Chương 309

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tuy rằng biết những người đó là chờ lừa bịp anh, nhưng mà lo lắng bây giờ Hoa Hồng mới vừa tới Ngưu Vương trang không lâu, lão Chu vẫn là nể mặt gã ta, đồng ý đi qua đó ăn thịt rắn.Nói là ăn thịt rắn, kỳ thật con rắn kia liền một chút thịt như vậy, căn bản không đủ bọn họ nhiều người như vậy một người gắp hai đũa, các món tạp nham trái lại không ít, có sủi cảo có mì lạnh, còn mua mấy món ăn tại quầy hàng của La Cảnh Lượng, còn có một mâm lớn tôm hùm đất, cùng với một trái dưa hấu lớn.
"Đám người mấy người, ăn như vậy cũng không sợ mập".
Lão Chu duỗi chiếc đũa gắp một miếng thịt rắn, nghe nói rắn rất bổ.Mới nãy lúc Diệp Thiên gọi điện thoại qua, một nhà ba người bọn anh đang ăn trái cây xem TV, lúc này La Mông tới bên này, Tiếu Thụ Lâm liền ở nhà cùng Bé Khỉ. Sống càng lâu cùng Tiếu Thụ Lâm, La Mông lại càng phát hiện cuộc sống của cậu ấy kỳ thật rất đơn giản, cũng không thích giao thiệp xã giao lắm.
"Ngày mai tôi lên núi đưa cơm cho bọn họ"
. Kỳ thật Trần Kiến Hoa vẫn là có hơi sợ mập, bây giờ gã còn chưa cưới vợ nữa.
"Ăn nhiều như vậy, lên núi một chuyến có thể giảm xuống? Ít nhất phải được một tuần".
Biên Đại Quân cười ha ha nói, gã rãnh rỗi cũng thích uống hai ly, giống như tối hôm nay có rượu có đồ ăn, tâm tình của gã cũng rất tốt.
–Non nửa chậu ốc đồng xào trên bàn chính là phần của Biên Đại Quân ra, lúc chạng vạng của mấy ngày trước, Biên Đại Quân dẫn cặp song sinh của nhà gã tới trong suối nhỏ của trấn Thủy Ngưu mò ốc đồng, cả nhà xuất động, xách một cái chậu nước lớn ngồi xe trâu tới trấn trên, sau khi xuống suối, liền thả con gái con trai trong cái chậu, bản thân gã đẩy chậu tới chỗ ốc đồng ở trong nước, khiến hai đưa bé vui cười ha ha.Con suối nhỏ trấn Thủy Ngưu, mặt nước thượng du vừa rộng lại cạn, chỉ có vị trí gần đập nước mới sâu một chút, chỉ cần không đi khu nước sâu hạ du, thật cũng không cần lo lắng vấn đề an toàn. Vợ gã Sài Phượng Hương ngay tại bờ suối nhìn nhìn, cùng cô xem Biên Đại Quân mò ốc còn có nhiều người của trấn trên, lúc chạng vạng mọi người đều rãnh, cũng sẵn lòng tới bờ suối nhỏ đi dạo."Đây là chồng cô hả? Ái chà, thật đúng là thương con"."Hai bé con này lớn lên cũng rất đẹp"."Ài, chỗ đó chỗ đó, chỗ cỏ rậm đó, khá nhiều ốc đồng"."Cẩn thận một chút, đừng đạp nát củ ấu".Mọi người vây xem tranh nhau nói, Sài Phượng Hương bị câm, cũng chỉ là cười, người của trấn Thủy Ngưu trên cơ bản cũng đều biết, La Tiến Hỉ chăn trâu trên Ngưu Vương trang bị câm, Sài Phượng Hương quản lý chuồng gà cũng bị câm."Phượng Hương em xem, chỗ này có trứng chim nè". Biên Đại Quân vốn là định đẩy ra bụi cỏ lau rậm kia tìm ốc đồng, kết quả lại phát hiện trong cỏ lau có một cái tổ chim, trong đó còn có mấy cái trứng chim xam xám nằm đó."......". Sài Phượng Hương tại bên bờ suối duỗi cỗ nhìn qua."Ai ai, trứng đó cũng đừng lấy, chúng ta đều chờ xem chim nhỏ đó". Những người xem xem náo nhiệt vội vàng lên tiếng ngăn cản."Đây là chim gì vậy?". Biên Đại Quân quay đầu lại hỏi đám người trên bờ."Ha ha, ai biết, chúng ta chính là xem náo nhiệt, có biết gì đâu"."Đều nói đó là chim bói cá"."Chưa tốt nghiệp tiểu học hả? Chim bói cá làm ổ tại đám lau sậy này à?"."Được rồi, mấy người ngoại trừ chim sẻ chim én còn có thể nhận biết chút gì?'."......"–Lúc này uống mấy ngụm rượu nhỏ, Biên Đại Quân lại nhớ tới chuyện này, gã hỏi lão Chu, nói: "Vùng chúng ta có những loại chim nào?". Ở trong ấn tượng của gã, lão Chu người này vẫn khá bác học."Tôi cũng không biết". Ngoại trừ chim én chim sẻ, diều hâu chim nhạn, còn có đám bồ câu đưa tin của chính mình nuôi, lão Chu cơ bản liền không nhận biết các loại chim khác. Ở trong mắt anh, chim hoang trên Ngưu Vương trang liền chia hai loại, một loại là chim xấu sẽ ăn vụng trái cây lương thực, một loại khác là chim tốt chỉ ăn sâu."Nếu anh muốn biết, lên mạng mua cuốn sách đọc một chút là được". Liễu Như Hoa phía đối diện Biên Đại Quân nói."Vậy hôm nào cô mua giúp anh một cuốn". Biên Đại Quân và vợ gã cũng không biết mua hàng online."Sao còn chờ hôm nào? Hiện tại liền mua". Liễu Như Hoa nói xong liền cầm di động mở taobao, hiện tại thật thuận tiện, tùy thời tùy chỗ, muốn mua cái gì liền mua cái đó, chỉ cần bạn có mạng, chỉ cần bạn có tiền."Sách này không tệ nè, chủng loại gì cũng có, còn có hình màu". Mấy người chen cùng một chỗ, rất nhanh liền nhìn trúng một bộ sách giới thiệu chủng loại chim."Mua cho tôi hai cuốn". La Mông nói. Anh cũng muốn mua một cuốn cho Bé Khỉ, thuận tiện cũng mua một cuốn cho hai chị em La Mĩ Linh, La Mĩ Tuệ."Được, tôi bàn giá cùng chủ tiệm một chút"."Mua sách còn trả giá?"."Mua một cuốn ship miễn phí, tôi mua ba cuốn, dù thế nào đều trừ bưu phí vào tiền hàng chứ"."......""......""Nói gì?"."Không chịu giảm giá, nói là tặng thêm một cuốn, dư một cuốn liền cho tôi". Sau khi giúp đặt hàng, cuối cùng thế nhưng còn có thể có không một cuốn sách, Liễu Như Hoa cũng rất vui vẻ.Một bàn người tiếp tục ăn thịt uống rượu, giữa bữa tiệc, lão Chu lại nói chuyện quà tặng cùng La Chí Phương, bảo cậu ta mùa hè năm nay phơi nắng nhiều lá sen một chút, tới khi đó để người ta cắt vụn dùng túi nhỏ dập kín miệng đóng gói lại, đựng vào thùng đặt trong kho lạnh, sau này liền làm quà tặng từ từ tiêu hao.Sau đó còn nói một hồi, uống rượu một lát, lão Chu rời đi trước, bỏ lại đám người này ở lại đây tiếp tục uống."La Chí Phương nhưng bận rộn rồi, từ giờ trở đi phải chuẩn bị quà tặng của cả năm"."Đó cũng không phải là một cái số lượng nhỏ"."Còn không có thể một lần hái quá nhiều, bằng không tổn thương ngó sen"."Có chuyện gì cần làm, cứ nói"."Sao nào, Hoa Hồng à, rượu sơn trà của Ngưu Vương trang chúng ta uống ngon chứ hả?"."Giống như trái cây ngâm"."Ha ha ha, lát nữa cậu liền biết sự lợi hại của nó".Vì thế tối ngày này, anh lính Hoa Hồng liền bởi vì ăn quá nhiều "trái cây ngâm", cuối cùng say nằm sấp.Chẳng qua rượu của nhà lão Chu có một chỗ rất tốt, chính là không đau đầu, sáng sớm hôm sau lúc Hoa Hồng thức dậy, lại là một anh lính vô cùng tinh thần, chạy tới trấn Thủy Ngưu luyện võ hơn một giờ, thuận tiện đánh ngã một cái "cao thủ võ lâm"Hàng kia nhìn qua vẫn là một học sinh cao trung, nghe nói là võ công giỏi nhất trong đám đồng lứa, hơi có chút kiêu ngạo, bị đánh ngã cũng không buồn bực, sờ sờ cái mũi đứng lên đứng lên, "Hiện tại em mới mười lăm tuổi, chờ qua mười lăm năm nữa, anh khẳng định đánh không lại em"."Qua năm mươi năm em cũng không phải đối thủ của anh". Lúc đó Hoa Hồng chính là đáp lại cậu nhóc như vậy.—— tuy là nói như vậy, lúc buổi sáng cùng ngày ăn bữa sáng, Diệp Thiên vẫn là uống thêm một chén lớn cháo sữa hơn so với bình thường.Cũng may đám đàn em thối của gã coi như là có chút lương tâm, ngày này gọi điện thoại cho anh, nói thật, mấy năm nay không phải sinh hoạt trong quân đội, chính là ra ngoài chấp hành nhiệm vụ, thi thoảng được nghỉ phép thăm người thân, cũng trên cơ bản đều cùng một chỗ cùng người trong nhà.Lần này tới Ngưu Vương trang, một người quen thuộc bên cạnh đều không có, lúc này nhận được điện thoại gọi tới từ trong quân đội, cảm giác này thật là vô cùng thân thiết."Sếp, nghe nói lần này anh đi chính là Ngưu Vương trang?". Lời hỏi han vừa mới nói chưa được hai câu, một nhóc thối đầu kia điện thoại liền khẩn cấp hỏi."Ngưu Vương trang thì sao?". Ngưu Vương trang rất nổi tiếng sao?"Ngưu vương trang thương hiệu trâu bò lắm. Chẳng qua sếp ơi, lần này anh chấp hành nhiệm vụ thời gian dài, không có nghe nói qua chuyện Ngưu Vương trang cũng là bình thường". Các anh em đều tỏ vẻ rất thấu hiểu."Vậy hôm nay các cậu gọi cho tôi là muốn nói gì?". Lúc này Diệp Thiên đã không có ảo tưởng gì đối tình anh em rồi."Sếp ơi, anh gởi chút đồ bên Ngưu Vương trang cho bọn em đi, đồ bên họ khá khó mua". Các anh em trực tiếp liền nêu ra yêu cầu."Được". Diệp Thiên đồng ý cũng rất sảng khoái."Ài, lúc mấu chốt còn phải là sếp bọn em!". Các anh em rất vui."......". Diệp Thiên cười cười, không nói gì.Ba ngày sau, đơn vị quân đội phương bắc nào đó."Tới rồi tới rồi! Đồ sếp gởi tới rồi!"."Mau mau, mở ra xem xem có những gì"."Có canh gà không?"."Nếu có thể gửi chút gạo nếp của Ngưu Vương trang tới đây thì tốt rồi"."Chậc, một cái thùng lớn như vậy, sếp bọn mình thật là miễn chê"."Đều gởi những gì?"."Tôi xem xem......Có bánh bao sữa chay......"."Sau đó thì sao?"."Bánh bao sữa chay, bánh bao sữa chay....... Vẫn là bánh bao sữa chay......."."Sao nhiều bánh bao sữa chay như vậy?"."Hết rồi, đều là bánh bao sữa chay"."Gì?"."Tôi xem xem,"."Xem cũng vô dụng, liền chỉ vậy thôi"."Tất cả đều là bánh bao chay?"."Sếp ơi, sao tất cả đều là bánh bao chay, tốt xấu cũng gởi một chút bánh bao nhân đậu xanh tới đây chứ?". Các anh em lại gọi điện thoại cho Hoa Hồng."Liền các cậu chút giác ngộ đó, còn muốn ăn bánh bao? Gặm bánh bao chay đi". Hoa Hồng nói như vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dammy