C1 - Money Money

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phố Wall, cái tên bắt nguồn từ bức tường ở ranh giới phía bắc "New Amsterdam" được xây để bảo vệ thành phố khỏi sự hiện diện của người Anh, cướp biển và những người thổ dân thế kỷ 19. Giờ đây, những tòa nhà cao tầng xám ngắt của 8 dãy phố ấy bao quanh, nhai và nuốt chửng đàn người ào ạt lao vào. Dòng người nối đuôi nhau tiến vào cái miệng đói này như những con cừu vâng lời đi đến bàn tế thần. Đó là sức mạnh của tờ bạc xanh, thứ sức mạnh vô biên thúc ép bất kì ai tiến tới cỗ máy nghiền thịt chính hiệu này.

Đây là Phố Wall, từ thủa đầu sơ khai nghèo nàn, nó đã trở thành thủ đô tài chính của thế giới. "Khi Phố Wall hắt hơi", họ nói, "cả thế giới bị cảm cúm."

Chà, nếu Phố Wall hắt hơi, chắc chắn là do một vài cái rốn của vũ trụ, đã tìm ra những cách thức mới để can thiệp vào sự cân bằng mong manh của thị trường. Họ là ai? Gợi ý này "Ngành chứng khoán Phố Wall chiếm hơn 20% tổng số tiền lương của khu vực tư nhân bang New York, dù chỉ chiếm chưa tới 5% lượng việc làm", theo báo cáo của DiNapoli. Đấy, chính những nhà đầu tư mạo hiểm đã đẻ ra chứng khoán, rồi trái phiếu, rồi chứng khoán phái sinh, thị trường tương lai là thiểu số 5% đó.

Họ thực sự nghĩ họ là cái rốn của vũ trụ thật đấy. Những nhân viên ngân hàng này được trả lương cao vì họ làm việc cực kỳ mệt mỏi cả trăm tiếng một tuần - cố gắng hết sức để quản lý và kiếm tiền cho 1% giàu có nhất thế giới. Mê cung bê tông này đã nhốt những nô lệ tự nguyện tham gia cạnh tranh trong cuộc đua khốc liệt để giành doanh số lớn hơn. Vâng, hãy quên tất cả các nghiên cứu nói rằng làm việc hơn 15 giờ gây hại cho sức khỏe tinh thần, nơi này vẫn thu hút rất nhiều chất xám từ khắp nơi trên thế giới. Tất cả đều thông minh, đầy tham vọng và hăng hái.

Ngô Minh Châu, tự gọi bản thân mình là Irta, một công dân Việt Nam 25 tuổi, là một trường hợp chất xám ngoại quốc được thu hút điển hình. Cô đã là một Vice President nhiệt tình tại Morgan Stanley trong gần một năm. Không có gì quá bất thường nhưng đồng thời, rất bất thường khi một phụ nữ trẻ như vậy đã đạt được vị trí này, đặc biệt khi cô ấy là người đang cầm visa H-1B chứ không phải là công dân nước sở tại.

Chà, cô ấy rõ ràng là người "Châu Á" điển hình. Giỏi môn Toán và tất cả các môn Khoa học tự nhiên. Trở thành một sinh viên quốc tế ở một đại học được xếp hạng với học bổng và một khoản vay. Chắc chắn cô nàng đã lựa chọn Kinh tế và Khoa học Máy tính hoặc Hóa học vì chúng là những ngành có thể kiếm tiền: khoản vay để học đại học chắc chắn sẽ "lãi mẹ sinh lãi con" và cô ấy sẽ phải làm việc hết mình vì sự thịnh vượng của ngân hàng đã cho cô vay.

Mặt khác, Minh Châu đã và đang làm việc cho một ngân hàng lớn thật. Mà thực sự phải nói là đứa học sinh nợ nần chồng chất ngày nào giờ sinh long hoạt hổ, quẩy đến phá đảo ở cái ngân hàng mà cô ấy đang làm việc.

Với chiều cao 176 cm, Irta cao bằng một người đàn ông Mỹ trung bình, mà ai đó có thể nói rằng cô cố gắng đo ni đóng giày ép bản thân theo tiêu chuẩn ấy. Glassceiling! Nam nhân viên ngân hàng thậm chí còn không dám ở một mình hay đi ăn tối với phụ nữ với mỹ kì danh là sợ bị cô ta kiện xâm hại tình dục, thì làm sao có thể trở thành cố vấn giúp cho một người phụ nữ thăng tiến.

Nhưng, vì một số lý do, nhiều người cứ quên rằng Irta là phụ nữ, có lẽ bản thân cô cũng vậy. Tóc nâu dài ngang vai đã được giữ thẳng và đơn giản. Tất cả các đường cong bị che giấu dưới những bộ đồ đen tuyền, không quá đắt tiền nhưng chuyên nghiệp và nghiêm cẩn. Váy hoặc quần, sẽ được quyết định bởi nhiệt độ của ngày đó. Một nụ cười thương mại luôn nở trên đôi môi hồng đáng mến của cô. Một khuôn mặt xinh xắn. Tất nhiên, không ai trên con phố này sẽ có một khuôn mặt kém hấp dẫn. Mọi người phải hợp mắt khách hàng đầu tiên cái đã.

Hãy nói rằng tất cả những giấc mơ của cô đã thành hiện thực để chứng thực nụ cười rạng rỡ đến tự đắc của cô. Học tập ở nước ngoài, có một công việc tốt, ngày càng trở nên mạnh mẽ và giàu có hơn ở New York từng ngày. Cô không có gì để phàn nàn.

Ngoại trừ cuộc sống xã hội không tồn tại ngoài công việc hàng ngày của cô ấy và vì lý do trời đánh nào đó cô ấy tiếp tục sự xui xẻo khi trượt H1-B với trò xổ số mãi mà không trúng thưởng Thẻ xanh. Nghiêm túc mà nói, cô ấy nhẽ ra phải là Thường trú nhân từ lâu rồi. Cô ấy là VP nhờ bắt được đến 2 con kì lân nhiều tỉ đô cơ mà! Thế mà cứ thế là bị chính phủ Mỹ đánh trượt đấy, làm gì được nhau nào!

Chắc may mắn nó rớt hết vào chỗ được anh giai Martin nhặt làm thực tập sinh khi còn là học sinh năm nhất rồi sau đó nhận luôn làm đệ cứng rồi gửi gắm làm trader bên sellside cả năm rồi đổi nghiệp vụ kéo về thành analyst buyside cơ mà. Thực sự ổng ghê luôn, đọc được vị cô giả vờ ngoan ngoãn ngay từ lần đầu phỏng vấn qua điện thoại. Thế mà vẫn cố lôi cô bằng được vào nhóm.

Ủi ui, cô vẫn nhớ cái lúc mới 18 tuổi gặp ổng tận mặt, trẻ tuổi, thân thiện và tràn đầy năng lượng, chưa gì đã xán tới xoa đầu cô để bắt nạt rồi. Và cả những ngày đầu, khi cô thức đêm nghe pitch, nghiên cứu thị trường làm presentation chỉ vì hắn bảo hãy phân tích tiềm năng của mấy dự án đã bị loại, và rồi hắn đi qua đem cho cô mấy cái bánh ngọt ... để cô cày qua đêm ở công ty.

Chuyện tất yếu là Minh Châu thần tượng Martin, một phần là vì tâm hồn thiếu nữ lâu năm không có ai yêu tự dưng được giai chọn, phần còn lại nghiêm túc hơn khẳng định theo đuôi sếp tài năng lên chức là quá có lợi. Dù gì mà nói, cô đã ngồi cùng với Martin quá nhiều bữa tiệc trác táng thâu đêm và cả những trận cãi nhau vài ngày để biết là tên này khùng và đang đối xử với cô như một con bò sữa - bắt đẻ bò con rồi cho sữa chứ cũng chả phải là trân trọng yêu đương quái gì.

Cô không có phải là tiểu bạch thỏ ngu ngốc thánh thiện!

Tất nhiên là nếu tên đó ăn vận như cái lúc hắn còn là VP, cô còn là thực tập sinh, xong rồi nói mấy câu sến súa rủ đi chơi thay vì đi bàn chuyện công việc thì cô cũng đi luôn đó. Ổng đẹp ổng có quyền mà. Ổng là sếp, cô sẵn sàng hôn mông thôi. Và khi Martin càng vỗ tay hoan hô những chiến công của cô hay là ủng hộ đến có phần bất chấp mấy dự án mà cô chọn thì cô càng muốn là "the favourite", là đàn em giỏi nhất, là người thừa kế cho ổng trong tương lai. Dù gì mà nói, cái phòng của Martin ở vị trí rất đẹp, và cái ghế Martin chọn ngồi cũng rất êm.

Và tự dưng, với một sự thần kì nào đó, Martin đột nhiên gọi riêng cô ra:

"Có một account rất lớn đang tìm asset manager. Anh nghĩ là hợp với em."

Thực ra cô chỉ là 1 trong 6 VP của team thôi, nhưng tư lịch (industry experience) của cô thấp nhất, mới có 5 năm, nên nghe cái câu có account lớn thì rõ ràng là phải có sếp cưng mới được nhận rồi.

"Anh nói là rất lớn? Liệu có đồng ý với 5 năm kinh nghiệm không vậy?"

Tỉ suất lợi nhuận của cô thì không hề tồi một chút nào, nhưng số năm trong nghề thì còn ít quá, không đủ lên được mặt bàn. Nói 5 năm kinh nghiệm là tính thời gian cô làm mùa hè rồi tính cả thời gian cô đi học MBA mới gian dối được lên từng nấy thời gian. Thực tế thì cô ngồi còn chưa ấm chỗ vậy.

"Well, người ta mới lớn có 5 năm thôi, bằng tuổi nghề của em, đoán thử xem?" Martin vẫn thích dùa dai, xem chừng là quan trọng thật. Tên này càng cần nghiêm túc thì lại càng thích giỡn.

"Start up kì lân đâu có nghĩa là người ta đồng ý đơn giản vậy đâu anh?" Cô đếm sơ sơ có khoảng 2 công ty, 11 người trong tầm ngắm, mà đấy mới chỉ tính trong phạm trù gà nhà cô nếu tính là 5 năm.

"Bingo!" Martin reo lên đầy vẻ thích thú.

"Ai?" Cô đảo mắt hỏi đồng chí cấp trên cứ thích đùa dai không chịu trả lời nghiêm túc.

"Dylan Denver, Dandellion - khoảng 400 triệu thôi vì mới chỉ là thử nghiệm."

Cô nghe xong có giật mình thật. Thực ra thì cũng là trong phạm vi đoán thôi, là 1 trong 11 người mà cô nghĩ đến. Tuy nhiên, người này có vị thế lớn nhất, là người thực sự có thể dùng từ là đã thay đổi cách sống của thế giới. Anh ta ở tuổi 23 mở ra công ty Dandellion, tạo ra một cuộc cách mạng trong ngành xe hơi với những bộ chip có thể sử dụng để tự động lái những chiếc xe bay - 3 chiều, vượt xa những hệ thống tự động 2 chiều trước đó. Nghiên cứu một hệ thống pin đủ nhẹ và đủ mạnh cho những chiếc xe như vậy. Nói chung là chúng ta có thể đi xa hơn, cao hơn với thời gian nhanh hơn.

Tất nhiên anh ta trở thành tỉ phú, kết hợp với việc làm mất việc của vài triệu người lái xe taxi và thách thức toàn bộ giới kiến trúc sư phải sửa chữa lại toàn bộ kiến trúc của các thành phố - coi như tạm thời giải quyết vấn đề dư thừa lao động trong lúc mọi người bận hô biến thế giới cũ thành thế giới của tương lai. Còn giới ngân hàng của cô, giới môi giới bất động sản thì vẫn đang hoảng hốt chưa biết tương lai thị trường như thế nào, chỉ vì người này. Méo biết là vì xây dựng lẫn đi lại đều đơn giản có khiến cho kinh tế mãi phất lên, hay tự dưng nhiều người mất việc quá nên thị trường sập xuống, rồi bao nhiêu người mất tiền sau khi đầu tư vào Uber và Tesla. Tất cả là vì người này.

"Nghiêm túc mà nói, đấy là lý do anh nghĩ em sẽ không thể bị từ chối, kể cả khi có phải đánh nhau với những công ty khác chứ đừng nói là đã biết trước như bây giờ. Đơn giản là vì em đã tạo ra Denver của ngày hôm nay mà. Nhưng em phải gặp hắn đã."

Nói vậy thì cũng không đúng lắm, chỉ là cô may mắn và chăm chỉ ngồi nghe gần hết cái đống ý tưởng bị loại, rồi lại có đủ khả năng để hiểu được sự đột phá trong phần code mà Denver gửi trong hồ sơ. Thế nên chưa nhìn thấy mặt người ta, mới chỉ nghe cái kiểu trình bày ý tưởng theo kiểu debate sai lầm của Denver, cô mới ôm lên nói chuyện với Martin. Chứ không đòi xin 200 triệu mà cho có 20%? Thế là tự định giá bản thân là 1 tỉ đô rồi đó. Tất nhiên, cuối cùng thì không được như ý lắm, 100 triệu cho 10%, còn lại 100 triệu chỉ là cho vay thôi.

Giờ thì MS tiếc đứt ruột. Hồi xưa mà ôm vào 20% giờ đã có 11 tỉ 8 , không đâu giờ chỉ có 6 tỉ thôi. Lại phải chung chạ với Goldman Sach 8% (những con người có chút chậm chân hơn cô). Cuối cùng, cả 2 ông sau 2 năm còn phải đánh nhau sứt đầu mẻ trán, MS mới được quyền bỏ 700 triệu ra để mua vào cái chỗ 10% mà mình từng vứt đi. Được cái là cô cũng tỉnh lắm, tính thấy tương lai phải đập nhà ra xây cũng nhanh chóng báo với cả Marvin là phải chịu khó đầu cơ vào thép, xi măng, thạch cao, nhà đất...

Thế nên cô giàu to nhờ phát hiện ra con kì lân trong truyền thuyết. Đã thế còn tận dụng triệt để con kì lân ấy. Và giờ có thể nhờ vậy, con kì lân ấy sẽ tin vào cô.

"Như vậy là ngài Denver biết việc dây của chúng ta có liên quan đến việc chọn Dandellion? "

Dù gì mà nói, sau đó cấp trên cũng đảo hắn qua bộ phận xài tiền công ty chứ không dùng tiền của khách hàng - là nhóm của cô, lại còn cấp cho Dandellion một giám đốc tài chính rồi là tư vấn tái tổ chức công ty miễn phí nữa, đúng là tẫn trách nhiệm. Nhưng tự dưng cũng làm mờ nhạt ý nghĩa công việc tìm kiếm tài năng của nhóm cô. Nhưng như cô được ăn 0.1% raise Dandellion trong 10 năm đã quá thơm rồi. Chưa kể đống bonus nhờ đầu tư đúng ngành sau đó nữa.

"Tất nhiên, không em nghĩ sao đến lượt mình? Câu chuyện cuả em cũng phù hợp hơn của anh nữa - em là tìm thấy người ta, anh chỉ là nhảy nhót ủng hộ. Với lại, em cũng đang thiếu chút đỉnh tiền so với mấy tay đàn anh đồng cấp đấy. Em phải tận dụng tốt chuyện này thôi."

Thực ra thì cô làm tốt cái gì Martin cũng thơm lây rồi ăn ké thôi. Ai bảo người ta là cấp trên?

"Anh cũng biết khiêm tốn hả Martin? Không có anh ai tin một con nhóc mới vào để đầu tư cả trăm triệu đô như vậy?"

"Ừ ha, anh quá là giỏi rồi." Marvin được nghe nịnh dù biết nhưng tất nhiên vẫn thích. "Thế em có đi không?"

"Em tất nhiên là đi rồi." Quá có lợi! Đây có thể chỉ là bước thăm dò của Denver trước khi tái cấu trúc doanh mục đầu tư của anh ta. Dandellion thơm thật đấy, nhưng để toàn bộ trứng cùng một giỏ không phải là tốt lắm. Vậy nên tương lai chắc chắn anh ta phải mở quỹ đầu tư riêng - chuyển toàn bộ tài sản qua quỹ đó rồi uỷ nhiệm quyền bỏ phiếu cho bản thân. Bán dần giảm tỉ lệ bản thân rồi tái cấu trúc danh mục tài chính hiện tại.

Bill Gates đã làm như vậy với Cascade Investment, hay Mark Zuckerberg với Chan Zuckerberg Initiative. Thế các bạn tưởng là từ thiện là từ thiện thật à? Chi phí đi lại của họ toàn là do mấy tổ chức từ thiện này trả đó. Còn nói lương 1 đô? Phúc lợi công ty trả 20 triệu đô để thuê vệ sĩ với máy bay riêng sao lại không tính vào lương đê. Đấy, cứ cầm tầm 51% quyền quyết định ở công ty thì bố con thằng nào đá đít ra khỏi công ty kiểu như Steve Jobs bị đá đít khỏi Apple được? Thấy Bill Gates 49% ngon lành hạ cánh làm tỉ phú giàu nhất thế giới tận 20 năm có quá ngon không?

Và đã có quỹ đầu tư thì phải có nhà đầu tư rồi. Lúc đó mới là ngon nhất. Mua Dandellion vào cũng có lợi, giúp hắn kiếm tiền cũng có lợi. Mà kể cả không phải vậy, tóm lại là vào được cửa giới nhà giàu chắc chắn có tiền, mà không ai trên cái phố này lại ngại nhiều tiền đâu. Giàu, giàu nữa, giàu mãi, giàu để mua đảo tư nhân sống lỗi rồi máy bay với cả du thuyền nữa. Tất nhiên làm với người giàu phải cẩn thận. Cô phải ngoan ngoãn gọi team đến cày bừa hồ sơ của anh chàng tỷ phú này thôi!

_______________________________________________________________________________

Bill Gates đã từng nắm 45% cổ phiếu của Microsoft, với giá trị vốn hóa thị trường là 729 tỉ đô thì tính ra ổng có thể có 330 tỉ đô! Tất nhiên là Gates bán dần cổ phiếu mỗi năm, bán mấy tỉ một lần, hoặc donate cổ phiếu, bán thì ra tiền mặt, tiêu vẫn sướng hơn với chắc hơn nhưng mà tôi vẫn thấy tiếc tiếc. Xong còn vụ Gates thông qua Microsoft mua cổ phiếu Apple với giá 150 triệu đô xong bán ngay cũng khá là phí, chỗ đấy tính với giá thị trường là 24 tỉ =)) Bitcoin mới hơn được.

Bill Gates lập Cascade investment để thay mặt đầu tư cho ông ý, Cá nhân tôi cho rằng là công ty này đầu tư ăn chắc mặc bền, kiểu đường sắt Myx, Berkshire của Warren. Nhưng đấy là mấy cái cổ phiếu to mua nhiều an toàn, chứ mấy công ty nhỏ nhỏ nó bị lấp phía dưới ai biết được. Quỹ từ thiện của Gates thì cũng bị nhiều báo nói rằng chẳng qua là hình thức để trốn thuế và đã giúp ổng tốn 20 tỉ đô (không tin lắm vì nếu thế tại sao hội giàu không đầu tư nhiều hơn?) và dù gì mà nói từ 2000 đến giờ quỹ tiêu đến 30 tỉ rồi. Tất nhiên là quỹ này có khả năng đầu tư tiền với thuế thấp hơn. Ngoài ra chưa rõ bổ nhiệm người đứng đầu như thế nào, có cha truyền con nối không.

Chan Zuckerberg Initiative. Cổ phiếu fb của zuck vào đây khoảng 2/3~ 46 tỉ đô cổ phiếu nhưng chưa thấy đầu tư gì mấy không rõ.

MS, Goldman Sachs =)) Đây là những công ty ngân hàng đầu tư có thực, nhưng nữ chính không có thực, và vì đây là truyện nên méo có gì là thật cả.

MS - Morgan Stanley là một ngân hàng đầu tư đa quốc gia và công ty dịch vụ tài chính của Mỹ có trụ sở tại 1585 Broadway trong Tòa nhà Morgan Stanley, Midtown Manhattan, Thành phố New York. Với các văn phòng tại hơn 42 quốc gia và hơn 55.000 nhân viên, khách hàng của công ty bao gồm các tập đoàn, chính phủ, tổ chức và cá nhân. Morgan Stanley xếp thứ 67 trong danh sách Fortune 500 năm 2018 của các tập đoàn lớn nhất Hoa Kỳ theo tổng doanh thu.

Tổ chức: Chia thành ba đơn vị kinh doanh:

1. Institutional investor : tập trung tiền để mua chứng khoán, bất động sản và các tài sản đầu tư khác hoặc cho vay có nguồn gốc. Institutional investor bao gồm ngân hàng, công ty bảo hiểm, lương hưu, quỹ phòng hộ, REIT, cố vấn đầu tư, tài trợ và quỹ tương hỗ. Họ huy động vốn và dịch vụ tư vấn tài chính bao gồm tư vấn sáp nhập và mua lại, tái cấu trúc, bất động sản và tài chính dự án và cho vay doanh nghiệp.

2. Wealth Management (toàn cầu): cung cấp dịch vụ tư vấn đầu tư và môi giới chứng khoán.

3. Investment Management (hay quản lý tài chính) là quản lý tài sản chuyên nghiệp của nhiều loại chứng khoán (cổ phiếu, trái phiếu và các chứng khoán khác) và các tài sản khác (ví dụ: bất động sản) để đáp ứng các mục tiêu đầu tư cụ thể vì lợi ích của các nhà đầu tư. Nhà đầu tư có thể là tổ chức (công ty bảo hiểm, quỹ hưu trí, công ty, tổ chức từ thiện, cơ sở giáo dục, v.v.) hoặc nhà đầu tư tư nhân (cả trực tiếp thông qua hợp đồng đầu tư và phổ biến hơn thông qua các chương trình đầu tư tập thể, ví dụ như quỹ tương hỗ hoặc quỹ giao dịch trao đổi).

Thuật ngữ 'quản lý tài sản' thường được sử dụng để chỉ quản lý đầu tư của các khoản đầu tư tập thể, trong khi thuật ngữ chung hơn 'quản lý quỹ' có thể chỉ tất cả các hình thức đầu tư tổ chức cũng như quản lý đầu tư cho các nhà đầu tư tư nhân. Các nhà quản lý đầu tư chuyên về tư vấn hoặc quản lý tùy ý thay mặt cho các nhà đầu tư tư nhân (thường giàu có) thường có thể gọi dịch vụ của họ là quản lý tiền hoặc quản lý danh mục đầu tư thường trong bối cảnh "ngân hàng tư nhân".

Nữ chính làm ở bộ phận Investment Management đại khái là cầm tiền nhà người ta đi tiêu chứ không phải là đi khuyên người ta.


Sell Side
Bên bán là một thuật ngữ được sử dụng trong ngành dịch vụ tài chính. Ba thị trường chính cho việc bán này là chứng khoán, trái phiếu và thị trường ngoại hối. Đây là một thuật ngữ chung chỉ ra một công ty bán dịch vụ đầu tư cho các công ty quản lý tài sản, thường được gọi là bên mua hoặc các tổ chức doanh nghiệp. Một lưu ý quan trọng, bên bán và bên mua tay trong tay và mỗi bên không thể tồn tại mà không có bên kia. [1] Những dịch vụ này bao gồm một loạt các hoạt động, bao gồm môi giới / giao dịch, ngân hàng đầu tư, chức năng tư vấn và nghiên cứu đầu tư.

Buy Side

Bên mua là một thuật ngữ được sử dụng trong các công ty đầu tư để chỉ các tổ chức tư vấn liên quan đến việc mua dịch vụ đầu tư. Quỹ đầu tư tư nhân, quỹ tương hỗ, công ty bảo hiểm nhân thọ, ủy thác đơn vị, quỹ phòng hộ và quỹ hưu trí là những loại phổ biến nhất của các thực thể bên mua.Trong bán hàng và giao dịch, nên phân chia giữa bên mua và bên bán từ góc độ của dịch vụ trao đổi chứng khoán. Cộng đồng đầu tư phải sử dụng các dịch vụ đó để giao dịch chứng khoán. "Bên mua" là người mua các dịch vụ đó; "Bên bán", còn được gọi là "nhà môi giới chính", là người bán các dịch vụ đó.


Asset Management

Vice President

Các Phó Chủ tịch (còn gọi là Giám đốc) đang ở giữa hệ thống phân cấp ngân hàng đầu tư. Vai trò của họ là quản lý các Cộng sự và Nhà phân tích để đảm bảo họ thực hiện đúng công việc cho các thỏa thuận có nguồn gốc từ Giám đốc điều hành.Các phó chủ tịch hầu như luôn được thăng cấp từ cấp Associate và rất hiếm khi họ vào công ty từ một ngành khác. Họ được trả tới 300.000 đô la và phần lớn tổng số tiền họ trả dưới dạng tiền thưởng (nữ chính ăn thưởng cao bất thường). Sau 3-4 năm trong vai trò và với kỹ năng quản lý và tương tác khách hàng tốt, các Phó Chủ tịch sẽ được thăng chức Phó Chủ tịch cao cấp (Nữ chính được phong làm Senior để đi làm với nam chính).


Thông thường lên chức như sau:

Ngồi 2 năm Analyst -> trèo lên Associate ngồi 3,4 năm -> lên VP ngồi 3 năm, không được có khi còn bị out ra ngoài đi làm giám đốc tài chính mấy công ty bé bé or tự lập quỹ đầu tư bé bé tuỳ -> Lên Director ngồi thêm lâu lâu rồi mới lên Managing Director. Để ở VP thì thường 6 năm kinh nghiệm; Director 9,10,11 năm kinh nghiệm; Managing khoảng 12 cho đến 18 năm kinh nghiệm. Nữ chính mới có 5 năm kinh nghiệm tính cả thời gian đi học MBA (chỉ được làm bán thời gian) mà ngồi VP là mình chém hơi ảo. Martin có 14 năm kinh nghiệm và là Managing Director nên Martin đã 35 tuổi rồi (Martin cũng tính là khá trẻ khi lên được tận vị trí đấy). Trên Martin còn 1 sếp nữa là Head of Counterpoint Global ông này có 25 năm kinh nghiệm trong ngành - gần 50 tuổi.


"100 triệu cho 10%, còn lại 100 triệu chỉ là cho vay thôi. "

Các bạn xem Shark Tank sẽ thấy có 3 loại deal chính nhé:
1. Mua đứt phần trăm công ty.

Công ty càng to ra càng lãi.

2. Cho vay: (loan)

Thường từ 3-7 năm để người đầu tư lấy lại được vốn. Có trường hợp là cho công ty vay, có trường hợp là cho giám đốc đi vay, ở đây mình dùng là nam chính phải chấp nhận khoản vay này. Công ty mà không ra sao là phải ra đường sống.

3. Cứ bán được 1 sản phẩm thì phải trả tiền cho họ 1 phần tiền, kéo dài mãi mãi.(royalty)

Với công ty của bạn này, mọi người thực sự không tin tưởng bán được nhiều thế cho đến khi là bạn ý bán được nhiều thật. Và bạn ý bán cho các công ty thông qua việc móc ngoặc với chính phủ kiểm định an toàn có mỗi bạn ý qua được. Bạn ý cũng ăn royalty của các công ty dựa vào việc bán công nghệ nữa.

Về Uber được định giá 83.33 tỉ đô la https://www.cnbc.com/2019/04/26/uber-sets-price-range-for-shares-at-44-to-50.html

Uber đã được đầu tư đến 23 vòng gọi vốn, tổng cộng gọi đc 24.7 tỉ đô.

Thế nên để nói, nam chính xin có tỉ mốt =))) mà xây dựng cả đế chế khoảng 35 tỉ đô là quá ảo trong thời đại này =)). Nhất là khi đụng đến "công nghệ" và "ô tô". Mỗi năm tiền R&D cũng phải vài tỷ lol.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro