửi rồi đó đa. Ha ha. Thằng này là con chú, mới đi bộ đội về, dân công binh nha.
Khuya nó chèo , giờ mệt rồi , cho nó ngủ.
Mạnh nhìn thanh niên đang nằm dài dưới ghe chú Tư, còn ngủ khò, thấy hơi choáng. Anh chàng mặc cái áo thun cũ vàng, tay chân cơ bắp lực lưỡng, cả người đen thui, gương mặt đang ngủ nhưng thu hút lắm. Đặc biệt là mặc cái quần vải thun đen, chỗ cu u lên một cục. Mạnh không dám nhìn lâu, cười với chú Tư:
-Con đi chơi về, trong nhà anh Vũ , chỗ vựa tràm đó. Sáng còn ngái ngủ lơ mơ. Chừng nào chú tát đìa con vô chơi. Lâu rồi không vô miệt đó. Năm nay khá hả chú?
-Ờ,cũng khá, cá năm nay cũng bộn, mới tát hai đìa, còn cái đìa lớn chưa tát.Hai cha con tát tay cả ngày mệt quá.Thuê máy bơm mà không được ngày, với lại hao dầu.
-Để con mang máy bơm vô, con mượn được. Chú mua dầu đi, không con mua dùm cho. Lúc này mua bán thoải mái rồi, không như xưa phả đăng kí, xin phép đủ thứ.
-Vậy tốt quá rồi, khoảng khi nào được để chú kêu lái vô lấy cá.Lúc này rộ mùa, cá không được giá lắm.
-Tại chú kêu cha Bảy Tòng, chả ép giá đó. Để con hỏi dì Năm, nấu cơm cho con nè, con nhỏ cháu thu mua, nếu được giá, con báo chú, nhưng sao liên lạc được. Hay là chú lấy số đt thoại đi, rồi ra bưu điện xã gọi cho con. Mai mốt gì đi. Con trả lời.Chớ nhà chú con không biết.
-Ờ may quá, nhờ con nói dùm coi.Chú còn hai trăm mấy kí cá , thả qua mương cả tuần nay, canh mấy thằng câu trộm cũng mệt. Cá đồng không, toàn cá lóc cá chẽm. Tát cái đìa kia cũng cỡ đó à.
-Máy bơm con mượn anh hai con, chú khỏi lo, chỉ mua dầu thôi. Cỡ nữa tháng nữa được không chú. Vậy đi chú, . Mạnh ngắt cái lá bình bát, lấy cây nhọn ghi số cho chúrồi đi. Chú Tư này trước giúp nó mua lúa, cũng qua lại nhiều lần nhưng chưa bao giờ biết nhà, chỉ biết chú làm đìa, làm ao, nuôi cá . Còn mấy cái đìa này là tự nhiên , chỗ bưng biền , cá trên đồng đổ ra sông, tụ lại ao đìa. Chỉ bỏ thức ăn dụ cá ,năm nào tới mùa này là tát hội.
-Ờ, để chú gọi. Vô đi, cá mênh mông, muốn nhậu con nào chú bắt con đó.
-Con nhậu bao nhiêu, chú cứ bán đi, con lấy cá trắng, lòng tong thôi thôi. Ha chú. Thôi con đi .
Mạnh kéo máy, ghe lao đi , bỏ lại chiếc ghe chú Tư chập chạp lướt ngược dòng. Về nhà , đầu óc nó lơ mơ. Cái tay cử động bình thường, nhưng không có sức như trước.Những lúc rảnh, nó lại hít xà, hít đất cho khỏe người. Quanh đi quẩn lại cũng hết tuần. Việc nó giúp chú Tư cũng không khó lắm, xong cuộc hẹn với anh Vũ thì sẽ vô đó chơi, lội ao bắt cá cho đã một ngày.
Chủ nhật , Mạnh ra chợ huyện chơi, sẵn gặp mấy bạn hàng trao đổi chút việc. Vẩn vơ cũng đến trưa. Nó lang thang một mình, thấy lòng trống trải.
-Anh Mạnh, anh Mạnh còn nhớ em hôn?
Mạnh ngạc nhiên, thằng Tài đang hớt hải chạy lại. Chà, lâu ngày gặp lại thấy khác,có da có thịt quá.
-Có gì không?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro