chương 19: không nghe lời thì ép buộc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chaeyoung hai chân run rẩy cố lết thân mình đi vào căn phòng tầng trên cùng của biệt thự La Gia. Giữa hai chân cô lại truyền đến đau đớn khi cô di chuyển, không chỉ thế lại còn đang chảy xuống thứ mà Lisa phóng ra pha lẫn một chút máu.

Chaeyoung vừa đi vừa miên man suy nghĩ... rốt cuộc cô đang mong muốn gì ở anh? Nhìn anh tuyệt tình như vậy... rốt cuộc tại sao cô lại đau lòng... Trong khi bản thân cô chỉ là một người được anh vô tình kéo ra khỏi ngôi nhà rác rưởi kia thôi. Hiện tại, cô chưa đủ mạnh... cô chưa có sức tự mình chống đỡ, cô còn cần Lalisa làm chỗ dựa, dù chỉ một mình cô nghĩ như vậy. Cô không muốn về lại ngôi nhà đó, càng không muốn phải sống cuộc sống hao phí trí óc vô nghĩa đó thêm một lần nào nữa.

Cô muốn học, muốn tiến xa hơn... cô muốn... muốn tự đứng vững trên đôi chân của chính mình mà không cần ai giúp đỡ...

Không sao, trinh tiết có là gì khi chính cô còn không chắc bản thân an toàn hay không nếu cứ luôn dáng mạc " GÁI TRINH ", mất rồi cũng thôi. Dù sao... nếu cô còn cũng nguy hiểm, thà rằng bị Lalisa hung hăng phá thân cô còn hơn là bị đám người mà Park Mason cần giúp đỡ phá thân cô, sỉ nhục cô.

Có phải cô nghĩ quá thoáng hơn rồi không? Nhưng nếu cô đau buồn khổ sở thì cái màng trinh đấy có về không? Thời gian có quay trở lại không?

Cô không muốn bản thân phải chịu bất cứ ủy khuất vô nghĩa nào nữa... ngoài Lalisa ra, cô sẽ không mềm yếu để người khác chà đạp nữa.

Chaeyoung lên tới phòng ngủ của cô, vừa vào phòng tắm, thì cửa phòng vang lên tiếng gõ cửa.

" Chị ơi, em vào được không? " Aley đứng ngoài cửa, trên tay có bưng một ly nước ấm và một lọ thuốc.

Vừa nhìn cũng biết lọ thuốc đó là thuốc tránh thai, bên ngoài có ghi rõ chứ " THUỐC TRÁNH THAI " cơ mà.

Chaeyoung đang trong phòng tắm, lú đầu ra nói.

" Em vào đi. " hiện tại cô không tiện đi ra, Aley còn quá nhỏ để thấy mấy dấu vết trên người cô như thế này.

Aley vào, nhìn trái nhìn phải không thấy Chaeyoung, mắt khẽ rũ xuống, đặt ly nước và thuốc lên cái bàn trang điểm nhỏ bên cạnh giường nói.

" Chị vệ sinh thân thể xong thì ra uống thuốc nhé. Cậu chủ dặn, trước khi ngủ mỗi ngày chị đều phải uống. "

Chaeyoung nhíu mày lại, mỗi ngày đều uống, anh ta là t*nh trùng thượng não mỗi ngày luôn sao? Nhưng là Chaeyoung vẫn " Ừ " một cái.

Cửa phòng mở ra rồi đóng lại, không nói Chaeyoung cũng biết Aley đã rời đi.

Chaeyoung đứng thẳng người dậy, nhìn hình ảnh phản chiếu trong gương, môi cô khẽ câu lên rồi lại lắc đầu, toàn thân xanh xanh tím tím trong rất ghê rợn, hạt đậu thì đỏ tái lên sưng to... nhìn thôi cũng biết Lalisa mạnh tay như thế nào.

Chaeyoung cố lấy hết những thứ của Lisa phóng đó ra khỏi cơ thể, Chaeyoung lại thay bộ quần áo mà Lisa mua lúc nào mà cô không hay mặc vào. Hai chân run rẩy đi nhẹ đến bên cạnh bàn trang điểm mà lấy ra một viên thuốc uống.

Hiện tại là 10 giờ sáng. Chaeyoung nhíu mày lại nhớ tới cảnh tượng lúc nãy không khỏi lo lắng, anh ta cũng bền lắm... hành cô gần 3 tiếng liền, nếu không phải đây là lần đầu của cô, cô chắc chắn cô đã không xuống nổi giường nhưng là từ bây giờ trở về sao có không xuống nổi cô cũng ráng mà xuống.

Dọn dẹp xong, Chaeyoung lên giường nhỏ của cô mà ngủ dưỡng sức.

••••••

Lisa ngồi nhìn hai người đang thay tấm ga giường, mày khẽ nhíu chặt nhớ lại hình ảnh Chaeyoung lúc nãy. Gương mặt tái nhợt, đôi chân run rẩy, lại không một mảnh vải đi ra khỏi phòng của anh.

Không hiểu tại sao anh cứ nhớ hình ảnh đó khư khư trong đầu, vừa cảm thấy đau lòng lại cảm thấy hả hê.

Anh vốn không muốn phá thân cô như vậy... cũng chính là cô ép anh thôi... đồng ý hợp đồng hôn nhân là xong nhưng cô lại muốn rời khỏi đây.

Ai cho cô cái tư cách đó... Ai cho cô cái quyền rời khỏi anh. Hôm nay anh đã nhẹ tay rồi. Còn nếu cô không nghe lời anh nữa. Thì đừng trách anh vô tình.

Lisa vốn không phải là người quá vô tình, nhưng anh thuộc dạng người " Không Nghe Lời Thì Ép Buộc. " nên thay vì nghe Chaeyoung thỏa thuận điều kiện hay chấp nhận rời đi anh lại cưỡng ép cô. Anh có nói chỉ cần Chaeyoung chịu về Park Gia, thì không cần phải ký kết hợp đồng nhưng khi cô đồng ý anh lại nổi giận. Anh đã nhận định... cô là của anh, có chết cũng là người của anh rồi.

•••••

Có một số chuyện... dù một thằng đàn ông như anh cũng không thể nào vượt qua được... chẳng hạn như... một người phụ nữ mà anh thề sống thề chết bảo vệ... nhưng cuối cùng cô ấy cũng bỏ anh mà đi. Lalisa của bây giờ... cũng một phần nào đó liên quan đến chuyện trước kia.

••••••••••••

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro