24

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ảnh về đây với anh, sống ba bốn tháng , con Ly chỉ biết anh giúp đỡ ảnh như anh em bình thường, chứ không biết anh ngủ với ảnh. Ngủ với anh ảnh còn thích hơn với chị Nga đó.
Anh cũng muốn sống với ảnh, trả nợ giúp cho ảnh chớ, nhưng ảnh chỉ thích con gái. Cái xứ này có người nào coi trọng mấy người như anh đâu? Anh không giống như mấy người kia, ẻo lả ồn ào không thích.
Tư bỗng quay sang, cười hì hì rồi chu mỏ hôn cái choc. Chủ động luôn. Hi hi. Cưng dễ dụ thật. Mạnh cười, nhìn nó, ánh mắt nó hơi tránh đi,Mạnh đưa tay đặt lên eo, cảm nhận nó như rùng mình. Gượng ép đây chứ gì, nhưng thôi, giả đò làm gì nữa. mạnh kéo nó vào lòng, im lặng. Rồi xoay người nằm lên mình Tư, nó giang hai tay, xoải chân thụ động, Mạnh hôn từ từ cảm thấy nó gồng mình, thở từng hơi . Cái ngực phập phồng, Mạnh hôn liên tiếp lên cánh tay lên ngực, nóng hổi rồi tay nó khám phá cơ thể của Tư, sướng quá, mùi cơ thể con trai hấp dẫn vô cùng, Mạnh cảm thấy bụng mình cưng cứng, nó ngồi dậy, cuốn mùng lên cho gọn, rồi vụt xuống hôn bắp đùi, bắp vế Tư. Nó bắt đầu bị cuốn vào trận mê hồn, rên ư ử, cố gắng không rít lên, có lẽ nó cũng muốn cho Mạnh thấy năng lực của mình, cả người căng cứng. Mạnh chưa vội chăm sóc phần giữa, nó cứ quì xuống chân giường, vuốt ve hai cặp chân của thằng con trai , cả người như muốn tan chảy. Nó hôn lên, cái quần đùi nhô lên, áp mặt vào nóng hổi, khúc thịt giật giật, không dài lắm, cũng không to như nó tưởng, hơn nửa gang tay, thơm mùi nam tính. Mạnh cầm cái lưng quần, từ từ cỏi ra, con cu bật lên, đám lông không nhiều, mịn màng, không cứng, hai hòn bi săn lại. Tư nảy người liên tục khi Mạnh vùi mặt vào. Thằng con trai lần đầu được nếm thử cảm giác được bú cuồng nhiệt không chịu nổi đến ba phút,ôm ghì đầu Mạnh bắn liên tục, không buông, bàn tay nó đầy sức mạnh, con cu như chạy tọt vào cuống họng,Mạnh đưa lưỡi, Tư chịu không nổi buông ra, thở hổn hển.
Mạnh há miệng, để tinh chảy lên bụng nó, Tư cứ giật giật, con cu còn bắn tinh, không xìu. Mạnh úp mặt vào hai đùi, mân mê cái mông , bóp sướng tay, áp sướng mặt. Nhưng nó kềm chế, ngồi dậy ra ngoài lấy cái khăn, trỏ vô lau cho Tư, nó thở phì phò, nhìn Mạnh vừa ngạc nhiên vừa thích thú xen lẫn chút khinh khỉnh.Để nó thở một hồi, con cu chưa teo lại, vẫn còn cương nhưng không giật nữa.
-Thấy có khác con gái không? Mạnh vuốt tóc, nhưng nó tránh đi, cười.
-Cũng đã, anh bú nhột quá.
-Từ từ quen, giữ lâu hơn.
-Vậy là lâu rồi. Con bồ em sục có mấy cái em bắn hà, nó chê.
-Bậy, con trai vậy mới tốt, từ từ mới lâu, tại hồi hộp với căng thẳng. Với lại lần đầu, nhạy cảm ai cũng vậy. Mấy đứa nói chơi lâu là xạo không. Nhưng biết kềm chế thì chơi cả tiếng. Phải tập. Mấy đứa con gái thích trai hư là vậy, tụi nó chơi nhiều , cảm xúc chai sạn.
-Người anh mát quá, sao không nóng, như con gái, vuốt cũng đã tay. Hi hi.
-Con gái mông chỉ mềm mát, không sánh được với đàn ông đâu.Có da có thịt, chơi đá banh như em mông vuốt mới đã. Kha kha, anh thấy em hấp dẫn lắm, nhưng phải giữ hơi, ở đây nè, bình tính một chút, thả lỏng, làm chủ cảm xúc thì chơi tới sáng. Con cu em vừa thôi, nhưng đẹp.
-Cu vầy mà vừa hả, bộ anh bự hơn sao đâu coi. Nó đưa tay lòn vào quần Mạnh, cầm con cu .
-Cu vầy hèn chi chê cu em, hí hí, Con gái nó tiếc lắm nè. Tư bỏ ra,cười tít mắt, chắc nó nghĩ,đã bê đê thì cu phải nhỏ. Em tưởng bê đê không có cu đó chứ , ai dè.
-Mạnh ôm nó, nó tránh ra, cười hì hì.
-Nghỉ chút anh, ngủ nha.
Mạnh tung cái mền, trùm hai đứa lại.
-Ừ, ngủ , để anh lấy cái quần cho em mặc vô .
-Khỏi anh, chơi đã rồi mặc vô làm gì, hi hi.
Mạnh nằm im, nó thấy thằng Tư cũng đáng yêu, chơi thoải mái. Mà có lẽ nó muốn đổi chác nên bất chấp. Mới hôm qua, hôm nay chịu ngủ với Mạnh rồi. Kiểu này đừng mong có tình cảm lâu dài. Tư nằm, nhìn lên trần nhà, nó cố thở đều nhưng không ngủ được. Mạnh vờ thở đều, coi sao.
Tư nhìn nó, rồi thở dài, nó đã chấp nhận thì buông mình cho Mạnh chớ có hứng thú gì, quen được chị Nga rồi đừng rớ được tới nó. Hơn nửa tiếng Tư mới ngủ, Mạnh trở mình,lăn ra ngoài, nếu nằm đây nó sẽ hứng nữa. Mạnh bây giờ thực dụng , không cảm tính nữa, vì nó nhận ra, khi người ta có tiền, mọi việc có thể dễ dàng, kể cả việc trói buộc mọt người. Những người đàn ông ăn nằm với nó cũng có cái chung,đó là vì tiền, vì công việc làm ăn....Cuộc đời day cho người ta những bài học buộc người ta phải thích ứng, thay đổi.
Tiếng ồn ngoài nhà làm Tư thúc giấc, nó mặc quần vào, nhớ chuyện đem qua, nhìn con cu, bao cảm xúc lẫn lộn, trên bụng còn vết tinh đã khô, bám vào mấy cọng lông. Nó kéo ra, vứt xuống đất rồi đi ra, ánh nắng làm nó lóa mắt. Mạnh đang coi chất gạo lên ghe.
-Chờ chút, xong việc anh lấy ghe chỏ đi chơi, sông nước mát lắm.
Chú sáu cười cười, đã từ lâu, chú hiểu Mạnh , nhưng chú không biết mục đích của vụ này, chỉ đoán là thằng này đã xong với Mạnh.Tư hơi ngại vì nó chỉ mặc cái quần đùi, nó vô nhà sau. Chắc là coi đồ đã khô chưa.Mạnh dặn dò xong, để mấy anh vác gạo xuống ghe lớn, đi vào thấy Tư nằm võng, mặt đăm chiêu.
-Áo khô chưa, mặc vô theo anh .Trưa xe đi , về theo tiện hơn.Mai mốt gì rảnh vô anh bàn tiếp kế hoạch. Xe mỗi ngày đều đi, có gì em vô, khỏi đạp mỏi giờ.
-Còn hơi ẩm anh,nhưng không sao.
Tư đi ra, cái quần lúc lắc theo bước chân chắc khỏe. Mạnh thấy mãn nguyện. Nó hơi thương hại Tư. Chạy vòng vo một hồi, ăn uống rồi về.
-Chị Nga hả, tuần sau rảnh vô em. Hay muốn gặp ở đâu, em chỏ đi. Thằng em nó đồng ý rồi. Chị có ý sao cho em biết, cho em nó yên tâm.
-Vô em trước đi, rồi có gì chị thu xếp.Nhanh quá vậy em. Thứ sáu đi, chị có chuyện làm ăn, ghé em luôn.
-Hà hà, thì thực tế mà chị. Em nó được lắm, nhưng sau này không biết sao, nó muốn kiếm vốn học nghề, hay buôn bán, chị coi ràng buộc lâu lâu cũng được. Chị hiểu ý em chớ?
-Ờ,em coi kĩ cho chị, cứ nói thẳng cho nó biết chớ đừng lấp lửng, nếu biết chiều chị thì chuyện tiền bạc khỏi lo, miễn đừng đòi hỏi quá đáng là được. Chị vui lúc nào được lúc đó, chắc là phải nhờ em nhiều à?
-Đâu phải đứa nào cũng ham tiền chị ơi, mà thôi để em kêu nó thứ sáu vô.Em làm má mì được á. Hi hi. Vô đây, kiểm tra thử rồi muốn tung tẩy gì thì tung, đừng làm thằng em nó ảo tưởng là được.
-Thằng quỉ, thôi, thứ sáu chị vô. Em muốn ăn gì chị mua.
-Trong này mồi nhậu có hết chị, mua gạo của em là được rồi. Hihi.
-Khôn dữ, mà em có cần tới chị nữa đâu. Thôi làm sao cho nó thoải mái em ha.
Mạnh cười, bà này mê trai chứ có muốn làm ăn với nó đâu, nói vậy thôi, cũng lợi dụng lẫn nhau chút chơi, cho có hương vị cuộc đời. Không chờ lâu, hôm sau lại thấy Tư theo xe vô. Nó mang theo chai rượu .
-Hôm nay không làm hả?
-Có gì làm đâu anh, hi hi, hay anh không cho em vô?
-Bậy không, vô chơi, anh làm mấy cái đơn hàng, tính toán chút. Hôm qua em về anh có gọi cho chị Nga, chỉ nói thứ sáu tuần sau vô, em chắc thì anh hẹn. Hay em muốn ra đó luôn, khỏi vô trong này .
-Thì em nói rồi mà. Anh cứ lo dùm em.Nha.
-Ờ,bả vô phải làm sao cho bả thích, hí hí, luyện công đi. Vô trong nằm võng uống nước chơi.Anh cho mấy anh đi ghe tới nhà máy cái, rượu ở đâu có vậy?
-Nhà thằng Nhân nấu,nó gởi anh chớ em không có mua.
Mạnh nghĩ bụng , chắc nói gì với Nhân sao? Cái thằng. Nó im lặng ra ngoài ghe, coi dầu nhớt rồi làm sổ sách. Câu chuyện phải làm sao cho thằng cu này lởn vởn hoài, khong tính gì được.Thấy trai là ngu mà. Vô nhà thì thấy cu cậu ngủ rồi.
...
Chiều rồi, dậy ăn cơm em. Làm gì ngủ say vậy?
-Sáng phụ ông già vác cây, làm cái chuồng heo xong mới đi anh. Cũng hơi mệt. Nói vô đây ổng mừng. hi hi.
-ổng biết ổng phá nhà anh nha mậy.
-Phá gì anh, có biết đâu. Ủa , sao vắng vậy?
-Thì ai về nhà nấy rồi, chỉ còn một anh ngoài kia giữ kho, mà kho hết gạo rồi, mai ghe mới về.
-Anh làm tiền để đâu cho hết?
-Thì trả công người này người kia, rồi đủ thứ, lời chút đỉnh là may rồi. Anh tắm rồi,em ra tắm đi rồi ăn cơm.
-Em vô đây phiền quá ha.Không làm gì được cho anh.
-Làm tình, hí hí, thôi đi đi.
Nó cười, nụ cười như cái máy. Xong xuôi hết , vô nằm , nó đã ôm Mạnh rồi. Mạnh đè nó xuống, mân mê cơ thể đầy sinh lực, lần này nó chủ động hơn. Mạnh cứ hưởng thụ, ân ái đã đời say sưa, cái cơ thể hừng hực kia ra phải đến ba bận, rồi ngủ vùi. Tư ở luôn hai ngày, làm tình đủ hết bài bản. Nó bắt đầu mê Mạnh, không có ai là quấn lấy nhau. Mới hai ngày mà nó đã tiến bộ hơn, coi bộ cố gắng để ra nghề .Khà khà, Mạnh chơi chán chê, mà nó về nhà hai ngày lại trở vô, chơi cuồng bạo. Cũng không phải tự nhiên nó vác thân đến,vì mỗi lần về Mạnh đều bỏ vào túi nó ít tiền đủ để nó phải trở lại. Đến thứ tư, Mạnh bắt nghỉ xả hơi, cho có sức gặp chị Nga , chớ chơi liên tục thì còn gì của. Mà con trai đang sức, chơi không biết mệt. Nó cũng mong gặp Nga, có lẽ viễn cảnh kiếm tiền quá hấp dẫn.Mạnh nghĩ, Tư chỉ coi nó như một thứ đồ thực hành cho trò chơi ái tình mà nó quyết thắng bằng được nên mới phóng túng vậy.
-Chị ơi, mai chị muốn vô đây hay em đưa nó ra ngoài đó. Ra đó cho tiện đi, vô đây cũng vậy thôi.
-Thôi em, vô em kín đáo trước, nếu được mới tính tiếp chớ ra này rủi không ưng thì cũng khó từ chối.
-Vậy vào lúc nào em sắp xếp?
-Chiều cỡ bốn năm giờ, em cho chị ở một ngày nha. Mai chị vô kho Hải Long ăn tiệc, em có được mời không?
-Có chị, chị đi ai trông ổng.
-Em lo gì, chị nhờ được hết. Vậy đi , chị không để nó thiệt thòi đâu, em cứ chuẩn bị cho chị.
-Trong này có cái phòng của em thôi, hai người cứ ở đó, em ngủ ngoài. Trống trải hơn nhà trong. Mốt em lấy lại nhà, sắp hết hạn rồi, chắc em bán kho.
Chiều thứ sáu, Tư ngủ một giấc đã đời, tắm rửa xong, nó ngồi tư lự. Mạnh ôm nó:
-Hay em từ chối, ở lại với anh đi.
-Thôi anh, em không ở đây hoài được. Mốt có gì em vô chơi. Nhà còn ai không anh?
-Đi hết rồi, tối mới về , nhưng em với chị Nga ở trong , có ai thấy đâu? Ráng cố gắng,hi sinh đời bố ha.
Mạnh lòn tay vào bụng, mân mê cu nó. Tư cười:
-Chơi muốn mòn dái rồi, để em còn làm ăn.
-Ghẹo thôi. Chết chưa, chắc bả tới, có tiếng xe ngoài kia. Bả đi xe ôm hả ta?
Nga vô, chị ta sáng mắt khi thấy Tư, hôm nay nó mặc cái áo thun trắng, với cái quần jean trông hết sức thu hút. Nói chuyện giả lả, ăn uống một hồi, có vẻ muốn lắm rồi. Nhưng mấy người làm neo ghe về,Mạnh phải đợi gần tối mới xong, thấy cả hai có vẻ thân thiết rồi.
Tư nhìn Mạnh, ánh mắt có vẻ không thích lắm vì Nga trông như mẹ nó vậy. Mạnh dọn dẹp ,để cả hai trò chuyện, rồi dắt vào phòng. Nó không tiếc gì, chỉ tò mò chút. Nghe tiếng chị Nga hứa hẹn , còn không nghe Tư nói gì. Bà này cũng ma giáo chớ có hiền lành gì. Bên ngoài tối đen hết rồi, chỉ còn đèn trong phòng sáng, chiếu ra mấy ô gạch thông gió.
-Ui,em đẹp quá em ơi, chị chết mất, cởi quần ra em, ngại gì, sau này mình sống với nhau, chị lo cho. Ôi, cho chị hôn nào, để yên nào?
Mạnh cười thầm, nhục dục làm người ta thành người khác. Nó tò mò hơn nữa, lặng lẽ lấy cái ghế cao, nhẹ nhàng leo lên đưa mắt vào vuông gạch, nhìn xuống, thấy Tư ngồi dạng chân, chị Nga vùi mặt vào cu nó, như muốn ăn tười nuốt sống . Tư không có cảm xúc gì, chỉ ngửa đầu ra sau, lâu lâu nảy nảy lên. Bông nhiên nó đứng phắt dậy, kéo chị Nga lên, banh chân chọt vô rồi nắc như vũ bão. Người đàn bà chỉ biết rên rỉ dưới đôi tay và sức nặng của gã thanh niên. Tư chơi lâu quá, không ngờ nó dai sức vậy.Mấy lần chơi với Mạnh, nó mau ra lắm mà, chắc có lẽ nó chỉ có cảm xúc với phụ nữ. Lật trước lật sau đã đời, Tư đỏ ập lên người Nga, tiếng rên hờ hờ khép lại trận làm tình dữ dội. Bà này tiêu với thằng nhỏ rồi.
Nằm tong teng trên võng một hồi, Mạnh thấy Nga rú rượi đi ra, vẻ mặt cực kì hân hoan.
-Mệt hả?
-Được lắm em, hí hí. Mai chị đưa nó đi tiệc luôn.
-Nó ngại sao?
-Thì chị giới thiệu nhân viên , đưa chị đi có ai biết đâu?Người làm mà.
-Ờ,vậy chị khéo khéo, chớ liếc liếc cười cười tội nghiệp thằng nhỏ.
Khéo lo, thôi chị ra ngoài cái. Chị ta thong thả ra ngoài, Mạnh thấy Tư thất thểu đi ra, nó nhoẻn miệng cười.
-Sao, thấy sao?
-Cũng còn được lắm anh, hi hi.
-Cẩn thận ha, nắm dao bằng lưới chớ không chừng à, bả khôn róc đời đó đa.
-Dạ,có gì em hỏi anh.Nha.
-Ờ,nãy bả đưa anh trăm rưỡi, giống như anh là má mì dắt mối đó ku. Cầm đi, anh không cần.
-Anh cho em hổm rày rồi, anh cất đi.
-Đã nói không cần mà, cất đi, còn đủ thứ khác. Nhớ lời anh, mình mất sức phải cócái bù, đừng mờ mắt mà bị lợi dụng, bả trở cờ cũng nhanh lắm à?Thôi coi chừng bả nghe. Nhớ đó, khôn hay dại là do em.
Nga vào, mặt mày tươi rói, còn bẹo má Tư. Con mẹ này đúng dâm mà. Tư không nói gì,ra ngoài một lát trở vô, hai người lại vô phòng,đèn tắt rồi. Mạnh thao thức lâu lắm mới ngủ.
Mặt trời len cao lắm rồi, ghe xuồng giăng giăng mà hai người chưa dậy, chú sáu theo ghe giao gạo rồi, Mạnh tắm rửa chuẩn bị xong xuôi chị Nga mới dậy, có lẽ đem qua hai ba cữ đây? Bơ phờ, những nếp nhăn càng lộ rõ hơn dưới ánh sáng ban ngày. Mạnh vào phòng, thấy Tư còn ngủ, trùm cái mền . Mạnh kéo ra, cả người trần truồng, con cu teo ngắt, thụt vô. Mạnh cầm túm lông kéo kéo, nó mở mắt.
-Mệt quá anh, đêm qua chơi hai lần,cu teo luôn .
-Điăn tiệc với bả đó?
-Ngại quá, qua bả có nói.
-Có anh theo, anh nói cho. Từ từ làm ông chủ, dậy đi. Mạnh vỗ mông nó, muốn bu vào chơi lắm. Tư mặc cái quần, ể oải ra ngoài.
-Bả có đưa cho em mấy trăm nè. Tư cười, lấy xấp tiền để dưới chiếu.
-Giữ đi, cũng không phí sức ha?
Tư thở dài, đi ra. Buổi tiệc hôm đó kéo dài tới xế chiều, hai người về với nhau luôn.Mấy tháng cũng không có dịp gặp lại.....
Mạnh về nhà thì thấy chú sáu ngồi chờ
-Mấy mối nhỏ ngoài chợ huyện họ nói chuyến này xong thì ngưng lấy hàng của mình. Chú có hỏi thì họ nói có mối khác, con coi tính, chớ mất mối nhiều .
-Kì vậy,mình ưu đãi quá trời mà. Chơi kì à. Mà họ có nói lấy của ai không?
-Không có, chỉ ngưng là ngưng thôi.
-Mẹ cha nó, chắc đứa nào phá giá chớ gì? Để con ra đó lấy vốn, gối đầu cả đống ngưng ngang mà được à?
Cả mấy tháng trời, những mối giao xe lam mất hết. thấy nó thất bại. kể như không, lời bên này mất bên kia. Nó phải cho nghỉ hai người nữa,giờ chỉ còn hai người lái ghe lớn thôi. Chiếc xem lam mới mua có mấy tháng, giờ nằm không. Bực ghê.
-Làm gì mà nằm thu lu vậy anh?
Tư ghé chơi, nó tươi tắn thấy rõ, ăn mặc cũng đẹp hơn.
-Sao , hạnh phúc rồi quên anh, không gọi cho anh?
-Muốn gọi mà bả cứ ngồi đó, sao được? Hôm nay em nói vô anh, bả gởi anh mớ trái cây?
-Anh đang thất bại nè, mối lái mất từ từ. Tính bán cái kho, vô nhà trong làm cơ sở may.
-Anh biết may hả?
-Ờ,đồ anh may không đó, rảnh là may quen luôn. Học trong sách dạy cắt may cũng được , mà anh nói em rồi mà. Anh tính may đồ sẳn bán, giờ vải nhiều chớ trước kiếm khó, anh sẽ lên SG lấy vải, về may bán. Gầy dựng cái khác, cái này chán rồi, không cạnh tranh lại người ta. Còn mấy mối lớn anh sang lại cho ông anh, ổng làm nhà máy có gạo sẵn dễ hơn.
-Thôi em hiểu rồi, con mẹ Nga chớ không ai, em thấy bả kêu giao hàng , ngoài đó nhiều lắm , bả hớt của anh chớ không ai?
-Anh cũng nghĩ vậy, chớ trước có đâu? Nhưng người ta không lấy của mình nữa thì thôi . Con mẹ này anh biết mà. Còn bày đặt đểu mang trái cây vô. Sống thất đức quả báo em ơi.
-Bả ghen lắm anh ơi , không cho em đi đâu?
-Em phải có chiêu, tiền trong tay mới tin, chiều bả không sao được? Bả lấy của anh, em lấy lại của bả, nhớ lấy nhiều nhiều.
-Bả mới mua căn nhà nhỏ bên Thủ Thừa, mười mấy cây hà giống như dụ em cho em đứng tên . Em đâu có ngu, treo mỏ cả tuần, bả mới đưa đi làm giấy tờ . Mà em thấy bả để em đứng tên, hèn gì kêu em đưa chứng minh , rồi lấy hộ khẩu nữa. Lúc đó em đâu có biết, bả nói làm tạm trú cho em. Em chiều bả, ngon ngọt chơi. Hi hi. Bả để em đứng tên , chừng tháng sau là xong giấy tờ. Em cứ mặn nồng cho bả hưởng thụ, chớ có yêu đương gì . Bả giả dối với người làm , mói lái cũng điêu ngoa lắm.
-Rồi có lấy lại chưa, coi chừng bả lấy vay nợ đó?
-Không anh, em đi theo làm giấy tờ, kí tên đoàng hoàng chớ, lấy lại liền. Em không có moi tiền bả , để bả tin rồi tự nguyện mua cho em. Em nhớ lời anh mà. Hi hi.
-Ờ , coi vậy mà khôn ha được cái nhà.
Tư ngồi sà lại, ôm Mạnh hôn hít.
-Hôm nay em thưởng cho anh nè, vô trong đi, nha. Nhớ anh quá, anh bú sướng hơn bả.
Mạnh cười tươi, nó ôm Tư, coi vậy mà cũng có tình . Có vẻ ốm hơn đây. Thật là đã đời một trận. Tư về rồi, Mạnh nằm ê a, hát nghêu ngao cho đỡ buồn, nghĩ tới chuyện làm ăn, nó bực mình, chủ quan một chút là thất thế. Con mẹ này đợi đó, mai mốt thằng Tư đá rồi, lếch đầu vô đây coi thử. Cũng may nhưng chỗ làm ăn lâu năm ổn định, nên nó không lao đao, kiếm ít hơn một chút, tìm mối mới trên SG, dần ổn định lại, cũng qua năm mới rồi.
Ngày này hai năm trước, nó bị cướp, không biết giờ Vũ ra sau. Hai năm rồi, chỉ gặp một lần, Tết nhất sắp qua , nó đi chúc tết nhiều, mệt quá, nằm ngủ ngon lành. Tết nay nó có bạn hàng mới nhiều, nên xã giao liên tục, nhừ cả người . Nó thèm nằm trong lòng một người, được âu yếm, yêu thương quá.
-Ông chủ có nhà không?
Tiếng đạp cổng làm bầy chó sủa rân. Mạnh hốt hoảng ngồi dậy, dư âm lần cướp làm nó phản xạ nhạy lắm. Chú sáu cười tươi:
-Có thằng Ngọc tới chơi ,hai ba năm rồi mới ghé, dữ hôn?
Ngọc đi vô , dắt theo thằng Bách và một đứa nữa coi lạ lắm, nhỏ người nhưng cũng sáng sủa. Bách có vẻ ngại ngùng. Trông khác quá, mới có một năm mà mập hơn.
-Anh lên khi nào, quen sao với thằng em này? Chà, có chiếc xe đạp mà tống ba luôn.
-Nó bà con với con Bích , vô chúc tết hôm qua nói chuyện mới biết quen em , hôm nay rủ ra chơi, còn thằng này dưới đó, làm cho nhà anh. Say hay sao mà kêu hoài không mở cửa? mà không ở trong kho, ra này chi , nguy hiểm.
-Mệt quá anh, ngủ mà. Chú sáu ổng cũng mệt. Dâu con mấy ngày nay. Em ra này luôn rồi, kho thì mướn thằng Long giữ, ổn định em bán luôn hổng chừng. Ra đây ra tỉnh ra huyện gần hơn, đường tráng nhựa rồi. Chừng nào anh về dưới.
-Mùng mười , còn mấy ngày nữa mà. Nhậu nổi không , làm một cữ đi.
-Sợ gần chết, nhưng mấy anh em nhậu, em ngồi chơi cũng được. Lát thím sáu dọn đồ, cả tủ lạnh đầy nhóc, cúng mấy bữa nay có ai ăn đâu, ăn dùm em. Hà hà. Mới mua tháng trước anh. Sao không dắt chị Bích vô chơi.
-Đi chùa tây Ninh sáng nay rồi. Mai mốt mới về. Anh chùa nào chứa. Kha kha. Mày biết anh mà.Chú thím sáu coi làm lâu ha.
-Ở đây tới chết thì thôi. Con cái lấy chồng lấy vợ, ở xa không , ở đây sướng hơn, chạy qua nhà có năm mười phút . Lúc này coi bộ phát tướng, bắp tay bắp chân to dữ ha.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro