#30

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đến trưa cả hai đều tập trung tại căn tin của công ty để lấy cơm,riêng em thì lấy hộp cơm mà hắn đã đưa cho em để ăn tại đó

- Ủa,Dương mày tự làm đồ ăn tại nhà rồi mang lên công ty hả?

- Không có,bạn tao làm cho thôi

- À,bạn nào tốt vậy chỉ tao với/cười/

- Hắn ta tồi lắm,tốt nhất không nên va vào đâu/cười/

- Ồ,vậy thôi tao xuống căn tin lấy cơm,mày ở đây đợi tao nha

- Ừ đi đi

đồng nghiệp của em liền bỏ đi,trong văn phòng chỉ còn một mình em thôi,vì quá chán nên em mở điện thoại lên vừa lướt điện thoại vừa ăn cơm

- Tay nghề cũng khéo,đồ ăn cũng được,chắc học lâu lắm nhỉ?

Không đâu,hắn chỉ làm đúng một lần là được rồi cần chi học lâu,vì em hắn làm tất cả để cua lại em,nên cố gắng làm mọi thứ để cho em

- Ê,Dương trà sữa của mày nè

- Tao có kêu đâu?

- Thì tao cho,tại sợ mày khát nên tao cho mày đó

- Ừ,cảm ơn mày nha Linh/mỉm/

- /Bốp má em/Ừ,tao ngồi đây ăn với mày nha?

- Ừ,ngồi đi,ghế nè!

Em kéo ghế trống ra cho cô ngồi cạnh mình,em liền dùng máy tính làm việc bật phim lên coi,cả hai vừa coi vừa ăn vừa uống trà sữa,khi hết giờ nghỉ ngơi em chỉ cần đóng nắp hộp cơm lại là được,còn cô thì phải khó khăn đi lên xuống thang máy nhiều lần

...

Đến chiều cả hai đều tan làm và về nhà để tắm rửa và nghỉ ngơi,khi về đến nhà,đập vào mắt em là hắn đang đứng vẫy tay chào em

- Sao hắn ta lại đứng trước cửa nhà vậy?

- Sao mày hỏi tao?

- Thôi,xuống xe rồi tính tiếp!

- Ừ

Cả hai cùng nhau xuống xe và bước ra đứng trước mặt hắn,hắn liền cúi đầu xuống nhìn cả hai rồi cười mỉm

- Của em nè Dương/cười/

- Trà sữa,bánh và cả cơm?

- Đúng rồi,anh mua với nấu cho em đó,toàn món mới học thôi,em ăn thử đi chắc ngon lắm á..!

- Thôi,anh đem về nhà đi,tôi không cần mấy thứ này!

- Nhưng..hay em nhận cho anh vui được không...?

- Không!mang về nhà đi!

Em hét toáng lên,cả xóm nghe thấy liền bước ra đứng nhìn ba người

- A..anh nấu lâu lắm mới có được nó á..hay em ăn thử đi..!

- Đã tôi bảo là không,anh mau mang về nhà mà tự ăn đi,tôi với anh đã không còn dính líu gì với nhau nữa,mắc gì anh đeo bám tôi hoài vậy,không thấy phiền à?

Em nói một tràn,hắn chưa kịp mở miệng đã bị em chặn họng lại không cho nói,cô đứng kế bên cũng phải im lặng

- V..vậy anh về nhé..xin lỗi vì làm phiền em..

- Đi cho khuất mắt thôi đi!

Hắn liền ôm bánh,trà sữa và hộp cơm mà hắn đã chuẩn bị cho em từ trưa đến giờ,khi vào xe,hắn liền bật khóc,tay nắm lấy vô lăng và quay đi,đầu xe di chuyển nhanh đi ngang qua em,hắn chạy với tốc độ rất nhanh,nên em liền bất an nhưng vẫn mặc kệ

- Ê,sao hắn chạy nhanh vậy!

- Kệ hắn ta đi,mở cửa ra rồi đưa xe vào nhà đi!

- Lỡ hắn bị gì rồi sao?mày không nghĩ hậu quả à thằng này?

- Nhưng tao với hắn có còn dính líu gì tới nhau đâu mà tao phải nghĩ?

- Nhưng mà...dù gì hắn cũng là người yêu cũ mày,thì thôi đi theo coi lỡ có gì thì sao?

- Tsk..lên xe đi!

Em cau có bước lên xe,cô cũng bước vào xe ngồi cạnh em,em liền quay đầu xe lại chạy theo sau hắn,may mắn là chạy theo kịp nên không bị mất dấu xe,hắn chạy với tốc độ nhanh,phía trước là ngã tư,rất nhiều xe lớn đang ở phía trước,em liền chạy ngang xe hắn

- Mày mở cửa kính ra kêu hắn dừng xe lại ngay!phía trước là ngã tư đó!

cô liền hạ cửa kính xuống,gõ mạnh vào cửa kính của hắn,hắn liền quay ra nhìn thấy cô liền lau nước mắt rồi hạ cửa kính xuống

- C..chuyện gì vậy?

- Mau giảm tốc độ đi,phía trước là ngã tư đó,xe lớn nhiều lắm đó!

- Đ..được..

Hắn liền đạp thắng lại...nhưng chiếc thắng không chịu được tốc độ nhanh của xe nên liền đứt đi

- Không thắng được...đứt thắng rồi..!

- Chết mẹ rồi,Dương ơi,xe hắn ta đứt thắng rồi!

- Toang thật rồi,mày sang lái đi tao qua bên đó cho,mau lên!

- Ừ!

Cả hai liền đổi chỗ một cách nhanh chóng,em liền mở cửa xe của mình ra

- Anh mau mở cửa xe ra đi!

- ...

Hắn không mở cửa xe ra,vẫn ngồi thờ thẫn trong xe nhìn em,em liền tức giận lên quát hắn

- Anh muốn chết à,mau mở cửa xe ra nhanh lên tên khùng kia!

- A..anh

- Anh có mở hay không?

- ...

Hắn liền do dự một lúc,rồi nhìn ra phía trước,chỉ còn vài ngàn mét nữa là ra tới ngã tư ngoài đó rất nhiều xe lớn di chuyển,xe máy,xe hơi cũng có,em liền nỗi nóng hét lớn hơn

- ANH MỞ CỬA NHANH HAY ANH MUỐN TÔI CHẾT CÙNG ANH!

- A...anh/bật khóc/

Phía sau là xe của cảnh sát chạy theo sau

- cậu kia,mau chạy ra đầu xe của anh ta đi,tôi sẽ hổ trợ cậu!

- Vâng,mau giúp em với cảnh sát!

- Linh,chạy ra đầu xe hơi của anh ta nhanh!

- Ừ,tao biết rồi!

Cô liền đẩy tốc độ nhanh lên để chạy nhanh hơn xe hắn rồi chặn đầu xe hắn lại,cũng liền giảm tốc độ theo tốc độ xe của hắn,xe cảnh sát liền chạy nhanh để mau chóng đuổi theo hắn

- Anh mau mở cửa ra đi!

Hắn liền khóa cửa trong lại tạo hiện tượng giả

- T..tôi không mở cửa được!

- Chết rồi,anh đợi tôi một chút nhé...anh chịu khó đưa tay đây cho tôi..tôi sẽ kéo anh ra!

- ...

Hắn liền im lặng,nhìn ra phía trước là em đang ngồi trong xe đưa đầu ra kêu hắn nắm tay cảnh sát để thoát ra

- Vâng...

Hắn liền đưa tay ra nắm lấy tay cảnh sát,xui xẻo làm sao xe của hắn liền mất lái,khiến cả hai không thể với tay tới được,hắn liền định mở khóa cửa ra..nhưng cuối cùng nó lại bị kẹt và không thể mở được,hắn liền nhắm mắt lại rồi thở phào

- Cảnh sát,anh đợi tôi một chút nhé..

- Anh định làm gì vậy?

Hắn liền ra phía sau xe và mở cửa sau ra,thì rất may mắn là nó không bị khóa,hắn liền nhanh chóng đưa tay ra cho cảnh sát nắm lấy,khi nắm lấy được,cảnh sát sợ sẽ xảy ra hiện tượng không hay nên nhờ thêm một người nữa kéo hắn ra khỏi xe,may mắn vẫn thoát được khỏi cơn ác mộng đó

- Xe phía trên chạy qua đầu xe của tôi và giảm tốc độ lại đi!

- Vâng!

Cô trả lời rồi liền quay vô lăng qua đường mà xe cảnh sát đang di chuyển,sau đó giảm tốc độ lại,còn xe của hắn thì chạy vào hầm của xe tải,bên trong có bong bóng hơi lớn,nên không ảnh hưởng gì nhiều

ở đồn công an

- Bộ anh muốn chết lắm!

- A...anh

- Đã thế kêu mở cửa xe còn im nữa?

- Anh xin lỗi..

- Mày chửi hắn làm gì,hắn cũng đã thắng xe lại rồi mà do tốc độ quá nhanh nên nó bị đứt thôi,đừng chửi hắn như vậy chứ/nhìn em/

- Mày còn bênh hắn nữa,lúc tao kêu mở cửa xe thì có sao đâu,còn cố khóa trái cửa nữa,tưởng tôi không biết hay gì?anh cố tình khóa trái cửa để chết à?

- Anh xin lỗi mà../cúi đầu xuống/

- Má nó..nếu nhỏ này nó không kêu tôi đi thì chắc giờ anh chết ở giữa đừng ngã tư rồi đấy!chạy mà không biết hậu quả à!

- ...

- Thôi,đang ở đồn công an mà mày oang oang lên..hắn thì buồn,mày thì lo còn tao thì nhục đó Dương!

- Mày biến về nhà luôn đi!

- Vậy tao về!

- Ủa con này?

- Mày kêu còn gì?

- Kêu là về à?

- Chứ gì nữa má!

Hắn đưa hai tay lên ôm lấy mặt rồi khóc thầm,em liền nghe tiếng khúc khích mà quay lại nhìn hắn,hắn khóc mất rồi..

- N..Này,anh khóc à tên kia!

- A..anh không có../lau vội/

- Anh nói dối,mắt anh đỏ đến thế cơ mà!

- Anh xin lỗi vì đã cố tình khóa trái cửa xe..anh xin lỗi vì không nghe lời em mà mở cửa...anh xin lỗi vì đã làm phiền em..anh xin lỗi em nhiều lắm...

Em liền đau nhói lên,vô thức mà ôm lấy đầu hắn,mặt hắn tựa vào bụng của em

- Anh đừng khóc nữa..mau nín đi..

- Anh xin lỗi em nhiều lắm Dương ơi...hức..anh xin lỗi em..(ôm lấy người em)

- Đừng khóc nữa,anh có đáng mặt đàn ông không?

- Mày nói người ta,mà mày cũng khóc kìa con điên!

- Con này,nói tậm bậy mày!

- Ủa chứ không phải à?

- Thì không phải/cãi ngang/

Hắn ôm chặt eo em hơn,em liền buông lỏng cảm giác mà ôm anh vào người mình chặt hơn

- Mốt không được chạy xe quá tốc độ nghe chưa...nguy hiểm lắm đó..tai nạn xảy bất cứ lúc nào..nên chúng ta không thể đoán trước được đâu..ngoan đừng khóc nữa

Hắn cứ khóc lóc thầm,tay em thì cứ vỗ lưng hắn

- Đ...đưa hộp cơm của anh đây..tôi ăn cho anh vui nhé...

- T..thật sao?/nhìn em/

- Anh nhìn tôi giống nói xạo lắm sao?

- A..anh xin lỗi..đ..để anh ra lấy cho em nhé..!

- Lẹ đi/nhìn hắn/

Hắn liền chạy lon ton ra xe của mình để lấy hộp cơm của mình

- Anh ơi,cho em lấy hộp cơm...

- À,cậu vào lấy đi/cười/

- Em cảm ơn!

Hắn liền mở cửa xe ra rồi lấy hộp cơm đem vào cho em,ngồi đối diện em,tay liền mở nắp hộp cơm ra lấy muỗng ra đặt vào hộp cơm đó cho em

- Còn nóng..em ăn nhanh đi cho nó ngon..chứ nguội nó không ngon đâu..!

- Khéo tay nhỉ?không biết mùi vị như nào nhỉ?

- Em ăn thử đi/cười/

Em liền cầm muỗng lên múc một ít cơm kèm theo một ít đồ ăn rồi đưa vào miệng,khuôn miệng liền nhai chậm và cảm nhận vị của nó

- Cũng được,cũng tạm"ngon"

- Vậy anh sẽ cố gắng nấu tốt hơn để mỗi ngày em đem theo vào công ty để ăn trưa nhé?

- Tại sao phải là mỗi ngày,anh không thấy phiền sao?

- Anh không,chỉ cần mỗi ngày em đều ăn nó là được!

- Ồ,vậy cảm ơn anh nhé!/cười/

Hắn ngồi nhìn em ăn cơm mà hắn nấu,còn em vừa ăn vừa hưởng thức món ăn ngon mà hắn đã nấu cho em

end

Mấy má ơi cứu toaiii,hôm nay khai giảng mấy má ơi,đang nằm ngủ mà 2h52 báo thức nó kêu cái hết ngủ được luôn mấy má ơi trời ơii,trời ơi 6h30 đến 10h trời ơi nắng lòi l toai rồi!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro