I:Yêu xa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

TG: Đông Triều Mạc Vấn
Ít nhất trong tất cả mọi người ai cũng từng hiểu cảm giác yêu xa phải không?

Chính là cái cảm giác nhớ người ta đến muốn khóc, yêu rất mệt mỏi nhưng lại luyến tiếc, muốn giữ người ta càng chặt hơn. Dù có khó khăn hơn cũng không muốn buông tay.

Tin nhắn không nghe được giọng nói, điện thoại không thấy được biểu tình. Thật ra em không giận, nhưng anh lại tưởng thật. Em đang cười này, anh không nhìn thấy đúng không? Em khóc rồi, ôm điện thoại khóc rồi ngủ thiếp lúc nào chẳng hay, anh đang bận sao? Em khóc ướt hết gối, không nói thành lời, anh lại nghĩ em giận anh, không để ý đến anh.

Khi hai người ở gần nhau, có cùng tiếng nói cung, xung quanh là bạn bè, là những người có quan hệ vớis nhau, chủ đề nói chuyện sẽ không ngừng đổi mới. Nhưng hai người không ở gần nhau,  chúng ta sẽ dần mất đi hứng thú với hoàn cảnh của người kia vì nó quá ư là xa lạ, dần dần, những lời nói ra chỉ còn 'Em nhớ anh hay Anh nhớ em' và quãng im lặng thật dài để tìm chủ đề nói tiếp.

Không dám liên lạc quá nhiều, cũng không dám liên lạc quá ít. Muốn xuyên qua màn hình mà ôm lấy em. Vì một người mà yêu cả một thành phố.

Yêu xa khó lắm, còn bên nhau được lúc nào thì trân trọng nhau lúc ấy. Để rồi đến khi mất rồi lại hối tiếc

__________________________________________________
Hạnh phúc nhất không phải là khi em nghe được câu nói: "Anh yêu em" mà là câu nói "Mai gặp lại em nhé"
                             TG: Đông Triều Mạc Vấn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro