#10 : Một hồi ức...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Có một loại hồi ức cũ
Nhớ bao nhiêu cũng không đủ
Tâm còn quá nhiều vương vấn
Bắt buộc phải buông tay dần
Trách bản thân sao quá ngốc
Hàng đêm vì ai mà khóc
Trong lòng không hề trách móc
Chỉ nguyện yêu mãi mình anh
Đời nào đâu giống bức tranh
Ước nguyện bên nhau chả thành
Tiếc nuối chi đoạn tình cảm
Dài lâu cũng thành chán nhàm
Ta chỉ tiếc qua tuổi trẻ
Vì anh mà cố mạnh mẽ
Cho đến khi quay đầu lại
Mới biết ta đã lầm sai

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#bút#tuy