Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Năm 1976 - Hồ Nam

Vinh Lương thôn mỗi năm vào vụ xuân nhà nhà, người người đều phải xuống ruộng cày cấy .

Vinh Lương thôn so với những thôn khác ở huyện nói nghèo cũng không được xếp vào diện quá nghèo. Bởi vì diện tích đất canh tác so với những nơi khác đều lớn hơn rất nhiều , dân cư cũng thật đông ... thanh niên tri thức cũng vì thế lại nhiều hơn những thôn khác .
Nhà ăn mỗi ngày đều hơn vài chục nhân khẩu đi ngang rẽ dọc , thịt phải nữa năm may mắn mới được ăn một lần . Trứng thì cũng lau ngày được ăn . Còn lại ăn chay dường như một dạng , cơm cũng không phải cơm trắng gạo tẻ! Mà khô cằn phải trộn khoai lang tiết kiệm gạo , nhật tử khổ bức đến ai đều ăn không no, quần áo không đủ mặc.

-" Tiểu Thẩm hôm nay có thịt kho tàu mỗi người đều được một khối ... a nhanh tiểu Ý cũng được một khối! " Mễ phụ cười sảng khoái phân chia mỗi người một khối thịt .

-" Cám ơn Mễ thẩm " Thẩm Mạc  thanh niên tri thức cảm tạ gật đầu .

-" Mễ thẩm thật ngại quá !" Kiều Ý thanh niên tri thức nhìn khối thịt kho tàu lớn nhất trên cà men ngượng ngùng nặn ra 8 chiếc răng, như phong hoa tuyết nguyệt quét qua, làm các nữ đồng chí ở nhà ăn đỏ mặt không thôi.

-" Ai , không ngại ! không ngại tiểu Ý thanh niên tri thức, ngươi học thức cao nhiều nhiều mang tiểu lục nhà thím học tập , học tập !"

-" Được !" Kiều Ý cũng không từ chối , một năm nay xuống nông thôn chen ngang, bình thường mỗi ngày Mễ Lục đều theo sau lưng hắn chạy không thiếu học tập tri thức . Mễ Lục tuy đầu óc đơn giản lại cũng coi như tốt nghiệp sơ trung dạy kiến thức không khó khăn gì.

-" Nghe nói sắp tới lại xuống 2 thanh niên tri thức , ký túc xá chúng ta đều 16 thanh niên tri thức rồi ... thêm nữa thật sự không biết ở đâu cho hết "

-" Còn phải nói !ai bảo Vinh Lương thôn đất rộng người đông đâu ! Nghèo là nghèo thật nhưng đất đai màu mỡ a gì chứ không thiếu khoai lang !"

-" Nhật tử như vậy khổ bức ai cũng sống không dễ dàng còn quan cái gì người đến người đi !"

-" Tiết kiệm một chút thì tốt rồi ! Không biết bao năm mới có thể về thành "

Thanh niên tri thức mỗi người một câu thay nhau bàn ra tán vào , thời thế thật cơm không đủ ăn quản ai lại ai.
-" Kiều đồng chí ! Nhà ngươi không phải tại thủ đô sao ? Chính sách năm nay như thế nào a ?"

Kiều Ý nhíu nhíu mày như đắn đo gì đó nhấp miệng trả lời " Không rõ "

-" Thế đạo này ai cũng thật khó nói , chúng ta không cần tự làm khó nhau " Tống Lan đẩy đẩy vai Hạ Xuân Thu nói nhỏ , ai không biết trong đám thanh niên tri thức gia thế nhà Kiều Ý đồng chí rất sâu .
Mễ đội trưởng còn phải chiếu cố 5 phần, Kiều Ý hắn mỗi ngày 1 ,2 công điểm cũng tự do tự tại sống như thiếu gia đâu.
Kiều Ý đồng chí lại còn sinh một khuôn mặt mỹ nhân chim sa cá lặn thật làm lớn nhỏ đều tâm động. Tiếc là hắn đối với ai cũng bộ dạng nhàn nhạt tươi cười , tâm không động nhìn không phiền ,cũng không thân cận, khiến biết bao nhiêu nữ đồng chí rèn sắt không thành thép.

-" Làm gì khó khăn !" Hạ Xuân Thu dỗi quay mặt đi " Tiết Ngải ngươi không phải cũng là thủ đô đi ! Không biết sao ?"

-" Không ! Ta không biết ! Người nhà viết thư đều không nói gì " Tiết Ngải cắn môi nhả ra mấy câu liếc nhìn Kiều Ý lại cúi đầu vui vẻ cười ... thật tốt .

-" Nãi nãi .... nãi nãi .... nãi nãi Mễ Nhất trở lại nga !" Giọng trẻ con non nớt, nãi thanh nãi khí reo hò chạy vào nhà ăn thông báo với đồng chí Vương Hoa .

-" Thật ! Tiểu bát không phải đậu nãi nãi đúng không !" Vương Hoa đồng chí vui vẻ ra mặt , cố gắng làm nhanh công việc trên tay trở về nhà.

-" Ta không nha ! Là tiểu cô cô bảo ta thông báo cho Vương Hoa đồng chí , Mễ Nhất đã trở lại à " Tiểu bát cười lộ 2 chiếc răng cửa trống rỗng liền ngượng ngùng ngậm lại miệng .

-" Tiểu bát ! Nãi nãi nói cho ngươi , ngươi không được học tiểu cô cô gọi lung tung rối loạn . Cái gì là Mễ Nhất đó là ngươi ba ba nha " Vương Hoa đồng chí thái dương đau , xưng hô như vậy loạn .

-" Ba ba hắn không phải Mễ Nhất sao !" Tiểu bát đầu dưa oai oai nhìn Vương Hoa đồng chí , hắn không hiểu! Tiểu bao bao chỉ hơn 3 tuổi, làm khó hắn nghe không hiểu Vương Hoa đồng chí muốn biểu đạt cái gì.

-" Là phải nhưng ngươi phải gọi hắn ba ba ! Hắn lại mà chỉ có mỗi ngươi nhi tử "

-" Cô cô nói ba ba hắn thích ta gọi hắn Mễ Nhất a ! Này Mễ Nhất nhiều hay ... nãi nãi ta cũng muốn Mễ Nhất đâu ngươi gọi ta Mễ Bát làm cái gì ... nhiều thổ " Tiểu bát hít hít mũi nhỏ bĩu môi khán nghị , làm cả nhà ăn không nín được cười, này hai bà cháu thật sự quá đậu người đâu.

-" Ai nói thổ , là ngươi tiểu cô cô đi ! Nàng bao lớn nàng nói ngươi cũng tin , nàng lừa quỷ đâu ! ngoan tôn tử chạy về đi ,nhìn ngươi nãi nãi đau đầu" Vương Hoa đồng chí tâm mệt mỏi quay mặt vào bếp .

-" Nhà Mễ đội trương nhưng đông người lại giàu có nhất Vinh Lương thôn , nghe nói Mễ gia có đến ba nhi tử đương quân nhân , hai nhi tử làm xưởng dệt trong thành . Ở nhà còn mỗi Mễ Lục là theo Mễ đội trưởng làm công vụ , xuống ruộng " Hạ Xuân Thu cảm khái nói một phen, những năm nay ai không mơ ước gả cho quân nhân , nàng cũng không ngoại lệ.

-" Chu thẩm , Hạ đồng chí nói thật sao ... ta đều không thấy bọn họ giống như giàu " Vu Đồng trợn tròn mắt hỏi lại người trong thôn.

-" Cũng là Vương Hoa kia khéo đi , lại sinh ra được 6 nhi tử cao lớn khỏe mạnh theo quân cũng không có gì lạ . Nói nữa Mễ gia có cái tiểu nữ nhi cổng trước , ngõ sau đều ít ra ,cả Mễ gia coi tiểu nữ nhi như tiểu thư mà nuôi , thời đại này ai xem nữ nhi tốt số như vậy đối đãi " . Chu thẩm sách một tiếng xem thường , cũng không mấy tỏ vẻ ở nhà còn nhờ Mễ gia quan hệ .

-" Mễ gia hai đời đều không sinh ra nữ nhi , họ xem như trân bảo nuôi lớn cũng không sai ! Chỉ là nữ nhi không phải Vương Hoa sinh năm đó lại rắc rối chính trị Mễ đội trưởng chạy ra thôn hơn một năm lúc trở về mang theo Mễ thất ai cũng không nghĩ tới." Lôi thẩm cũng không yếu thế đặt miệng , việc gì chứ bà tám thật không quên được nữ nhân Lôi gia. 

-" Oa như vậy kỳ ba ...Mễ thất là tư sinh nữ" Vu Đồng xuýt nữa cất cao giọng hô lớn , ai nghĩ đến tiểu tiểu thư Mễ gia lại là tư sinh nữ . 

Kiều Ý ấn đường hơi nhíu lại liếc nhìn Vu Đồng một cái lại như không việc gì tiếp tục ăn cơm , hắn cũng biết Mễ gia có cái nữ nhi Mễ Lục cũng chưa từng nói đám người này như vậy nói chuyện làm cái gì đâu.

-" Tư sinh nữ thì thế nào ! Chính cung còn không sinh được nữ nhi , Vương Hoa nhưng mà nghe được ngươi nói Mễ thất tư sinh nữ, nàng khẳng định xé xác ngươi ... Vu thanh niên tri thức tiểu tâm cẩn thận " Chu thẩm nhắc nhở một câu , ai chứ Chu thẩm không muốn đắc tội Mễ gia .

-" Đã biết a Chu thẩm ! Ta nhưng là không ngu ngốc , Mễ thẩm không phải dễ chọc vào. " Vu Đồng cười hì hì cam đoan , lại ai biết nàng phía sau nói cái gì ...

Nữ nhân thật sự quá bà tám, ngậm miệng mở miệng đều thích nói sau lưng nhà người khác sự , Kiều Ý nuốt nốt khẩu cơm ôm cà men liền đi rồi .

Vốn dĩ hắn cũng không cần xuống nông thôn làm gì ,cũng có thể ra nước ngoài tiến tu . Chỉ là phó thác gia gia chiếu cố chiến hữu tại nông thôn , hắn cũng quyết đãi một thời gian mới trở về thủ đô. 

Thời tiết vào xuân vẫn khá lạnh, mặc dù buổi trưa không khí ấm áp không ít Mễ Điềm vẫn rít gào cùi giỏ trúc sau lưng lên núi.  Vương Hoa đồng chí sau khi từ nhà ăn trở lại liền đuổi nàng ra khỏi nhà , ( Ý bảo là đại ca ngươi trở lại ngươi hẳn là nên đào ít nấm, rau dại về chiêu đãi hắn đi ) .

Mễ Điềm có chút biệt nữu vừa đi vừa tưởng , nàng nhưng là người hiện đại đâu! đi du lịch chỉ vì máy bay rơi, tỉnh lại liền đến nơi nghèo kiếp xác này rồi, còn là 70 niên đại .
Hảo đi thật ra nàng cũng không phải cái gì người hiện đại , nàng vốn dĩ một chỉ phượng hoàng , chiến thần tam giới 17 vạn tuổi độ kiếp thượng thần 200 năm trước .
Mễ Điềm tiểu thượng thần vứt áo ra đi xuống nhân giới sinh sống , ngao du như vậy khắp nơi 200 năm hưởng qua bao nhiêu phúc . Nàng cũng chưa đói thịt như lúc này , vào thân thể Mễ tiểu thất Mễ gia ! Mặc dù Mễ gia cũng được xem như phú quý , nhưng mà đến nơi đây đều 7 ngày có thừa nàng còn chưa được ăn một khối thịt nào !
Khổ bức Mễ Điềm vò đầu bức tóc , trên người ngoài thanh Nguyền Sinh kiếm thứ gì nàng đều không có ! ở nơi này mua thịt cần có phiếu ....cung không đủ cầu làm gì đến lượt nàng ăn , Thiên Đạo hắn không phải thừa dịp cháy nhà hôi của trả thù nàng đi .

-" Tiểu bát qua đây !ngươi hái chổ này nấm cô cô thăm dò một chút địa hình hảo sao ?"

-" Tiểu cô cô , thật nhiều nấm nha ... có thể ăn sao ?" Tiểu bát rối rắm không biết nên hái loại nào , chép miệng dò hỏi.

Mễ Điềm nhìn một thảm thật vật đầy nấm cảm giác sọ não đau " Ai biết ! Hái về Vương đồng chí chọn chọn cái nào có thể ăn liền ăn bái "

-" Nga "

Khả hai người bọn họ vào rừng chưa sâu , nơi này thảm thực vật như cũ rất nguyên thủy , nồng đậm hương vị thiên nhiên tiếc là linh khí , tiên khí gì đều kém cỏi đến nhạt nhòa .
Mễ Điềm hít một hơi thật sâu, nàng ngửi được hương vị thanh ngọt của nhân sâm ... hương vị rất đậm cảm giác rất lâu năm .

Mễ Điềm sinh ra trí nhớ luôn tốt, giác quan rất nhạy bén , tiếc là thị giác có một chút lệch vị ban đêm còn quán gà không thấy gì mờ mờ nhân ảnh.

Bù trừ thính giác, khứu giác đều tốt đến kỳ cục ! Chỉ cần thứ nàng từng ngửi qua, nghe thấy sẽ không bao giờ quên, còn đặc biệt ngửi ra mùi vị kim loại, phi kim trộn lẫn trong không khí .

Đến thời đại này nhiều ngày ngoài việc đào vàng ra Mễ Điềm cũng chưa làm gì ra ô ra hồn , vàng ở Mễ gia đều bị nàng đào cái sạch sẽ ... Mễ gia người người ai đều không quản nàng làm cái gì chỉ cần đúng giờ ăn cơm , lật thiên đều có Mễ đội trưởng chống.

-" Tiểu bát qua đây ! Theo cô cô gần một chút lạc liền không ai mang ngươi về " Mễ Điềm thất thanh gọi tiểu bát chân vẫn hướng về phía trước đi qua bìa rừng , phía sau lùm cây ánh sáng thật nhiều len lỏi như tạo thành một vùng trời rực rỡ, thấp thoáng nồng đậm hương nhân sâm làm Mễ Điềm có chút vui vẻ không nói thành lời.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro