Chap 1: Lễ trao giải

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Seoul, Tháng 11/2024

- Theo lịch trình, khoảng 16h30 sẽ bắt đầu thảm đỏ, thứ tự của em là thứ ba. Sau đó em sẽ đi chào hỏi mọi người trước khi vào phòng chờ. Đến 19h sẽ bắt đầu lễ trao giải chính thức và kết thúc sẽ có một bữa tiệc chào mừng. Em cố gắng ở lại tham gia đến cuối cùng vì bữa tiệc này sẽ có nhiều nhân vật lớn, anh nghe nói ngay cả đạo diễn Choi và biên kịch Han cũng sẽ tham gia – Quản lý Kim hướng về cậu dặn dò – Em yên tâm, lần này chắc chắc đoạt giải diễn viên mới xuất sắc rồi, bởi vậy em hãy chuẩn bị kỹ lời phát biểu, đừng để đến lúc lên sân khấu nói năng ngập ngừng không hay.

Park Jihoon vẫn nhắm mắt, cậu không nói gì chỉ gật đầu đáp lại, phía bên cạnh nhân viên trang điểm vẫn sửa sang lại từng lọn tóc cho cậu. Cậu đưa tay lên day hai bên thái dương, cả tuần nay, cậu gần như thức trắng quay phim, mỗi ngày chỉ được ngủ 1-2 giờ trên xe, đến tận ngày hôm kia bộ phim đóng máy cậu mới được nghỉ ngơi một ngày rồi lại tiếp tục chuẩn bị cho lễ trao giải này.

"Ting" Tiếng âm báo tin nhắn từ điện thoại vang lên, cậu ra hiệu cho nhân viên đưa điện thoại, nhanh chóng lướt nhẹ màn hình. Là Park Woojin.

"Xin lỗi mày vì tao có lịch trình nên không đến chúc mừng mày được, tao sẽ mang quà Nhật Bản về và ăn mừng với mày sau nhé. Chúc mừng mày"

Jihoon mỉm cười, nhắn tin lại. Năm đó mọi thứ kết thúc, ai nấy đều trở về công ty, liên lạc cứ thưa dần. Sau này mỗi người có một sự nghiệp riêng, chỉ có cậu và Woojin là còn thân thiết. Sáu tháng sau khi tan ra, Woojin debut cùng nhóm mới, thành tích không tồi, năm năm qua đi, nhóm của cậu ta cũng có vị trí ổn định, dù không bằng WANNA ONE ngày trước nhưng cũng khá nhất so với nhóm của các thành viên khác.

Nhân viên làm tóc chỉnh nốt mấy sợi tóc mái, cậu nhìn hình ảnh mình trong gương, 25 tuổi trông cậu không khác nhiều so với tuổi 20 ấy dù có nhiều chuyện không vui xảy ra, chỉ là ánh mắt không còn như trước nữa.

Jihoon cùng quản lý Kim bước lên ô tô, lái thẳng đến khuôn viên trường đại học KyungHee - địa điểm tổ chức lễ trao giải, thời tiết tháng 11 đã bắt đầu trở lạnh, hôm nay cậu ăn mặc rất đơn giản, áo sơ mi trắng, bộ vest màu kem đơn giản, tóc xoăn nhẹ. Càng gần đến nơi, tiếng hò hét bên đường làm cậu chú ý, đưa mắt nhìn qua lớp kính ô tô, tâm trạng cậu hơi trùng xuống.

- Sao anh không nói với em anh ta cũng đến.

Quản lý Kim đang bận lái xe nên hơi giật mình, anh nhìn sang phía xa, thấy một đám người đang tập trung, hò hét, giơ banner, ảnh, anh nhanh chóng hiểu ra ý của cậu.

- Đến hôm qua anh mới biết, nghe nói trước cậu ta đã từ chối do có lịch trình chụp tạp chí bên nước ngoài, chả hiểu sao lại đột ngột thay đổi – Anh ta từ tốn nói, bất chợt nhìn sang hướng Park Jihoon thấy sắc mặc cậu không thay đổi mới tiếp tục – Anh nghĩ chuyện này không quan trọng nên không nói với em.

Park Jihoon tiếp tục im lặng, mắt vẫn hướng về phía đám đông, xe đi càng gần những tiếng reo hô càng rõ ràng "Daniel Oppa" "Kang Daniel"

Jihoon quay vào trong, nét mặt vẫn thờ ơ, nhưng Quản lý Kim cũng biết rằng lòng cậu không hề yên bình như vậy. Cái tên kia luôn là vết sẹo trong lòng trong cậu.

Bước xuống thảm đó, những ánh đèn flash lóe lên cùng những tiếng máy ảnh tách tách, Park Jihoon tạo vài ba kiểu dáng quen thuộc rồi bước vào trong. Lễ trao giải nhiều nhân vật lớn tham gia còn cậu chỉ là ngôi sao mới, không có công ty quản lý, địa vị trong giới không cao, nếu không vì năm nay phim điện ảnh cậu đóng doanh thu phòng vé đạt 10 triệu và gây sốt truyền thông thì chưa chắc đã được tham dự lễ trao giải này.

Phòng chờ của cậu chung với một diễn viên tân binh và một idol, cậu diễn viên tân binh sẽ làm MC ngày hôm nay còn cậu idol thì nghe nói sẽ nhận giải thưởng do khán giả bình chọn, Cả ba chưa gặp nhau bao giờ, nhưng tuổi tác cũng tương đồng, nhanh chóng chào hỏi nói dăm ba câu chuyện.

- Nghe nói Kang Daniel cũng sẽ tham gia, anh ấy sẽ đến để trao giải, tôi là fan của anh ấy – Cậu idol nói ánh mắt không giấu được sự vui vẻ

Nhắc đến cái tên khiến Park Jihoon hơi khựng lại, nhưng cậu nhanh chóng lấy được sự thờ ơ vốn có của mình

- A, em nhớ là trước đây anh và anh ấy cùng nhóm, chắc anh biết nhiều về anh ấy lắm nhỉ - Cậu ta nói tiếp

- Cũng không nhiều, chúng tôi cũng không thân thiết lắm – Park Jihoon nói một cách hờ hững như không phải chuyện của cậu, mặt cậu idol kia trở lên ỉu xìu.

Rất may câu chuyện không kéo dài, nhân viên đến dặn dò một chút về lễ trao giải.

Hội trường lễ trao giải khá lớn, khiến Jihoon có chút run rẩy, cậu nhẩm lại bài phát biểu đã chuẩn bị trước khi ngồi vào chỗ, cậu được xếp chung với đoàn làm phim, cũng hơn nửa năm không gặp kể từ ngày kết thúc tuyên truyền, lâu ngày không mọi người vui vẻ trò chuyện, hỏi thăm, ôn lại vài câu chuyện cũ khi quay phim. Thỉnh thoảng cậu lại đứng dậy chào các tiền bối mới bước vào.

- Kang Daniel đến rồi – Tiếng của Sae Ron bên cạnh làm cậu giật mình, Kim Sae Ron là nữ chính trong phim điện ảnh cậu đóng, còn cậu đóng vai phụ.

Park Jihoon cố giữ bình tĩnh để không nhìn về hướng đó, vài người bắt đầu bàn tán về anh ta, vì thân phận của anh ta đến lễ trao giải này có chút không phù hợp. Lễ trao giải uy tín về mảng điện ảnh, còn anh ta là idol, dù có là idol hạng A thì có vẻ không thích hợp lắm. Có điều anh ta đến theo danh nghĩa đại diện của nhà tài trợ chính để trao giải, cũng như sẽ biểu diễn một hai ca khúc. Cũng may là bàn của hai người cách nhau khá xa, nếu không muốn chạm mặt cũng dễ dàng.

Điều kỳ diệu đã xảy ra với Park Jihoon hơn cả mong đợi, cậu đoạt cả hai giải thưởng, nam diễn viên mới xuất sắc và nam diễn viên phụ xuất sắc. Tiếng chúc mừng xung quanh, hai chiếc cúp nặng nên tay, đến hôm nay cậu mới thấy chút thành tựu sau những năm vất vả chật vật trước đây.

**********************

Lễ trao giải kết thúc là đến bữa tiệc mừng, lần đầu Jihoon có cơ hội tham gia kiểu bữa tiệc này, mọi người vây xung quanh người đạt giải chúc mừng, những tiếng nói chuyện ồn ào. Người thì nhân cơ hội chào hỏi làm quen các tiền bối, người thì nhân cơ hội tạo dựng một mối quan hệ. Từ đầu đến giờ Park Jihoon luôn bị vây quanh, dù cậu là diễn viên mới, nhưng lại đạt đến hai giải thưởng ngày hôm nay cũng gây bất ngờ cho nhiều người. Một vài người đoán cậu có chống lưng mạnh phía sau, nên có chút dè chừng. Thỉnh thoảng Park Jihoon không kìm được đưa mắt nhìn người kia, không ngờ anh ta cũng ở lại tham dự bữa tiệc này. Anh ta chỉ là khách mời, cũng không nhất thiết tham gia, hơn nữa lịch trình chắc cũng không rảnh đến vậy. Anh dựa lưng vào tường, tay cầm ly rượu, vóc dáng nhìn sao cũng thấy ưu nhã, nói chuyện cùng mọi người, 5 năm trước anh nối tiếng với dáng vóc cùng ngoại hình sexy, năm năm sau vẫn không hề thay đổi lại thêm chút trưởng thành đầy thù hút. Jihoon thu ánh mắt, cậu uống một ngụm rượu, cậu bình thường tửu lượng không tốt lắm nhưng hôm nay vui vẻ nên phá lệ một chút.

Park Jihoon bỏ ly rượu xuống bàn, cậu muốn đến WC một chút.

Vừa ở trong phòng vệ sinh bước ra, cậu giật mình khi thấy Kang Daniel đang đứng trước gương, cậu hít một hơi lấy lại bình tĩnh rồi chậm rãi vặn vòi nước rửa tay. Anh ta vẫn đứng nguyên vị trí, không làm gì cả, mắt nhìn chằm chằm vào cậu trong gương. Cậu quyệt định nhanh chóng rời khỏi thì anh ta lên tiếng.

- Lâu ngày không gặp, cậu không định chào hỏi tôi à Park Jihoon

Park Jihoon rất muốn cười to một tiếng, bao nhiêu năm qua cậu cũng nhiều lần hình dung về khung cảnh gặp gỡ của hai người, cậu từng nghĩ lúc đó mình sẽ tự tin đến trước mặt chào hỏi anh ta, nhưng hiện thực cậu không làm được. Cậu nở một nụ cười tiêu chuẩn và nói với giọng điệu đầy khách khí.

- Rất vui được gặp lại anh, Daniel – Cậu nhìn vào mắt anh ta và thấy anh ta nãy giờ vẫn không rời mắt khỏi cậu. Hai người cứ nhìn nhau trong giây lát cho đến khi anh ta lên tiếng.

- Chúc mừng cậu đã đạt giải.

- Cảm ơn anh – Cậu vẫn đáp lại bằng giọng lạnh nhạt nhất, không khí trở lên đầy khó xử, cả hai người đều im lặng nhìn đối phương, cậu còn chưa biết làm sao thì nghe thấy tiếng gõ cửa phía ngoài và giọng anh quản lý vang lên.

- Xong chưa Park Jihoon, chúng ta còn ra chào hỏi biên kịch Han nữa nào.

Như trút được nhẹ nhõm trong người, cậu vội vàng chào Kang Daniel rồi bước đi.

Park Jihoon không biết rằng, lễ trao giải này, cuộc chạm mặt ngắn ngủi này, chỉ là khởi đầu cho tất cả mọi chuyện.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro