NINH NINH CỦA TÔI - CHAP 8:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Hôm nay mặc cho trời có âm u thì với Hoàng Khải vẫn là một ngày rất đẹp trời. Sau khi họp báo kết thúc, phía NJ đã nhanh chóng liên hệ sắp lịch phỏng vấn.

Đối với một cậu phóng viên thực tập như anh, được phỏng vấn độc quyền nhân vật tầm cỡ như vậy chính là tấm vé nhanh nhất bước tới con đường làm phóng viên chính thức. Từ đêm hôm qua cậu đã rất háo hức mong đợi.

Trong khi đó, tại trụ sở NJ, Kim Linh đang thông báo lại lịch trình làm việc:

- Buổi chiều, sẽ có một cuộc phỏng vấn với Light News, buổi trưa tôi sẽ sắp xếp khoảng ba mươi phút để chuẩn bị.

Ninh Bích nhấp một ngụm cà phê sau đó lấy tay xoa nhẹ hai mắt. Hôm qua lúc đang dùng bữa tối, cô đột nhiên có ý tưởng mới. Vậy là cô thức gần như cả đêm để phác thảo thiết kế. Hiện tại, ngoài quầng thâm mắt nhìn khá rõ, cầu mắt của cô đang hiện đầy tơ máu tương đối đáng sợ.

- Nếu cô cảm thấy không thích hợp, tôi sẽ dời lịch phỏng vấn sang ngày khác.

- Không cần, buổi phỏng vấn này là lời xin lỗi của NJ về sự việc hôm đó, chúng ta không thể thiếu thành ý như vậy được. Lịch trình buổi sáng, có một vài chỗ không cần thiết ra mặt. Chị đi xử lý giúp em.

- Tôi sẽ báo thư ký sắp xếp lại.

- Phải rồi, em đã phác thảo xong trang sức mà phu nhân bộ trưởng Triệu yêu cầu, chị liên hệ bên đó sắp xếp một buổi gặp mặt càng sớm càng tốt. Em muốn phu nhân sử dụng trang sức của NJ trong đêm chung kết.

- Vâng, cô chủ.

Mặc dù rất mệt nhưng Ninh Bích cũng đã hoàn thành tất cả lịch trình buổi sáng sớm trước gần một tiếng. Cô còn muốn chỉnh sửa thêm một vài thiết kế, nhưng cô nghĩ điều bản thân cần hiện tại là một giấc ngủ ngắn. Cô thật sự không muốn đầu báo sắp đăng giật tin 'NJ bóc lột người thừa kế'.

Tại văn phòng làm việc của chủ tịch, Ninh Bách vừa kết thúc cuộc họp với các nhà đầu tư. Nếu mọi việc đúng như trong dự tính của anh, thì sắp tới NJ sẽ có một bước chuyển mình lớn. Anh đứng dậy, cầm chiếc túi giấy trên bàn làm việc xuống lầu. Bên trong túi là một bộ váy đồ công sở cách điệu được mua trong một chuyến khảo sát thị trường.

Có thể nói Ninh Bách cũng có khả năng được xếp vào 'hội phụ huynh cuồng con gái', từ khi nhận nuôi cô, anh rất hay để ý tới trang phục, đồ dùng của cô. Có đôi lúc đi trên đường, nhìn thấy một bộ đồ đẹp, anh sẽ nghĩ đến dáng vẻ kiều diễm của cô khi khoác lên mình. Khi thấy cô yêu thích những món đồ mình mua, anh sẽ bất giác cảm thấy vui vẻ. Với bênngoài Ninh Bích đã là một cô gái hai mươi tuổi trưởng thành và độc lập, nhưng với anh, cô vẫn luôn là cô bé năm tuổi ngày nào.

- Chủ tịch. - Thấy anh tới thư ký giám đốc lên tiếng.

- Giám đốc Ninh đang ở đâu?

- Báo cáo chủ tịch, giám đốc đang ở trong phòng làm việc.

Ninh Bách khẽ gật đầu ra hiệu thư ký không cần thông báo cho Ninh Bích. Anh đẩy cửa bước vào phòng làm việc của cô, ấy vậy mà bàn làm việc lại trống trơn. Đúng như anh dự đoán, cô nhóc này đang ở phòng trong.

Nói về phòng trong, tất cả các văn phòng làm việc quản lí cấp cao trong NJ đều được sắp xếp thêm một phòng nhỏ để nghỉ ngơi và chuẩn bị trước các sự kiện quan trọng. Sáng nay anh thấy cô đeo kính đen đi thì đã phần nào đoán được đêm qua cô lại thức tới muộn để làm việc. Cách che đậy vụng về như thế này mà cô nghĩ có thể qua mắt được anh sao. Vừa mới ốm dậy mà cô lại làm việc bán mạng như vậy khiến anh rất đau lòng.

Chiều nay có một cuộc phỏng vấn, chính vì vậy anh đoán cô sẽ dành một chút thời gian để nghỉ ngơi. Nhóc con này, phải mệt đến như nào mà đi ngủ giày còn chưa cởi, chăn còn chưa đắp ngay ngắn. Anh khẽ cười, nhẹ tay vén lọn tóc đang che bớt một phần gương mặt cô, giúp cô tháo giày, đắp lại chăn.

Hai tiếng sau, Ninh Bích thức giấc vì chiếc cọ phấn di chuyển trên mặt làm cô thấy hơi nhột. Cách đây nửa tiếng Kim Linh đã dẫn chuyên viên trang điểm tới giúp cô sửa soạn.

- Cô chủ, nếu đã tỉnh thì mau chóng dùng bữa trưa rồi thay đồ. Tôi đã chuẩn bị ba bộ trang phục nhưng hình như cô đã chọn được bộ ưng ý.

Kim Linh chỉ chiếc túi đặt gần đầu giường. Ninh Bích ngái ngủ nhìn theo hướng tay chỉ, một sự ấm áp dâng lên trong lòng làm cô bất giác nở một nụ cười nhẹ. Chắc hẳn người đó đã đến đây.

Đầu giờ chiều, Light News cho người tới sớm gần một tiếng để thống nhất nội dung phỏng vấn.

- Cô Kim Linh, tôi là Mai Trang, phó tổng biên tập Light News, là người sẽ thực hiện cuộc phỏng vấn ngày hôm nay.

Một người phụ nữ trên ba mươi tuổi mặc trang phục sang trọng, cử chỉ đoan trang đang đưa tay về phía Kim Linh.

- Xin chào, tôi không nhớ là đã đặt lịch phỏng vấn với phó tổng viên đây.

- Chắc cô đang nhắc tới Hoàng Khải, cậu ấy mới chỉ là phóng viên thực tập, kinh nghiệm làm việc khá hạn chế. Chúng tôi nhận thấy với địa vị của Giám đốc Ninh thì buổi phỏng vấn này vẫn cần một người chuyên nghiệp hơn.

- Tôi cần thông báo cho giám đốc về sự thay đổi này. Cô hãy chờ một chút.

Một lúc sau, Kim Linh từ phòng Ninh Bích bước ra:

- Giám đốc chúng tôi yêu cầu hủy cuộc phỏng vấn ngày hôm nay, mong cô về cho.

- Chờ đã, tôi có thể biết nguyên nhân không?

- Giám đốc Ninh nói chỉ tiếp nhận phỏng vấn với cậu Hoàng Khải, không phải với Light News. - Kim Linh nói xong lạnh lùng quay đi.

Mai Trang có phần bất ngờ. Cơ hội phỏng vấn tin độc quyền hấp dẫn tới như vậy, cô không cam tâm đặt vào tay một thực tập sinh. Chính cô đã bắt tổng biên tập trao cho cô cơ hội này. Nhưng nếu hôm nay buổi phỏng vấn bị hủy bỏ, cô sẽ thành trò cười không chỉ trong tòa soạn mà còn là trong cả giới báo chí. Cô cần phải cứu vãn chuyện này.

- Kim Linh, mong cô chuyển lời tới Giám đốc Ninh, tôi đã chuẩn bị rất kĩ cho cuộc phỏng vấn lần này, tôi cũng đã phỏng vẫn rất nhiều nhân vật lớn, chắc chắn sẽ không làm cô ấy thất vọng.

- Ý giám đốc đã quyết, tôi không có quyền can thiệp, mong cô về cho.

- Vậy nếu bây giờ tôi gọi Hoàng Khải tới, liệu chúng tôi có còn cơ hội để thực hiện phỏng vấn?

- Nếu cậu ấy đến đúng giờ đã hẹn, cuộc phỏng vấn vẫn sẽ diễn ra bình thường.

- Được, được. tôi sẽ ngay lập tức sắp xếp.

Tại tòa sạn Light News, Hoảng Khải đang ngồi ngây người trước máy tính. Ngày hôm qua, nghĩ tới mình sắp được phỏng vấn Ninh Bích làm cậu bồn chồn mãi tới gần sáng mới có thể ngủ. Sáng nay, cậu đã chọn bộ trang phục lịch sự nhất, dành nhiều thời gian đứng trước gương để có tác phong chuyên nghiệp nhất.

Ấy vậy mà niềm vui của cậu nhanh chóng bị lấy mất, tổng biên tập chuyển cuộc phỏng vấn của cậu sang cho phó tổng biên với lí do cậu chưa đủ kinh nghiệm. Một phóng viên thực tập như cậu đâu thể cãi lại.

- Khải, hình này tôi đã sửa xong, cậu thấy thế nào?

- Hớ. - Hoảng khoảng hơi giật mình, mặt ngơ ngác.

- Cậu làm sao thế, hôm nay làm việc không được tập trung, vẫn đang nghĩ về việc phỏng vấn hả?

- Em ... em.

- Đừng buồn nữa, tôi nói cậu nghe này - Anh Viên khẽ nói nhỏ vào tai câu - nghe đồn mụ phó tổng biên đó là người tình của của tổng biên, mụ ta chuyên đi cướp việc phỏng vấn của người khác.

Hoàng Khải có chút bất ngờ quay sang, không ngờ anh Viên thưởng ngày nhìn thờ ơ mà bản chất lại bà tám tới như vậy.

Thấy thái đội của cậu, Viên tưởng cậu không tin, nói thêm:

- Tôi nói thật đấy, cái đó ai ở đây cùng biết, ai cũng bị mụ ta nẫng tay trên vài lần rồi, thôi đừng buồn nữa, xem ảnh tôi mới gửi đi.

Hoảng Khải lấy lại tinh thần, đang định quay lại công việc thì chuông điện thoại reo, là phó chủ biên.

- Alo, tôi nghe.

- Cho cậu hai mươi phút, ngay lập tức có mặt tại NJ.

Chuyện gì thế này, dù có chút khó hiểu nhưng Hoàng Khải vẫn mau chóng bắt xe tới NJ.

Mười lăm phút sau cuộc gọi, Hoàng Khải đã có mặt tại NJ, vì đi lại có chút vội vàng nên dáng điệu của cậu hơi thiếu chỉnh chu.

- Báo cáo tôi đã có mặt.

- Mau sửa soạn lại trang phục, đừng để tôi mất mặt. - Mai Trang tâm trạng không tốt, cau mặt trách mắng cậu.

Năm phút sau, Mai Trang dẫn Hoàng Khải tới gặp Kim Linh để thảo luận về nội dung phỏng vấn. Đến bây giờ Hoàng Khải cũng chưa hiểu chuyện gì xảy ra. Không phải sáng nay Mai Trang nhất quyết đòi quyền phỏng vấn của cậu sao? Thế thì hiện tại bà ta đang làm gì vậy? Chuyện gì khiến bà ta thay đổi ý kiến thế?

Tuy nhiên, sự thắc mắc đó không kéo dài lâu, sự hồi hộp đêm hôm qua lại quay trở lại. Hoàng Khải nắm chặt hai bàn tay lấy lại tinh thần, cơ hội đã đến, cậu cần phải nắm bắt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro