Bước Chân Vào Cuộc Sống Mới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày Y/N chuẩn bị rời quê hương để đến Úc du học, không khí trong gia đình tràn ngập cảm xúc. Đây là một bước ngoặt lớn trong cuộc đời cô, và không khí trong nhà trở nên đặc biệt, đầy ắp cả niềm vui và nỗi lo lắng.

Sáng hôm đó, Y/N thức dậy sớm hơn thường lệ. Cô cảm nhận được sự hồi hộp trong lòng mình khi nhìn quanh ngôi nhà quen thuộc, nơi đã chứng kiến từng khoảnh khắc của tuổi thơ cô. Ba mẹ của Y/N đã dậy từ rất sớm để chuẩn bị cho chuyến đi của cô. Họ lo lắng nhưng cũng đầy tự hào, khi thấy con mình trưởng thành và sẵn sàng bắt đầu một hành trình mới.

Khi cả gia đình ngồi quây quần quanh bữa sáng cuối cùng trước khi Y/n rời đi, không khí trở nên yên lặng và nghiêm túc. Bữa sáng được chuẩn bị đơn giản nhưng ấm cúng, với những món ăn Y/n yêu thích như bánh mì nướng, trứng ốp la và một cốc sữa tươi. Ba mẹ của Y/N nhìn cô với ánh mắt đầy tình yêu và kỳ vọng.

Sau bữa sáng, ba mẹ Y/n đưa cô đến sân bay. Trên đường đi, cả ba người im lặng, mỗi người đều có những suy nghĩ riêng. Y/n cảm thấy một nỗi lo lắng và hồi hộp lẫn lộn, không biết cuộc sống mới ở Úc sẽ như thế nào. Cô nhìn ba mẹ, thấy họ có vẻ mệt mỏi nhưng vẫn cố gắng giữ nụ cười tươi để động viên cô.

Khi đến sân bay, ba mẹ Y/n cùng cô vào khu vực check-in. Y/n cảm nhận được sự căng thẳng trong không khí. Mặc dù cô đã chuẩn bị cho khoảnh khắc này, nhưng khi nhìn thấy ba mẹ, lòng cô chợt nghẹn lại. Ba mẹ của Y/n đều cố gắng tỏ ra mạnh mẽ, nhưng đôi mắt họ không giấu nổi sự xúc động.

Trong lúc đợi đến giờ lên máy bay, mẹ Y/n không thể kìm nén được cảm xúc. Bà ôm chầm lấy Y/n, nước mắt rơi xuống khi bà thì thầm: "Con là cả thế giới của mẹ. Mẹ biết đây là cơ hội tuyệt vời cho con, nhưng mẹ vẫn không thể không cảm thấy xót xa. Mẹ đã chăm sóc con bao nhiêu năm, giờ đây con sẽ phải rời xa mẹ. Mẹ yêu con rất nhiều, và mẹ sẽ luôn ủng hộ con từ xa."

Mẹ Y/n vỗ về và hôn lên trán cô một hành động đầy sự dịu dàng và yêu thương. Bà kéo cô vào lòng, không muốn buông tay, như muốn giữ lại những khoảnh khắc cuối cùng bên con gái. Những giọt nước mắt của mẹ hòa cùng nước mắt của Y/n, làm không khí thêm phần nặng nề.

Ba Y/n cũng không kém phần xúc động. Ông vỗ nhẹ vai Y/nvà khuyến khích cô: "Con đã trưởng thành rồi, ba tin con có thể vượt qua mọi thử thách. Hãy luôn nhớ về gia đình mình và giữ gìn sức khỏe nhé." Ánh mắt ông đầy niềm tự hào và sự ấm áp.

Cuối cùng, Y/n phải đứng dậy và làm thủ tục lên máy bay. Khi bước về phía cửa kiểm tra an ninh, cô quay lại nhìn ba mẹ. Trong khoảnh khắc đó, mọi cảm xúc của Y/n dường như vỡ òa. Cô nắm chặt tay, cố gắng không để nước mắt rơi, nhưng những giọt nước mắt lăn dài trên má. Ba mẹ cũng không thể kìm nén được cảm xúc của mình, ánh mắt họ đầy niềm tự hào và sự thương yêu.

Y/n bước qua cửa kiểm tra an ninh và nhìn lần cuối về phía ba mẹ. Đó là khoảnh khắc vừa đầy cảm xúc vừa khó khăn, một phần của cuộc chia tay đau lòng nhưng cũng là bước khởi đầu của một chương mới trong cuộc đời cô.

Khi cô bước vào phòng chờ, cảm giác hồi hộp và lo lắng hòa quyện với sự háo hức về cuộc hành trình phía trước. Y/n ngồi xuống chờ máy bay, cảm thấy sự hiện diện của ba mẹ vẫn theo cùng, như một nguồn động viên lớn lao để cô vững bước trên con đường mới.Y/n ngồi trong khu vực chờ của sân bay, xung quanh là những hành khách khác đang chuẩn bị cho chuyến bay của mình. Cô kéo vali nhỏ đến gần, mở khóa và lấy ra tai nghe cùng điện thoại để chuẩn bị cho chuyến bay dài phía trước. Cảm giác hồi hộp và kỳ vọng lẫn lộn trong lòng cô khiến mọi thứ có vẻ mờ nhạt và xa lạ.

Cô tìm thấy một chỗ ngồi gần cửa sổ, nơi có thể nhìn thấy sân bay và những máy bay đang chuẩn bị cất cánh. Minh nhấn nút play trên playlist của mình, và âm thanh của bài hát "All Too Well" của Taylor Swift bắt đầu vang lên trong tai nghe. Đây là một bài hát mà Y/n rất thích, và âm nhạc của Taylor Swift luôn có sức mạnh làm cho tâm trạng của cô trở nên nhẹ nhàng hơn.Những giai điệu lôi cuốn và lời bài hát sâu lắng của Taylor Swift như vẽ nên một câu chuyện tình cảm và kỷ niệm. Y/n nhắm mắt lại, để âm nhạc dẫn dắt tâm trí của mình vào một thế giới khác. Mỗi nốt nhạc và mỗi lời ca như một phần của hành trình tâm trạng, giúp cô bình tĩnh hơn và thư giãn trước khi lên máy bay.

Lời bài hát: "And I know it's long gone and that magic's not here no more. And I might be okay, but I'm not fine at all..."

Cảm xúc của bài hát gợi nhớ đến những kỷ niệm đẹp và có chút buồn, làm Y/n cảm thấy như mình đang chia sẻ một phần của mình với âm nhạc. Những ký ức về gia đình, bạn bè và những ngày tháng ở quê hương làm cô cảm thấy như có một sự kết nối sâu sắc với những gì cô sắp bỏ lại.

Nhưng đồng thời, bài hát cũng mang đến cho Y/n một cảm giác lạc quan và hy vọng về những điều tốt đẹp sắp tới. Mặc dù cô đang rời xa quê hương, nhưng sự kết nối với âm nhạc và những ký ức đáng nhớ giúp cô cảm thấy mạnh mẽ hơn. Cô tự nhủ rằng mình sẽ đón nhận những thử thách mới với tâm trạng tích cực và lòng dũng cảm.

Khi bài hát kết thúc, Y/n cảm thấy tâm trạng của mình đã được làm dịu đi phần nào. Cô nhìn xung quanh, cảm nhận không khí của sân bay và chuẩn bị cho việc lên máy bay. Âm nhạc của Taylor Swift đã giúp cô tìm lại sự bình yên trong lòng và sẵn sàng cho hành trình mới.

Y/n đang ngồi trong khu vực chờ của sân bay, ánh đèn mờ ảo và không khí nhộn nhịp xung quanh làm cho cô cảm thấy vừa hồi hộp vừa phấn khích. Khi đã hoàn tất mọi thủ tục và chuẩn bị sẵn sàng, cô cảm thấy những giây phút này thật dài và chờ đợi.

Thông báo từ hệ thống

Bỗng dưng, hệ thống âm thanh của sân bay phát ra một thông báo nhẹ nhàng, nhưng rõ ràng:

Thông báo: "Chuyến bay QF 123 đến Melbourne, Úc, xin vui lòng làm ơn chuẩn bị lên máy bay. Hành khách có số ghế từ 20 đến 30 có thể bắt đầu lên máy bay. Cảm ơn quý khách."

Y/n ngẩng đầu lên, nghe thấy thông báo từ hệ thống âm thanh. Cảm giác hồi hộp trong lòng cô càng tăng lên khi nhận ra rằng thời điểm lên máy bay đã đến gần. Cô thu dọn đồ đạc, đứng dậy và hướng về phía cửa lên máy bay. Đôi tay của cô hơi run rẩy, nhưng lòng cô tràn ngập sự háo hức và sự chuẩn bị cho hành trình mới.

Y/n: (tự nhủ) "Đây rồi, giờ là lúc bắt đầu cuộc hành trình."

Cô cảm thấy một làn sóng nhẹ nhõm khi nhìn thấy dòng người đang xếp hàng để lên máy bay. Những hành khách khác cũng có vẻ hào hứng và cũng đang chuẩn bị cho chuyến đi. Y/n theo chân họ, cảm giác như mình đang hòa vào một hành trình chung với nhiều người khác.

Khi đến lượt mình, cô đưa thẻ lên máy bay và nở một nụ cười với nhân viên làm thủ tục, người mỉm cười đáp lại và chúc cô một chuyến bay tốt đẹp.

 "Cảm ơn bạn."

Cô bước vào cầu thang máy bay, cảm nhận sự rung lắc nhẹ khi máy bay chờ cất cánh. Y/n cảm thấy hồi hộp và đầy kỳ vọng, tâm trạng của cô giống như một cơn sóng vỗ về phía bờ, đầy bỡ ngỡ và mong đợi.

Trên máy bay

Khi bắt đầu lên máy bay, Y/n cảm thấy một chút lo lắng về việc tìm chỗ ngồi và làm quen với môi trường mới. Cô dừng lại trước ghế của mình để đặt hành lý lên giá. Đột nhiên, một cậu bạn đi cùng chuyến bay, người đang xếp hàng gần đó, mỉm cười và bắt chuyện với cô.

 Alex:(cười) "Chào bạn, bạn có cần giúp đỡ gì không? Mình thấy bạn đang vật lộn với hành lý."

Y/n:  "Ồ, cảm ơn bạn! Mình đang cố gắng xếp hành lý lên giá. Mình là Y/n tên tiếng anh là Daisy , và đây là lần đầu tiên mình đi du học. Bạn có vẻ quen thuộc với việc này."(Từ giờ mình sẽ thay thế Y/n bằng Daisy nhé vì cậu ấy đã qua Úc rồi)

Alex: "Mình tên là Alex. Mình đã đi Úc vài lần rồi, nên mình có chút kinh nghiệm. Nếu cậu cần bất kỳ sự giúp đỡ nào hoặc có câu hỏi gì về chuyến bay hay nơi đến, đừng ngần ngại hỏi mình .Và Melbourne là một thành phố rất đặc biệt. Có rất nhiều điểm du lịch thú vị như Đường đi bộ trên cao, các quán cà phê tuyệt vời và những khu chợ sôi động. Cậu có dự định gì khi đến đây không?

Daisy: "Mình đang rất háo hức để khám phá thành phố. Ngoài việc học ở trường, mình muốn tìm hiểu về văn hóa và ẩm thực của Melbourne. Mình nghe nói có rất nhiều món ăn ngon và các hoạt động thú vị ở đây."

Alex: "Chắc chắn rồi! Cậu sẽ không thất vọng đâu. Nếu cậu thích cà phê, Melbourne nổi tiếng với các quán cà phê chất lượng cao. Còn nếu cậu thích khám phá văn hóa, cậu nên ghé thăm các bảo tàng và phòng trưng bày nghệ thuật."

Daisy:: "Wow, nghe có vẻ tuyệt vời. Mình chưa bao giờ sống ở nước ngoài trước đây, nên mình cảm thấy hơi lo lắng về việc làm quen với môi trường mới."ánh mắt sáng lên, nhưng có vẻ vẫn đang cảm nhận sự hồi hộp đây là lần xa nhà lâu nhất và cũng là xa nhất của của cô nên cô luôn mang bên mình cảm giác lo lắng và hồi hộp vô cùng.

Alex: "Điều đó là hoàn toàn bình thường. Nhưng cậu sẽ dần quen thôi. Mình đã từng cảm thấy giống như Daisy khi lần đầu tiên đến đây. Một mẹo nhỏ là hãy cố gắng hòa nhập với cộng đồng địa phương, tham gia các hoạt động xã hội, và tìm những nhóm bạn mới".Nhìn Daisy với ánh mắt đồng cảm và vỗ nhẹ vào lưng ghế như một cử chỉ an ủi.

Daisy: "Cảm ơn Alex. Mình cảm thấy bớt lo lắng hơn khi nghe cậu nói vậy. Mình rất hào hứng với việc khám phá thành phố mới". cảm thấy nhẹ nhõm khi nhận được sự động viên, nở nụ cười nhẹ bày tỏ lời cảm kích Daisy thật sự rất biết ơn Alex vì không có cậu chắc cô sẽ vỡ tim vì hồi hộp mất.

Alex:  "Rất vui khi có thể giúp đỡ cậu. Để không bị mất liên lạc, bạn có thể cho mình số điện thoại hoặc email của Daisy được không? Mình rất mong muốn được gặp lại Daisy khi cậu đã ổn định ở Melbourne. Có thể chúng ta sẽ có cơ hội cùng khám phá thành phố hoặc chia sẻ thêm những mẹo hữu ích."Nhìn Daisy với nụ cười chân thành và lấy điện thoại ra

Daisy:"Tất nhiên rồi. Đây là số điện thoại và email của mình. Mình cũng rất mong có cơ hội gặp lại cậu và cùng khám phá thành phố."Cô không ngần ngại lấy điện thoại đưa thông tin cho Alex cô thật sự rất vui vì vừa đến 1 đất nước mới lại làm quen được 1 cậu bạn đồng hương thì thật sự rất tốt không bị khoảng cách về văn hoá quá nhiều rất dễ để chia sẻ và giúp đỡ lẫn nhau.

Alex:  "Cảm ơn bạn. Mình sẽ liên lạc khi bạn đã ổn định ở Melbourne. Chúc cậu có những ngày đầu ở thành phố mới thật tuyệt vời."(nhận thông tin và lưu lại vào điện thoại, mỉm cười)

Daisy: "Cảm ơn Alex. Mình rất mong chờ để bắt đầu hành trình này. Hẹn gặp lại cậu sớm!"

Khi máy bay tiếp tục hành trình, Daisy cảm thấy sự lo lắng của mình đã giảm đi rất nhiều nhờ vào cuộc trò chuyện với Alex. Cả hai tiếp tục trò chuyện vui vẻ, và Daisy cảm thấy hào hứng hơn với những gì sắp tới ở Melbourne, đồng thời cũng cảm thấy hào hứng về khả năng gặp lại Alex trong tương lai.

Tại sân bay Melbourne

Khi máy bay hạ cánh tại Melbourne, ánh sáng chiếu qua cửa sổ máy bay và tiếng động của động cơ dần dần giảm bớt. Daisy cảm thấy sự hồi hộp lẫn sự hào hứng khi chuẩn bị bước chân lên đất Úc lần đầu tiên. Cô nhìn về phía Alex, người đang thu dọn hành lý và chuẩn bị rời khỏi máy bay.

Daisy:"Wow, chúng ta đã đến Melbourne rồi. Mình cảm thấy vừa hồi hộp vừa hào hứng." Nhìn ra ngoài cửa sổ và cảm thấy tim mình đập nhanh hơn khi máy bay tiếp đất

Alex:  "Đúng vậy, chúng ta đã đến nơi. Hy vọng cậu sẽ có những trải nghiệm tuyệt vời tại đây. Đây là một thành phố tuyệt vời để khám phá."

Daisy:  "Cảm ơn cậu rất nhiều vì đã trò chuyện và giúp mình cảm thấy bớt lo lắng. Mình cảm thấy như mình đã có một người bạn đồng hành trong hành trình này."cười nhẹ và quay sang Alex

Alex: "Mình cũng rất vui khi có thể trò chuyện với cậu. Đừng quên liên lạc khi cậu đã ổn định ở đây. Hy vọng chúng ta sẽ có cơ hội gặp lại và cùng khám phá thành phố." nhìn Daisy với nụ cười chân thành, đưa tay ra

Daisy: "Tất nhiên rồi. Mình rất mong có cơ hội gặp lại cậu và cùng nhau khám phá Melbourne."nhận tay Alex và bắt tay

Khi đèn tín hiệu sáng lên và tiếng loa thông báo hành khách có thể rời khỏi máy bay, cả hai đứng dậy và lấy hành lý của mình từ khoang trên đầu. Daisy cảm thấy sự hồi hộp trong lòng đang được thay thế bởi sự háo hức khi bước ra khỏi máy bay.

Alex:  "Chúc cậu một khởi đầu tuyệt vời ở Melbourne. Hãy tận hưởng mọi khoảnh khắc và nếu có gì cần giúp đỡ, đừng ngần ngại liên lạc với mình". Cầm hành lý và quay lại nhìn Daisy

Daisy: "Cảm ơn cậu nhiều lắm. Mình sẽ cố gắng hết sức để hòa nhập và khám phá thành phố. Hẹn gặp lại sớm!" gật đầu và cười, cảm thấy nhẹ nhõm hơn

Alex: "Hẹn gặp lại!". Vẫy tay chào và bắt đầu bước ra khỏi máy bay

Khi Daisy bước ra khỏi máy bay, cô cảm thấy một làn sóng cảm xúc dâng trào, từ sự hồi hộp ban đầu đã chuyển thành sự hào hứng và sẵn sàng cho cuộc sống mới. Cô hướng về phía cửa sân bay, nơi đám đông đang chờ đón hành khách, và cảm thấy sự kỳ vọng về những điều mới mẻ và cuộc sống sắp tới ở Melbourne.

Cô tiếp tục di chuyển tới khu vực nhập cảnh. Cô cảm thấy hồi hộp và háo hức khi chuẩn bị cho một bước quan trọng trong hành trình mới của mình.

Daisy:  "Đây là bước đầu tiên để chính thức bắt đầu cuộc sống mới ở Melbourne. Mình cần phải làm điều này thật tốt."Quan sát các biển chỉ dẫn và bước vào hàng dài của khu vực nhập cảnh

Cô đứng xếp hàng trong khu vực nhập cảnh, cảm giác hồi hộp lẫn sự háo hức lẫn lộn. Những tiếng động xung quanh, từ các hành khách đang trò chuyện đến tiếng loa thông báo, tạo nên một bầu không khí sống động và lạ lẫm. Daisy nhìn vào các khuôn mặt xung quanh, nhiều người cũng đang chờ đợi như cô.

Daisy:  "Chỉ còn một chút nữa thôi. Mình phải đảm bảo mọi thứ đều ổn".Thỉnh thoảng nhìn đồng hồ và kiểm tra lại các giấy tờ của mình

Khi đến lượt mình, Daisy tiến lên quầy nhập cảnh, nơi một nhân viên hải quan đứng chờ. Cô cảm thấy một chút lo lắng khi đưa hộ chiếu và các giấy tờ cần thiết cho nhân viên.

Nhân viên hải quan: "Chào bạn, có thể cho tôi biết mục đích chuyến đi của bạn và thời gian lưu trú ở Úc không?".Nhìn vào hộ chiếu của Daisy và kiểm tra các giấy tờ

Daisy: "Chào bạn, tôi là Daisy. Tôi đến để du học và sẽ ở đây trong vòng bốn năm. Đây là visa và giấy tờ cần thiết của tôi.".Cố gắng giữ bình tĩnh, nở nụ cười và trả lời

Nhân viên hải quan:  "Cảm ơn bạn, Daisy. Bạn có cần sự trợ giúp nào khác không?".Nhìn vào các giấy tờ và gõ thông tin vào máy tính

Daisy:  "Không, cảm ơn bạn. Tôi đã chuẩn bị mọi thứ rồi".Lắc đầu nhẹ và cảm ơn

Nhân viên hải quan kiểm tra các giấy tờ và đưa hộ chiếu của Daisy trở lại với một nụ cười.

Nhân viên hải quan: "Mọi thứ đều ổn. Chào mừng bạn đến Melbourne, Daisy. Chúc bạn có một thời gian tuyệt vời tại đây."

Daisy:  "Cảm ơn bạn rất nhiều!".Nhận lại hộ chiếu và cảm ơn

Khi bước ra khỏi khu vực nhập cảnh, Daisy cảm thấy một làn sóng cảm xúc dâng trào. Cô đã hoàn tất bước quan trọng này và giờ đây đang chính thức bắt đầu cuộc sống mới tại Melbourne.

Daisy:  "Cuối cùng thì mình đã qua được bước nhập cảnh. Đây là một khởi đầu mới. Mình cần phải nhanh chóng tìm phương tiện để đến nơi ở của mình."nhìn quanh khu vực sân bay, cảm nhận sự hào hứng và sự tự do

Daisy tiếp tục di chuyển về phía khu vực nhận hành lý và tìm kiếm các phương tiện giao thông công cộng hoặc taxi để đến nơi ở của mình. Cô cảm thấy hào hứng với những điều mới mẻ và sẵn sàng cho cuộc sống sắp tới tại Melbourne.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro