Chương 331

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trải qua lão Chu kiên trì không ngừng cố gắng, Tiếu Thụ Lâm cuối cùng còn là uống được sữa đậu tươi ngon, Hà Cẩn Anh cô chủ tiệm bánh ngọt Hà Ký mỗi sáng sớm làm tại chỗ, dùng chai thủy tinh đựng bày ở trên kệ trong tiệm, một chai bán bốn tệ, bán cũng được.Loại sữa đậu này dùng cũng là đậu nành của Ngưu Vương trang, hơn nữa còn là đậu nành tươi mới sản xuất trong năm. Bởi vì là lão Chu khóc lóc van nài nhất định muốn người ta làm sữa đậu bán ra, tại phương diện cung ứng nguyên liệu, anh tự nhiên cũng không thể cẩu thả.Sữa đậu nành trong tiệm đồ ăn sáng của La Hồng Phượng cũng là dùng loại đậu nành này làm ra, một phần mới bán hai tệ, bất quá sữa đậu nành dễ làm, dù sao sữa đậu liền phải tinh tế rất nhiều, khó làm. Loại sữa đậu này một phần bốn tệ thật ra không đắt, nhưng mua uống, bình thường cũng đều là một số gia đình điều kiện kinh tế tương đối tốt, quần thể tiêu phí chủ yếu nhất còn thuộc đám người tới từ bên ngoài, Vĩnh Thanh, Đồng thành, còn có từ chỗ xa hơn tới, có tới khám bệnh, có tới Ngưu Vương trang làm việc, cũng có cả nhà già trẻ cùng nhau tới đi dạo du lịch.*豆奶 = sữa đậu = soy milk*豆浆 = sữa đậu nành = soybean milkTra baike, google đều ra hình ảnh của sữa đậu nành, méo hiểu nó khác nhau ở chỗ nào nữa, bạn nào rành tiếng trung thì giải thích giúp mình nhéHiện tại mặc dù Thủy Ngưu trấn giàu có hơn trước đó một chút, nhưng các dân trấn mỗi ngày kiếm tiền, cũng đều là một chút tiền vất vả, không có ai nhanh chóng liền phất lên giàu có lên, tại trên sinh hoạt, cũng phần lớn đều còn kiên trì thói quen tiết kiệm.Muốn nói giàu có, bây giờ bản thân lão Chu cũng không giàu có lắm, ngoại trừ đám đất trên Ngưu Vương trang còn có đám lán thôn Thượng Thủy, cái khác cũng là đều là mua bán không có lời. Muốn nói tiết kiệm, vậy anh cũng là rất tiết kiệm. Có người dẫn đầu có người bắt chước, thời gian dài mọi người đều không lấy tính toán tỉ mỉ lấy làm hổ thẹn, tập tục đại khái là như thế hình thành.Tiếu Thụ Lâm thời gian luyện võ mỗi ngày kết thúc sau đó đều phải đi tiệm bánh ngọt một chuyến, ăn nguyên một ổ bánh mì lót dạ, lại thêm một chai sữa đậu.Ngày này cùng gã cùng nhau đi tiệm bánh ngọt còn có mấy đứa trẻ con choai choai luyện võ cùng nhau, đám này đều vẫn là học sinh, bất quá lúc này nghỉ hè còn chưa kết thúc, hôm nay bọn nó nói với Tiếu Thụ Lâm chúng muốn lên trên Ngưu Vương trang làm việc, thế là Tiếu Thụ Lâm liền dẫn bọn nó đi."Oa, thật mắc, bán sức cả một ngày trên Ngưu Vương trang cũng mới đủ mua hai miếng bánh bánh ga tô".Học sinh trung học trấn trên hiển nhiên không phải quần thể tiêu phí chủ yếu của tiệm bánh ngọt này, tại trấn Thủy Ngưu, bình thường trẻ con tầm tuổi này, mỗi ngày có thể hơn mười tệ tiền tiêu vặt liền xem như tương đối tốt rồi, cũng không thể vì ăn miếng bánh ga tô những thứ khác đều không mua chứ."Bánh mì muốn hay không?". Tiếu Thụ Lâm cũng để bọn nó tự chọn."Muốn!"."Muốn muốn!".Có người mời ăn liền quá tốt, vốn chính là tuổi ăn khỏe, luyện võ mấy tiếng đồng hồ, sáng sớm hôm nay ăn chút đồ ăn kia sớm tiêu hóa tới mức không còn sót lại một chút cặn, có thể có bánh mì miễn phí ăn đó cũng là rất không tệ, bánh mì truyền thống tiệm này một cái cũng bán năm tệ đó.Cuối cùng Tiếu Thụ Lâm không chỉ có mời ăn bánh mì, còn mua cho mỗi đứa một chai sữa đậu, mấy người cứ như vậy đứng tại ven đường vừa ăn vừa chờ xe trâu đi ngang qua.Vừa mới luyện võ vất vả, lúc này ăn một chút đồ, lại ngồi trên xe trâu nghỉ ngơi một chút, vừa hay. Nhân dịp lúc này trường học còn chưa khai giảng, bản thân bọn nó cũng tới Ngưu Vương trang kiếm chút tiền, nghe nói gần đây Ngưu Vương trang bắt đầu thu đậu nành, thu đậu nành tiếp theo lại muốn thu khoai lang, chính là lúc thiếu nhân công.Bọn Tiếu Thụ Lâm vừa ngồi lên xe trâu đi không xa, bên kia lại có một người phụ nữ trung niên đi vào tiệm bánh ngọt Hà Ký: "Bã đậu còn không vậy?"."Hết rồi, bã đậu hôm nay đều bị bên tiệm cắt tóc mua hết rồi". Cô gái bán hàng trả lời."Nhà họ nuôi mấy con vịt con, lấy nhiều bã đậu như vậy làm gì?". Người phụ nữ trung niên kia đĩnh đạc nói."Nếu không cô tìm cô ấy chia lại một ít đi ạ"."Thuận tiện đi xem đám vịt con nhà họ một chút". Người phụ nữ trung niên kia nói xong liền đi khỏi tiệm bánh ngọt.Cách tiệm bánh ngọt Hà Kỳ không xa có một tiệm cắt tóc, là một đôi vợ chồng trẻ đang kinh doanh, cửa tiệm cũng là của nhà họ."Mẹ cháu ở nhà hả?"."Ở đằng sau nhà ạ"."Đám vịt nhà cháu đều lớn nhiều rồi hả? Đều sống hết hả?"."Đều sống hết, nhanh lớn ạ"."Cô đi xem một chút".Lúc này đi vào nhà sau, ra sau vườn, quả nhiên thấy đằng sau cái sân xi măng có một cái góc bị quây riêng lại, bên trong nuôi bảy tám con vịt nước không lớn không nhỏ."Chà, đều lớn tới rất tốt nha"'. Người phụ nữ kia cất giọng nói."Ừ, qua mấy ngày nữa, liền có thể thả ra ngoài rồi, mấy ngày đầu cũng không biết có thể nhận ra đường về hay không". Nói chuyện chính là một người phụ nữ năm mươi tuổi, lúc này đang ngồi xổm ở một bên đất trống, bóp bã đậu trong thùng bóp thành từng viên tròn, đặt trên nền xi măng đã rửa sạch sẽ phơi nắng."Tới lúc đó nhưng đừng cùng con vịt khác đi về nhà khác". Người phụ nữ kia cười nói."Dù sao không thể đi nhà bà, mấy cái con vịt nhà bà đều ma cũ bắt nạt ma mới"."Này chưa chắc à, vịt nhà tôi lớn lên rất đẹp nha"."Giờ này tới nhà tôi làm gì vậy?"."Nghe nói bã đậu hôm nay đều bị bà mua hết, tôi muốn chia một ít từ chỗ bà"."Không chia"."Bà mấy con vịt này có thể ăn được bao nhiêu, đừng tới lúc tích lũy đến mức mốc meo"."Mốc meo thì tôi lấy làm phân bón"."Này thật lãng phí, liền mấy cái giỏ rau trên ban công nhà bà, tùy tiện nhặt hai đống phân trâu trên đường liền đủ dùng"."Không chia, tôi phải tích lũy nhiều chút, ngộ nhỡ sau này mua không được"."Không thì, bà chia cho tôi ít bã đậu, tôi chia cho bà chút mì sợi nát?"."..... Vậy được".Trên trấn Thủy Ngưu cũng có xưởng làm mì sợi, mỗi ngày đều phải phơi nắng thật nhiều mì sợi, có một số mì sợi bị gió thổi đứt rơi trên mặt đất, vậy liền không thể lấy rồi, bình thường đều là bán rẻ cho những người nuôi gà nuôi vịt làm đồ ăn.Hiện tại ngay cả rau héo trong chợ bán rau củ đều có người nhặt. Đám rau đó mỗi ngày đều phải bỏ không ít, một đống lớn lại một đống lớn, trước kia đều là công nhân vệ sinh từng xe một chở đi, hiện tại tới gần buổi trưa, liền sẽ có một số người phụ nữ xách rổ đi qua đó lựa, chờ những người này lựa xong, đống rau đó chí ít đều có thể ít đi một nữa.Củ cải rau xanh nhặt về nhà rửa lại một chút, băm a băm, giống thức ăn gia súc kiểu cám vậy trộn lẫn một chút, dùng để cho gà ăn cho vịt ăn đều rất tốt, chủ yếu là không tốn tiền, mỗi ngày còn có thể nhặt chút trứng gà trứng vịt, lúc nào muốn ăn thịt, đó cũng là có sẵn.Lại nói bên Tiếu Thụ lâm, mấy người ngồi xe trâu, lắc lư ung dung liền lên Ngưu Vương trang, xuống xe tại bên tấm bia đá bên bờ suối, đi bộ đi hướng tứ hợp viện.Lúc mấy người bọn họ tới tứ hợp viện, quản sự Trần và Hầu mập đang ngồi ở trên hành lang bên ngoài viện tử cắn hạt dưa, quản sự Trần vừa mới sắp xếp xong công việc của ngày này, lúc này chính là lúc nhàn rỗi, Hầu mập đây là còn chưa bắt đầu bận rộn nha, dù sao việc rửa rau xắt thịt cũng không cần tới gã."Mấy đứa bọn nó nói là muốn làm việc". Tiếu Thụ Lâm nói với Trần Kiến Hoa."Được, mấy hôm nay chính là lúc cần nhân công". Trần Kiến Hoa ném một cái vỏ hạt dưa, thuận tay liền cầm lên một xấp tài liệu trên mặt bàn, rút ra một tờ giấy A4 từ bên trong: "Xem cái dãy số bên trên này nhớ kỹ số hiệu tổ nhỏ chính mình, tự các em chọn một tổ trưởng, viết tên tổ trưởng lên, lát nữa nếu như quên số hiệu liền báo tên tổ trưởng, chẳng qua bọn họ tìm được cũng hơi tốn thời gian đó"."Điền vào bảng biểu này một chút, chờ lát nữa nộp cho người phụ trách tính toán là được". Tiếu Thụ Lâm thuận tay cầm tờ giấy A4, chuyển tay đưa cho một cậu nhóc bên cạnh mình."Biết rồi ạ, trước đây em từng làm rồi". Trên tờ giấy A4 này không chỉ có số hiệu, còn cần bọn nó điền số người tổ nhỏ, tên tổ trưởng cùng tên toàn bộ tổ viên, phía dưới còn có một bảng biểu trống không là dùng để ghi chép thành tích lao động hôm nay của bọn nó, mặt sau còn in cách tính tiền lương các mục công việc, và tiêu chuẩn xét cấp bậc."Được, hôm nay bọn anh chủ yếu thu đậu nành, mấy đứa đi dọc theo con đường này, đi thẳng tắp phía Đông, từ phía Đông bắt đầu thu là được rồi". Quản sự Trần lại nói. Đậu nành trồng có trước có sau, thu hoạch cũng là theo thứ tự trước sau tới."Tôi dẫn bọn nó đi". Tiếu Thụ Lâm đều khá quen thuộc đối với đất ruộng trên Ngưu Vương trang, biết mảnh đất nào phải thu hoạch trước, mảnh đất nào phải thu hoạch sau, mấy đứa này dù sao cũng là con nít, không chỉ bảo một chút gã cũng không yên tâm lắm."Được, anh dẫn bọn nó đi đi, tôi còn phải tiếp tục trực ban ở đây". Lúc này Trần Kiến Hoa mặc dù rất rãnh rỗi, nhưng cũng là không tiện đi ra ngoài, từ sau khi Mắt Kiếng bị điều đi Thủy Ngưu quán, gã vẫn không có thể lại lần nữa bồi dưỡng được một trợ thủ đắc lực, hiện tại trên Ngưu Vương trang rất nhiều việc gã đều phải quản.Thu hoạch đậu nành cũng không cần mang công cụ lao động phức tạp gì, xách một bó dây cỏ mấy đôi bao tay bảo hộ lao động, lại dắt hai con trâu liền hướng sườn núi đi lên.Nhiệm vụ chính là của bọn nó chính là nhổ đậu nành trong đất ra rồi chở về, mang tới trên cái sân phơi trên nóc chuồng trâu phơi nắng, chuyện còn lại bọn nó cũng không cần quản, bên chuồng trâu có nhân viên chuyên môn phụ trách cân ký."Bọn mình liền nhổ đậu nành mang về là được rồi hả?'. Một cậu nhóc tuổi khá khỏ trong đám hỏi."Ừ, nhổ lên dùng dây cỏ buộc một bó, cột vào trên lưng trâu để bọn nó chở về là được". Một đứa lớn tuổi hơn một chút nói."Sao bọn họ có xe ba bánh vậy?". Lại có người hỏi."Có người chuyên lái xe ba bánh, lát nữa hẳn là cũng có thể giúp chở một xe, những người kia là không thuộc về tổ nhỏ nào hết, nghe nói trước kia có người lái xe ba bánh bị lật xe, cho nên hiện tại cũng không cho tùy tiện dùng".Mấy người lên sườn núi rồi, Tiếu Thụ Lâm liền chỉ một mảnh đậu nành trước mắt nói với bọn nó: "Mấy đứa liền bắt đầu nhổ từ bên này đi, đậu nành trên sườn núi bên kia còn hơi xanh, nhìn thấy không, bên kia trươc không nhổ, trước nhổ đám đã biến vàng này"."Dạ". Một đứa nhóc hứng thú bừng bừng chạy tới đầu ruộng, thuận tay cầm một gốc đậu nành kéo một cái.....Không kéo lên được!"Cái bụi đậu nành này mọc rất chắc nha". Nó có chút ngượng ngùng cười cười, hai tay túm chạt dùng sức nhổ, lúc này cuối cùng là bị nó nhổ lên rồi."Đừng gấp, chậm rãi nhổ". Tiếu Thụ lâm chia bao tay cho bọn nó, lại để lại dây cỏ và trâu, sau đó gã liền đi xuống sườn núi.Lúc trước lần đầu tiên nhổ đậu nành, gã cũng cho rằng công việc này rất thoải mái, nhổ rồi liền biết lợi hại, nhất là chất đất nơi này nhưng cứng ngắc, không giống đất đen của phương Bắc vừa tơi lại mềm, từng bụi đậu nành đều cắm rễ vừa sâu lại chặt, không có hai phần sức lực căn bản không làm được công việc này.Lại nói, công việc đồng áng này, cũng không có loại nào là thoải mái.Lúc Tiếu Thụ Lâm đi vào tứ hợp viện, thấy lão Chu đang ngồi ở dưới hiên ngủ gật. Mấy ngày nay có mấy người làm công ngắn hạn ồn ào đòi ăn gan heo cùng anh, sau đó sáng sớm hôm nay anh liền chạy đi trong làng mua heo.Gan heo nhà bọn La Hán Lương bán đặc biệt chạy, thời buổi này trại nuôi heo bên ngoài heo đều ăn thư ăn gia súc, cộng thêm vấn đề lạm dụng dược phẩm, thứ như gan heo thận heo này, mọi người cũng đều không yên tâm ăn lắm, bất quá heo nhà bọn La Hán Lương liền không có loại vấn đề này, cho nên lòng heo cũng bán cực chạy, lão Chu nếu như không đi qua mua sớm, muộn một chút còn có thể còn hay không nhưng liền khó nói.Bốn năm giờ sáng liền thức dậy, bận rộn tới giờ này cũng là có chút buồn ngủ, đặt cái ghế trúc tại dưới hiên chợp mắt đó cũng là rất hài lòng.Tiếu Thụ Lâm nhìn một chút, lên lầu hai cầm cái áo áo sơmi tay dài đắp lên cho anh. Liền cái thân thể nhỏ này, lúc trước một người còn dám trồng nhiều như vậy......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dammy