Chương 1811: Thiên Kiếp 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 1811:Thiên Kiếp 15

Tác giả : Ngận Thị Kiểu Tình

Edit : Dì Joy

¸.•♥•.¸¸.•♥•.¸¸.•♥•.¸¸.•♥•.¸¸.•♥•.¸¸.•♥•.¸ ¸.•

Đối với loại người này đào hố chôn kín là tốt nhất, đánh không lại, lại không thể làm gì cô ta, thật là muốn cho cô ta nổ ch.ết tại chỗ cho rồi.

Ninh Thư ở trong lòng mặc niệm Thanh Tâm Chú, ngăn chặn cảm giác bực bội trong lòng, loại cảm giác này tồn tại bởi vì có tàn niệm của người ủy thác, người tu chân thần thức cường đại, cho dù chết, trong thân thể cũng có tàn niệm.

Ninh Thư hít thở sâu hít thở sâu, "Ta không biết ngọn núi rốt cuộc có phải di tích thần đạo tông môn hay không, nhưng một ngọn núi như vậy nghiên cứu nhiều chút cũng không sai, hiện tại không cánh mà bay, ngươi nói làm sao, làm sao?"
Ninh Thư cùng Kỳ Thừa nói chuyện, cô không muốn cùng Dịch Ưu Toàn nói chuyện, ta không chọc nổi ngươi, không muốn cùng ngươi tiếp lời.

Làm sao làm sao? Kỳ Thừa bị Ninh Thư hỏi một chuỗi làm sao thiếu chút nữa mang hắn đánh ngất, hắn làm sao biết làm sao, hiện tại đã biến mất rồi, "Nói thẳng là được."

"Ờ, một ngọn núi lớn không cánh mà bay, ngươi cảm thấy chưởng môn sẽ tin tưởng ssao?" Ninh Thư mặt lạnh tanh.

"Nói tới nói lui, ngươi vẫn cho là ta lấy mất chứ gì?" Dịch Ưu Toàn kéo căng cung tên, mũi tên chĩa về phía Ninh Thư, "Cầm chứng cứ ra đây, nếu không ta sẽ không để yên chuyện ngươi bêu xấu ta, chẳng qua là ngươi muốn báo thù, đem tất cả mọi chuyện đổ lên đầu ta."

Ai da, ta muốn chửi thề nữa rồi, Ninh Thư nói thẳng :"Có bản lĩnh thì ngươi bắn đi, bắn!"

Dịch Ưu Toàn thần sắc lạnh lùng, đem cung Hậu Nghệ kéo căng, sau đó hướng Ninh Thư bắn tên.

Ninh Thư xoy tròn thân thể, né tránh mũi tên đang bay tới, cung tiễn quay đầu bay về phía Ninh Thư.

Ninh Thư thần sắc nghiêm túc, lấy ra phi kiếm, mũi tên cùng kiếm va chạm, phi kiếm bị mũi tên trực tiếp chặt đứt, mũi tên thẳng tắp hướng Ninh Thư mà bay tới.

Ninh Thư bắt được mũi tên, nhất thời cảm thấy tay như chạm vào vạc dầu đang sôi.

Ninh Thư bị mũi tên lôi lên không trung bay vòng vòng, tốc độ mũi tên cũng rất nhanh, Ninh Thư bị gió tạt vào mặt khiến cả gương mặt bị biến dạng.

Ninh Thư :....

Dịch Ưu Toàn đạm mạc nhìn Ninh Thư đang bay tới bay lui trên trời, Kỳ Thừa có chút bất đắc dĩ mà nói :"Cái nha đầu này, ngươi đừng nghịch ngợm như vậy."

"Cô ấy tốt xấu gì cũng là sư thúc của ngươi, không cần làm xấu mặt mũi trưởng bối như vậy." Kỳ Thừa làm lơ Ninh Thư đang bay trên không trung, giáo dục đệ tử của mình.

Dịch Ưu Toàn vòng tay trước ngực, "Cô ta có chút nào ra đáng trưởng bối chứ, suốt ngày nhàm vào ta, đơn giản chỉ vì ta đánh bại cô ta, cho nên vẫn ôm hận trong lòng, tóm được cơ hội liền muốn vu oan giá hoạ cho ta."

"Chẳng lẽ ngươi còn không cho phép người khác ôm hận?" Kỳ Thừa có chút bất đắc dĩ nói.

"Cho nên cái loại chó mèo con này, phải đem đánh đến sợ, về sau nhìn thấy ta thì đi đường vòng, không dám đến gần gây chuyện."

Dịch Ưu Toàn nói, lại rút ra một mũi tên, nhắm Ninh Thư đang bay loạn trên không trung.

Dịch Ưu Toàn hơi câu khoé miệng, có vẻ vô cùng đen tối, mới vừa lấy được đến tay thứ tốt, tâm tình cô ta đang rất vui vẻ, dọn dẹp cái người đàn bà lắm miệng này.

Luôn hướng người cô ta mà hắt nước bẩn, hôm nay liền xuống tay dọn dẹp, thực lực vô dụng ch.ết cũng xứng đáng.

Miễn cho há mồm nói bừa.

Ninh Thư quay đầu lại nhìn Dịch Ưu Toàn nhắm ngay chính mình, nhìn dáng vẻ cô ta có lẽ là muốn một tên bắn ch.ết mình.

Ninh Thư bắt được mũi tên, gắng gượng đem mũi tên ép ngừng.

Dịch Ưu Toàn khẽ mỉm cười, kéo dây cung nhẹ nhàng buông tay, mũi tên hướng Ninh Thư bay đi.

Ninh Thư hít một hơi thật sâu, trực tiếp đam mũi tên trong tay hướng mũi tên đang tới ném đii.

Trên mũi tên bao trùm khí của Tuyệt Thế Võ Công.

Lực lượng haii mũi tên chạm vào nhau, đinh một tiếng, đồng thời rớt xuống dưới.

Gậy ông đập lưng ông.

Vẻ mặt của Dịch Ưu Toàn không thay đổi, cô ta lấy ra một thần khí khác, chính là một thanh kiếm, chuôi thanh kiếm có hoa văn sang trọng.

Ngay khi thanh kiếm xuất hiện, trong không khí liền có da.o động, tràn đầy kiếm khí.

Thật là bỉ ổi!

Ninh Thư sờ khắp người không tìm được vũ khí hữu dụng nào, đương nhiên không thể so sánh với Dịch Ưu Toàn.

Trong tiên phủ của cô ta có đủ loại vũ khí, tất cả đều là thần khí.

Cmn!

Chơi vậy ra chuồng gà chơi một mình đi má!

Chẳng qua vẫn phải đánh, tại sao lại không đánh, coi như ch.ết cũng phải đánh.

Nếu không được thì lấy mạ.ng đổi mạ.ng.

Dịch Ưu Toàn cầm kiếm đứng đối diện Ninh Thư.

Ninh Thư cởi chiếc chuông màu đỏ trên thắt lưng ra, đây cũng là một pháp khí tốt, là pháp khí bổn mạ.ng của người uỷ thác.

Thần kiếm trong tay Dịch Ưu Toàn vạch ra một đạo kiếm khí vô cùng sắc bén,trực tiếp cắt nát chiếc chuông đỏ trong tay Ninh Thư.

Ninh Thư...

Ta chịu.

Nếu là pháp khí bổn mạ.ng, bị ch.ém đứt như vậy, khẳng định hộc má.u.

Ninh Thư không có vũ khí để tự bảo vệ mình, chiến đấu với Dịch Ưu Toàn bằng tay không.

Toàn bộ cơ thể cảm thấy thật tồi tệ.

Ninh Thư dồn khí đan điền, thả ra một đạo kình khí, là kình khí hình rồng.

Kình khí hình rồng bay lên từ phía sau Ninh Thư, linh khí đầu rồng ngửa đầu lên trời gầm lên, sống động như thật, ánh mắt như có thần vận.

Dịch Ưu Toàn cau mày nhìn con rồng đang lao về phía mình, vừa giống rồng vừa giống yêu thú.

Dịch Ưu Toàn không dám lơ là, trực tiếp ch.ém ra một đạo kiếm khí cường đại, trực tiếp ch.ém đứt con rồng.

Ninh Thư điểm ngón tay, con rồng bị ch.ém đứt thắt lưng trở lại hình dạng ban đầu, gầm lên một tiếng rồi lao thẳng về phía Dịch Ưu Toàn.

Dịch Ưu Toàn liếc nhìn Ninh Thư đang đứng trên không trung, "Có tiền đồ hơn so với trước đây, nhưng vẫn chưa đủ."

Dịch Ưu Toàn chems liên tiếp mấy đường kiếm sắc bén, trực tiếp cắt đứt năng lượng thành từng mảnh.

Ninh Thư nhún vai, phát ra càng nhiều linh lực, linh lực bị cắt đứt khôi phục lại sức mạnh, mạnh mẽ hơn trước.

"Có chút thú vị." Dịch Ưu Toàn nhàn nhạt nói, nhìn con rồng khổng lồ, cô ta nhếch khoé miệng, thu kiếm lại, lấy ra một cái bình.

Cô ta trực tiếp mở bình, ngọn lửa dày đặc từ trong bình tràn ra, khi ngọn lửa cạm vào năng lượng hình rồng, chúng bắt đầu bốc cháy, đem linh khí cháy hết.

"Đây là tiên thiên chân hoả, thiêu huỷ vạn vật thế gian, bao gồm cả linh khí." Dịch Ưu Toàn bình tĩnh nói, lấy ra một cái bình khác, "Đây là hồng liên nghiệp hoả, dùng thất tình lục dục làm nguyên liệu, càng nhiều tội lỗi, ngọn lửa càng nóng."

Dịch Ưu Toàn lại lấy ra một bình khác, "Đây là Cửu Thiên Thần Phong Hoả. Nó đốt cháy mọi thứ, giống như gió nhưng lại là lửa, địa phương nó thổi qua, toàn bộ đều biến thành hư vô."

Ninh Thư....

Wow, thật là tuyệt cà là vời!

Bảo bối nhiều như vậy, Ninh Thư cảm thấy linh khí hình rồng gần như đã bị đốt cháy hết, hơn nữa cô cũng không thể thu hồi linh khí của mình, nếu không lửa này sẽ dính vào người.

Ninh Thư chịu, một loại còn được đi, đằng này còn lấy ra cả ba loại.

¸.•♥•.¸¸.•♥•.¸¸.•♥•.¸¸.•♥•.¸¸.•♥•.¸¸.•♥•.¸ ¸.•

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro