Chương 303

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cây dâu lần này, lão Chu bỏ cái phong cách trước đây có thể tiết kiệm chút nào hay chút ấy đi, xài giá cao mua một đám cây lớn đường kính ngang ngực (DHB) trên hai mươi cm của một công ty ươm giống từ bên Đồng thành về.Lúc bọn họ trồng cây, thời gian đã là cuối thắng năm, lập tức sẽ bước vào mùa hè, mùa này vốn là không thích hợp dời trồng cây cối, nhất là loại cây lớn này. Vì đảm bảo tỉ lệ sống của một đám cây dâu này, lão Chu đều tưới đầy đủ nước linh tuyền cho bọn nó, ngoài ra anh còn đổ không ít nước linh tuyền vào trong cái ao ba ba tại gần đó.Ao ba ba này là Lâm Khoát dẫn một đám người thành phố đào ra, trước sau dùng hai mươi ngày thời gian, chính là tại trên trụ cột giữ nguyên địa hình gốc của vách đá này, ở chỗ trũng làm một ít công tác, ví dụ như có một số nơi có thể đào sâu vừa phải, có một số nơi cần nối kín khe hở gì gì đó, chỉnh thể thoạt nhìn rất tự nhiên, ba ba của nơi này nuôi ra, đại khái cũng không kém quá xa so với ba ba hoang dại.Mặt khác trên sườn dốc xung quanh ao ba ba, còn rải rất nhiều hạt cát mềm mịn, đám cát này đều là nghé con hơi lớn một chút trên Ngưu Vương trang thồ từng túi một lên.Nhóm nghé con trên Ngưu Vương trang từ nhỏ chạy nhảy tại ngọn núi này, mỗi một con lớn lên đều khỏe mạnh miễn chê, hơn nữa hành động cũng càng thêm linh hoạt rất nhiều so với trâu của nơi khác, một cái vóc dáng lớn thế ấy, lúc nhảy nhót nhìn qua còn rất nhẹ nhàng.Có một số người thành phố lần đầu tới Ngưu Vương trang, nhìn tới tình cảnh này sẽ bị dọa nhảy dựng, nhưng phần lớn nhóm nhân công ngắn hạn dài hạn trên Ngưu Vương trang đều đã coi tình huống này là đương nhiên rồi, nhóm nghé con tính cách hoạt bát, rãnh rỗi nhảy nhót mấy cái thật sự là không thể bình thường hơn nữa, đáng thương đám gạch xanh trên sàn chuồng trâu, cũng không biết bị đạp nát bao nhiêu.Lúc lão Chu có thời gian liền tới bên chuồng trâu nạy mấy miếng gạch nát tới đặc biệt lợi hại ra, lại dùng gạch xanh nguyên miếng lấp vào, bản thân anh không cảm thấy gì, nhưng mà nhóm nhân công ngắn hạn dài hạn đều nói, mỗi lần thấy bóng dáng của anh ngồi xổm trong chuồng trâu thay gạch, đều có thể cảm giác đặc biệt "lão Chu".Lứa cây dâu này trồng xuống, cũng không có thể lập tức bắt đầu cấy tang hoàng lên, tang hoàng hoang dại là tình huống gì không biết, nhưng mà nếu trồng nhân tạo, liền khó tránh khỏi phải đục cái lỗ trên thân cây dâu, hơn nữa sinh trưởng của tang hoàng, cũng cần cây dâu cung cấp chất dinh dưỡng cho bọn nó. Đám cây dâu này bọn họ vừa mới trồng xuống, bản thân chúng nó đều còn chưa sống nữa, tạm thời liền khỏi cần nghĩ tang hoàng cái gì.Hai ngày nay lão Chu thường thường sẽ đi lên Ngưu Tích Câu xem một chút, sau này khu vực này của anh khá nhiều của quý, vừa trồng thiết bì thạch hộc lại nuôi ba ba, tương lai nếu làm ra tang hoàng, phương diện an toàn cũng rất thành vấn đề.Nói tới việc này, La Mông thực tự nhiên liền nhớ tới hai người của Thủy Ngưu quán.Từ sau lúc Bặc Nhất Quái bắt đầu dạy người luyện võ ở quảng trường văn hóa, trấn Thủy Ngưu nổi lên một cơn gió tập võ cổ truyền, rất nhiều trẻ con đều biết hai ba chiêu, nhóm người lớn thi thoảng cũng thích khoa tay múa chân một chút, dần dần, trấn trên cũng bắt đầu có mấy "cao thủ võ công".Lần này hai người lão Thường giới thiệu tới, cũng đều là xuất thân gia đình luyện võ, tại dưới bầu không khí này, khó tránh khỏi cũng sẽ có lúc ngứa nghề, nghe Tiếu Thụ Lâm nói, thời gian này, lão Dương cụt một tay so đấu với mấy "cao thủ võ công" trấn trên đều chiến thắng.Nhân tài như vậy, lão Chu tỏ vẻ còn muốn thêm mấy người nữa, vì chuyện này, anh lại đi tìm lão Thường."Ta nghe nói công ty lao động bên ngoài tiến cử những người này, đều phải thu phí phục vụ". Lúc này lão Thường đang ngồi ở trên hành lang cửa nhà mình lột trái đậu.Đậu trắng mới hái từ ruộng về, lột vỏ rửa qua, thêm chút nước tương thêm chút muối, lại trộn chút mỡ heo thắng ra từ thịt mỡ ông thời gian trước lấy về từ chỗ lão Chu, hấp chín trong nồi cơm, mùi vị đó, thơm ngon miễn bàn."Ông muốn chút gì ạ?". Làm ngọn núi dựa lớn nhất của Ngưu Vương trang, cho dù không giới thiệu nhân công, muốn chút gì, chỉ cần ông ta mở miệng, La Mông khẳng định cũng đều sẽ cho, chẳng qua lão Thường không có thói quen như vậy thôi."Gần đây cũng không thèm cái gì, chính là thích gặm chút chân gà". Lão Thường nói."Được ạ, hôm nào cháu giết gà liền mang qua cho ông ạ". Muốn chút chân gà mà thôi, này có cái gì khó."Lấy nhiều chút, tới khi đó ta gọi bọn tiểu Dương cùng nhau ăn". Lão Thường lại nói. Tiểu Dương của ông nói, chính là bảo vệ cụt một tay của Thủy Ngưu quán."Có muốn để Hầu mập phối chút gia vị và hương liệu cho các ông hay không ạ?'. Lão Chu phục vụ chu đáo."Hắc, này tốt đó". Lão Thường vui vẻ nhận.Ngưu Vương trang muốn tuyển bảo vệ, việc này tìm lão Thường chính là hợp nhất, ông hơn nửa đời sống trong quân đội, thuộc hạ ngoại trừ mấy ông bạn già cố định, tới tới lui lui cũng quen biết không ít người, không phải mọi người chỉ cần làm lính liền cả đời tại quân đội, rất nhiều người trong đó sẽ bởi vì đủ loại nguyên nhân chuyển nghề tới nơi khác.Có một số người tầm nhìn linh hoạt, tại đơn vị địa phương cũng có thể lăn lộn thuận buồm xuôi gió, hơn nữa quan hệ trước đó tích lũy trong quân đội, đó tự nhiên là đường làm quan bằng phẳng. Nhưng mà có một số người, thời gian sống trong quân đội quá dài, còn có chút không thích ứng lắm xã hội bên ngoài, còn có một số là không thích luồn cúi, đối tiền quyền thế cũng không ham muốn lắm, chỉ muốn sống cuộc sống thanh tịnh.Sau khi chuyện trò cùng lão Thường, lão Chu trở lại trên Ngưu Vương trang, lại đi bên chuồng gà, hiện tại anh khá chú ý tình hình của đám gà trống gà mái của nhà mình, thường xuyên để Đại Bảo tìm một chút giúp anh, xem xem còn có kê linh hay không.Chẳng qua Đại Bảo hàng này tìm dưa hấu chín đó là tìm cái nào chuẩn cái đó, cái mũi của nhóm chó lớn chó nhỏ đều cực kỳ nhạy, xuyên thấu qua vỏ dưa hấu giống như đều có thể ngửi được mùi. Nhưng mà cho dù mũi cua bọn nó dùng tốt như thế nào, nếu muốn từ trên người đám gà sống này ngửi ra mùi của kê linh, cũng không phải một chuyện dễ dàng như vậy, hơn nữa ngôn ngữ không thông, lão Chu cũng chỉ có thể liền đoán bừa thôi, sau đó anh hoài nghi Đại Bảo hàng này kỳ thật cũng là đoán bừa thôi.Một người một chó này liền đoán bữa tìm kê linh, vì tận khả năng giảm bớt kê linh lạc trôi, bọn họ đành phải mở rộng phạm vi mục tiêu, một khi phát hiện mục tiêu có khả năng, lão Chu sẽ đánh dấu chúng nó.Sài Phượng Hương, cũng chính là người vợ câm điếc của Biên Đại Quân, mẹ của cặp song sinh, cô là người quản lý bên chuồng gà. Mỗi lần Sài Phượng Hương bắt gà, đều sẽ bỏ qua đám gà trống gà mái bị lão Chu đánh dấu.Lão Thường muốn ăn chân gà, La Mông nhìn nhìn đàn gà của nhà mình, bị đánh dấu cũng có không ít, trong đó có một số gà trống đã cơ bản trưởng thành rồi, lại không thích hợp làm giống lắm, nuôi tiếp còn có chút lãng phí lương thực, cũng là lúc phải giết một đám rồi.Nếu giết nhiều con một lần như vậy, cũng không có thể toàn bộ đều tự mình ăn hết, theo thường lệ còn là phải nấu một ít canh gà đăng lên mạng bán, siêu thị trấn trên cũng có thể đặt một ít, canh gà của Ngưu Vương trang năm mươi tệ một phần, cực kỳ bán chạy.Nếu giao hàng, hiện tại rất nhiều công ty chuyển phát nhanh đều có xe đông lạnh, sau khi đông lạnh canh gà, cộng thêm túi chườm đá, bên ngoài còn có thùng xốp, bình thường khoảng cách không phải đặc biệt xa, cùng ngày giao hàng, ngày hôm sau có thể nhận hàng, lúc giao đồ tới trong tay người mua, thường thường ngay cả đá viên còn chưa tan hết.La Mông gọi điện thoại cho La Hưng Hữu, bảo làm cho bọn họ mười giờ sáng mai đăng canh gà lên giá hàng. Lát nữa bọn anh giết gà nấu canh, sau khi để nguội đóng gói đông lạnh, trên cơ bản cũng phải đợi tới ngày mai mới có thể gửi đợt hàng này đi."Vừa mới có một người, cũng là mở tiệm online trên Taobao, cậu ta hỏi chúng ta mua dược liệu hay không". Sau khi nói xong chuyện canh gà, La Hưng Hữu lại nói một chuyện khác cùng La Mông."Bọn anh xem một chút tiệm online của cậu ta rồi, đều là một ít đồ rất bình thường, kim ngân hoa, cỏ ích mẫu gì gì đó, còn có mấy cái bọn anh cũng không quen thuộc lắm, không nhớ được tên, chẳng qua nhìn giá tiền của cậu ta đặt ra, dù sao không phải rất mắc, cậu ta nói dược của chính mình đều là hái về từ trên núi, bọn anh xem hình chụp của cậu ta còn hình như rất giống thật, vốn định lát nữa lúc đi qua tứ hợp viện nói chút với cậu". La Hưng Hữu nói."Vậy anh bảo cậu ta gởi một chút hàng mẫu qua đây xem xem". La Mông suy nghĩ một chút, nói.Tuy rằng dược liệu của người này bán có thể đều khá bình thường, nhưng nếu thật như gã nói, dược tính của đám dược này đều rất tốt, Thủy Ngưu quán mua một ít dùng cũng tốt, dù sao bọn họ cũng không phải chỉ dùng đám dược liệu đắt đỏ, dược liệu bình thường thường thấy kỳ thật tiêu hao càng nhanh.Muốn nói hiện tại internet phát triển chính là điểm này tốt nè, chẳng những có thể thông qua internet bán đi đồ trong tay mình, còn có thể ở trên mạng mua dược, dược liệu đối với một y quán mà nói thật sự là rất quan trọng."La Mông nói để cậu ta gởi hàng mẫu qua đây trước". Bên La Hưng Hữu, sau khi cúp điện thoại gã liền nói với cô em vợ, hiện tại Triệu Đông Linh và bạn trai Lâm Bản Cường đều ở bên này hỗ trợ gã, hiện tại hai người cũng đã đính hôn rồi."Dạ". Triệu Đông Linh đáp một tiếng, mở ra Aliwangwang gõ bàn phím lạch cạch, rất nhanh liền gửi tin tức qua cho đối phương."Địa chỉ giao hàng chính là địa chỉ của tiệm online các cô hả?". Đối phương rất nhanh trả lời."Gởi theo địa chỉ của tiệm online chúng tôi là được, tới khi đó lúc anh rể tôi lên Ngưu Vương trang, tiện thể mang qua giúp anh". Triệu Đông Linh trả lời."Được, cám ơn cô"."Không cần cảm ơn".Sau đó nửa phút sau, trên weixin của tiệm online bọn họ, lại cập nhật một cái tin tức: "Tin mới mất, ngày mai lão Chu muốn xuất bán một đám canh gà, đúng mười giờ sáng mai lên giá hàng, đi ngang qua đừng bỏ lỡ".Weixin này vừa đăng lên, viu viu viu liền có người bình luận, dẫn link cũng không nhiều, nguyên nhân không phải do bản thân nó, không thể để quá nhiều người biết, bằng không tới khi đó căn bản không cướp được, dù sao giá của canh gà nhà lão Chu vừa túi tiền, tuyên truyền không tuyên truyền anh khẳng định đều có thể bán hết.Cùng lúc đó, tại nơi khác, một người trẻ tuổi vừa mới liên hệ cùng Triệu Đông Linh qua Aliwangwang, thả con chuột xuống sau đó liền đi chuẩn bị hàng mẫu.Gã cũng là từ mùa thu năm ngoái mới bắt đầu trở về quê nhà phát triển, lúc ở bên ngoài làm công, nghe nói hiện tại có rất nhiều mở tiệm thổ đặc sản trên Taobao, kinh doanh tới rất tốt, gã cũng muốn bán đồ trong làng mình đi, nghĩ là nghĩ rất tốt, nhưng mà chân chính kinh doanh lên mới biết cũng không dễ dàng.Tiệm thổ đặc sản nhiều như vậy, lúc mới bắt đầu lại không có ai chú ý tới tiệm của gã, hơn nữa bất kể là trên giá tiền hay là chất lượng, đồ gã bán đều không có ưu thế quá lớn, hơn nữa vị trí lại khá lệch, phí chuyển phát nhanh lại mắc...... Tóm lại, trước mắt kinh doanh cũng không tốt.Đám dược liệu gã muốn bán cho lão Chu, trái lại là hàng thật giá thật, trên internet này bán hơn nửa năm, cũng được thừa nhận của một ít khách hàng, nhưng dược liệu dù sao cũng là dược liệu, cũng không phải có thể thứ làm cơm ăn, giống như cây kim hoa này mọi người khá quen thuộc, lại có thể trực tiếp pha nước uống, coi như là khá dễ bán, một ít dược liệu hơi không phổ biến, trên cơ bản liền không bán được.Trước khi gã mở tiệm online này, ba mẹ gã và bà con trong làng đều là bán dược liệu cho thương lái, nhưng gã cũng không muốn làm như vậy, chủ yếu vẫn là nguyên nhân của phương diện giá tiền, gã cho rằng đám dược liệu nhà mình hái về từ trên núi đều rất tốt, so với một mảng lớn dược liệu coi như hoa màu trồng ra của bên ngoài, chất lượng khẳng định phải cao hơn nhiều, nhưng mà thương lái tới nơi này, ưu thế giá tiền nhưng không hề rõ rệt.Ngưu Vương trang nơi này trước đó gã liền có nghe nói qua, tiệm online làng Đại Loan gã cũng thường xuyên lên đó xem, tuy rằng cho tới bây giờ chư từng mua cái gì. Nghe nói bên kia bọn họ gần đây mở một y quán, gã liền muốn bán dược liệu của chính mình qua đó, hy vọng đối phương có thể cho cái giá tiền khá tốt một chút.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dammy