Mở đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dù thích nghe thật hay chỉ nghe để điều tra, anh ta vẫn là người trụ được đến cuối cùng, nên tôi lịch sự mời đi ăn sáng, song không trả lời bất cứ câu hỏi nào. Sau đêm nay, tôi vẫn chưa thể nghỉ ngơi, vì còn việc quan trọng hơn phải làm.

Ăn sáng xong, tôi gọi dịch vụ chuyển phát nhanh, gửi tư liệu lưu trong máy ảnh tới địa chỉ người bạn kia để lại. Tôi chưa tới địa chỉ đó bao giờ, thật ra trước đây cũng muốn đi, nhưng có hẹn với người bạn kia nên chẳng dành ra được lúc nào. Gửi chuyển phát xong, chỉ đợi sở Địa chính mở cửa. Tôi vẫn giữ lời, ngôi nhà đó đã thuộc về anh ta.

Người nghe cuối cùng không hề hứng thú với nhà cửa, luôn miệng khước từ cùng tôi đi sang tên, còn ráo riết gặng hỏi câu chuyện đành sau. Tôi bị hỏi đến phát bực, lại thêm mệt mỏi, nhưng tôi biết mình không được ngủ, vì sau đây tôi còn phải tới một ngôi nhà khác, ở đó có thứ  cần tôi xử lý.

Anh ta đã không muốn tôi cũng không thể ép đằng hẹn rằng, hễ anh ta nghĩ lại, có thể gọi điện cho tôi bất cứ lúc nào. 

Tôi lái xe từ tiệm ăn sáng đến thẳng một ngôi nhà khác trong thành phố. Đây là ngôi nhà người bạn kia để lại, hồi trước hắn sống tại đây có điều hiện giờ nơi này đã không thể ở được nữa, khắp nhà lổng chổng  nồi niêu chậu bát đựng đầy nước chẳng có chỗ đặt chân.

Tôi không rõ hắn làm vậy cũng chẳng biết mọi việc tối qua là vì sao, suy cho cùng quen biết hắn lâu như vậy, tôi chưa bao giờ thấy hắn hành xử bình thường.

Theo lời hắn, tôi thả vào mỗi nồi niêu chậu bát một chiếc lá. Sau đó tôi ngã người xuống đánh một giấc trên chiếc sofa duy nhất còn dùng được, vì hắn đã dặn tôi phải trông coi ngôi nhà này liền ba ngày, không được ra  ngoài.

Tối muộn, tôi choang tỉnh vì có điện thoại. Hóa ra là người nghe cuối cùng gọi tới . Tôi cứ ngỡ anh ta đã quyết định nhận ngôi nhà, ai ngờ anh ta vẫn gặng hỏi chuyện đằng sau. 

Lần này anh ta đưa ra điều kiện khá hời, nên tôi không từ chối, anh ta nói sẽ huy động quan hệ trong giới cảnh sát, giúp tôi điều tra xem địa chỉ nhận món hàng chuyển phát nhanh kia rốt cuộc là thế nào.

Quả là cảnh sát đích thực chỉ liếc qua trong lúc tôi ghi phiếu đã nhớ được địa chỉ rồi.

Tôi uống ngụm nước, nghĩ một mình ở đây cũng chẳng có việc gì làm nên bắt đầu kể.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro