chương 101: Muốn Đi Thì Đi Thôi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hai ngày sau, Chaeyoung vẫn như cũ, đi sang Park Gia có dẫn theo hai người.

Park Gia hôm nay khác với thường ngày, bởi vì bầu không khí trở nên quá quái dị. Vừa bước vào căn nhà Chaeyoung khẽ nhíu mày lại, trong lòng cứ có dự cảm bất an.

Chính là mọi thứ không theo hướng cô nghĩ, bởi vì Park Mason vì để chuẩn bị đầy đủ số tiền, đem không ít trang sức và những món đồ hàng hiệu của Song Gi và Park Sumon bán đi.

Không những thế, vì để tránh gây phiền phức, ông cho người dẫn hai mẹ con Song Gi rời đi ngoại ô ở vài ngày.

Chaeyoung ngồi xuống sofa, nhìn như không nhìn Park Mason, lạnh giọng hỏi.

" Ông suy nghĩ đến đâu rồi? "

Park Mason hít một hơi sâu cố nhịn cảm giác muốn nắm đầu Park Chaeyoung tát mà nói.

" Tao đã chuẩn bị đủ tiền! " đặt một valy tiền trên bàn, Park Mason lại nói tiếp.

" Tao mua lại cổ phần mày đang có! Trong đây là năm mươi tỷ. "

" Ông hình như tính toán sai. " Chaeyoung nhíu mày, người ham tiền hơn mạng sống của mình hơn ông ta thế mà tính toán sai cũng quá kinh khủng đây.

Park Mason nhìn Chaeyoung một lúc lâu lạnh giọng nói.

" Mấy tỷ còn lại là tao lấy tiền túi của tao cho mày! Xem như cho mày của hồi môn! "

" Chúng ta cũng đâu còn là cha con gì nữa mà ông cần gì như vậy? " Chaeyoung nheo mắt khinh bỉ nói.

" Ông không sợ vợ con ông ở đó biết hay sao!? " nếu như năm xưa, ông ta cho cô... dù chỉ vài trăm ngàn cũng sẽ không để cô bị người gọi là đồ mẹ ghẻ cha dượng, cũng chẳng cần phải sống trong cuộc sống muốn ăn một gói kẹo cũng không có!

Park Mason biết trong lòng Park Chaeyoung đang nghĩ gì, nhưng... cho dù ông có ác độc ra sao thì Park Chaeyoung vẫn là con gái của ông, cả đêm qua ông liên tục mơ thấy mẹ của Park Chaeyoung... thà rằng cho tiền còn hơn đêm nào ông cũng mơ thấy ác mộng.

" Mày lấy đi! Đây là tiền tao cho mày! "

" Hứ! " Chaeyoung hừ lạnh một cái, Park Mason lại nói.

" Tao cũng không hề cố ý định kêu mày ở lại nên mày yên tâm! Tao chỉ không muốn mẹ mày nơi suối vàng nói tao bất công với mày! "

Chaeyoung nhìn Park Mason một cái, cúi đầu đọc lại những văn kiện trước mặt ký tên vào, cô một bản, Park Mason một bảng.

Chaeyoung đứng dậy, môi câu lên nói.

" Park Tổng, chúc ông ngày càng phát đạt. " dừng một chút cô lại nói.

" Sẵn tiện... tôi nói cho ông biết một chuyện... "

Park Mason nhíu mày lại lắng nghe.

Chaeyoung khẽ nói.

" Chắc ông cũng biết... con gái cưng của ông quen bạn trai... à nghe đâu con gái cưng của ông có thai rồi đấy! "

" XOẢNG. " Park Mason hai mắt trừng to kinh ngạc, chiếc ly trong tay cũng theo đó rơi xuống.

Chaeyoung xoay người rời đi.

Cô không hề có ý gì... chỉ là tốt bụng nói cho ông ta biết ông ta sắp làm ông ngoại thôi.

Bước ra khỏi Park Gia, trên xe Chaeyoung khẽ nói.

" Tối nay tôi sẽ rời đi ngay! "

" Chaeyoung ... "

" Park tiểu thư... "

Chaeyoung hít một hơi sâu, nhẹ nhõm nói.

" Vứt bỏ hết những chuyện không vui sang một đất nước khác sống cũng không tệ nha. "

" Anh sẽ đi cùng em. "

" Tôi... tôi được Boss căn dặn cho tôi theo... "

Chaeyoung cười nói.

" Muốn đi thì đi thôi. "

Đi chơi hay lập nghiệp, đem theo một vài người bạn cũng tốt lắm nha.

- -----------

Hoa Thị.

Hoa Tử Khiêm nhíu chặt mày, sau khi nghe xong điện thoại, lại cẩn thận hỏi.

" Cô ấy nói tối nay? "

" Vâng... "

" Cậu đi cùng cô ấy trước, vài hôm nữa tôi sẽ theo sao. "

" Vâng... "

Tắt máy xong, Hoa Tử Khiêm kiềm nén cơn khó chịu của chính mình.

Hiện tại anh còn phải ở Hoa Thị... chính là... nghĩ nghĩ môi Hoa Tử Khiêm câu lên không chần chừ viết một bức thư bằng giấy sau đấy lại nhét vào hộc bàn.

Hoa Tử Khiêm nói với trợ lý ở trước mặt.

" Cậu và tôi trong hai ngày sẽ xử lý được tất cả không? "

" Chắc đc... " anh cũng không chắc a.

" Tốt lắm! Bắt đầu làm thôi, hai ngày sau chúng ta bỏ trốn... "

-------------
Tối nay au sẽ ra thêm 1 chương nữa, chương sau sẽ có bất ngờ cho m.n😁😁

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro