Ngoại truyện: Bất biến

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi biết quản gia đến xin việc là chủ động tranh làm quản gia của hắn, Yi Alkus cũng không cảm thấy cao hứng.

Một loài người tích cực muốn trở thành quản gia của vampire, thông thường chẳng có chuyện tốt.

Nếu không phải phần tử nhàm chán sùng bái vampire, thì cũng là người muốn trở thành vampire, dựa vào đó nhận được sinh mệnh vĩnh hằng.

Yi Alkus mang theo tâm tình thận trọng, thậm chí cho rằng quản gia này có lẽ là người trong giáo hội, một khi đến, liền muốn hưng khởi một trận đại chiến.

Mặc dù, gia tộc hắn nhờ tìm kiếm quản gia là quản gia thế gia có lịch sử lâu đời, hẳn không đến nỗi phản bội chủ thuê, nhưng cái niên đại này còn có gì là tuyệt đối đáng tin cậy sao?

Yi Alkus đứng ở bên cửa sổ dài chạm đất, ngẩng đầu nhìn trăng sáng trên bầu trời, tối nay ánh trăng sáng ngời, phương xa thấp thoáng truyền đến tiếng sói hú.

Người sói sao? Yi Alkus hơi hơi nheo mắt, hắn không thích gần nhà có người sói, có lẽ nên tìm lúc nào đi giải quyết bọn chúng?

Cộc, cộc.

Nghe thấy tiếng gõ cửa, Yi Alkus nắm chặt tay phải, sau khi xác định lúc nào cũng có thể sẵn sàng chiến đấu, quay người qua, nhàn nhạt nói câu: "Vào đi."

Cửa thư phòng mở ra, một người đàn ông mặc áo vest và nơ đỏ đi vào, hắn mang theo tươi cười, cúi người tự giới thiệu với Yi Alkus: "Chào ngài, tôi là quản gia của gia tộc Alexis phái tới nhận việc, Kayso Alexis."

Yi Alkus không có trả lời, chỉ là quan sát quản gia này, đối phương thoạt nhìn cùng lắm ba mươi tuổi, tóc tới vai, chải chuốt chỉnh tề, tướng mạo hết sức anh tuấn, mặc dù mang mỉm cười, tư thái cũng khá thân thiết, nhưng lại cũng cho người một loại uy thế tuyệt đối không cho phép dễ dàng mạo phạm.

Người này đại khái không phải một quản gia lặng lẽ vô danh trong gia tộc Alexis.

Mặc dù, trên lí lịch ghi rõ quản gia này đã bốn mươi tuổi, nhưng người trước mặt khoảng chừng chỉ có tóc mai khá trắng xám phù hợp cái tuổi tác này.

"Vì sao muốn chủ động làm quản gia của ta?" Yi Alkus không thích dài dòng, nếu người này trả lời không ra lý do khiến hắn tin phục, vậy hắn thà rằng để cho lâu đài của mình vì không có người quản lý mà biến thành cũ nát, cũng không muốn để lại một quả bom nổ chậm.

"Alkus tiên sinh, không biết có thể cho phép tôi giới thiệu một người?" Kayso cung kính đề xuất yêu cầu: "Người đó đứng ngay ngoài cửa."

Nghe vậy, Yi Alkus nổi lên lòng cảnh giới, nhưng hắn vẫn đồng ý.

Cửa thư phòng lần nữa mở ra, một thanh niên tóc đen đi vào, cũng mặc áo vest, chỉ là không có thắt nơ đỏ.

"Đây là con của tôi, con ruột." Kayso giới thiệu người tới, còn đặc biệt nhấn mạnh là con ruột, sau đó thỉnh cầu: "Còn đang tiến hành thực tập quản gia, hi vọng ngài nguyện ý để nó làm người hầu phòng khách của ngài, không cần bất cứ phí dụng nào."

Thanh niên đó thoạt nhìn khoảng hai mươi tuổi, có tươi cười hết sức nhút nhát... Nhưng, Yi Alkus vừa nhìn đã phát hiện chân tướng.

Thanh niên này tuyệt đối là vampire.

"Hắn bị cắn?" Mặc dù bị cắn cũng sẽ không biến thành vampire, phải trải qua trình tự sở hữu sơ cấp phức tạp này, nhưng loài người luôn là không hiểu rõ điều này, hơn nữa hắn cũng làm biếng giải thích.

Kayso cười lắc đầu nói: "Không phải, con của tôi không cần sở hữu sơ cấp, nó là một vampire bẩm sinh."

Vampire bẩm sinh!

Dù là Yi Alkus cũng vì thế cảm thấy chấn động.

Chỉ có nữ vampire mới có thể sinh hạ vampire bẩm sinh, cho dù như thế, xác xuất sinh con cũng cực thấp, xác suất sống sót càng thấp đến không xong, cho dù hắn sống lâu như thế, số lần nhìn thấy vampire bẩm sinh cũng là một bàn tay có thể đếm hết... mà chân chính sống sót càng ngay cả một người cũng không có.

"Yi Alkus tiên sinh, chào ngài." Người trẻ tuổi tóc đen cười, tươi cười vô cùng hoà nhã, hắn thậm chí có một đôi mắt xanh như hồ nước êm ái, khiến hắn thoạt nhìn càng thêm ôn hòa.

Vampire ôn hòa? Yi Alkus cảm giác có chút không biết nói gì, chỉ hi vọng bộ dạng ôn hòa này là bề ngoài mà thôi.

Nhưng bất luận làm sao, hắn bây giờ không còn cảnh giác với quản gia Kayso này nữa rồi, bởi vì hắn triệt để hiểu rõ lý do cái quản gia này muốn chủ động đến xin việc —- có đứa con vampire bẩm sinh hiển nhiên là lý do rất không tệ.

Alkus hỏi vampire trẻ tuổi đó: "Ngươi tên là gì?"

Đối phương cười nói: "Chales, Charles Endless."

◊◊◊◊

"Ngươi không cần làm người hầu phòng khách, cứ làm quản gia của ta, cha ngươi phụ trách buổi tối, ngươi phụ trách buổi sáng."

"Ơ?" Charles nổi lên bối rối, vội vàng nói: "Nhưng tôi vẫn đang thực tập, không phải quản gia chính thức, vẫn chưa thể..."

Yi Alkus lạnh lùng ngắt lời hắn: "Nếu không muốn thì cút ra khỏi lâu đài của ta! Ngươi và cha ngươi cũng vậy."

Charles trợn lớn mắt, nhất thời không biết nên làm sao, hắn cũng rất ít tiếp xúc với từ ngữ đầy cảm xúc như thế.

Ở trong gia tộc Alexis, gần như người người đều là quản gia thiện trường khống chế cảm xúc, cho dù không phải quản gia, dưới quen tai quen mắt, cũng sẽ luyện được tính cách lãnh tĩnh, căn bản không có người sẽ dùng ngữ khí và từ ngữ cảm xúc thế này.

Yi Alkus cũng không quản hắn, tiếp tục nói: "Trong lâu đài có môt cô gái, cô ấy phần lớn đều sẽ ngồi ở phòng ánh nắng, giúp ta chăm sóc cô ấy, thỏa mãn mọi nhu cầu của cô ấy, bất luận muốn thêm bao nhiêu tiền! Cô ấy trước mười hai giờ sẽ ngủ, sau khi cô ấy ngủ rồi thì không cần phục vụ của ngươi, cũng không được vào phòng của cô ấy. Hiểu chưa?"

Charles gật đầu, nói: "Vâng, Yi Alkus tiên sinh."

Nghe thấy cái từ tiên sinh này, Yi Alkus nhíu mày nói: "Gọi ta là Alkus được rồi."

"Vâng, Alkus tiên sinh."

"Vứt cái "tiên sinh" đi!"

"Vâng! Alkus tiên... Alkus!" Suýt nữa nói sai, Charles căng thẳng đến mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, mặc dù hắn đã thực tập mấy năm rồi, nhưng thực tập là thực tập, bây giờ thế nhưng là chính thức rồi!

"Đời thứ mấy?"

"Cái gì?"

"Số đời của ngươi!" Alkus không kiên nhẫn nói.

Charles hiểu rồi, vội vàng trả lời: "Là đời năm."

Alkus sửng sốt: "Ngươi nói cái gì?"

Charles cũng không biết mình vừa lại nói sai cái gì, chỉ có nơm nớp run rẩy lặp lại một lần: "Tôi là vampire đời thứ năm."

"..." Alkus không biết nói gì một hồi, hỏi: "Ngươi biết trên đời vampire còn đang hoạt động, số đời gần nhất là đời mấy không?"

"Đời thứ năm." Lần này, Charles không chút do dự trả lời.

"Ngươi biết?" Alkus trái lại cảm giác ngạc nhiên.

"Đúng vậy." Charles gật đầu, nói: "Phụ thân đại nhân đã điều tra ra rất nhiều chuyện có liên quan đến vampire."

"... Ngươi là vì tiếp cận ta, cho nên mới cố ý đến làm quản gia?"

Charles vội vàng nói: "Không phải, tôi thật sự là một quản gia thực tập, cho nên xin ngài không cần lo lắng, tôi nhất định có thể làm tốt chức vụ của quản gia."

"Chính là như thế mới khiến ta lo lắng!" Alkus giận dữ nói: "Vampire đời năm làm quản gia cái gì hả? Ngươi chỉ cần ngoan ngoãn luyện cho tốt huyết năng, đợi đến sau này, cắn ra hai cái hạ huyết thân, rồi lại để cho mỗi hạ huyết thân tự đi cắn hai người, cứ như thế, một gia tộc vampire cường đại liền ra đời rồi, ngươi là đời năm, ngươi có thể sáng tạo ra rất nhiều vampire trong vòng mười đời, số đời đại biểu sự cường đại của huyết năng!"

Charles ngẩn ra, vẻ mặt muốn nói nhưng lại thôi.

Alkus nhíu mày, quát mắng: "Muốn nói cái gì cứ nói."

Charles thấp giọng nói: "Tôi không có ý định tổ kiến gia tộc, cũng không biết sở hữu sơ cấp làm thế nào, kỳ thực, kỳ thực tôi cũng không biết sử dụng loại năng lực "huyết năng" này."

"Ngươi không biết dùng huyết năng?" Alkus mặt vô biểu tình hỏi ngược lại: "Vậy biến mặt thì sao?"

"Biến mặt là cái gì?" Charles không hiểu hỏi ngược lại.

"Ngươi rốt cuộc là làm sao lớn đến như thế?" Alkus đơn giản là không dám tin mà gầm lên: "Trước giờ không có bị vampire khác công kích sao? Ngay cả huyết năng cũng không biết dùng, ngươi đáng lẽ đã chết ở trên tay vampire khác từ lâu rồi!"

"Không có kinh nghiệm bị vampire công kích." Charles thành thật nói: "Tôi vẫn luôn sống ở trong lãnh địa của gia tộc Alexis, không có vampire đến công kích lãnh địa."

Alkus sửng sốt, vừa lại không cảm giác kỳ quái nữa, mặc dù Kayso thoạt nhìn cũng không giống một quản gia bình thường... nhưng cho dù như thế, vậy mà có thể lấy lực lượng của gia tộc để bảo vệ con trai của mình, đứa con này còn là một vampire, sợ rằng địa vị của người này ở trong Alexis còn cao hơn tưởng tượng của hắn.

Alkus ngồi vào phía sau bàn làm việc, ngón tay khẽ cạy mặt bàn, đây là động tác theo thói quen khi hắn suy nghĩ.

Lúc này, cửa thư phòng mở ra, Kayso đi vào, trên tay cầm một cái mâm, phía trên bày bình sữa và ly, hắn để ly ở trước mặt Alkus, sau đó rót đồ uống, nhưng chất lỏng chảy ra từ miệng bình lại không phải màu trắng mà là màu đỏ thẫm.

Alkus ngừng lại động tác cạy mặt bàn, gọi một tiếng: "Kayso."

Kayso ngừng động tác trả lời: "Vâng, xin căn dặn."

"Con của ngươi cũng làm quản gia của ta, hắn phụ trách buổi tối coi sóc sinh hoạt của ta, ngươi thì phụ trách ban ngày, giúp ta chăm sóc một cô gái, cô ấy phần lớn đều ở phòng ánh nắng..."

Lúc Alkus căn dặn, Charles đứng ở một bên không nhịn được trợn lớn mắt, bởi vì ý này không phải là nói... đổi thành hắn phải phụ trách coi sóc chủ thuê?

◊◊◊◊

Dưới tâm lý không hề chuẩn bị, Charles bắt đầu lần đầu tiên chính thức làm quản gia của mình, hơn nữa rất bất hạnh, Alkus là vampire, hắn trước kia đã học rất nhiều ứng đối tiến lùi và cách sinh hoạt với người, có phần lớn đều không dùng được, cộng thêm Alkus cũng tuyệt đối là chủ thuê không dễ ứng phó, thế là cuộc sống nơm nớp sợ hãi từ đó bắt đầu...

"Lại đây!"

Charles đang bận lau chùi tượng đá dính đầy bụi bặm, Alkus lại đi tới, sau đó hạ xuống một câu này, hắn chỉ có vội vàng bỏ giẻ lau xuống, nói câu "vâng", sau đó hối hả đi theo Alkus, dọc đường nhìn thấy nơi không sạch sẽ lắm, hắn liền cảm giác rất khó chịu.

Tòa lâu đài lớn như thế lại chỉ có hắn và cha hai người coi sóc, mặc dù Alkus nói không cần quản lý vườn hoa, để nó càng hoang phế càng tốt, tránh cho có người tùy ý tới gần, chẳng qua chỉ là dọn dẹp bên trong lâu đài đã khiến người bận rộn thấu trời rồi, quét dọn cả một tuần, cũng chỉ là đem khu vực thường sử dụng hơn quét dọn sạch sẽ mà thôi.

Ở đây có ba tầng lầu, tổng cộng hai mươi lăm phòng, ba dãy hành lang, ba cái phòng khách lớn nhỏ và hai cái thư phòng, càng đừng nói tới trang sức phẩm có bao nhiêu, hai người làm sao có thể chỉnh lý nổi?

Nghĩ tới nghĩ lui, Charles thử mở miệng đề nghị: "Alkus, có thể tìm thêm một ít người hầu không? Tòa lâu đài này thực sự quá lớn rồi..."

"Ta không thích người!" Alkus lại một hơi cự tuyệt.

Charles hoàn toàn đoán được phản ứng của Alkus, cho nên hắn cũng không bất ngờ, trái lại thấp giọng nói: "Nhưng phụ thân cũng nói, quý cô ông ấy chăm sóc hình như có vẻ rất tịch mịch, nếu như có thể tìm một số nữ hầu đến giúp, có thể duy trì ngăn nắp của lâu đài, cũng có thể có người cùng cô ấy."

Nghe vậy, Alkus lại trầm mặc không nói.

Hai người một mạch đi đến vườn hoa, Charles cũng không có nhận được trả lời.

Bình thường mà nói, chủ thuê không trả lời chính là không muốn, nhưng ở chung một tuần, hắn là có chút hiểu rõ tính cách của Alkus, cho nên tự chủ trương mở miệng nói: "Vậy thì, tôi sẽ đi mời ba nữ hầu và một đầu bếp, nếu như có thể ăn được đồ ăn ngon, tin rằng quý cô đó cũng sẽ rất cao hứng đi!"

Alkus cũng không có trả lời, nhưng Charles lại giơ lên mỉm cười, bởi vì chỉ cần Alkus không có gào rống nói không cho, vậy thì là cho phép!

Đúng rồi, Alkus rốt cuộc tìm hắn đến vườn hoa làm cái gì đây?

Charles nhìn Alkus, đối phương đưa lưng vao hắn, giơ tay phải lên, bàn tay trắng nõn đột nhiên nổi lên một luồng huyết khí màu đỏ thẫm.

"Đây chính là huyết năng, kỳ thực huyết năng chính là máu trong cơ thể vampire, vampire có thể tự do mà thao túng nó. Sau khi bị sở hữu sơ cấp, ngươi hẳn là đã có thể cảm giác huyết dịch đã không còn giống trước kia..."

"Nói đến đây, Alkus ngừng lại, bởi vì hắn đột nhiên nhớ tơi gã này là vampire bẩm sinh, căn bản không có tiếp nhận sở hữu sơ cấp!

Khi Charles đang tò mò mà nhìn huyết khí trên tay phải, Alkus đột nhiên xoay người một cái, huyết khí trên tay phình to, trong chớp mắt kết thành một cái huyết trảo khổng lồ.

Nhưng không ngờ, huyết trảo này vậy mà vung xuống đầu hắn, hắn kinh hô một tiếng, ngã ngồi xuống đất, đối mặt với huyết trảo khổng lồ, ngay cả ý niệm bỏ chạy cũng ra không nổi, trơ mắt nhìn móng vuốt bổ xuống đầu mình...

Bang, bang!

Alkus xoay người né tránh, ngẩng đầu nhìn lên ban công, một quản gia khác của hắn đang đứng ở đó, trên tay còn cầm hai khẩu súng lục.

Kayso mang theo mỉm cười nói: "Yi Alkus tiên sinh, trên hợp ước ghi rõ, chủ thuê tuyệt đối không được có bất cứ động chạm trên cơ thể nào với quản gia."

Mặc dù khóe miệng của hắn là giơ lên, nhưng trên mặt lại một chút ý cười cũng không có, khí thế cả người phát tán ra thực sự không thua kém bất cứ vampire nào.

Alkus liếc Charles một cái, người sau đang từ mặt đất bò lên, cả mặt còn kinh hồn chưa yên... có phụ thân như thế, vì sao gã này lại là bộ dạng thế này?

"Hết sức xin lỗi." Cùng lúc giơ súng nhắm vào chủ thuê, Kayso dùng ngữ khí dứt khoát nói: "Bởi vì ngài vi phản hợp ước, cho nên quan hệ thuê mướn tất phải đến đây là thôi, tôi và con của tôi bây giờ rời khỏi ngay."

Lửa giận đúng là không nhỏ! Alkus nhíu mày một cái, nhàn nhạt nói: "Ngươi không thể vĩnh viễn bảo hộ hắn."

Nghe thấy lời này, mặc dù Kayso vẫn bảo trì biểu tình khóe miệng giơ lên, tươi cười lại hơi quá đậm, phối hợp với đôi mắt không chút ý cười, người sáng suốt đều nhìn ra được hắn kỳ thực là nộ khí ngút trời, nhưng Kayso lại vẫn dùng giọng lễ độ nói: "Ít nhất, tôi bây giờ có thể bảo vệ nó tránh khỏi bị vampire giết chết."

Bây giờ, Alkus đại khái đoán ra vì sao Charles cái vampire đời năm này lại có phẩm chất này rồi —- bởi vì hắn có cái phụ thân bảo vệ quá độ!

"Muốn đi thì đi đi!" Alkus thu lại huyết trảo, phất tay áo rời khỏi.

"Cảm tạ thấu hiểu của ngài." Kayso lúc này mới thu lại súng, cúi đầu nói với con trai: "Charles, đi thu dọn hành lý."

"Phụ thân đại nhân, chúng ta thật sự phải rời khỏi sao?"

"Đương nhiên." Kayso nhíu mày một cái, nói: "Hắn công kích con, ta không thể khoan nhượng loại chuyện này."

Nghe vậy, Charles có chút không biết nên hòa giải làm sao, mặc dù Alkus đích xác công kích hắn, nhưng hắn lại cảm giác đối phương cũng không có ý muốn làm hại hắn, nhưng cho dù nói với phụ thân đại nhân, đối phương cũng chỉ sẽ nói hắn quá ngây thơ đi?

Charles chần chừ nói: "Phụ thân đại nhân, con, con không muốn rời khỏi đây."

Kayso sửng sốt, nói: "Không được! Hắn đã công kích con. Lúc trước đã nói, một khi có nguy hiểm, chúng ta sẽ lập tức rời khỏi!"

Hắn biện giải: "Alkus không có ý muốn làm hại con!"

"Vì sao con nghĩ như thế đây?" Kayso ngạc nhiên nói: "Hắn là vampire!"

Quả nhiên... Charles đầy lòng buồn rầu, thốt lên đáp trả: "Đúng vậy, Alkus cũng là vampire như con!"

Lúc lời vừa ra khỏi miệng, Kayso liền biết mình nói sai rồi, đang muốn xin lỗi, con trai lại mang theo biểu tình đau lòng, kích động gào lên: "Con sẽ không rời khỏi, nếu muốn rời khỏi, phụ thân đại nhân tự đi một mình đi!"

Đứa con này lại có thể gào với hắn... Kayso hết sức chấn động.

Nhìn thấy biểu tình chấn động của phụ thân, Charles cảm giác hết sức khó chịu, nhưng vừa nghĩ đến lời phụ thân phê bình vampire vừa rồi, hắn liền không thể đè nén tức tối, dứt khoát bắt chước Alkus quay đầu bỏ đi.

"Charles!" Gọi một tiếng, Kayso nhạ dị mà phát hiện con của mình vậy mà không có quay lại, chẳng lẽ...

"Thời kỳ nổi loạn cuối cùng cũng đến rồi sao?"

Nhìn bóng lưng con mình chạy đi, Kayso không khỏi có loại cảm khái "con cái cuối cùng cũng đến thời kỳ trưởng thành nổi loạn", nhưng suy nghĩ một chút, nếu như gào lên một chút đã gọi là nổi loạn, vậy mình trước kia bỏ nhà đi còn xông vào lãnh địa của vampire, hẳn nên gọi là mười tội không thể tha rồi đi?

"Ôi, nổi giận rồi lại có thể vẫn gọi ta là "phụ thân đại nhân", thật không biết nên cao hứng hay là lo lắng con thực sự quá ôn hòa, ta rõ ràng cũng đâu ôn hòa như thế, vì sao con cái dạy ra lại ôn hòa như thế đây?"

◊◊◊◊

"Alkus, chờ một chút..."

Lời mới nói đến một nữa, Charles liền phát hiện bóng người trước mặt thật sự ngừng bước chân, sau đó quay người lại, lần nữa phát ra huyết năng công kích mình.

Charles kinh hô một tiếng, theo phản xạ nhắm chặt mắt, cánh tay che chắn đầu mặt... nhưng lại chậm chạp không có nghênh tiếp được đau đớn hay là bóng tối vĩnh viễn.

Thử mở mắt, huyết trảo đã biến mất rồi, Alkus chỉ là đứng ở phía trước, cúi đầu nhìn hắn, nhưng trên người Alkus lại trôi nổi một loại màu đỏ nhàn nhạt, nhìn kỹ, không chỉ Alkus, mà là mọi thứ xung quanh đều bao trùm màu đỏ nhàn nhạt.

Charles nghi hoặc hỏi: "Ngài dùng huyết năng bao vây tôi sao? Vì sao vậy?"

"Không phải ta, là chính ngươi." Alkus nhàn nhạt giải thích: "Huyết năng không chỉ có thể dùng để công kích, cũng có thể phòng ngự."

"Huyết năng của tôi?" Charles đứng dậy, tò mò mà vươn tay chạm vệt màu đỏ nhàn nhạt đó, chỉ cảm giác có chút man mát.

Sờ một chút, Charles đột nhiên nhớ tới chính sự, vội vàng ngẩng đầu nói: "Alkus, phụ thân đại nhân ông ấy chỉ là hiểu lầm ngài công kích tôi mà thôi, nếu như ông ấy biết ngài là muốn dạy tôi huyết năng, nhất định sẽ xin lỗi ngài."

"Hai người các ngươi đều đi đi!" Alkus lạnh nhạt nói: "Là ta sai, ngay từ đầu không nên tìm ngươi làm quản gia!"

"Vì sao?" Charles ngơ ngác nói: "Tôi làm không tốt sao?"

Alkus vốn còn muốn trực tiếp trả lời "không sai", nhưng vừa nhìn thấy biểu tình của Charles, vừa lại làm sao cũng nói không ra khỏi miệng —- biểu tình của gã này giống như chỉ cần mình nói hắn làm không tốt, hắn liền lập tức muốn đi nhảy lầu tạ tội rồi.

"... Không phải."

Charles thở phào một hơi: "Tốt quá rồi, vậy thì tôi và phụ thân đại nhân có thể tiếp tục làm quản gia của ngài rồi đi?"

"Không được!"

"Vì sao?" Charles vội vàng nói: "Nếu không có quản gia, ai đến phục vụ ngài còn có quý cô kia đây?

Nghe thấy "quý cô", Alkus cũng do dự một chút, nói: "Vậy cha ngươi ở lại, ngươi rời khỏi đi!"

Nghe vậy, biểu tình của Charles như thể bị người trọng kích, hắn cúi đầu: "Vì sao muốn đuổi tôi đi? Quả nhiên là bởi vì tôi làm không tốt sao?"

Vốn còn muốn nói "phải", nhưng nhìn thấy biểu tình mọi hi vọng tan thành tro bụi kia của Charles, Alkus lại làm sao cũng không thể bình luận trái lòng, dưới cáu kỉnh, đem chân tướng rống giận ra: "Bởi vì ngươi không thể vĩnh viễn tồn tại!"

"Vì sao?" Charles khó hiểu nói: "Tôi là vampire, giống như ngài, có sinh mệnh lâu dài."

Alkus gầm lên: "Cho dù là vampire, một khi bị giáo hội biết có liên quan với ta, đều sẽ bị bắt đi nghiêm hình tra tấn đến chết! Bọn chúng truy bắt ta đã có một ngàn năm rồi! Bất cứ phi nhân nào đều không ngăn được bọn chúng! Đến lúc đó, ngươi nếu như bị bọn chúng bắt đi, ta tuyệt đối sẽ không quản sống chết của ngươi, nghe thấy chưa! Tuyệt đối không quản!"

Một ngàn năm? Charles trợn lớn mắt. Vậy Alkus rốt cuộc mấy tuổi?

Alkus lại hiểu lầm biểu tình của hắn, cho rằng hắn đã sợ rồi, cho nên gầm lên: "Hiểu rồi chứ? Bây giờ cút ngay đi! Cút cùng cha của ngươi!"

"Không!" Charles lại nói như thế: "Cho dù giáo hội muốn bắt tôi, phụ thân đại nhân cũng sẽ bảo hộ tôi, phụ thân đại nhân là tộc trưởng dự định của gia tộc Alexis, cho dù là giáo hội, cũng không thể làm hại tôi."

"Ngươi..." Alkus đột nhiên quay đầu qua, tuy biết nên bảo đối phương đi, mình chỉ sẽ mang đến cho đối phương phiền toái vô tận, nhưng lại không thể ngăn cản khát vọng muốn một người bạn, hắn lẩm bẩm: "Đừng để cho ta phát hiện được thay đổi, ta hận thay đổi, thế giới này luôn là thay đổi quá nhanh..."

Charles ôn hòa mà cười nói: "Tôi sẽ không thay đổi, chỉ sẽ mãi làm quản gia."

Ngẫm lại không đúng, Alkus vội vàng nói: "Ngươi vẫn là trước thay đổi một chút đi! Vampire đời năm mà làm quản gia cái gì hả!"

"Không, tôi sẽ mãi làm quản gia."

"Đi tổ kiến gia tộc vampire, đời thứ năm đã đủ ít ỏi rồi!"

"Không, tôi sẽ mãi làm một quản gia, vĩnh viễn sẽ không thay đổi." Charles chậm rãi lại kiên định nói, như thể đang làm một lời thề kiên định bất di.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro