Chuyện có thật: DON'T PLAY HITORI KAKURENBO aka ONE MAN HIDE AND GO SEEK!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phần một

Ok, chuyện là thế này. Tôi là một người Mỹ đang du học ở Nhật Bản. Tôi sống cùng với một gia đình người Nhật.

Chủ nhật tuần trước, con gái gia đình chủ nhà Akane nói với tôi về một trò chơi cô muốn chơi gọi là "Hitori Kakurenbo", hoặc theo tôi biết là Trốn tìm một người.

Akane nói rằng trò chơi đó rất vui và một số bạn bè ở trường cô đã thử nó, và nó thực ra là một cách để chơi trốn tìm với 1 hồn ma, nhưng cô không muốn làm điều đó một mình *1 . Đối với một người hoài nghi (như tôi), nó có vẻ khá vô hại, và tôi rất tò mò. Tất nhiên, bây giờ thì tôi cảm thấy hối hận về điều đó. Cho dù bạn có nghi ngờ hay tò mò thế nào, ĐỪNG chơi trò chơi này. Dù sao thì Akane đã mua một con búp bê từ cửa hàng ¥ 100 *2 , đặt tên cho nó là Erina, và tôi nhìn cô xé lớp ruột nhồi ra và thay thế bằng gạo.

"Bây giờ tôi cần hai giọt máu, một từ tôi và một từ cậu," cô thì thầm, cố gắng nhớ các quy tắc mà bạn của cô đã nói với cô. Cô châm đầu ngón tay của mình trong khi tôi cũng làm tương tự và chúng tôi bôi máu lên gạo. Sau đó, cô khâu nó lại và buộc cả chỉ đỏ ở bên ngoài con búp bê.

"Tại sao cậu lại làm thế?" Tôi bối rối hỏi.

"Chỉ đỏ được cho là tượng trưng cho các mạch máu. Chúng ta sẽ cắt đứt (những sợi chỉ này) lúc ba giờ."

"Ba giờ chiều hay ba giờ sáng?"

"Ba giờ sáng, đồ ngốc." Cô mỉm cười với tôi.

Cô còn chuẩn bị vài cốc nước muối, và rải các vạch kẻ bằng muối xung quanh phòng cha mẹ cô.

"Làm thế để làm gì?" Tôi tò mò hỏi.

"Rõ ràng là chúng (những vạch kẻ muối) sẽ ngăn hồn ma đi vào trong phòng và tìm thấy cậu."

"Cho nên chúng ta sẽ trốn ở đây?"

"Không, như thế sẽ chẳng còn gì thú vị, đúng không? Tôi chỉ không muốn phòng của cha mẹ tôi bị phá hủy."

Bị phá hủy. Giờ nghĩ lại, tôi ước là chúng tôi đã ở lại trong đó, ngay cả khi nó "chẳng còn gì thú vị ". Thậm chí, tôi ước tôi đã không làm điều này mà không biết đầy đủ những gì có thể xảy ra.

Dù sao thì chúng tôi cũng đi vào phòng tắm lúc 3 giờ sáng. Những thành viên còn lại trong gia đình (cha và mẹ Akane) đang đi thăm người dì mới sinh em bé. Chúng tôi đặt con búp bê trong bồn tắm ngập nước, và đồng thanh:

"Akane và Sarah là người đầu tiên đi tìm *3! Akane và Sarah là người đầu tiên đi tìm! Akane và Sarah là người đầu tiên đi tìm!"

Sau đó, chúng tôi chạy ra khỏi phòng tắm, tắt hết đèn và chuyển kênh TV trong phòng của chúng tôi sang một kênh nhiễu. Akane lấy ra một con dao và để cốc nước muối trên bàn. Chúng tôi quay lại phòng tắm, và hiển nhiên, con búp bê ở đó, trong bồn tắm (nơi chúng tôi để nó lại trước khi rời đi), mỉm cười trầm lặng nhìn lên chúng tôi...

"Erina, Akane và Sarah đã tìm thấy bạn!" chúng tôi hét lên. Chúng tôi lôi nó ra, Akane đâm vào vị trí tim và đảm bảo rằng rất nhiều sợi chỉ đỏ đã bị đứt trước khi vứt nó lại vào bồn tắm.

"Erina là người thứ hai đi tìm! Erina là người thứ hai đi tìm! Erina là người thứ hai đi tìm!", chúng tôi đồng thanh, sau đó chạy trở lại phòng khách nơi có cái TV đang bật. Cả hai đứa chúng tôi, mỗi người ngậm một ngụm nước muối, đảm bảo không nuốt nó, sau đó giữ chặt cái cốc của mình trước khi chui vào trốn trong tủ quần áo. Akane mở hé cửa tủ bởi vì cô muốn xem chuyện gì sẽ xảy ra với cái TV. Đó là một ý tưởng cực kỳ tồi tệ. Giờ đây, tôi ước giá như chúng tôi đã đóng cánh cửa tủ lại.

Trong năm phút đầu tiên, chúng tôi chỉ ngồi chờ đợi. Không có gì xảy ra, và tôi cảm thấy nhẹ nhõm. Sau đó, tôi nghe thấy tiếng nhiễu trên TV bắt đầu thay đổi. Dù không có bất kỳ ai trong chúng tôi chạm vào điều khiển, TV bắt đầu chuyển kênh, nhanh đến nỗi các câu bắt đầu hình thành từ những từ riêng lẻ của các kênh khác nhau *4 :

Tao
Sẽ
Tìm
Thấy
Mày

Tôi sợ hãi co rúm lại trong tủ quần áo. Không khí dường như trở nên lạnh hơn. Akane vẫn ngồi nguyên dán mắt lên khe hở trên tủ quần áo, yên lặng.

Tôi có thể nghe thấy tiếng bước chân và tiếng đập mạnh.

Mày

Đâu

Bước chân thay đổi và dừng lại trước tủ quần áo.

Mày

Trong
Này
Đúng
Không

Sau đó, tôi nghe thấy những từ làm tôi ớn lạnh:

Tìm
Thấy
Mày
Rồi

Akane hét lên và ngã xuống đất. Con dao nhà bếp chúng tôi đã sử dụng để đâm con búp bê cắm thẳng vào mắt *5 , con mắt cô đã sử dụng để nhìn trộm qua khe của cánh cửa tủ áo. Cô đã sơ ý nuốt mất nước muối của mình, cô nói với tôi. May mắn thay, dù đã vô cùng sợ hãi, tôi vẫn ngậm nước muối trong miệng, tay còn nắm chặt cả cốc ngu ngốc nữa. Tôi đợi cho đến khi cái kênh nhiễu bình thường trở lại trên màn hình TV. Akane lặng lẽ khóc, con dao vẫn còn ở mắt cô ấy, nhưng cô ấy rên rỉ:

"Cậu cần phải kết thúc nghi lễ."

Tôi đã làm những gì cô ấy bảo. Tôi đi vòng quanh nhà, tìm kiếm con búp bê ngu ngốc. Nó không còn ở trong phòng tắm. Tôi tìm thấy nó, ngồi ngay ngắn trên giường của Akane, cười nhăn nhở. Tôi đổ nước muối và nhổ nước muối vào nó, sau đó hét lên:

"Tôi thắng! Tôi thắng! Tôi thắng!"

Sau đó, tôi nắm chặt con búp bê và đi đến chỗ thùng rác của hàng xóm *6 và đặt nó trong một chậu xăng trước khi đốt thứ khốn kiếp đó. Lúc đó đã là 5 giờ sáng.

Tôi quay lại chỗ tủ quần áo, và nói với Akane đã mọi chuyện đã kết thúc, vì vậy cô đi ra khỏi tủ quần áo, con dao vẫn còn ở mắt cô ấy và chúng tôi gọi xe cứu thương. Sau khi phẫu thuật, không may là bác sĩ nói rằng con mắt đó của cô sẽ bị mù. Akane đã nói dối rằng cô ấy vấp vào con dao sau khi thức dậy sớm để làm bữa sáng *7 .

Điều đáng sợ là, mặc dù tôi đã kết thúc cái nghi lễ và đốt con búp bê như Akane bảo tôi, tôi không nghĩ rằng nó đã kết thúc. Akane nói rằng cô vẫn có thể nhìn thấy "Erina" đi vòng vòng xung quanh nhà khi cô chỉ mở con mắt đó (con mắt bị đâm). Tôi cũng liên tục nhìn thấy "những thứ" ở khóe mắt *8 . Tôi không biết phải làm gì, chúng tôi nghĩ là chúng tôi đã kết thúc nghi lễ, nhưng có lẽ nó vẫn đang tiếp tục.

Một vài chuyện kỳ dị đang xảy ra mấy ngày gần đây, tiếng bước chân bên ngoài cửa phòng tôi lúc 3 giờ sáng, TV tự chuyển kênh và âm thanh bị biến đổi. Tôi tiếp tục đốt hương và để muối trong phòng tôi để giữ cho tôi an toàn, Akane cũng làm tương tự. Nhưng nếu ai đó đến với bạn và hỏi bạn có muốn chơi Hitori Kakurenbo hay không, hãy giữ bản thân tránh khỏi rắc rối và đừng làm điều đó. So sánh với những hướng dẫn đúng mà tôi tìm thấy, chúng tôi đã làm sai rất nhiều thứ, tôi đoán là từ tin đồn mà Akane nghe được. Cho máu vào trong con búp bê là sai, nó có thể nguyền rủa bạn. Đáng lẽ chúng tôi phải để các mẩu móng tay vào trong con búp bê thay vì sử dụng máu. Chủ nhật này, Akane và tôi sẽ đi đến một đền thờ trong một vài ngày để tìm kiếm sự giúp đỡ. Và nếu có ai có lời khuyên nào về những gì phải làm trong trường hợp bị ám tại Nhật Bản, hãy cho tôi biết.

EDIT: Một số bạn vẫn muốn chơi này ngay cả sau khi đã đọc chuyện của tôi. Tôi CỰC KỲ PHẢN ĐỐI Ý ĐỊNH ĐÓ. Nếu như thế vẫn không làm bạn thay đổi quyết định, hãy tìm hướng dẫn an toàn nhất. Dùng một cái bút chì kim, không phải là một con dao. Hồn ma sẽ làm tổn thương bạn với đúng thứ vũ khí bạn chọn để dùng (đâm nó) nếu nó tìm thấy bạn

***

Chú thích:

Tất cả những chỗ trong ngoặc trong bài viết là mình thêm vào cho rõ ý

*1 Đây là thông tin được tác giả làm rõ thêm khi trả lời comment hỏi rằng tại sao lại chơi trò này 2 người dù đây là trò Trốn tìm một người:
Những đứa trẻ ở trường của Akane nói rằng sẽ không sao nếu chơi với nhiều hơn một người. Tôi không biết, cô ấy chỉ "nghe nói" từ một ai đó và muốn thử nó. Thực sự tôi chỉ làm theo cô ấy bởi vì tôi không biết rằng nó có thể nguy hiểm.

*2 Một dạng cửa hàng đồng giá

*3 Trong nguyên bản người đi tìm là "it"

*4 Đây là thông tin được tác giả làm rõ thêm khi trả lời comment:

TV chuyển kênh rất nhanh. Tiếng Nhật là một ngôn ngữ dựa trên âm tiết, vì vậy khá là khó cho một người nước ngoài như tôi hiểu, nhưng những gì tôi nghe thấy là: "mitsukeru yo" "doko ni iru no"? "Ah .. Tabun, koko ni iru không?" "Mitsuketa!" Các âm tiết được tạo thành từ các chương trình truyền hình khác nhau, gồm quảng cáo của một số chương trình truyền hình đang được chiếu, và theo tôi nghĩ là cả phim truyền hình nữa, nhưng tôi không chắc chắn lắm, đó chỉ là những gì tôi nghe được.

*5 Trong nguyên bản là "The kitchen knife we had used to stab the doll was protruding from her eye", mình ko rõ là mũi dao đâm từ bên ngoài vào mắt hay mũi dao trồi lên ở mắt (vì nghe có vẻ vô lý, như thế thì làm sao rút con dao ra được)

Đây là thông tin được tác giả làm rõ thêm khi trả lời comment:

Xin lỗi tôi đã không nói rõ về con dao. Chúng tôi để nguyên nó cắm vào "Erina" sau khi chúng tôi đâm nó, đặt con búp bê trở lại vào bồn nước và đi trốn. Bởi vì tôi đã không nhìn thấy chính xác cái gì đâm Akane, phỏng đoán của tôi là hoặc hồn ma đã đâm Akane, hoặc "Erina" (con búp bê) với hồn ma trong nó đã đâm Akane. Sau này, Akane đã nói với tôi cô vô tình nuốt nước muối vì sốc sau khi thấy TV chuyển kênh, vì vậy cô đã không còn được bảo vệ, và nó đã tìm ra cô. Khi chúng tôi tìm thấy "Erina", chúng tôi đã đâm nó, vì vậy có thể nó muốn trả thù. Dù gì đi nữa, chuyện này không ổn chút nào.

Mí mắt và giác mạc của cô ấy bị sẹo vĩnh viễn. Phần lớn thời gian, cô ấy đeo một cái băng để che chỗ đó lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro