Chỉ là chuyện thường tình - Tâm Văn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trác Thanh Liên - Tịch Nhan

" Có người nói, gặp đúng người vào đúng lúc, rồi đỏ mặt tim run, thì đó chính là tình yêu."

" Trên sân khấu cuộc đời không có ai đứng mãi một chỗ chờ ta cả. "

 " Không gặp được anh là nỗi cô đơn lớn nhất. Mà gặp được rồi vẫn cứ cô đơn."

" Con người luôn vẫn thế, yêu người không nên yêu, người nên yêu lại không yêu, cứ cố giữ lấy thứ không nên giữ mà để vuột mất điều không đáng bỏ lỡ."

"Thế giới này rộng lớn là thế, đi đến cùng trời cuối đất cũng không gặp được anh, nhưng đồng thời thế giới cũng quá ư là nhỏ bé, gặp ai, cũng thấy giống anh."

" Ai mà không có quá khứ? Có ai trải qua tuổi trẻ mà chưa từng bồng bột dại dột đâu? Chính bởi có những ngông cuồng, nông nổi một thời tuổi trẻ ấy, thì chúng ta càng biết trân trọng những gì có được hôm nay."

" Chỉ một bước quay lưng đã trăm sông nghìn núi cách trở. Duyên đến duyên đi, tình nồng tình phai, đôi khi con người ta không thể khống chế nổi. Những gì ta có thể làm chỉ là than thân trách phận mà thôi."

" Nhiều khi, tình yêu, là một thứ số mệnh, không can hệ gì tới giàu hay nghèo, xa hay gần.Tình yêu đích thực, là tiếng gọi thiết tha nhất từ trong sâu thẫm tâm hồn, là sự sắp đặt kỳ diệu của số phận mà dù có muốn trốn tránh cũng không sao trốn khỏi."

"Cũng giống như chàng trai của mối tình đầu. Năm tháng qua đi, như dòng nước trôi chảy không ngừng, khi bạn tưởng như đã từ bỏ. Nhưng không, dù ở bất cứ nơi đâu, chỉ cần nghĩ tới anh ấy, một góc sâu kín trong trái tim lại nhói lên, vết thương như mới chỉ hôm qua."

" Thế giới này thật quá nhỏ bé, đâu đâu cũng có thể gặp mặt. Nhưng thế giới này cũng quá rộng lớn, em và anh, gần trong gang tấc, mà lại xa tựa chân trời. Trên thế giới này rộng lớn là thế, đi đến cùng trời cuối đất cũng không gặp được anh. Nhưng đồng thời thế giới này, cũng quá ư nhỏ bé, gặp ai cũng thấy giống anh. "

" Nếu khoảng cách giữa chúng ta là 1000 bước chỉ cần em bước tới một bước anh sẽ bước tiếp 999 bước còn lại về phía em. Tịch Nhan anh sẽ mãi mãi ở đây đợi em, đợi em bước một bước về phía anh."

" Chỉ một bước quay lưng đã trăm sông nghìn núi cách trở. Duyên đến duyên đi, tình nồng tình phai, đôi khi con người ta không thể khống chế nổi. Những gì ta có thể làm là than thân trách phận mà thôi. "

" Vàng thường lẫn trong cát, chỉ những người có con mắt tinh đời, vừa nhẫn nại lại vừa giàu nghị lực, mới lấy được vàng từ trong đống cát. Có những người thậm chí đã có vàng trong tay, cũng không biết mà tưởng đó là hạt cát vô giá trị, không đáng để ý nên dễ dàng vứt bỏ."

" Cuộc đời như một chuyến xe một chiều, luôn phải không ngừng tiến tới, không ngừng gặp một số người, không ngừng đúc kết thành một loại phong cảnh. Tình yêu thời niên thiếu cũng như một bộ quần áo treo trên giá, bị cơn gió lọt qua khe cửa, thổi tung một góc áo quần, nhưng khi cánh cửa đóng lại, tất cả quay về vẻ yên tĩnh vốn có của nó."

" Là con gái, ai chẳng mong có một mối quan hệ tình cảm bền vững và một người thật lòng yêu thương mình. Dẫu cho nhiều mặt có tỏ vẻ không quan tâm đi nữa, ngoài 25 tuổi mà vẫn đi về một bóng, trong lòng cũng có chút hoang mang. Nửa đêm bị ác mộng đánh thức, mở mắt nhìn giường trống trải và bốn bức tường trắng xung quanh, trong lòng không tránh khỏi sợ hãi. Thế rồi lại nghĩ, nếu kết hôn rồi, ít nhất cũng có một vòng tay ấm áp bên cạnh, có người truyện trò trong những đêm ốm đau, còn có người để mà nũng nịu, chỉ hận không thể lấy chồng ngay lập tức. Nhưng phút yếu đuối đấy qua đi, lại bắt đầu kén cá chọn canh."

" Hồ điệp không thể bay qua biển lớn. Một người dẫu yêu thương sâu đậm đến đâu, đến cuối cùng, cũng chỉ như hạt sương dưới ánh nắng, biến mất không để lại dấu vết. Anh và cô, đường ai nấy đi, chim đường chim bướm lối bướm."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro