Phần 20 - Quyết định

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

     Gia Mẫn nghe thấy giọng nói nhẹ nhàng đầy quen thuộc, ngước mặt lên liền thấy Tịnh Y một thân váy trắng mỏng manh đôi vai run lên nhè nhẹ vì lạnh, đôi mắt long lanh nhìn thẳng vào mình, tim chợt nhói vì sao người con gái nhỏ nhắn này lại làm mình đau lòng như vậy, nhìn thân hình nhỏ nhắn đứng trước mặt Gia Mẫn cố gắng kìm nén muốn ôm Tịnh Y vào lòng. Quay sang phía khác không muốn tiếp tục nhìn sợ rằng bản thân không đủ kiên trì, sợ hãi bản thân sẽ làm điều không đúng.

--"Gia Mẫn!... sao giờ này cậu còn chưa ngủ?"_ Tịnh Y thấy Gia Mẫn làm ngơ mình có chút mất mát nhưng vẫn quyết định hỏi.

--" Chỉ là không thể ngủ,muốn ở một mình một chút"_Dù là đang trả lời nhưng Gia Mẫn vẫn chưa từng nhìn lại.

Dừng một chút liền quay sang nhìn Tịnh Y hỏi:

--" Sao giờ này cậu vẫn còn ở đây, cậu không thấy lạnh à vào phòng nghỉ đi mai còn đến trường"_ Nói sao đi chăng nữa Gia Mẫn cũng xót xa khi thấy Tịnh Y bị tổn thương.

--" Tớ định lấy nước uống một chút!, liền thấy cậu ở đây!"_ Tịnh Y trả lời.

--"Đựơc rồi cậu vào phòng đi! "_ Gia Mẫn nói rồi bước ngang qua Tịnh Y định về phòng thì bị một bàn tay nhỏ nhắn run lên vì lạnh nắm lấy tay mình. Quay lại thấy đôi mắt Tịnh Y tự khi nào đã dâng lên hơi nước khuôn mặt có hơi áy náy nói với Gia Mẫn.

--"Tớ thật xin lỗi... "

--" Cậu làm sao phải xin lỗi thế!"._ Gia Mẫn tuy biết nhưng vẫn hỏi tự nhiên cô lại muốn chọc cô gái này.

--" Thì...thì.. Về mọi chuyện!.. "_Tịnh Y ấp úng vẻ mặt khổ sở trả lời.

--"Được rồi! Cậu vào phòng đi nơi này lạnh lắm, nếu không mai lại bị cảm. "_ thấy vẻ mặt của Tịnh Y, Gia Mẫn cũng không muốn làm khó nữa đành tha cho cô ấy vậy.

Gia Mẫn pov: " Tôi phải làm thế nào bây giờ!".

     Thấy Tịnh Y vẫn như cũ đứng đấy, Gia Mẫn chờ mãi không thấy Tịnh Y có động tĩnh gì liền gỡ bàn tay đang nắm lấy cánh tay mình sau đó nắm lấy bàn tay đó kéo Tịnh Y về phòng. Tịnh Y bị Gia Mẫn một mạch kéo đi một lúc sau mới ý thức được là Gia Mẫn nắm tay mình, từ khi ý thức được rằng mình thích Gia Mẫn thì đây là lần đầu tiên gọi là động chạm đi, ý thức được tới đó mặt Tịnh Y liền đỏ lên.

     Gia Mẫn tuy bề ngoài thanh tĩnh nhưng bên trong đã sớm loạn thành một đoàn chỉ còn có thể tự nghĩ" mình làm gì thế này, chưa suy nghĩ gì liền như thế ,aizz.. ".

     Tới cửa phòng Tịnh Y, Gia Mẫn chủ động mở cửa phòng, thấy mặt Tịnh Y đỏ liền cười một cái rồi hỏi

--" Mặt cậu sao đỏ vậy! Cậu bị sao thế! "

--" Không không sao cả! Tớ ...tớ vào trong trước,cậu về phòng đi. Tạm biệt!" Tịnh Y vội đi vào phòng đóng sập cửa lại. Gia Mẫn đứng trước cửa chỉ biết cười một cái rồi lắc đầu.

     Tịnh Y phóng nhanh lên giường dùng chăn chùm đầu mình lại

--" Cúc Tịnh Y ngu ngốc này mày ngại cái gì chứ! Mất mặt quá đi mất. ".

Gia Mẫn đứng dựa lưng vào vách nơi mà ngăn cách phòng mình và Tịnh Y cười cười, cô cười vì cô biết vì sao Tịnh Y đỏ mặt,  vì biết tại sao cô ngại ngùng và cô biết Tịnh Y không phải không có cảm giác với mình. (Mẫn Du*tg*: có rồi đấy chứ

" Tôi sẽ theo đuổi em đấy Tịnh Y,  chờ tôi, Tịnh Y tôi yêu em! ".

Đêm nay hai con người, một suy nghĩ, một thế giới.

----------------------MD---------------------

6:15 am.

Gia Mẫn vừa mở cửa ra liền thấy Tịnh Y đứng trước cửa phòng mình tay làm động tác gõ cửa, hiếu kì liền hỏi.

--"Cậu tìm tôi à?"_Gia Mẫn nhướng mày nhìn Tịnh Y.

--"Nào có..à không...tớ chỉ đi ngang qua thôi..đi..đi học..à đúng rồi đi học ấy mà..hihi"._Tịnh Y ấp a ấp úng trả lời điều này làm Gia Mẫn tức cười nhưng chỉ thầm trong bụng "Đã thế mà còn chối được à! dễ thương ghê" nghĩ vậy nhưng bề ngoài vẫn cứ nhướng mày nhìn Tịnh Y có vẻ như thích thú.

     Nói mới để ý thấy Tịnh Y đang vận một chiếc váy đen nhỏ nhắn chiếc áo sơ mi trắng dài tay nhìn rất ư là khả ái, mái tóc được vén một bên ra sau vành tay "Trời ạ nhìn sau mà không giống một học sinh trung học đây! " Gia Mẫn thầm cảm thán.

--" À thì ra là thế! Thế hay là cậu đi cùng tôi đi?! "

--"À ĐƯỢC..à à vậy tui ra phòng khách đợi cậu"._ lúc đầu mới nghe thấy Tịnh Y liền vội la lên, cảm thấy mình thất thố nên ngại ngùng lấp bấp chạy ra ngoài phòng khách.

     Gia Mẫn chú ý đến biểu cảm của Tịnh Y lắc đầu cười hôm nay chắc sẽ là một ngày vui vẻ đây.

Tịnh Y ngại ngùng ngồi chờ Gia Mẫn ngoài ghế salon, hôm nay Tịnh Y đặc biệt từ chối đi đến trường cùng Tư Ý để được đi với Gia Mẫn được Gia Mẫn đồng ý cô chợt thấy ấm lòng, thấy không có gì làm liền lấy ra tài liệu xem lại những bài mình chưa hiểu.

--"Aiz, câu này làm thế nào nhỉ? "_ Tịnh Y nhăn nhó khi thấy một bài toán khó do giảng Viên đưa ra vừa làm vừa nghĩ là chắc giảng Viên này với nàng là có thù cgo nên mới đưa ra bài tập khó thế này .

--" Cái này cậu phải làm thế này này.. Thế này... (MD: mình cũng hông biết thế nào luôn)" _đang tập trung bị một lời nói của người phiá sau lưng cùng động tác chỉ vào tài liệu phân tích làm cho nàng giật cả mình quay sang thì thấy một khuôn mặt thanh thoát, cả khuôn mặt đều toát lên khí chất nhưng vẫn không kém vẻ ấm áp làm người ta muốn sờ vào.

Tịnh Y quay sang cũng vừa đúng lúc Gia Mẫn nhìn về Tịnh Y khuôn mặt hai người gần nhau khoảng vài cm là có thể chạm đến nhau, khoảnh khắc đó tim hai người như muốn bùng nổ nhưng cả hai cố gắng áp chế nó như không cho người kia nghe thấy được, hai đôi mắt nhìn thẳng nhau, Tịnh Y có thể cảm thấy được mặt mình nóng lên như thế nào.

--"E hèm, sáng sớm đã thấy cảnh gian tình thế nay rồi thật làm người ta ngưỡng mộ nha! Cậu nói có đúng không Kẹp Tóc".

     Đang mãi nhìn nhau không đẻ ý đằng sau có người làm chuyện này bại lộ trước mắt của hai tên gian ác Đới Manh và Nghệ Đồng. Tịnh Y cùng Gia Mẫn tách ra, Tịnh Y thấy mặt mình đều đỏ tới mang tai rồi huhu lần này tiêu mình rồi.

--"Yah Manh ca hôn em đi!"_Nghệ Đồng vừa nói vừa dang hai tay kiểu đón lấy cái ôm.

--"Kẹp Tóccccccc.. "_Đới Manh nói xong vừa giả vờ như ôm hôn Nghệ Đồng làm Tịnh Y vừa ngại vừa tức cười.

--" Các cậu có thôi đi không! Tớ chỉ đang giúp Tịnh Y bài tập thôi! "_ Gia Mẫn thấy Tịnh Y ngại ngùng liền đứng ra giải thích .

--" Đúng thế... Đúng thế Gia Mẫn chỉ là đang giúp tớ làm bài tập, không sai! "_ Tịnh Y thấy được cứu nhân liền vớ theo.

--"No no! Các cậu không cần phải nói gì cả, nhìn xem nhìn xem người ta vận cả đồ đôi Kẹp Tóc muội à muội nói có phải hay không?! "_Đới Manh vừa nói vừa chu môi làm vẻ với Nghệ Đồng.

--" Đúng luôn rồi còn gì! ".

Nghe tới đây Tịnh Y mới để ý thấy Gia Mẫn đang vận trên người chiếc áo sơ mi trắng tay áo được xoắn lên cẩn thận cộng với quần jean đen nhìn sau cũng thật là...thật là vừa mắt. Nhưng mà hình nhìn sau cũng tháy như hai người đang mặt đồ cặp vậy nghĩ tới đây lòng Tịnh Y dường như có bướm bay phấp phới.

--" Thôi được rồi bọn tớ đi trước đây các cậu cứ ở đây mà diễn đi nhé"_ Gia Mẫn nói xong liền tay Tịnh Y như muốn nghe xong câu trả lời liền bay ra ngoài vậy.
Thấy thế Nghệ Đồng cũng chỉ có thể nói rằng.

--" Đi đi chúng tôi không muốn phá hoại bầu không khí lãng mạn của hai người".

     Nói xong chỉ thấy Gia Mẫn cùng Tịnh Y đi ra ngoài khi đi nghe loáng thoáng được câu Gia Mẫn nói rằng.

--" Các cậu đã phá nó rồi đấy! ".

Nghệ Đồng cũng chỉ gật đầu
"Cậu đã quyết định rồi à! "

----------------------MD------------------------

Và sau đây là một số lời tự thú của mình:

-Đầu tiên xin lỗi những bạn đọc đã đọc và chờ truyện của mình trong thời gian qua.

-Do mình thiếu kinh nghiệm nên cảm thấy mình viết thật sự chẳng hay. Nên nếu ai có ý kiến gì thì có thể đóng góp hoặc có thể cho ý tưởng cho chap kế để mình hoàn thành sớm nhất có thể.

-Mình là học sinh lớp 9 nên bây gìơ cũng vào thời kì gay go( thi tuyển sinh ấy) nên khó để suy nghĩ ra truyện nên thật sự cần ý kiến của mọi người.

- Tuy vậy nhưng mình vẫn không bỏ truyện dù thi nhưng khi rãnh mình sẽ cố gắng viết truyện và cố gắng ra chap được thường xuyên. 
----cảm ơn đã nghe lảm nhảm-----

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro