Cắm trại 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Không để mất thời gian thêm nữa, Eunseok liền đưa tay lên chạm vào nơi mềm mại của Jiah, Eunseok hừ trong lòng một tiếng. Đi ngủ rồi mà Jiah vẫn còn mặt áo trong sao? Hừ Eunseok lại phải mất 5 giây cuộc đời để tiễn cái vật cản trở này đi.

Khi Eunseok chạm vào nơi mềm mại đó của Jiah, Jiah cảm giác như có một dòng điện xoẹt ngang qua người mình. Nhanh thôi, quần áo trên người Jiah bị Eunseok lột sạch không còn một móng.

Đôi mắt long lanh nhìn bộ dáng của một bạn Gấu nào đó đang gấp gáp cởi bỏ lớp quần áo của anh, lộ qua khuôn ngực rám nắng vạm vỡ. Khuôn mặt nhỏ nhắn lặng lẽ nổi lên một tầng mây hồng.

Ưmh...Jiah tự nhiên cũng có chút mong đợi...

Eunseok mặt tươi cười một cái rồi nhanh chóng sốt ruột nhào tới. Hai cánh tay nhỏ bé chống đỡ ở trên lồng ngực cứng rắn của Eunseok. Da thịt trơn nhẵn căng đầy tản ra khí nóng nồng nặc, vừa dịu dàng lại bá đạo, làm cho cô không thể rời bỏ.

"Danny..."

Jiah sờ sờ cơ ngực rắn chắc đang gần trong gang tấc. Cái miệng nhỏ nhắn lầm bầm kêu tên Eunseok. Đầu ngón tay mảnh mai cũng vô tình di chuyển trên ngực Eunseok, thỉnh thoảng còn xẹt qua hai điểm màu đỏ sậm cứng rắn, làm Eunseok hưng phấn đến mức muốn nhào tới nuốt Jiah vào bụng mới vừa lòng. Cũng không biết là cô vô tình hay cố ý, cả người Jiah cũng ngả tới trước, rúc vào trong ngực Eunseok. Khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại ở trên ngực anh cọ qua cọ lại. Cánh môi ướt át sáng bóng không cẩn thận đụng phải đầu vú của anh khiến cho Eunseok phải giật mình một cái. Ngay lập tức, anh lật người đổi sang thế chủ động. Đôi môi hé ra một nụ cười, sau đó chiếm lấy khuôn miệng nhỏ nhắn hồng hào của Jiah rồi dùng sức mà hôn lên. Anh hôn cô cho đến khi hai cánh môi trở nên sưng đỏ ướt át mới thôi.

Bàn tay to lớn bắt đầu trượt xuống từ từ dọc theo tấm lưng Jiah. Dừng lại một chút để ngắm nhìn cơ thể đầy mị hoặc của Jiah. Dưới ánh đèn mờ mờ ảo ảo, vẻ mỹ lệ của cô càng thêm giống như nữ thần Venus.

Bàn tay Eunseok tiếp tục bao trùm lên tấm lưng tinh tế mềm mại của Jiah, đôi môi bắt đầu chạy loạn ở trên người cô. Jiah nhẹ nhàng nỉ non kêu lên một tiếng. Da thịt tinh tế nhạy cảm đến cực hạn bị Eunseok tỉ mỉ cắn làm cả người Jiah cũng run run. Khuôn mặt nhỏ nhắn phủ lên một tầng ửng đỏ nhàn nhạt.

Sau khi cảm thấy thỏa mãn hôn ở cổ Jiah rồi, Eunseok trực tiếp đem cả khuôn mặt chôn ở ngực Jiah. Râu hơi dài ở cằm của anh cọ sát ở trên bầu ngực mềm mại của cô, chọc cho Jiah cười khanh khách ra tiếng. "Nhột...nhột quá! Anh đừng có ở đây nữa! Em nhột ~~~ a!!" Điều này cũng không có gì đặc biệt, chỉ do bạn Gấu nào đó thật không biết xấu hổ đột nhiên cắn lấy nụ hồng của Jiah, rồi lại còn dùng lực hít một hơi.

Ngay sau đó Jiah đưa tay sờ lên gương mặt của Eunseok. Hai bàn tay mịn màng của cô nâng đầu anh lên. Nhưng Eunseok lại mất kiên nhẫn anh liền cúi đầu gặm lấy cái miệng nhỏ nhắn của cô. Bàn tay sờ lên một bên ngực mềm mại tỉ mỉ nắn bóp, đem đầu ti màu hồng nhạt chơi đùa đến mức lập tức đứng thẳng lên. Điều này làm cho anh cũng nhịn không được nữa mà cúi đầu ngậm lấy.

"Danny..." Jiah ôm lấy đầu của anh, không biết là muốn đẩy ra, hay là muốn hòa hợp. Hai chân trắng nõn bị anh đè ở phía dưới không an phận khẽ giãy giụa, đầu ngón chân trắng như tuyết co lại, đầu gối cũng cong thành độ cong tuyệt mỹ mê người. Đôi môi đỏ mọng thỉnh thoảng thốt ra tiếng rên rỉ làm cho người ta không chịu được, và đồng thời cũng làm cho Eunseok bộc phát hăng hái, hận không thể lập tức 'bắt nạt' Jiah ngay bây giờ.

"Nhẹ, nhẹ một chút, em hơi đau..." Eunseok quả là có dùng một chút lực hơi mạnh.

Eunseok vội vàng buông ra nụ hoa trong miệng. Anh nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của Jiah lên hôn rồi lại hôn, liên tiếp nói xin lỗi: "Anh xin lỗi,anh xin lỗi! Đau lắm sao?"

Tròng mắt đen nhìn về phía một bên ngực yêu kiều, thấy đỉnh núi vốn hồng nhạt đã biến thành đỏ tươi. Nếu so sánh với bên kia thì bên đây sưng to hơn rất nhiều. Đôi môi anh lập tức hôn rồi lại hôn lên đầu ngực nho nhỏ đáng thương: "Anh xin lỗi..." Mỗi một cái hôn Eunseok liền kèm theo một lời xin lỗi, nhưng những nụ hôn này chỉ lướt nhẹ như cánh bướm. Jiah không nhịn được run lên một cái lại một cái.

Eunseok đưa thân mình vào giữa hai chân Jiah. Bàn tay dài lướt qua làn da thịt mềm mại của Jiah, từ phần lưng trượt đến cái mông nhỏ tròn trịa lại co dãn. Sau đó len vào khe mông non mềm, tay anh dọc theo khe hở vẽ thành vòng tròn.

Jiah chợt run lên một cái. Cô vội vàng đưa tay ra bắt lấy cánh tay cơ bắp của Eunseok. Trên khuôn mặt xinh đẹp là một mảnh mây hồng, Eunseok để im cho cô giữ tay anh lại, gương mặt vô tội: "Em còn chưa sẵn sàng, nếu bây giờ đi vào em sẽ kêu đau."

"Này, vậy anh cũng không thể, không thể..." Jiah lắp bắp thật lâu cũng không nói ra được.

Eunseok lộ ra gương mặt vô tội: "Không thể như thế nào?" Ngón trỏ thô ráp lại bắt đầu từ từ đi dọc theo khe hẹp mê hồn kia mà làm việc, xoa nhẹ hạt trân châu nhỏ màu hồng, "Không thể đụng vào nơi này sao?" Tiếp tục đi xuống, lướt qua hoa huyệt nhỏ nhắn thần bí, đụng vào cúc hoa nhỏ vô cùng thẹn thùng, "Còn nơi này thì sao?"

"A..." Jiah theo bản năng thét chói tai ra tiếng. Ngay sau đó, ý thức được gì đó, cô lập tức đưa tay che miệng của mình lại. Cặp mắt long lanh trừng mắt nhìn một bạn đầu gấu vô sỉ nào đó một cái. "Park, Eun, Seok!"

"Em yên tâm, anh sẽ rất rất nhẹ nhàng, không vào trong, chỉ là sờ sờ, có được hay không?"

Hừ! Cô nói không được anh sẽ dừng lại sao?

Lòng ngón tay nhẹ nhàng ở trên cúc hoa nhỏ ngượng ngùng ấn xuống một cái, Jiah lập tức run lên, thỉnh thoảng bởi vì kích thích mãnh liệt mà nức nở nghẹn ngào ra tiếng, giống như là con mèo nhỏ kêu lên. Sự đáng yêu của cô làm cho Eunseok hơi chút là nộp khí giới đầu hàng.

"A..." đột nhiên bị đánh vào mông, Jiah kinh hô một tiếng, ngay sau đó trên mặt một mảnh đỏ hồng. Kể từ lúc có nhận thức đến giờ cô chưa từng bị ai đánh vào mông nữa! Đồ con Gấu này.....

Ôm lấy thân thể của Jiah trong ngực, bàn tay đẩy hai chân ngọc trắng mịn ra, chia ra gác ở hai bên trên hai vai của mình. Tư thế này càng làm cho Eunseok nhìn được rõ ràng thêm.

Eunseok nuốt nước miếng một cái. Đầu tiên là duỗi ngón tay dài ra để ma sát ở miệng huyệt mịn màng, sau đó liền dính theo ít tơ bạc mà từ từ cắm vào, làm cho ngón tay thuận tiện xâm nhập. Jiah không nhịn được nức nở nghẹn ngào ra tiếng, thanh âm tinh tế nho nhỏ đi vào lỗ tai Eunseok giống như là có trăm ngàn con kiến đang chạy loạn trong lòng anh vậy. Ngón tay anh cũng không tránh khỏi việc bắt đầu ở trong hoa huyệt chặt chẽ mà ra vào. Cô thật sự rất nhỏ lại hẹp, chỉ mới một đầu ngón tay liền bị cô cắn chặt không tiến lùi được, như thế này đợi đến khi hắn tiến vào... Không biết có bao nhiêu thoải mái.

Cho đến lúc tiếng rên rỉ của Jiah cũng mơ hồ mang theo nức nở, Eunseok mới rút ngón tay ra.

Cảm thấy Jiah đã đủ sẵn sàng, Eunseok lên tiếng:

"Vậy anh tiến vào nha, đau thì nói cho anh biết."

Sau khi lấy được cái gật đầu cho phép của Jiah, anh liền điều chỉnh thử tư thế hai người, đổi sang ôm ngồi. Cặp chân của Jiah chuyển hướng chia ra ngồi vào trên bắp đùi rắn chắc của anh. Một cái vừa to vừa dài thẳng đứng chọc trời đang lộ ra, nóng như than hồng, vừa nhìn thì có thể nhận ra anh đã nhẫn nhịn không ít. Sau đó bàn tay anh chế trụ vòng eo của Jiah từ từ hướng hạ xuống, lần đầu tiên không có nhìn chính xác, chỗ tư mật của hai người chỉ đụng vào nhau một chút, lại không thể đi vào. Nhưng va chạm thế này cũng đã khiến Jiah làm cho trở nên yêu kiều thở hổn hển.

Tay nhỏ bé nhũn như cọng bún khoác lên trên vai Eunseok. Jiah bị đụng vào làm cho cả người bủn rủn, mắt to long lanh liếc Eunseok, thở nhẹ oán hận nói: "Anh không thể chậm một chút sao."

Cái nhìn kia thật sự là mị hoặc, mị hoặc đến mức làm cho xương cốt Eunseok muốn rã rời trong nháy mắt. Hai tay mềm nhũn, suýt nữa đã làm bạn Thỏ té xuống. Đôi mắt nhỏ mê người kia khiến cho linh hồn nhỏ bé của anh cũng đã tê rần. Hơn thế nữa, giọng nói của cô lại còn ngọt ngào tận xương tủy, Eunseok gấp đến độ chỉ còn chưa trực tiếp xông vào chỗ đó của cô ngay thôi!

"Mau, Công chúa, ngồi xuống!"

Jiah sửng sốt, không hiểu tại sao ánh mắt của một bạn Gấu nào lại bất chợt đỏ lên như vậy. Nhưng khi nghe thấy anh nói xong cả người cô cũng cứng lại, ý của bạn Gấu là muốn cô tự tay đem anh..., là nó, đưa vào trong thân thể của mình sao?!

Làm sao mà có thể!

"Mau, Công chúa, nhanh một chút... Anh sắp chết rồi... Mau, không để anh tiến vào anh liền chết ngay!"

Eunseok kìm nén đến khó chịu, muốn tiếp tục lại không có biện pháp nhắm ngay hoa huyệt mê hồn này. Môi Eunseok cũng tiến tới trên ngực Jiah vừa gặm vừa cắn, ngậm một bên đầu ti nho nhỏ liều mạng mút. Anh muốn mượn việc này để áp chế dục vọng khổng lồ trong anh.

"Công chúa nhanh một chút... Giúp anh nhanh một chút, cho anh vào đi..."

Jiah đỏ bừng cả mặt. Nội tâm ở trên trời tự giao chiến thật lâu, rốt cuộc cô cũng đành nén xấu hổ vươn tay vịn vật vừa thô vừa dài đó, đem nhắm ngay tiểu huyệt của mình mà ấn vào. Tay nhỏ bé run run không giống dáng vẻ bình thường. Tuy cô không phải lần đầu tiên chạm vào anh, nhưng không có giống như vậy. Việc này còn thân mật hơn việc tự anh tiến vào trong thân thể cô...

Eunseok phát ra một tiếng khàn đục thở dài, cậu nhỏ húc vào hoa huyệt kiều diễm trong nháy mắt. Tư thế như vậy làm cho anh vào càng sâu hơn, gần như lọt tới tận đáy huyệt mềm mại. 

"Ưm... Danny..."

Cô yêu kiều kêu tên Eunseok, hai chân trắng mịn bởi vì anh xâm lấn bị buộc phải mở thật rộng ra, "Chậm, chậm một chút..." Eunseok chuyển động đúng nhanh mà.

Eunseok cắn răng hôn cô một cái: "Ngoan, nhịn một chút, sẽ mau cảm thấy thoải mái thôi." Nói xong, động tác khuấy động cô chẳng những không có giảm bớt, ngược lại càng nhanh hơn.

Hàm răng cắn chặt môi dưới, Jiah nâng cao eo. Bên trong bị ma sát lại tê dại lại thoải mái, vật to lớn cơ hồ làm cô căng tức đến cực hạn. Mỗi một lần tiến vào đều lướt qua nơi mẫn cảm nhất của cô một chút, sau đó lại nặng nề đội lên miệng đáy huyệt. Bụng phẳng lì thậm chí xuất hiện một hình thù to dài. Jiah không nhịn được đưa tay đi che bụng, bị anh làm cho cả người vô lực. Mặc dù anh đã hết sức khắc chế, nhưng vẫn không cách nào không phát ra tiếng vang kết hợp.

Biết thể lực Jiah yếu nên Eunseok cũng không dám giày vò cô nữa. Bàn tay đang nắm lấy vòng eo mảnh mai nhanh chóng khuấy động cự vật của mình, cảm nhận được mình bị cô làm cho phát đau. Mỗi một lần rời đi đều giống như thoát khỏi bảo vật yêu mến nhất vậy.

Đôi môi Eunseok hôn lên khuôn miệng xinh xắn của cô, tốc độ phía dưới cũng không giảm bớt chút nào. Jiah vô lực nằm ở trong ngực Eunseok. Cái đầu nhỏ đặt trên bờ vai anh. Hơi thở của cô toàn bộ phả vào bên tai Eunseok khiến cho anh hưng phấn tột cùng. Jiah cắn chặt môi dưới, phối hợp để anh chạy nước rút, thỉnh thoảng phát ra mấy tiếng thở dốc vỡ òa. Không biết qua bao lâu, hoa huyệt sưng đỏ cũng đã không thể chịu nổi ma sát nhiều hơn nữa, thịt non bên trong vách thành bắt đầu kịch liệt co lại. Cổ tay trắng nõn đang vây quanh cổ Eunseok cũng dùng sức hơn. Cô giống như không có cảm giác an toàn cực độ mà đem đầu anh ôm thật chặt và cũng vô ý thức để cho mặt anh vùi sát vào lồng ngực của mình hơn. Hai bên ngực mềm mại càng không ngừng ma sát khuôn mặt của bạn Gấu, trong khi Eunseok đang ra sức chạy nước rút. "Ưm~~~" Cô mềm mại đáng yêu nỉ non, thân thể mềm mại chuyển động không giống dáng vẻ thường ngày. "Danny...Danny"

"Ngoan, anh đây!" Eunseok nắm thật chặt khe mông mịn màng của cô hướng về phía dâng trào của mình mà áp vào, đến chỗ sâu nhất của cô rồi đem toàn bộ hạt giống nóng như lửa của chính mình phun vào. Sau đó anh lại ôm sát cô, càng ngày càng không ngừng phát ra tiếng thở hổn hển. "Jiah của anh..." Môi mỏng tỉ mỉ theo mỗi một tiếng kêu, từ từ rơi trên da thịt ướt mồ hôi của cô, "Để anh giúp em dọn dẹp nhé?"

Jiah nhẹ nhàng thở ra, gật đầu một cái, khẽ nhắm mắt.

Eunseok khẽ mỉm cười, hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô một cái, cố gắng khắc chế chính mình không đem ánh mắt liếc về phía bầu ngực tuyết trắng loang lổ đầy những dấu hôn kia. Anh toàn tâm toàn lực vệ sinh sạch sẽ cho công chúa của mình. Sau đó anh lại giúp cô mặc từng lớp từng lớp quần áo, Eunseok nhẹ nhàng đắp chăn ấm lên người Jiah, lo cho Jiah xong thì quay sang vệ sinh cho mình, cuối cùng Eunseok ngồi ở bên giường nhìn cô thật lâu thật lâu mới mới chịu nằm xuống ôm Jiah vào lòng. Eunseok đang chìm vào giấc ngủ thì Jiah lại đột nhiên nhẹ nhàng thốt ra tên của anh.

Eunseok cúi mặt xuống xem, nhưng anh phát hiện thật ra cô không có tỉnh, âm thanh kia chỉ là do cô kêu trong vô thức. Tròng mắt đen không khỏi trở nên mềm mại, nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn của cô. Ánh mắt dịu dàng lại triền miên: "Lần sau mà em còn dám giận anh vô cớ nữa thì...á...ngoan, Jiah ngoan, ngủ tiếp, ngủ tiếp đi nhé, ngày mai anh sẽ gọi em dậy sớm rồi mình cùng ngắm bình minh nhé!" Thấy Jiah đột nhiên mở mắt ra, Eunseok lập tức giật mình, vội vàng nắm tay nhỏ bé của cô vừa hôn vừa xoa xoa, thấy cô lại mờ mịt nhắm mắt lại ngủ tiếp, Eunseok thở phào một cái. Vuốt vuốt lưng Jiah rồi anh từ từ chìm vào giấc ngủ.

Còn tiếp....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro