Chị tôi (4)🔞

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bước ra với một bộ đồ ngủ bằng lụa thượng hạng, Lan vừa đi vào vừa khúm núm đưa tay che lấy mấy phần da thịt của mình lại.

"C-Chị lấy đâu ra cái bộ đồ ngủ gì mà kì quá à..."

Tóc nàng vẫn còn ướt, một vài giọt nước nghịch ngợm men theo sườn mặt nàng chảy xuống, rơi vào trong khe ngực, mất hút.

Cô hai nhìn nàng, trong tích tắc ánh mắt lộ ra tia kì quái. Rất nhanh liền bình thường trở lại, cô nhìn nàng cười ôn nhu.

"Là do em tự chọn mà"

"..."

Cái này hình như cũng... đúng.

Nhưng nàng không muốn thừa nhận, chắc chắn mấy bộ kia cũng không bình thường hơn đâu.

"Thôi nè lại đây chị lau khô tóc cho"

Cô lôi kéo nàng đến ngồi xuống cái ghế chỗ bàn trang điểm, dịu dàng lấy khăn lau lau tóc cho nàng.

Nàng lại cầm "con" củ cải trắng lên, hết sờ mó rồi lại chăm chú quan sát nó như thể vẫn chưa tin đó thật sự chỉ là củ cải trắng.

Rất nhanh tóc đã khô bảy tám phần. Cô hai từ trong học tủ bàn trang điểm lấy ra mấy món vòng ngọc đắt tiền đeo lên cho nàng.

Nàng nhìn mình trong gương, lại nhìn đến chiếc vòng cổ ngọc trai quý giá đang nằm trên cổ mình. Trong lòng bỗng có một cảm giác khó nói.

Phận là con gái ai mà chẳng thích bản thân mình trở nên xinh đẹp. Mà trang sức xa hoa chính là thứ tô điểm thêm cho nhan sắc của các nàng.

Tuy vậy đáy lòng nàng vẫn hiện lên tia chua xót, không nói đến chuyện cả hai đều là con gái, thân phận của cô với nàng đã là rất hoang đường rồi.

Nghĩ tới việc sau này cô sẽ bỏ rơi mình đi lấy chồng, mà bản thân mình cũng sẽ không thoát khỏi cái cảnh cơm bưng nước rót cho một người đàn ông khác, nước mắt nàng vô thức rơi xuống.

"Lan!? Sao vậy em, sao lại khóc?"

Cô hai vội lau nước mắt cho nàng, tưởng đống vòng ngọc làm nàng khó chịu nên tự trách mình hồ đồ, không hỏi ý nàng đã tự ý đeo lên.

Nàng được hỏi còn òa khóc lớn hơn, ôm lấy cô ủy khuất.

"Sau này Nhã không được gả cho ai hết, hic Nhã không được bỏ rơi em"

"Chị nói bỏ rơi em khi nào?"

Cô xoa đầu nàng, lại nâng cầm nàng lên, lau nước mắt cho nàng, hôn lên khắp gương mặt nàng.

"Ngoan, chị ở đây, ở đây thương em... Bằng mọi giá sẽ lấy em về"

Nàng ngước đôi mắt tròn xoe rưng rưng nước lên nhìn cô, nhìn thấy trong ánh mắt của người mình thương là một sự kiên định tuyệt đối.

An lòng, nàng nhắm mắt lại, đôi môi đón nhận nụ hôn ngọt ngào của cô.

Một nụ hôn nhẹ nhàng trấn an, chưa đến mấy giây sau đã tách ra. Nhìn sâu vào mắt nàng lần nữa, cô lại cuối xuống, lần này là một nụ hôn mãnh liệt hơn.

Môi lưỡi chạm lấy nhau, mọi thứ lo âu dường như biến mất như chưa từng tồn tại.

Cô bế nàng lên giường, hôn lên trán nàng, đôi tay vuốt ve bờ vai mảnh mai của nàng, lại cúi xuống cổ nàng hôn hít.

Mùi hương da thịt nàng làm cô điên đảo, là mùi hương của nàng, của riêng nàng.

Nàng tự nguyện để cô cởi áo của mình ra, nhìn thấy người kia đang gặm cắn ngực mình, có chút nức nở.

"Ưm...Nhã...em sợ"

Thanh Nhã vẫn không nhả ngực của nàng ra, ngước đầu lên nhìn người kia nước mắt lưng tròng, cô thủ thỉ

"Ngoan, chị sẽ chịu trách nhiệm với em"

Nói xong còn rất bình tĩnh cởi quần của con gái người ta xuống.

Cô nhìn một lượt thân thể không mảnh vải của nàng làm nàng xấu hổ đỏ bừng mặt, đôi tay nhỏ của nàng cố gắng che đi những chỗ thầm kín, trong lòng không ngừng chửi thầm cô là đồ thấy ghét.

"Em đẹp lắm, chị thương em nhiều lắm"

Cô vừa nói vừa nắm tay nàng, trân thành hôn lên mu bàn tay ấy. Đúng là không gian ấm áp làm cho con người ta dễ bộc lộ chân tình.

Đôi tay cô lại không phép tắc sờ lên eo nàng, vuốt ve xuống tận đùi người ta.

Cô lại hôn xuống môi nàng, nụ hôn vừa lâu vừa sâu đến nỗi nàng không phát hiện rằng người kia đã tách chân mình ra từ bao giờ.

Khi cả hai tách ra nàng đã không thở nổi, trong khi nàng đang hít thở thì con người không liêm chính kia đã xuống tận nơi tư mật của nàng nhìn ngắm.

Rất nhanh nàng liền cảm thấy da thịt nơi đó của mình được tách ra, một chiếc lưỡi nham nhám không nhanh không chậm tiến vào, liếm láp.

Nàng trừng to mắt bất ngờ, muốn cắn tay của mình để không phát ra tiếng rên rỉ nhưng tay lại nhưng bị cô bắt lấy, đè xuống giường.

"Ahh...không...nơi đó dơ lắm... đừng liếm nữa mà...Nhã..."

Nàng cố gắng đẩy đầu cô ra nhưng không hiểu sao khi đưa tay xuống dưới lại không tự chủ được kéo lấy đầu người kia sát hơn vào nơi đó của mình.

Lưỡi cô không ngừng tìm đường đâm sâu vào nơi đó của nàng. Chốc chốc lại vén lông mao của nàng lên, ngậm ấy hòn ngọc của nàng.

Nước mắt nàng thi nhau chảy xuống, nơi đó của nàng vừa tê vừa sướng. Nàng muốn cô dừng lại nhưng lời nói phát ra chỉ là những âm thanh ưm a vô nghĩa.

Không lâu sau nàng lên đỉnh, không biết sức lực từ đâu ra mà nàng đẩy được đầu người kia ra, cơ thể gắng sức trườn lên đầu giường, hạ thân run rẩy phun ra một cột nước trắng đục làm giường ướt một mảng lớn.

"Ôi... huhu... em xin lỗi"

Nàng cuộn người lại, hai tay che lấy mặt mình, khóc sướt mướt.

Cô lặng lẽ tự cởi đồ mình ra, bò lại phía nàng, đè hai tay nàng lên phía trên đầu, ngậm lấy môi nàng ngăn tiếng khóc.

Phía dưới tách chân nàng ra, áp nơi đó của mình vào nơi đó của nàng bắt đầu cọ xát. Cảm giác trơn ướt và ấm áp làm cả hai không nhịn được rên rỉ.

Nàng bị làm đến không thể thở nổi mà trên này cô cũng không khá hơn, ánh mắt cô đỏ ngầu lộ rõ sự kìm nén.

Cô cũng không có làm quá nhanh, nàng đã bắt đầu thích ứng được, thậm chí còn có phần đòi hỏi nhiều hơn.

Thấy vậy cô liền tăng tốc, nhiệt độ trong phòng vì sự nhiệt huyết của đôi trẻ mà tăng lên. Giọt mồ hôi từ thái dương vì sự chuyển động kịch liệt của cô mà nhanh chóng rơi xuống, chạm phải xương quai xanh rồi từ tốn men theo da thịt cô chảy xuống ngực.

Nàng mơ màng nhìn thấy chi tiết này, vô thức đưa tay lau đi giọt mồ hôi trên ngực cô. Chỉ là muốn lau một chút, nào ngờ cô bắt tay nàng lại.

"Lan... Sờ chị"

Nàng ngoan ngoãn nghe theo, sờ mó ngực của cô.

Rất mềm, to hơn của nàng một chút.

Tiếng nước chảy, tiếng cọ xát vang lên ngày một lớn. Rốt cuộc, cô cúi xuống hôn nàng ngăn đi tiếng hét của cả hai, nơi cả hai kết hợp với nhau bắn tung tóe ra một lượng nước lớn.

Hai đứa vẫn đắm chìm trong khoái cảm của hoan ái. Không phát hiện ra phía ngoài phòng, một tia ánh sáng yếu ớt từ ngọn đèn dầu chiếu vào qua cánh cửa khép hờ. Một người đàn bà già dặn đưa tay che miệng mình lại, đôi mắt mở to nhìn đứa con gái mình trân quý hơn báu vật đang vui sướng trên cơ thể của một người con gái khác.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro