Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mặt đất bên trong khá mềm , gò đồi lại có chút cứng ngắt.. bên dưới có nhiều hoa cỏ dược vị , bên trên lại tụm năm tụm ba không ít căn nhân sâm ....Cái niên đại này nhân sâm bán hẳn không ít mấy trăm khối tiền đi .

-" Tiểu cô cô đây là cái gì nha ! hương hương ?" Tiểu bát đưa mũi ngửi ngửi những bông hoa ,thơm đến hắn hắt xì một hơi.

-" Là hoa quế đi ! Tiểu bát ngồi đây hái gốc hoa quế này cô cô qua đào cây ở đó không được đi xa , hái hoa quế cô cô về làm bánh ngươi ăn được không ?"

-" Được !" Tiểu não oa hứng thú bừng bừng bẻ từng nhánh hoa quế , Mễ Điềm nhìn hắn chớp hạ hai mắt ... ai ngươi vui vẻ liền tốt đi .

Cách tiểu bát một khoảng không xa Mễ Điềm ngồi từ từ đào từng căn nhân sâm , nàng lựa những căn to nhất đào lên , nhỏ hơn một chút vốn dĩ muốn để lại .
Mễ Điềm nghĩ nghĩ một chút, không lẽ đợi cái mấy chục năm lại đây đào , nàng nhưng mà không phải sinh vật có nghị lực như vậy , cũng là to nhỏ gì đào hết đi, về nhà luyện cái túi trữ vật cất giữ được rồi.

Suốt 3 cái giờ Mễ Điềm quăng hết nhân sâm vào giỏ , nàng đếm một chút được 46 căn nhân sâm . Trên một trăm năm chỉ có 12 cây , 19 cây trên 50 năm còn lại đều hơn 20 năm. Bên dưới giỏ Mễ Điềm đặt 3 căn linh chi , đắp lên một tấm bố vải bắt được hai con thỏ đều trói lại đặt bên dưới. Nàng còn may mắn cướp được một ổ trứng gà rừng 11 quả cùng một con gà mái vừa đẻ xong quả thứ 11 liền bị bắt ... ai sinh vật xui xẻo.
Tiểu bát xách gà rừng hớn hỡ cười cái đủ, trên lưng cùi một đống nấm cùng rau dại, hắn nhưng mà không mệt mỏi gì ,hôm nay chắc chắn được ăn thịt tiểu bát thật hạnh phúc đâu.

Một lớn một nhỏ song song cùng nhau  xuống chân núi, sắc trời đều mờ mờ tối , Mễ Điềm phải lấy ra đèn pin soi soi tìm lộ . Những năm nay đèn pin lại khó kiếm Mễ gia có đến 3 cây đều từ lão đại, lão nhị, lão tam tòng quân mang về.
Đằng trước có bóng người ôm bao vây đi ngược hướng , Mễ Điềm rất không có phúc hậu soi đèn pin vào mặt người khác thật sự làm bà con lối xóm khí đến muốn chửi thề.

-" Kiều đại ca !" Tiểu bát la hét chạy vòng quanh Kiều Ý đưa chỉ gà khoe ra " Kiều đại ca hôm nay nhà ta có gà rừng ngươi có thể cùng chúng ta cùng nhau ăn ."

Kiều Ý che che lại mắt vì quá sáng chói , mới tờ mờ ai lại soi đèn rồi thị lực cỡ nào kém nha... " Tiểu bát ! Như thế không tốt đi ... ngươi nhưng Mễ thất từ trên rừng trở lại sao !"

Mễ Điềm bĩu môi cười "... Ta tên Mễ Điềm hảo sao ! Tiểu Kiều ca ngươi từ trên huyện về ... là người nhà gửi bao vây ?"

Ôm bao vây trong tay Tiểu Kiều ca  đen mặt, tiểu cô nương sưng hô hắn thật sự không dám khen tặng.
Kiều Ý lần đầu tiên đứng gần Mễ Điềm , sắc trời tuy tối hắn cũng nhìn thấy được sắc mặt nàng. Mễ Điềm cười lộ hai chiếc răng nàng cực kỳ xinh đẹp , lại thập phần ngu ngốc điểm này thôi đủ làm nam nhân cả người khô nóng .
Kiều Ý nhíu nhíu lại mày ,tiểu cô nương chỉ mới 14 15 tuổi lại trường một cái gương mặt khuynh thành khuynh quốc , hại nước hại dân ... từ bỏ chỉ cần nàng cười lộ hai chiếc răng nanh ,liền đập vỡ hết thẩy chuẩn mực nhan sắc trở lại một loại xinh đẹp ngu ngốc , đơn thuần chưa từng có .
Loại ngu ngốc thảo nam nhân yêu thích bảo hộ, cũng thảo nam nhân chiếm hữu dục vọng sôi trào... muốn mệnh.

Kiều Ý hít thở một chút không khí, bình tâm nhìn Mễ Điềm " Là người nhà gửi ... tiểu Thất lên núi trở về còn bắt được gà ?"

-" Ta còn bắt được cả ổ trứng đâu ! Tiểu Kiều ca người nhà gửi có thịt sao ? Phiếu thịt cũng được ta có thể đổi cho ngươi nha... trứng , nấm , rau dại . Tiểu Kiều ca người thủ đô hẳn không hiếm lạ mấy thứ này đi "

-" Thật là không hiếm lạ ..." Buổi tối nam thanh niên tri thức còn phải thay nhau nấu ăn, hắn không ít lên rừng thải nấm cùng rau dại ... trứng thì có tiền có thể mua.

-" Như thế ta đổi cho tiểu Kiều ca nhân sâm đi, ngươi muốn nhân sâm vẫn là linh chi ... 50 năm hay 20 năm ... 100 năm ta cũng có . Tiểu Kiều ca chúng ta trao đổi sao ?"

Kiều Ý kinh ngạc không tin vào những gì mình nghe thấy , nhân sâm nàng cũng có thể thải được này vận khí cỡ nào nghịch thiên a " Ngươi ... tiểu Thất từ đâu thải được  ? nhiều sao ?" 

-" Trên núi thứ gì cũng có ! Ta đào được 46 căn nhân sâm, 3 căn linh chi , kinh hỉ không kinh hỉ !" Mễ Điềm nhắc đến nhân sâm cười xuẩn ngốc một dạng , tiểu Kiều ca là nam nhân xinh đẹp nhất nàng trông thấy ở nhân giới... còn có chút xinh đẹp hơn cả tiên nhân tiên giới , này nhan sắc cũng có thể xưng bá mỹ nhân đẹp nhất tam giới đi , hắn nhưng thật ra không có ngực , không thì nàng đều tưởng hắn là cái nữ nhi đâu  .

-" Nhiều.. nhiều như vậy !" Kiều Ý có chút líu lưỡi thật là đủ kinh hỉ , trước khi xuống nông thôn hắn cũng không ít lần theo bà ngoại lên núi hái thuốc hít thở không khí ... bà ngoại là thế gia y truyền từ xưa đến nay đều hơn 70 tuổi cũng hiếm lắm mới đào được 3 căn nhân sâm, Mễ Thất một lần lên núi liền đào 46 căn nhân sâm Kiều Ý như bị đánh sâu vào nội tâm cảm thán
-" Tiểu Thất ngươi vận khí thật tốt , ta nhưng không đủ đổi 46 căn rất nhiều nhiều tiền đâu "

-" Cũng không phải vận khí cái gì... ta khứu giác khá tốt lên núi có thể ngửi ra trong vòng trăm dặm ở đâu có nhân sâm, linh chi, nấm ... tiểu Kiều ca đổi ta 1 căn nhân sâm 20 năm lấy một hủ khô bò hảo sao ?" Mễ Điềm ngửi được trong bao vây tiểu Kiều ca hương vị khô bò làm nàng nuốt nuốt nước bọt , thật thèm quá hóa xuẩn.

-" Như thế không tốt 1 căn nhân sâm có thể đổi 10 hủ khô bò , giá trị rất cao ta nhưng không muốn chiếm ngươi tiện nghi ." Nàng nhưng có thể ngửi ra mùi khô bò trong bao vây hắn cũng đến phục , hắn còn không biết bên trong những thứ gì đâu .

-" Ta muốn nha , nhiều như vậy nhân sâm ta đều không ăn bán ở đây đều không được bao nhiêu tiền ... lại nói bị hồng quân gọi đầu cơ trục lợi bắt đi nhiều thảm" Mễ Điềm méo mặt ỉu xìu nàng đều thèm đến rụng răng hảo sao.

Kiều Ý nhìn nàng cũng thấp cười, tiểu cô nương nhưng thèm thịt đâu ! Đưa cho nàng cũng không có gì gọi là , Mễ đội trưởng luôn thật chiếu cố hắn... một hủ khô bò cũng không bù được ân tình. " Đều cho ngươi đi ! Tiểu thất muốn bán nhân sâm giá cao sao ? Ta giúp ngươi gửi nhân sâm về thủ đô làm bà ngoại bán giúp chắc chắn sẽ được một lớn bút tiền. Tiểu thất muốn sao ?"

-" Thật tốt , tiểu Kiều ca nhân sâm ta về nhà phơi khô 10 ngày sau liền đưa ngươi ... còn nữa hôm nay ta bắt được một ổ gà, 2 chỉ thỏ rừng tiểu Kiều ca ta mời ngươi đến dùng cơm đi "

-" Kiều đại ca đến nhà ta dùng cơm hảo đi " tiểu bát cũng phụ họa , hắn cười hì hì kéo ống quần Kiều đại ca, tiểu bằng hữu thật thích Kiều đại ca thường thường cho hắn kẹo sữa, cho hắn đường ăn ngon .

Kiều Ý còn chưa trả lời đều bị Mễ Điềm cấp kéo tay một đường đến Mễ gia , nam nữ thụ thụ bất thân mặt mũi hắn đều hồng một mảnh ... tay tiểu cô nương mềm mềm như bông .
Kiều Ý có chút biệt nữu nhiệt huyết sôi trào, muốn tránh đi lại không khỏi hụt hẫng một chút ... không biết làm sao cúi đầu một đường không nói lời nào, đến Mễ gia mới luyến tiếc rút tay ra khỏi cục bông mềm mại, tiêm tiêm.

-" Nha đầu này trời đều đen, lúc này mới biết đường về ! Hái thứ gì đâu ... tiểu bát gà rừng ở đâu ra ?" Vương Hoa đồng chí chụp Mễ Điềm cái ót mới sửng sốt hỏi tiểu bát .

Mễ Điềm :"..." Thượng Thần còn bị một phàm nhân đánh thật đủ ý tứ ... hảo đi Vương đồng chí là mẹ nàng đâu .

-" Là tiểu cô cô bắt được nha ! Nãi nãi tiểu cô cô còn bắt được hai con thỏ... chúng ta hôm nay có thịt ăn " Tiểu bát cao hứng hỏng rồi chạy khắp sân viện , Mễ Nhất ba hắn cũng bất ngờ nhìn Mễ Điềm ... tiểu thất có thể trảo thỏ ... trời sập ?

Mễ Điềm thở ra một hơi lấy ổ trứng bỏ xuống tràng kỷ, lôi hai chỉ thỏ ra khỏi giỏ. Nàng không muốn nói chuyện, nàng thật sự phiền muộn " Vương đồng chí ! Ta mời tiểu Kiều ca lại dùng bữa , Vương đồng chí nhanh một chút giết gà, giết thỏ đi ."

-" Tiểu Ý qua bên này đánh với Mễ thúc một ván cờ " Mễ đội trưởng triền Kiều Ý vẩy tay, từ ngày Kiều đồng chí đến thôn ,bên trên từng hạ lệnh chiếu cố vị đồng chí hậu nhân gia tộc lớn này. Mễ đội trưởng cảm thấy Kiều đồng chí làm người rất tốt , hòa nhã dễ gần , giỏi tri thức hiểu lễ nghĩa ...tiểu Lục tiếp xúc Kiều đồng chí học hỏi không ít chổ tốt . Nhân gia còn thường ngại phiền không đến Mễ gia , Mễ đội trưởng cũng khó tạ lễ , lần này tiểu Thất lần coi như làm một đốn chuyện tốt.

-" Kiều đại ca đến lại không nói một lời ... ta đi đón ngươi , thời tiết này đất bùn nhưng mà khó đi !" Mễ Lục vui vẻ vừa sát thỏ vừa trò chuyện, Mễ Nhất cũng góp một tay chạy nhanh giết thỏ lột da.

-" Trên đường gặp được tiểu Thất liền cùng đến !" Kiều Ý lấy trong bao vây ra một hủ khô bò đưa cho Mễ thẩm , không mang theo lễ vật đến cũng quá ngượng ngùng.

- " Tiểu Ý đến là tốt rồi! Còn khách sáo với thẩm làm gì a ! tiểu Thất châm một ấm trà mang ra " Vương Hoa đồng chí trừng Mễ Điềm đang vắt người bên ghế đẩu ." Ngô bà ! Cầm hai tấm da này có thể làm cho tiểu thất vs tiểu bát hai đôi găng tay không ?" Vương Hoa đồng chí rửa sạch lớp lông nghiêm túc suy nghĩ.

-" Có thể ! Thất tiểu thư là đủ, tiểu thiếu gia còn dư giả không ít cũng có thể làm một đôi vớ, mùa đông ấm đôi chân " Ngô bà cười cười vừa xào rau vừa trả lời , Ngô bà năm nay đều hơn 50 tuổi ,từ nhỏ 10 tuổi đã theo lão phu nhân gả cho lão gia đương nha hoàn tùy thân .
Sau khi binh biến cả nhà đều về quê tránh nạn , lão phu nhân mất mau 9 năm....mà Ngô bà con không, cháu không ,hơn 40 năm xem Mễ gia như nhà cũng không biết rời đi đâu ?. Mễ gia đãi ngộ rất tốt , nghèo liền nghèo cũng chưa đói bao giờ ...Ngô bà sinh ra không phải tại Mễ gia nhưng chết đời này cũng chỉ có thể chết ở Mễ gia.

-" Gì qua năm rồi còn may bao tay , bà bà may cho tiểu Thất đôi vớ hảo sao ! Tối ngủ sẽ rất ấm áp nha " Mễ Điềm đặt ấm trà ra tràng kỷ liền chạy đến bên cạnh Vương đồng chí tươi cười nịnh sủng " Mẹ ! Cho ta nữa cân bột mì ... làm bánh quế hoa , tiểu bát hái thật nhiều hoa quế về kia "

-" Ngươi biết làm ? Lừa quỷ đi, phí phạm lương thực ... tiểu Thất ngươi vẫn là giúp mẹ qua bên kia ngồi được không ? sắp có ăn rồi "

-" Mẹ ngươi đều không tin ta !" Mễ Điềm buồn bực trở lại ghế đẩu , móc dưới ghế ra một thanh sắt hít mũi liền triều bụi hoa nhài đi qua .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro