Chương 2: Vụ nổ Ma Hra'k

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Rầm!

Cánh cửa nhà Lam bất chợt bật tung và đổ rầm xuống đất, thành công chẹn họng Lam. Cả hai người Lam và Kanoffy đều nhìn phía cửa ra vào. 

Ở nơi đó có một người phụ nữ, cô ta nhìn xung quanh một phòng một lượt. Ánh mắt cô ta sắc lạnh đến nỗi khiến lông tơ toàn thân Lam dựng đứng. Thậm chí, bé Sham vốn duy trì im lặng, lúc này xù lông gừ gừ nhìn về người phụ nữ đó.

- Yo! Elly Honey! - Kanoffy vui vẻ cất giọng chào hỏi.

Người phụ nữ được gọi là Elly chiếu thẳng ánh mắt vào Kanoffy. 

Rầm!

Tiếng rầm thứ hai vang lên. Nhưng lần này không phải từ cửa, mà là phía Kanoffy. Chỗ cô ấy vốn dĩ ngồi lúc này bị lún xuống một đoạn, tựa như bị một lực mạnh mẽ nào đó ép xuống, nát cả sàn gỗ.

Nhưng Kanoffy thì biến đấu mất.

Người phụ nữ kia điềm nhiên bước vào phòng.

- Ôi, đừng có sử dụng tùy tiện siêu năng lực chứ, Elly! Tốn Zaga lắm đấy. - Kanoffy vui vẻ đứng ở phía đối diện cười cợt, giọng điệu cô vẫn như thường.

- Tôi có tên đàng hoàng, là Ellard, không phải Elly. Cậu mà còn gọi sai nữa thì.. - Ellard tiến tới trước Kanoffy, nói nửa chừng cảnh cáo. - Mà cái bộ dạng nào đây?

Ellard nhướng mày nhìn thiếu nữ mặc một chiếc váy trắng hiền thục, mái tóc mây buông xõa, một bộ dáng yếu ớt.

Lam trợn mắt nhìn mọi việc xảy ra. Vừa nãy là Kanoffy dịch chuyển tức thời sao?

Người phụ nữ tên Ellard này khoảng chừng hai mươi lăm tuổi. Cô ấy vận một bộ trang phục cùng với các phụ kiện lấy màu tím làm chủ đạo. Khuôn mặt xinh đẹp kết hợp với thần thái kiêu sa, rất dễ gây ấn tượng với lần gặp đầu tiên.

- Ha ha, Elly à, tôi tìm được thứ hay ho lắm đấy. Nhưng tôi không mong muốn cô đến đây chút nào. - Kanoffy mỉm cười nói. - Và cũng không mong muốn bị cô dập một trận như thế đâu.

Đôi mày đẹp của Ellard khẽ nhíu lại nhưng cô cũng chẳng có hành động gì.

- Hey, Lam. Cô nghĩ ra điều mong muốn của mình chưa? - Kanoffy đột ngột quay sang hỏi Lam.

Ellard lạnh lùng nói.

- Kanoffy, chuyện cậu gây ra hôm qua, Hopan biết rồi. Cậu còn có thì giờ ở đây nhập nhằng?

Kanoffy chỉ mỉm cười mà không đáp lại, cô ấy đang chờ câu trả lời từ Lam.

- Việc này cũng chẳng có khó khăn gì đâu. Nếu có thể, tôi muốn đến dãy núi cách đây ba ngọn núi, nơi đó có một loại cây tôi cần tìm.

- Chỉ đơn giản vậy thôi?

- Đúng vậy. - Lam gật gật đầu.

Đường qua đó nghe đồn là có ma quái, nhiều người dân quanh đây từng nhiều lần đi thử, nhưng chưa một ai toàn thây trở về. Sham bé cưng của cô muốn sang đó để tìm loại quả mà nó thích nhất, bởi vậy cô mới ra đề nghị này. 

Nếu như đúng như họ nói họ là sinh vật ngoài Trái Đất, có siêu năng lực, có lẽ việc này không làm khó họ được đâu. 

Còn nếu họ chỉ lừa cô thì.. cũng chẳng sao.. 

Dù sao, con người có thể sáng tạo ra muôn vàn cách lừa tình. 

Cô cũng muốn thử một lần bị lừa xem sao. 

- Vậy chúng ta đi luôn! - Kanoffy vui vẻ nói. Dường như cô rất vui khi Lam đưa ra lời đề nghị đó.

Lam gật đầu. Cô vốn định để chiều mới đi, nhưng thiếu nữ kia rất sảng khoái bảo đi luôn thì cứ đi thôi.

Lam quay người nhặt balo, chuẩn bị đồ đi rừng chỉn chu.

- Này Kanoffy, chúng ta không rảnh rỗi để dây dưa với một Jagoll đâu. Với lại cậu nghĩ cái chỗ đó để một Jagoll đến được à? - Ellard túm Kanoffy nhắc nhở. 

Nhưng đáp lại Ellard vẫn là nụ cười mỉm tươi rói từ Kanoffy. Ellard nhìn một lúc, cuối cùng cũng buông ra. Bản thân biến thành vị tiểu thư cao lãnh, không quan tâm sự đời. 

Lam dù bận rộn, nhưng cô đứng cạnh hai người họ, liền nghe thấy lời thì thầm của Ellard. Lam nhìn xuống Sham, con vật này đang mài móng vuốt của mình trên đá.

- Sham bé nhỏ, đi thôi. Đi tìm loại quả em thích. 

Sham chớp mắt, nhấc thân hình nhỏ con lên lượn lờ quanh chân Lam. 

Sau đó, cả ba người gặp nhau trong một tình cảnh quái dị, tổ hợp thành một nhóm quái dị, đi thực hiện một yêu cầu quái dị.

*

Bước chân xộn xạo lên những đám lá cây, hương rừng lúc sáng rất tuyệt và mát mẻ. Chim rừng hót líu lo, vang vọng khắp khu rừng. Tất cả sẽ không có vấn đề gì, nếu không có sinh vật được gọi là vắt, ẩn náu dưới lớp lá cây, và tấn công hút máu bất chợt.

Mỗi lần vào rừng, Lam đều phải mặc đồ bảo hộ cẩn thận, nhưng vẫn thi thoảng bị vài con vắt chui vào trong người. Lúc này cũng vậy, cô kéo hai con vắt ra khỏi cánh tay, bọn chúng ngoe nguẩy, ngọ nguậy. Nhìn sang người đi bên cạnh, Lam cảm thấy rất bội phục.

Kanoffy vẫn mặc chiếc váy đơn giản của Lam, và không cần đồ bảo hộ gì, cô ấy vẫn cứ điềm nhiên bước vào rừng. Cả Ellard cũng vậy, cô ấy luôn giữ bộ dáng kiêu kì, chẳng coi ai ra gì. Lam chưa thấy con vắt nào bám được lên người cô ấy cả. 

Vài phút trước, cả ba người họ đi qua nơi mà cô nhặt Kanoffy. Dù trong lòng chỉ có một phần tin lời họ nói, nhưng khi nhìn thấy đám vũ khí tân tiến đẳng cấp, Lam chỉ biết nâng cấp bậc tin tưởng lên gấp chục lần. 

Đây không phải trò người bình thường có thể làm đâu! 

Lam suy nghĩ trong lòng.

Có lẽ nên nói chút chuyện gì đó.

- Hai người này, lúc nãy tôi có nghe.. vị tiểu thư Ellard này nói, nơi chúng ta đến có vấn đề gì sao? - Lam mở chuyện bằng câu hỏi vẫn luôn canh cánh trong lòng suốt bấy lâu nay. 

Kanoffy bình thản bước đi, cô mỉm cười nói.

- Cô nghe người dân đồn ở đó có vấn đề rồi chứ? - Lam gật đầu, Kanoffy nói tiếp. - Đó chính là nhiệm vụ lần này của chúng tôi, đến đây và giải quyết cái vấn đề đó. À, quên nói với cô..

Kanoffy ngừng giữa chừng, cô ấy nhìn khu rừng sâu hun hút bên phải của mình. 

Cô ấy dường như nhận ra thứ gì đó, biểu cảm trên mặt bỗng bừng lên vẻ thích thú trẻ con.

- Elly, giải thích phần còn lại cho cô bé Lam này nhé.
Kanoffy quay sang nói với Ellard.

- Chuyện gì? - Ellard nhướng mày hỏi.

Kanoffy mỉm cười, Lam cảm thấy đó là một nụ cười thích thú.

- Tôi phát hiện ra một chuyện hay lắm! 

Dứt lời, thân hình Kanoffy biến mất, tựa như tan vào không khí. Lam kinh ngạc nhìn cảnh tượng xảy ra trong chớp mắt. 

Ellard không phản ứng gì, cô ấy nhìn Lam một cách lạnh lùng rồi hỏi.

- Cô gọi bằng Lam, nhỉ? 

Lam thoát ra khỏi những suy nghĩ rối rắm về cảnh tượng vừa nãy, cô gật gật đầu.

- Tôi không thấy cô khác một Jagoll chỗ nào, nhưng tên Kanoffy đó đã nói rằng, cô không giống như một Jagoll. 

Không giống như một Jagoll? 

Ý nói là cô không giống một con người á? 

Nếu có ai khác ở đây, chắc chắn sẽ được chứng kiến khuôn mặt đần thối của Lam, ngu ngơ chẳng khác gì một con ngáo.

- Gác chuyện này sang một bên đi. - Ellard loáng cái chuyển sang chủ đề khác. - Cái mà Kanoffy định nói chính là công việc của chúng tôi. Tôi và Kanoffy cùng một đội, chuyên giải quyết những vụ kì bí mà Jagoll các người không giải quyết được. Nói đúng hơn là sợ hãi. Ha ha. 

Câu cuối cùng Ellard còn kèm theo một nụ cười, nó không mang ý mỉa mai, chỉ đơn thuần là một nụ cười kiêu kì.

- Vậy hai người đến nơi này để giải quyết vụ "Ma Hra'k"? 

Mấy tháng gần đây, người dân đồn nhau rằng khu vực một hẻm núi có Ma Hra'k, con quái vật có móng vuốt xẻ thịt người trong truyền thuyết của người bản địa. Bởi bất cứ một ai vào đó, đều trở thành những thi thể máu thịt be bét, trên thân có dấu vết bị cào do móng vuốt của Ma Hra'k, nằm cạnh con đường dẫn vào hẻm núi đó. Vài người còn nói rằng khi đến gần nơi đó, họ nghe thấy tiếng gầm gừ nặng nề của con quái vật, mùi máu tanh tưởi, cùng tiếng hét rợn người.

Người dân xung quanh sợ hãi, không một ai dám đến gần đó nữa. Nhưng mấy ngày sau, thì lại có người mất tích, rồi cũng bị "Ma Hra'k" xẻ thịt, vất ở ngoài đường. 

Vụ này ầm ĩ kéo đến cả chính phủ, nhiều người được cử đến không những không có manh mối gì, lại còn bị bắt đi vài người. 

Lúc đầu, vốn dĩ Lam chẳng chọn đến đây kiếm cớ sinh nhai đâu. Ngu gì mà đến nơi chết người như này để sinh sống chứ! 

Nhưng bé Sham lại dẫn cô đến đây. Lúc đó cô nghĩ có lẽ do ở đây có loại quả mà Sham thích. 

Đến đây cả tháng, Lam thấy bé cưng nhà mình suốt ngày mong ngóng nhìn về nơi đó. Không đành lòng nên mới ra một lời đề nghị để hai người tự xưng là có siêu năng lực này giúp đỡ chút. 

Khu rừng càng lúc càng vắng lặng. Tiếng chim rừng dần dần nhỏ lại, tựa như vang lên từ nơi rất xa. Tiếng động duy nhất đánh vỡ sự im lặng, chính là tiếng sột soạt của lá cây bị những cơn gió thổi lay động. Bên cạnh đó là tiếng soàn soạt những bước chân giẫm lên lá khô. 

Lam rảo bước ngay sau Ellard, vị tiểu thư cao quý này từ đầu buổi đến giờ luôn là bộ dáng yểu điệu, kiêu sa đó. Thần thái quả thực rất tuyệt! 

Không giống như thiếu nữ tên Kanoffy đó. 

Không biết Kanoffy đi đâu nhỉ? 

Lúc rời đi, cô ấy trông có vẻ rất vui vẻ, nên chắc không có vấn đề gì đâu.

- Lam tiểu thư này, cô đợi ở đây chút nhé.  - Ellard đột ngột quay ra nói một câu, ngón tay chỉ về một hướng. - Khu vực kia hơi quái dị, tôi phải đến đó xem xét.

Lam gật đầu. Đây là nơi cô thường hay tới tìm thuốc, khá là quen thuộc, Ellard đi rồi thì cũng không có vấn đề gì.

Ellard xoay người, nhẹ nhàng bước đi.Phải, chính là nhẹ nhàng. Lam cảm giác người cô ấy như không có trọng lực vậy. Không có tiếng lá cây bị giẫm, bước chân nhẹ hều.Lam nhìn xung quanh, nhìn thấy một mỏm đá nhỏ. Cô ngồi xuống, và bưng nước lên uống. Sham túc trực ngay cạnh chân Lam, cái đuôi xù xù khẽ ve vẩy.

- Em đang lo lắng gì sao, Sham? - Lam nhận ra, cô túm con vật lên và vuốt lông nó. 

Kì lạ thật, ngay cả Sham cũng chẳng có con vắt nào dám bám lên người. Lam thầm cảm thán trong lòng.

Con ngươi xanh lục của Sham chớp chớp.

- Em nghe thấy rồi đúng không? Có vẻ như Lam không phải người, giống như Sham nhìn như một con mèo, nhưng thực chất lại không phải đó. - Lam cười cười bóp hai tai to xù xù của Sham.

Không phải Jagoll à? 

Nếu cô mà là con người thật thì chuyện đó có thể hiểu được!

Chẹp, thật nhiều bí mật nha. Cô chỉ muốn làm một người tự do, sao lại khó thế chứ! 

Mà sao cứ có cảm giác đất hơi rung rung nhỉ?

Lam ngó xuống chân mình, vài con vắt cô vừa vất xuống nảy lên nhè nhẹ, liên hồi. Lam có thể cảm nhận được, có thứ gì đó rất to lớn đang chuyển động. Nặng nề và vật vã. 

Thứ rung động đó truyền thẳng vào người. 

Đôi mắt đang lim dim hưởng thụ của Sham thình lình mở to. Đồng tử xanh lục phát sáng đến rực rỡ. Thân hình nhỏ con nhanh như cắt, vụt nhảy xuống. 

Bộ lông xám của Sham xù lên, con vật phát ra tiếng gừ gừ cảnh giác. 

Lam theo bản năng cúi người ôm lấy bé Sham, nhưng mặt đất rung mạnh hơn, đến nỗi không thể đứng vững.

Thịch!Cùng với tần suất rung ngày càng nhiều, Lam thấy lồng ngực mình cũng có một sự rung động giống hệt như vậy.

Lam chống tay xuống đất cố định thân thể, đầu bắt đầu quay cuồng.

Cảm giác lạ lẫm từ đâu kéo tới, chiếm cứ hết đầu óc, thân thể, trái tim của Lam.

- Sham! - Cô cất giọng gọi tên con vật, giọng hơi hoảng loạn.

Ầm!

Uỳnh!

Uỳnh!

Mặt đất đột ngột rung mãnh liệt hệt động đất bảy richter.

Cây cối đổ rạp. Gió thổi tới. Bụi đất mịt mù. 

Tiếng động kinh thiên động địa khiến tai Lam ù đi.

Sham vụt nhảy về phía trước.Lam muốn giơ tay níu lại, muốn nhắc nhở nguy hiểm lắm.

Nhưng tầm nhìn cô mờ dần đi, cô bị thứ gì đó làm mất dần ý thức. Khoảnh khắc cuối cùng, cô thấy một bóng dáng màu xám vô cùng to lớn, cùng tiếng gầm gừ đầy uy lực. 

Thịch!

Trái tim tiếp tục đau nhói. 

Lam cảm giác thân thể mình hơi bay bổng, mọi thứ xung quanh chợt hóa một màu đen mịt mù.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro